Nam Tức Phụ Của Đông Bắc Hổ - Chương 14: 014. Tiểu khu Đông Bắc Hổ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
144


Nam Tức Phụ Của Đông Bắc Hổ


Chương 14: 014. Tiểu khu Đông Bắc Hổ


“Chính là nơi này!” Ông chủ Vũ vui rạo rực triển lãm tập đoàn Đông Bắc Hổ giàu nứt đố đổ vách cho khách mới tới.

“Toàn bộ tiểu khu này đều là ký túc xá công nhân viên à?” Nói thật, kỳ thực Hứa Tư Văn rất hoài nghi, không phải nói, tập đoàn Đông Bắc Hổ mới thành lập không tới ba năm sao?

“Đúng!” Ông chủ Vũ chà xát tay: “Đi lên xem một chút không?”

“Mang tôi đến ký túc xá đi.” Kỹ thuật viên Hứa xách túi nhỏ của mình, xoắn xuýt nhìn cái áo lông đỏ thẫm kia.

“Đi! Là ở lầu mười ba.” Ông chủ Vũ thật cao hứng xuống xe.

Bạn hỏi tại sao lại ở đó à?

Bởi vì trong tòa lầu này, đều là một tầng hai hộ gia đình, lầu mười ba là một trong những cái ổ tạm thời của ông chủ Vũ, gần đây bận rộn chuyện của công ty bách hóa, nên người sống trong căn hộ này trên cơ bản đều là nhân viên công ty bách hóa, còn hai căn phía trước theo thứ tự là người của công ty kiến trúc và công ty nông sản.

Mấy tháng nay ông chủ Vũ đều ở nơi này, hắn cảm thấy cần phải an bài kỹ thuật viên Hứa ở đối diện mình, tới gần người có ăn học, mình cũng có thể được lây chút mùi văn hóa.

Ông chủ Vũ xuống xe, đi tới cửa sau xe, duỗi một cái móng vuốt lớn, mạnh mẽ kéo cửa ra, gió lạnh mùa đông liền vèo vèo vèo thổi vào trong xe, nhiệt độ dưới âm hai mươi độ khiến kỹ thuật viên Hứa triệt để trải nghiệm một cái mùa đông lạnh giá, không chút do dự mặc vào áo lông màu đỏ thẫm trong tay.

Vốn tưởng là một nơi tùy tiện như ký túc xá bình thường, chờ vào cửa Hứa Tư Văn mới biết, Đông Bắc Hổ giàu nứt đố đổ vách thật sự không phải là tin vịt.

Đừng nhìn vị trí địa lý của tiểu khu không quá gần trung tâm thành phố, những khu lầu mới xây gần như đều là đất mới khai phá ở xung quanh, nhưng tiểu khu Đông Bắc Hổ là khu lầu kiến trúc đầu tiên mà Đông Bắc Hổ tạo dựng lên, tự nhiên cái gì tốt đều để nhà mình dùng trước tiên.

Địa phương hoàn thành siêu tiêu chuẩn, người tinh tường vừa nhìn đã biết là khu nhà tốt.

Ông chủ Vũ mang kỹ thuật viên Hứa đến lầu mười ba, mở cửa phòng, bên trong là bố cục phòng trọ một người, một phòng vệ sinh một phòng ngủ, trong phòng đơn giản sáng sủa, một cái giường đôi lớn, đệm chăn sạch sẽ chỉnh tề và vân vân, kỹ thuật viên Hứa xách túi liền có thể vào ở.

“Cậu xem xem còn cần mua thêm cái gì không?” Ông chủ Vũ nhìn kỹ thuật viên Hứa, kỳ thực nơi này đã rất tốt, cơ mà ông chủ Vũ cảm thấy người tinh xảo có văn hóa như kỹ thuật viên Hứa, chỉ sợ có nhiều chú ý hơn chút.

“Không cần, nơi này rất tốt, cảm ơn.” Hứa Tư Văn khẽ mỉm cười, mắt thẩm mỹ của người này thế nào y không đáng đánh giá, thế nhưng căn phòng ở tạm thời này, lại rất không tồi, y còn cho rằng sẽ là ký túc xá nhiều người chứ.

Kỹ thuật viên Hứa tương đối hài lòng, ông chủ Vũ nhìn nụ cười của kỹ thuật viên Hứa, trái tim cường tráng có chút hưng phấn đập thình thịch.

Người có văn hóa, toàn thân đều có phẩm vị mà!

“Muốn đi ăn cơm không?” Ông chủ Vũ có chút mong đợi nho nhỏ.

“Không được, tôi đã không có chuyện gì cần làm phiền anh nữa, ngày mai là anh tới đón tôi hay là người khác? Tôi đối với nơi này cũng không quen thuộc.”

“Đúng đúng đúng!” Ông chủ Vũ cảm thấy xương cốt đều nhẹ bẫng: “Vậy cậu nghỉ ngơi thật tốt, ngày mai tui tới đón cậu đến nơi giảng dạy.”

Ông chủ Vũ gần như là bay ra, Hứa Tư Văn không cảm thấy khác thường, y chưa từng tới Đông Bắc, cho rằng người Đông Bắc đều là như vậy….

Tiễn người đi, Hứa Tư Văn vén tay áo lên bắt đầu tổng vệ sinh.

Y có cái tật xấu, đến một nơi xa lạ, trước hết phải thu thập một lần, khiến trong phòng tràn ngập hơi thở của chính mình, mới có thể ngủ được.

Hứa Tư Văn thu xếp xong, buổi tối tiếp điện thoại của Ngụy tổng của tập đoàn Đông Bắc Hổ, nói muốn đón gió tẩy trần.

“Cái này trước hết miễn đi, cảm ơn Ngụy tổng.” Hứa Tư Văn không yêu thích gì cái loại ăn ăn uống uống xã giao này, trên cơ bản là có thể miễn thì sẽ miễn, còn nếu không thể, liền để Trương Lam Hà đi, thực sự không được còn có phòng truyền thông của công ty mà.

“Được rồi, ngày mai có người tới đón ngài đến công ty bách hóa, an bài hai mươi người, ngài phải nhọc lòng chỉ đạo rồi.” Trong điện thoại Ngụy Diên nói thật khách khí.

Chủ yếu là bọn họ chọn không dưới bốn mươi công ty phần mềm cung cấp phần mềm, chỉ có nơi này là toàn diện nhất tiên tiến nhất, chủ yếu nhất là, nơi này cung cấp người chỉ dạy thao tác phần mềm.

“Ngài khách khí.” Hứa Tư Văn thản nhiên giao tiếp với Ngụy Diên, bản thân y không am hiểu gì chuyện này, cho nên nói chuyện cũng khô khan.

Chờ Ngụy Diên cúp điện thoại, Hứa Tư Văn liền nấu một bình nước sôi, nấu mì ăn liền ăn xong, liền rửa mặt nghỉ ngơi.

Ngồi máy bay rất mệt, đặc biệt là nhiệt độ của nơi này khác biệt quá lớn, y càng không muốn ra cửa mua đồ, vẫn là ngủ trước rồi nói sau đi.

Hết chương 14

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN