Nam Tức Phụ Của Đông Bắc Hổ
Chương 230: 230. Dũng mãnh
Hứa Tư Văn ngoan độc lên, thực sự là đánh đâu thắng đó không gì cản nổi!
Y để những người kia lần đầu tiên biết được một từ ngữ, gọi là “dũng mãnh”!
Kỹ thuật viên Hứa ỷ vào xe tính năng tốt, rắn chắc, kháng chấn, chống chấn động năng lực mạnh, trực tiếp đánh bay bốn chiếc xe che ở giữa đường!
Đúng là “đánh bay” đó!
Cửa xe cũng đều bay ra!
Người phía sau cũng bị Hứa Tư Văn làm sợ ngây người, sau đó nhìn thấy Hứa Tư Văn liều mạng phá tan bốn chiếc xe đằng trước, phản ứng lại trước hết, lập tức lấy súng hướng về xe Hứa Tư Văn, “bằng bằng bằng” bắn vài súng.
Hứa Tư Văn cảm thấy xe của mình chấn động nhè nhẹ một chút, không khác lắm so với chấn động khi di động có điện báo vậy, chính y còn không cảm giác được!
Nhưng mà bên ngoài lại giống như sắp lật trời!
Những chủ xe còn lại vô cùng phản cảm với cái loại chiếm hố mà không thải phân này, đặc biệt là ở lúc mấu chốt này, thời gian nghỉ trưa vốn đã ngắn, mi lại muốn kéo dài, là muốn để cho mọi người đều đến muộn hả?
Đã có mấy chủ xe kéo cửa xe xuống, mở miệng mắng to nhóm người phía trước, đối với Hứa Tư Văn cũng không có ngôn ngữ gì tốt, mấy kẻ rảnh rỗi muốn ăn đòn, toàn bộ đều không phải là đồ tốt!
Nhưng mà hành động sau đó của Hứa Tư Văn, cùng với những người kia sau khi nhìn thấy Hứa Tư Văn đánh bay bốn chiếc xe cản đường, căn bản là không chút nghĩ ngợi nổ súng!
Tất cả nhóm chủ xe đều ngậm chặt miệng, nhìn thấy cánh cửa xe bị Hứa Tư Văn đánh bay xẹt qua một đường cong duyên dáng trên không trung, “loảng xoảng” một tiếng rơi xuống đất, tàn nhẫn mà đập vào bên lề đường, tất cả mọi người thu đầu lại, kéo cửa sổ xe lên, quay ngược đầu xe, nhanh chóng chạy!
Mẹ kiếp!
Nhanh thoát thân đi!
Đầu đường trình diễn phim hành động!
Xe bay, đụng điên, súng lục, người không rõ.
Không chừng một giây sau còn phải xuất hiện cái đạn đạo và vân vân!
Nếu nói là tiết mục gì đó chơi ác, tuyệt đối là không thể!
Mi đã từng gặp qua chương trình chơi ác của nhà ai mà liều mạng như vậy chưa?
Cho nên nói, đây mẹ nó đều là thật!
Mấy tiểu bình dân bọn họ vẫn rất là quý trọng cuộc sống hiện tại, vì không để cho mình bị mấy pháo hôi không hiểu ra sao mà gặp phải này làm rụng, phản ứng của tất cả mọi người đều siêu cấp nhanh!
Đặc biệt là xe trận trước mặt Hứa Tư Văn, vốn dĩ vô cùng bế tắc, thế mà ngay cả cảnh sát giao thông cũng không cần, đồng loạt nhường ra con đường dát vàng thẳng tắp thẳng tắp cho Hứa Tư Văn, cũng không ai dám hò hét với vị này, rất cung kính trốn ở trong xe, thành thành thật thật nhìn theo xe yêu của Hứa Tư Văn nghênh ngang rời đi.
Sau đó còn tìm hiểu khắp mọi nơi xem kia là xe gì? Quá trâu bò! Đánh bay mấy chiếc xe, bị bắn vài súng, lại giống như người không liên quan tiếp tục lái đi, có bán không? Nếu không mắc, tui cũng lấy một chiếc lái, quá uy phong!
Trong lúc vô ý, Hứa Tư Văn đã sớm làm một phen tuyên truyền miễn phí cho xưởng xe mà ông chủ Vũ đầu tư…
Lại nói, Hứa Tư Văn lái xe vèo vèo phóng về phía trước, bốn năm chiếc xe kêu chít chít đuổi theo, giờ này là giờ cao điểm, xe vốn đã nhiều, kỹ thuật viên Hứa vẫn có chút điểm lương tâm mấu chốt, ít nhất mấy cái xe bình thường đó, coi như là chặn đường, y cũng không thể đấu đá lung tung, vẫn là không cùng đãi ngộ với mấy người kia!
Y chỉ biết là trong tay những người kia có súng, không biết kỳ thật bọn họ đã nổ súng, bởi vì hiệu quả cách âm của xe không tồi, y lại sốt sắng chú ý tình hình giao thông, căn bản là không chú ý!
Nhưng mà Hứa Tư Văn né trái tránh phải nửa ngày, vẫn bị dẫn tới vùng ngoại ô, hết cách rồi, đoạn đường này buổi trưa không phải như buổi tối, có thể tìm một chỗ chờ dòng người ít dần rồi lại đi, mấu chốt là buổi chiều còn phải đi làm, người người đều bận rộn không có thời gian.
Có điều Hứa Tư Văn rất may mắn, y chỉ cần ngồi ở trong xe, đối phương liền không làm gì được y!
Y cũng mặc kệ bọn họ ở bên ngoài làm gì, một tay lái xe, một tay làm trái quy tắc cầm điện thoại lên muốn gọi cho Vũ Khánh Cương, mới vừa cầm lên còn chưa kịp ấn số, điện thoại của Vũ Khánh Cương đã gọi tới trước.
Vào lúc này cũng bất chấp quy định lái xe không được gọi điện thoại.
“Vợ à em ở chỗ nào? Có ai ở cùng em hay không? Đụng xe em à? Em có bị thương không?”
“Em không sao, hiện tại ở vùng ngoại thành, còn chưa tới vùng ngoại ô.”
“Vợ, em nghe anh nói, em ở trong xe đừng đi ra, nhìn thấy cái nút màu đỏ ở giữa vô lăng không? Lúc em dừng xe không đi được, liền mở cái nắp vòm phía trên cái nút lên, ấn nút lệnh kia, có thể bảo đảm an toàn cho em, chờ anh qua!”
“Anh tới đây làm gì? Kêu cảnh sát, tìm cảnh sát vũ trang mặc áo chống đạn qua đây cứu em là được!” Hứa Tư Văn dựa theo lời Vũ Khánh Cương nói quả thực tìm được cái nút màu đỏ kia, phía trên che một cái nắp trong suốt, bình thường gục trên tay lái ngủ cũng không đè lên cái nút đó, trừ khi đập nát cái nắp.
Còn rất tri kỷ phụ tặng một cây búa nhỏ ở một bên!
“Vợ của anh, anh có thể tự cứu!” Kỳ thực ông chủ Vũ đang kìm nén một luồng lửa, hắn nhất định phải xả ra, vợ bị người ta khi dễ có gì khác với việc giết hắn? Vợ là người thành thật có văn hóa, có lúc nào đắc tội với người ta chứ? Khẳng định đều là hướng về phía mình, làm liên lụy vợ.
“Có thể cứu cái rắm!” Hứa Tư Văn tức giận đến mức chửi bậy: “Bọn họ có súng, còn dám nổ súng ở khu đông đúc, ngay cả cảnh sát cũng không dám cản, anh là thiết kim cương vô địch hả? Có thể đao thương bất nhập à?”
Vốn dĩ Hứa Tư Văn còn không muốn nói cho Vũ Khánh Cương biết, nhưng mà Vũ Khánh Cương muốn tự mình lại đây, Hứa Tư Văn liền cuống lên!
Vũ Khánh Cương lợi hại đến đâu, cũng là người bình thường, không so được với mấy chiến sĩ hoặc cảnh sát vũ trang được chuyên môn huấn luyện, đến có thể làm gì? Còn không bằng tìm mấy người chuyên nghiệp tới đây.
Ông chủ Vũ vừa nghe còn có súng? Vậy có bom hay không?
Trực tiếp cúp điện thoại, một giây đồng hồ cũng không chờ nổi!
Hứa Tư Văn lái xe cũng không có cơ hội gọi điện thoại nữa, bởi vì những người kia giống như phát điên đuổi theo y, kỳ thực Hứa Tư Văn không biết, phía sau những người kia, cảnh sát cũng đang giống như điên mà đuổi theo bọn họ!
Mi nói xem trong khu đông đúc cũng đã xảy ra vụ đấu súng rồi, cảnh sát còn không tức giận mới gọi là quái lạ!
Đặc biệt là đối phương còn không thèm nhìn tới sự tồn tại của bọn họ, tông lung tung vào lúc dòng xe cộ dày đặc bận rộn nhất, may mà không có công chúng thương vong, không thì nhóm cảnh sát thật sự sẽ ném bom bọn họ đó!
Có điều bây giờ cũng không khá hơn chút nào.
Tuy rằng bọn họ không biết xe phía trước là người phương nào, cơ mà có thể lái chiếc xe trâu bò như vậy đấu đá lung tung chạy đến bây giờ còn hăng hái nhảy nhót tưng bừng như thế, khẳng định cũng không phải người bình thường!
Phải đến thật sớm giải quyết nguy cơ mới được!
Xe phía sau đuổi vội như vậy, chạy nữa thì sẽ thật sự ra nội thành đến vùng ngoại ô, Hứa Tư Văn không muốn bị động chạy trốn, y vừa hạ quyết tâm, mãnh liệt đánh vô lăng, trực tiếp quay đầu xe, đâm vào cái xe đuổi theo mình!
Xe đuổi theo phía sau còn sợ hết hồn, đây là tình tiết chủ động yêu thương nhung nhớ à?
Nhưng mà sau đó bọn họ liền hiểu, ý nghĩ của bọn họ thuần túy là nằm mơ giữa ban ngày!
Hứa Tư Văn dùng một tư thế đặc biệt anh dũng đặc biệt không sợ hãi đặc biệt bạo ngược đặc biệt hùng hổ, làm cho bọn họ một lần nữa biết được cái gì là “dũng mãnh”!
Y trực tiếp lái xe, đem mấy chiếc xe vây đuổi chặn đường thậm chí lấy súng uy hiếp y ở phía sau, kể cả người ngồi bên trong, đều đụng đến thất điên bát đảo!
Ban ngày ở đường lớn lại trình diễn màn ôtô đụng, trước khi va vào, Hứa Tư Văn ấn cái nút màu đỏ, sau đó liền lái xe đấu đá lung tung, sáu chiếc xe, đánh bay cửa xe của bốn chiếc, đụng lõm thùng bảo hiểm của sáu chiếc, nắp xe đều tông văng ra!
Mà trái lại xe của Hứa Tư Văn, chỉ cọ rơi mất chút nước sơn!
Người đuổi theo đều phát điên rồi!
Người đuổi theo lại bị mục tiêu đâm cho thất điên bát đảo, lúc bò ra ngoài xe, đầu đều là trạng thái vang ong ong!
Đừng nói mấy phần tử tội phạm đó, ngay cả cảnh sát chạy theo phía sau cũng đều chảy mồ hôi ròng ròng, vốn tưởng rằng là người có tiền được nuông chiều từ bé, kết quả là một người dũng mãnh không biết sợ!
Thời đại này người bình thường đều có thể liều mạng như thế, mi bảo cảnh sát bọn họ phải làm sao bây giờ? Còn có để cho người ta sống hay không hả?
Hứa Tư Văn thông minh hơn ông chủ Vũ, mấu chốt là lúc trước ông chủ Vũ là bị động bị người ta đụng, còn y là chủ động xông lên, chung quy là người có ăn học, đầu óc dùng tốt hơn ông chủ Vũ nhiều, sau khi dừng lại y liền dùng sức ấn nút lệnh màu đỏ, cơ mà y không ấn còn đỡ, kết quả của việc vẫn luôn đè xuống đến tận cùng, chính là khiến chiếc xe kích phát đến cảnh giới màu đỏ nghiêm trọng nhất!
Người bò ra sau khi bị đụng phải đều một tay một cây súng, vây quanh Hứa Tư Văn, cho dù đến lúc này, bọn họ cũng không từ bỏ nhiệm vụ.
Nhưng còn không để bọn họ vây kín, xe Hứa Tư Văn đã xảy ra biến hóa thật lớn!
Trên bánh xe đột nhiên trượt xuống tấm thép, che phía chính diện bánh xe, mà bốn phía nóc xe đột nhiên kéo dài ra tấm thép mỏng dính lại kiên cố, che lại tất cả kính chống đạn của xe, mà còn tự mang theo móc khóa, một khi hạ xuống liền khóa kín!
Ngay cả khung xe cũng phát sinh ra biến hóa, hai cái ống khói ô tô lúc trước cứ tưởng là trang trí, trong nháy mắt kéo dài ra, biến thành hệ thống động lực xả khí thải ở loại xe đua!
Mấy tiếng răng rắc răng rắc qua đi, xe của Hứa Tư Văn, toàn bộ biến thành hình thức pháo đài sắt thép!
Bên trong, Hứa Tư Văn trợn mắt há mồm nhìn toàn thân mình, tay chân đều bị cố định ở chỗ ngồi, cái này còn chưa tính, dây an toàn bên hông tự động mở ra, đổi thành xích sắt quấn lấy ghế tựa; mà ghế tựa còn bắn ra túi khí siêu cấp giảm xóc năng lực phòng hộ cũng vô cùng xuất sắc, đem cả người y đều bao lại, chỉ lộ ra một vùng cho y lộ cái mặt hít thở!
Hơn nữa sau khi những người kia đến gần, trong xe còn vang lên âm thanh nhắc nhở: “Nhắc nhở, lùi về sau! Lùi về sau!”
Còn là ngôn ngữ thông dụng và ngôn ngữ Đông Hoa mỗi loại nói một lần!
Những người kia không tin, mà ngay cả Hứa Tư Văn cũng chỉ có kiến thức nửa vời đối với một vài công năng của cái xe này.
Tự nhiên người hai bên đều nửa tin nửa ngờ!
Không ai nghe theo nên tự nhiên bọn họ tiếp tục tới gần, muốn cạy mở cửa xe bắt Hứa Tư Văn đi, ai bảo Hứa Tư Văn dễ nói chuyện dễ thương lượng lại không cho bọn họ cơ hội, tìm một nữ nhân quen biết Hứa Tư Văn đến tiếp cận cũng bị quăng khí thải ô tô đầy mặt, bọn họ quyết định không khách khí với Hứa Tư Văn nữa.
Trực tiếp bắt người là được…!
Hết chương 230
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!