Nam Tức Phụ Của Đông Bắc Hổ
Chương 218: 218. Mau tới ăn khoai tây lùi!
Tiêu Dũng nhìn có chút hả hê nói với Hứa Tư Văn, Chu Quân hai lần gãy xương kết quả vô cùng nghiêm trọng, nếu khôi phục không tốt, sẽ rơi vào cảnh tàn tật!
“Nghiêm trọng như thế?” Hứa Tư Văn chỉ biết là không nhẹ, cũng không ngờ lại nghiêm trọng như thế!
“Ba cái xương sườn, hai chân gãy xương, một tay gãy xương, một tay khác nát xương….”
Hứa Tư Văn bất thình lình nhớ tới, Vũ Khánh Cương từng nói qua một câu, “Nếu đánh, thì đánh gãy chân, bẻ xương sườn, đánh gãy tay”.
Uống nhiều rượu đùa giỡn lưu manh, đầu tiên là bị y làm ghê tởm để lại ám ảnh trong lòng, sau đó lại bị ông chủ Vũ tàn nhẫn đập một trận, người này cũng là cái đồ tìm đường chết.
Sờ sờ cằm, Hứa Tư Văn ở trong lòng đốt cho Chu Quân một cây nến.
Cao Nham không hề nói gì, sau khi tiễn Hứa Tư Văn và Vũ Khánh Cương đi, hắn ta mới bắt đầu thực thi trả thù, đám người bọn hắn chính là con ông cháu cha tiêu chuẩn đó!
Phụ tá đắc lực của quốc chủ tương lai, ngay cả tiểu Thái tử cũng phải gọi Cao Nham một tiếng “anh Nham” kìa, Cao Nham không tham gia chính trị, nhưng mấy tên đồng bọn bên cạnh có ai mà không phải người nối nghiệp trong nhà?
Tự do ở ngoài quan trường, nhưng lại khiến cho không ai có thể lơ là sự tồn tại của bọn họ.
Vũ Khánh Cương dẫn vợ chạy về quê nhà Đông Bắc, làm gì đây?
“Vợ à, hiện tại chính là thời điểm tốt để hái nấm, anh dẫn em về nhà, lên rừng cây hái nấm một chuyến!” Ông chủ Vũ nói như thế.
Kỹ thuật viên Hứa hiếu kỳ!
Liền vui vẻ đi theo.
“Em không trở về, vậy anh cũng đi!” Trương Lam Hà ở trong điện thoại oa oa kêu loạn.
“Nếu anh đi, để khối băng nhà anh ở lại trông chừng cũng được.” Hiện tại Hứa Tư Văn đã phát hiện, tên ngốc Trương Lam Hà này cũng có uy hiếp, chính là Bách Lý Hãn Mạc.
Y mới không quản Bách Lý Hãn Mạc là cái gì thân vương cái gì gia chủ, dù sao thì có thể trấn áp được tên ngốc Trương Lam Hà này là được.
Gần đây Trương Lam Hà càng ngày càng đáng tin, kỹ thuật viên Hứa càng chạy càng hăng hái.
Thời gian hai người ở trong điện thoại cãi nhau cũng càng ngày càng dài.
Hứa Tư Văn ném công ty cho Trương Lam Hà, mình thì theo nam nhân trở về quê nhà Đông Bắc, nói hoa mỹ là: xem cháu nội!
Lúc này chính là tháng tám âm lịch, tết trung thu quan trọng nhất ở trong tháng này.
Lúc trở về Đông Bắc, người nhà họ Vũ còn rất kinh ngạc, tại sao trở về nhiều lần như vậy?
“Tư Văn à, có phải là có chuyện gì không?” Chị dâu Thúy Hoa kéo Hứa Tư Văn âm thầm hỏi y, không có hỏi Vũ Khánh Cương, là bởi vì chị dâu Thúy Hoa cảm thấy trong tình huống bình thường, ông chủ Vũ sẽ không nhận tội, chỉ có Hứa Tư Văn nhìn dễ nói chuyện, bộ dạng như bánh bao ôn ôn nhuận nhuận mềm mềm.
“Không có chuyện gì, cũng không phải là em chưa từng tới bên này mà? Lại nhớ Hữu Tài, Cương tử cũng đã nói, muốn mang em đi kiếm nấm, hai chúng em lại không có chuyện gì phải bận rộn, liền về nhà thôi!” Hứa Tư Văn dở khóc dở cười giải thích với chị dâu Thúy Hoa vội vã cuống cuồng: “Chị đừng có đoán mò, nếu thật sự có chuyện, coi như hắn không nói, em cũng sẽ không gạt chị.”
Lời này Hứa Tư Văn nói rất dễ nghe, chị dâu Thúy Hoa liền giống như tiết trời đầu hạ uống canh thịt dê nóng hổi, toàn thân đều ấm áp, tâm tình thật tốt!
“Ai, nghe nói hai đứa cai thuốc lá cho ông thông gia à?” Người vừa được thư thái, liền bắt đầu nhiều chuyện, đặc biệt là chuyện lúng túng của hai người này.
“Sao chị lại biết?” Hứa Tư Văn thật sự lúng túng, chuyện này sao chị dâu Thúy Hoa biết được vậy? Cương tử nói à? Không có khả năng lắm.
“Không phải là Cương tử, là thím nhà em gọi điện thoại, lúc hai người bọn chị tán gẫu, bà ấy nói chị biết.” Chị dâu Thúy Hoa hóa giải hiềm nghi cho Vũ Khánh Cương trước, đồng thời rất rõ ràng nói cho kỹ thuật viên Hứa biết về nguồn tin của cô.
Hứa Tư Văn thật sự lúng túng.
Hai người bọn họ làm ra chuyện ngớ ngẩn, đã truyền khắp đại giang nam bắc rồi ư?
Mặt đỏ tới mang tai chạy đi tìm ông chủ Vũ, y không thể xấu hổ một mình được, sao cũng phải kéo theo ông chủ Vũ cùng mất mặt!
Không sai!
Kỹ thuật viên Hứa chính là dính người như thế đấy!
Mất mặt cũng phải kéo theo ông chủ Vũ!
Hữu Tài đã hơn hai tháng, nhóc con là bộ dạng mềm mại nho nhỏ, vừa nhìn liền đặc biệt được người ta yêu thích.
Lúc kỹ thuật viên Hứa tìm tới ông chủ Vũ, vừa vặn, Vũ Khánh Cương đang nằm nhoài bên cạnh bé con, xem bé con thổi bong bóng.
Hữu Tài nhìn thấy Hứa Tư Văn tới, lại đưa cánh tay nhỏ quơ quơ, giống như chào hỏi, moe cho kỹ thuật viên Hứa máu đầy mặt!
Mục đích gì cũng quên mất, cũng nằm ở bên cạnh hừ hừ đối thoại với Hữu Tài, cũng không biết một lớn một nhỏ hừ hừ ha ha là có ý gì.
Ngày hôm sau hai người liền dọn dẹp một chút, trở về làng Hổ.
Trước khi đi, chị dâu Thúy Hoa giữ bọn họ lại ăn sáng, hơn nữa bữa sáng cũng không phải bánh bao bánh màn thầu gì, mà là sủi cảo nhân trứng gà su hào!
“Lên xe sủi cảo xuống xe mì, ăn sủi cảo rồi lại đi!” Chị dâu Thúy Hoa cầm muôi múa tay một chút.
Ông chủ Vũ kỹ thuật viên Hứa đều liên tục không ngừng gật đầu, chị dâu Thúy Hoa quá uy vũ, hai người bọn họ căn bản là không phản kháng được.
Có điều mùi vị rất ngon, Hứa Tư Văn hiếm thấy có lúc ăn no căng, liên tiếp khen ngon với chị dâu Thúy Hoa!
“Ăn ngon liền ăn nhiều một chút!” Chị dâu Thúy Hoa cao hứng, thả một túi sủi cảo vào tủ lạnh trong xe Vũ Khánh Cương, còn là sủi cảo nấu lên để nguội, để cho hai người bọn họ ở trên đường nếu đói thì ăn một chút lót bụng.
Vũ Khánh Cương dẫn vợ, lại mang theo đồ ăn, một đường gió cuốn trở về quê, lần này hai người trở về, được hoan nghênh nhiệt liệt!
Đặc biệt là Hứa Tư Văn, hồi trước đến đây, chỉ cảm thấy nhiệt tình có thừa khách khí có thừa, thế nhưng luôn có một chút ý tứ kính nhi viễn chi, lần này trở về, thực sự là như về đến nhà, ai nhìn thấy Hứa Tư Văn cũng chào hỏi y, trước đây nhiều nhất chỉ là gật đầu, Hứa Tư Văn cũng không nhận ra người ta ai là ai, y cũng theo người ta gật gật đầu liền thôi, sơ giao mà thôi.
Lúc này lại khác, ai nhìn thấy y cũng có thể chào hỏi tán gẫu hai câu, mà Hứa Tư Văn cũng phát hiện, có mấy người y còn có thể gọi ra tên và biệt hiệu!
“Lúc này sao đều nhiệt tình như vậy?” Hứa Tư Văn bồn chồn!
Người y có thể dò hỏi, cũng chỉ có ông chủ Vũ Vũ Khánh Cương.
“Bởi vì lần trước anh cùng bọn họ đi phá ruộng dưa, nửa đêm quậy vườn trái cây, bọn họ liền xem em cùng một nhóm ô hợp với bọn họ, quan hệ liền thân thiết.” Vũ Khánh Cương tình nguyện nhìn thấy kỹ thuật viên Hứa có quan hệ vững chắc với mấy tên đồng bọn đồng hương mình: “Biết nhân sinh tứ đại thiết không?”
“Chưa từng nghe nói.” Đứa nhỏ thành thật là kỹ thuật viên Hứa, thành thật lắc đầu.
“Cùng khiêng súng, cùng qua cửa sổ, cùng đánh nhau, cùng chịu tiếng xấu. Chỉ cần từng cùng có một chuyện trong số đó với ai, đó chính là thiết rồi!” Ông chủ Vũ cao hứng phổ cập tri thức cho vợ.
Hứa Tư Văn nghe xong lườm một cái, vậy là từng quậy phá với bọn họ, nên quan hệ liền gần gũi, thành anh em thân thiết à?!
Có điều Hứa Tư Văn xác thực cảm nhận được chỗ tốt của việc làm “anh em thân thiết”, chẳng hạn như, bọn họ vừa tới nhà, đã có người làm xong cơm nước dọn dẹp xong gian nhà, bọn họ vừa vào cửa có thể trực tiếp nghỉ ngơi hoặc là trực tiếp ăn cơm.
“Đây là ai giúp một tay vậy?” Hứa Tư Văn còn rất bồn chồn, lần trước lúc tới đây, là Vũ Khánh Cương tìm người dọn dẹp, hiện tại sao lại không cần tìm người, đã có người hỗ trợ chuẩn bị kỹ càng rồi?
“Không biết, lần trước là bởi vì không quen với em, bọn họ không dám cũng sẽ không tùy tiện giúp một tay, lần này thì không giống!” Ông chủ Vũ vui rạo rực dọn bàn, đem mì sợi đã cắt gọn bỏ vào nồi, trong nồi đã sớm nấu canh gà đang sôi ùng ục.
Sau mười phút, ông chủ Vũ và vợ ăn một bữa mì canh gà nóng hôi hổi.
Xế chiều hôm bọn họ trở về liền đổ mưa, triền triền miên miên đổ đến trời tối đen cũng chưa ngừng, toàn bộ làng Hổ bao phủ trong mưa thu, Hứa Tư Văn liền từ cửa sổ nhìn ra phía ngoài, nghe tiếng mưa rơi tí ta tí tách, nhìn ý thu vừa lộ ra phương xa, các loại thương xuân bi thu, các loại từ ngữ dạt dào…
“Vợ? Vợ! Mau tới ăn khoai tây lùi! Mới vừa moi ra ngoài, nóng hổi nè!” Vũ Khánh Cương từ trong phòng bếp chạy ra, trong tay nâng bốn củ khoai tây tròn xám xịt mang theo bụi tro, nhảy tung tăng chạy tới trước mặt Hứa Tư Văn.
Khí thế trên người Hứa Tư Văn nhất thời biến đổi, duỗi móng vuốt nhỏ ra chụp, trong miệng còn la hét: “Chọn cho em một cái, khoai tây bột nha!”
Cái gì không khí, cái gì khí chất, đều bị mất…
Có điều khoai tây mới vừa từ trong đất moi ra, mang theo bùn đất, chôn ở trong bếp nướng tới chín, móc ra ngoài lột ra ăn, thứ mùi đó thật sự khiến người ta mở rộng khẩu vị.
Sau đó Hứa Tư Văn nhớ tới đều sẽ không nhịn được muốn che mặt, từ lúc nào mà y lại bình dân như vậy rồi? Không thể không kể công của ông chủ Vũ mà!
Buổi tối trước khi ngủ, Vũ Khánh Cương còn đốt giường sưởi trong phòng hai người bọn họ, Hứa Tư Văn liền đi theo phía sau hắn nhìn tới nhìn lui, làm hết phận sự của một cái đuôi nhỏ, tuy rằng cả làng đã sớm thông hệ thống sưởi, nhưng lúc này còn chưa có cung cấp.
Mặc dù khí trời có chút lạnh, nhưng cũng không phải quá lạnh, cho nên chỉ hơi đốt đốt, thông khí nóng, không cho giường đất lạnh băng là được.
Chờ trải đệm ra trên giường, lại đắp chăn lên, đệm giường liền ấm áp!
Hứa Tư Văn tắm nước nóng, đánh răng rửa mặt, thậm chí có chút hưng phấn nho nhỏ, lên mạng một hồi, khoe khoang nhàn nhã với Trương Lam Hà, Trương Lam Hà tức giận rêu rao muốn giết tới đây.
Y mới không sợ!
Đã rất muộn, y vẫn ngủ không được, vì vậy liền lăn lộn trên cái giường to lớn, ông chủ Vũ liên tục nhe răng!
Vợ đây là ngẩn người hay là rối rắm vậy?
Sao y chang con heo lăn lộn trên giường thế?
“Lúc nào đi hái nấm?” Hứa Tư Văn lăn lộn xong, nằm úp sấp trên chăn giơ cái cổ nhỏ lên hỏi ông chủ Vũ.
“Hôm nay trời mưa, ngày mai sẽ có thể lên nấm, để mai thử nhìn đất xem, nếu có hơi nước chúng ta liền vào rừng cây.” Vũ Khánh Cương thừa dịp vợ đang yên tĩnh, vội vàng đem người nhét vào trong chăn.
“Có thể hái được nấm gì vậy?” Hiện tại đầu Hứa Tư Văn đầy nấm, y xem như không bỏ xuống được.
“Nấm mỡ, ừm, nếu như chui vào bên trong, còn có thể tìm được một chút nấm mũ, có điều không nhiều lắm, mấy cây phỉ đó cũng không lớn, dù có lên nấm cũng lên không được bao nhiêu, có điều mộc nhĩ thì ngược lại là có, cũng có thể hái một chút trở về…” Vũ Khánh Cương vừa nói chuyện vừa vỗ sau lưng vợ dụ dỗ, hôm nay vợ quá sôi nổi, tựa như hít thuốc lắc vậy!
Mệt nhọc thì làm sao?
Nhất định phải đi ngủ sớm một chút.
Hết chương 218
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!