Nam Tức Phụ Của Đông Bắc Hổ
Chương 233: 233. Khắc phục hậu quả
Ông cụ cũng đã kích động như thế, Hứa Tư Văn dám không nghe lời hả?
“Lão sư, lão sư ngài trước tiên đừng kích động, cẩn thận huyết áp!” Hứa Tư Văn có hơi tê móng vuốt, y đối với lão nhân gia luôn luôn là nói gì nghe nấy, không khỏi giống như cầu cứu nhìn về phía ông chủ Vũ.
Y nhớ tới bộ dạng Vũ Khánh Cương đối xử với mấy ông cụ bà cụ, nhìn ông hai và ông ba kìa, còn có bát gia gia ở Hứa gia tập; lại nghĩ tới mẹ Hứa đối xử với ông chủ Vũ còn tốt hơn với Hứa Gia Văn và Hứa Tư Văn, liền có thể biết được nhân duyên già cả của ông chủ Vũ tốt bao nhiêu.
Quả nhiên!
Vợ đưa một ánh mắt, ông chủ Vũ lập tức mắc câu!
Cầm điện thoại di động của vợ qua, ông chủ Vũ tiếp nhận nan đề của vợ: “Ơi? Là lão sư công sao? Tui là Vũ Khánh Cương nè!”
Khẩu âm và phương thức nói chuyện địa phương đặc sắc như thế, coi như Cao lão tiên sinh không muốn nhớ thì cũng sẽ không quên được!
Trước đây Cao lão tiên sinh vẫn rất kiêng kỵ Vũ Khánh Cương, cũng rất lo lắng thay học trò, sợ Vũ Khánh Cương và Hứa Tư Văn không thể dài lâu, có điều bây giờ ông lại thấy xưa nay đều chưa từng cảm thấy Vũ Khánh Cương tốt như vậy!
Có hắn ở đó, an toàn của học trò mình sẽ không lo.
“Là Cương tử đi? Đến cùng có chuyện gì xảy ra?” Học sinh là một người ngoan cố, Cao lão tiên sinh liền trực tiếp tìm nam nhân của học sinh mà hỏi.
“Là chuyện như vầy!” Ông chủ Vũ nói lại mọi chuyện một lần, dùng phương thức tự thuật đặc biệt của ông chủ Vũ, đem một bộ phim hành động kinh tâm động phách, vặn vẹo thành một bộ hài kịch khôi hài kinh điển!
Bên kia sau khi ông chủ Vũ nhận điện thoại của mình, Hứa Tư Văn liền vươn tay móc điện thoại của ông chủ Vũ ở bên hông ông chủ Vũ ra, gọi cho Cao Nham: “Nhanh chóng trông kỹ lão sư, tôi sợ tâm tình lão nhân gia dao động quá lớn.”
“Đã dao dộng lớn hơn rồi!” Lúc đó Cao Nham ngay bên cạnh ông lão, cơ mà còn có cả bác sĩ y tá.
“Đều là tôi không tốt, để lão sư bận tâm.” Hứa Tư Văn rất áy náy, đến nay y cũng chưa dám nói chuyện này với người trong nhà, ông chủ Vũ cũng ăn ý hỗ trợ gạt mọi người, chính là sợ Hứa Tư Văn suy nghĩ nhiều, y vốn luôn cảm thấy có lỗi với người nhà, nếu người nhà biết chuyện này mà sốt ruột thượng hỏa, y còn không áy náy chết sao?
“Cũng đừng nói như vậy, ông già hiếm thấy có cái chuyện làm, điều hoà cuộc sống một mực không thay đổi cũng rất tốt.”
“Anh trông lão sư thật kỹ, tôi cúp trước.”
“Ừ!” Cao Nham cúp điện thoại liền tiến tới trước mặt Cao lão tiên sinh, liền nghe tiếng cười của Cao lão tiên sinh đều chưa từng đứt đoạn, lòng nói đây rốt cuộc là dạng tin tức gì hả, có thể làm cho ông già cười thành một đóa hoa luôn?
“Lão sư công à, tui có một chuyện muốn xin lão gia ngài giúp.” Nói xong đùa xong cho ông lão cao hứng, ông chủ Vũ nhân cơ hội đề xuất yêu cầu.
“Chuyện gì? Nói đi!” Cao lão tiên sinh còn rất dễ nói chuyện.
Kỳ thực nếu đổi thành trước đây, người khác vừa nói như vậy, Cao lão tiên sinh liền đặc biệt phản cảm, hoàng đế học sinh của ông ông hiểu, rất thiết diện vô tình, cơ mà đó cũng là chính ông dạy dỗ, ông ghét nhất việc kéo quan hệ.
Nhưng mà ông chủ Vũ lại có bản lãnh này, nếu hắn thành thật lên vậy chính là thật sự thành thật, thành thật khiến người ta cũng không đành lòng bắt nạt hắn!
Lúc này đây, hắn nhắc tới, Cao lão tiên sinh bỗng nhiên không làm khó, trực tiếp liền để hắn nói.
“Tui muốn đem cái mô-đun gì gì kia của Tư Văn bán đi, bán cho hoàng đế bệ hạ.”
“Cậu nói cái gì?” Cao lão tiên sinh tưởng mình nghe nhầm rồi, lấy ống nghe ra còn cố ý móc lỗ tai một cái.
“Ngài không nghe lầm, tui chính là ý tứ này, tui nghĩ rồi, vật kia tuy rằng khiến vợ tui kiếm lời không ít, nhưng mà bây giờ đều bị người ta theo dõi, đó chính là miếng khoai lang phỏng tay, nóng đến mức ai sờ vào cũng nổi bọt đỏ đầy tay, tui cũng không muốn vợ lại gặp nguy hiểm nữa, tui có tiền, có thể nuôi sống được em ấy, cái gì cũng không quan trọng bằng mạng, mạng cũng mất, thì nói cái gì cũng là vô nghĩa.”
Thế gian này, có thể nói chuyện với đế sư như thế cũng chỉ mình ông chủ Vũ.
“Tư Văn đồng ý không?” Trong nháy mắt Cao lão tiên sinh liền hiểu ý tứ của Vũ Khánh Cương, cũng đúng, đổi thành nam nhân nào yêu vợ tha thiết, cũng đều sẽ lựa chọn như thế.
“Lão sư, cháu đồng ý.” Trả lời ông lại là âm thanh của Hứa Tư Văn.
Vừa nãy sau khi Hứa Tư Văn cúp điện thoại của Cao Nham, vẫn luôn ở một bên nghe ông chủ Vũ dùng sự dí dỏm riêng của hắn kể với Cao lão tiên sinh những chuyện mà y biết.
Cũng không biết là ai có tài như vậy, trước tiên có thể suy đoán ra cái mô-đun hệ thống của Hứa Tư Văn nếu dùng cho lĩnh vực quân sự, thì sẽ đưa đến tác dụng to lớn.
Đương nhiên, loại chuyện mịt mờ này, mọi người bên ngoài căn bản là không biết, Hứa Tư Văn lại càng không biết.
Dù sao thì, hiện tại đều chú ý hòa bình, quốc gia chính là kết hợp của thành quả nghiên cứu khoa học và trang bị quân sự, tác dụng kinh sợ nhiều hơn tác dụng thực tế.
Lại nói, tác dụng thực tế, nhà ai không phải giấu giấu diếm diếm chứ?
“Tư Văn?” Cao lão tiên sinh rõ ràng sững sờ, sau đó rất nghiêm túc tham khảo với Hứa Tư Văn một phen: “Cậu thật sự nghĩ xong rồi à? Đây cũng không phải là tùy tiện nói một chút, những thứ đó vốn là của cậu, thậm chí có thể cho mang đến tài phú mấy đời cũng xài không hết cho cậu.”
“Lão sư, cháu bán nó, cũng có thể có tài phú mấy đời cũng xài không hết mà!” Hứa Tư Văn lời nói mang thâm ý.
“Cái này không thể nào đi?” Bán đứt và kéo dài phát triển không cùng một ý tứ mà.
Chẳng lẽ, học sinh là muốn bán cho nước ngoài sao?
Vậy càng không thể!
“Có thể hay không, liền phải xem lão sư ngài rồi!” Lúc này Hứa Tư Văn hoàn toàn chính là tư thế làm nũng bán manh xin giúp đỡ: “Người xem, hoàng đế học trưởng của cháu có tiền như vậy, mua một món đồ của học đệ nhỏ nhất là cháu, có phải là nên cho nhiều chút không? Giá tiền và vân vân, lão sư, cháu toàn quyền ủy thác cho ngài, nếu làm cháu không hài lòng, cháu liền mỗi ngày đến nhà lão sư ngài ăn uống chùa ké chỗ ngủ.”
“Cậu…!” Cao lão tiên sinh bên kia nửa ngày mới thuận khí được: “Cậu cứ lăn lộn với cái tên kia nhà cậu đi! Lăn lộn cũng thành vô lại rồi!”
Tên kia nhà cậu, là ai?
Kỹ thuật viên Hứa biểu thị không biết, không quen mà!
“Ngàu xem bao giờ ngài có thời gian?”
“Lão già ta hiện tại liền có thời gian!”
Cao lão tiên sinh sấm rền gió cuốn, thật sự lập tức sửa soạn một chút liền đến hoàng cung tìm hoàng đế học sinh bán đồ.
Người khác đều là “có việc thì đệ tử nhọc lòng ra sức”, đến chỗ Cao lão tiên sinh vừa vặn ngược lại, học sinh có chuyện, người làm lão sư là ông cấp bách hơn so với ai khác.
Bên này Hứa Tư Văn cúp điện thoại, cùng ông chủ Vũ hai mặt nhìn nhau, sau đó hai tên bại hoại hi hi ha ha cười xấu xa một trận.
“Hiện tại ở bề ngoài tuy rằng đã khống chế, nhưng chuyện ngày đó náo động quá lớn, vẫn phải đưa ra một giải thích.” Hứa Tư Văn xem một vài tin tức và báo chí, tuy rằng đều không đề cập một chữ, thế nhưng chuyện như vậy rõ ràng cho thấy không gạt được.
“Anh cũng vò đầu đây, vợ à em nói xem làm sao giờ?” Ông chủ Vũ cũng rõ ràng đạo lý này, trên đời không có bức tường nào gió không lọt qua được!
Huống hồ ngày đó trên đường nhiều người như vậy đều nhìn thấy, nói xem có thể không một chút tiếng gió sao?
Hiện tại chỉ là tạm thời áp chế, lý do nói với bên ngoài chính là còn chưa có phá án, không thể đưa tin, sợ kẻ xấu nghe tiếng mà chạy đến vân vân.
Nhưng lừa gạt được nhất thời, không lừa gạt được một đời!
“Vậy thì nói thôi! Lúc bắt Trang Sĩ Nhã, không phải nói là bắt cóc sao? Vậy thì nói, nói lớn chuyện ra, như vậy em trở về cũng có cái để nói với người nhà, dù sao thì Trang Sĩ Nhã không có ý tốt với em, em nói cho mọi chuyện càng nghiêm trọng hơn, Trang Sĩ Nhã lại càng xui xẻo, người nhà khẳng định sẽ cho rằng em cố ý, mới có thể gây ra động tĩnh lớn như vậy.” Hứa Tư Văn còn nhớ Trình Mỹ Lệ mới có bầu không tới ba tháng, cũng không thể để chị dâu lo lắng sợ hãi.
Tuy rằng sự thực có chút vặn vẹo, thế nhưng cũng tốt hơn xảy ra bất trắc.
“Đúng! Nữ nhân kia thoạt nhìn không phải là đồ tốt!” Đối với việc thiếu chút nữa Hứa Tư Văn bị người ta bắt đi, Trương Lam Hà vẫn còn sợ hãi, hận không thể đem tất cả mọi người nhốt lại, mãi mãi cũng đừng thả ra nữa.
“Lúc trước người nhà họ Trang giội nước bẩn cho anh, hiện tại cũng làm cho bọn họ nếm thử cảm giác này nhé.” Ai nói Hứa Tư Văn không thù dai? Y nhớ rất kỹ.
“Được!” Vũ Khánh Cương vỗ đùi, hắn không nghĩ ra biện pháp tốt nào khác, cũng chỉ có thể nghe vợ an bài, lại nói, hắn rất phản cảm người nhà họ Trang, làm cái gì mà không tốt chứ, nhìn đám hậu bối đời sau kìa, một người không bằng một người.
Hứa Tư Văn đầu tiên là trò chuyện video với người nhà, ông chủ Vũ ở một bên phối hợp, trước tiên nói với người nhà về chuyện Trang Sĩ Nhã, sau đó kéo đến việc bắt cóc chưa toại, ông chủ Vũ ở bên cạnh tiếp ứng cho y, hai người phối hợp thiên y vô phùng, không ngừng dao động Hứa gia, ngay cả Vũ gia cũng lừa gạt một lần.
“Chị nói mà, trước đây người Trang gia thôn đến chỗ chúng ta không phải vênh vang đắc ý thì cũng là hùng dũng oai vệ, ngày hôm qua nhìn sao cũng thấy ủ rũ cúi đầu, hẳn là biết có lỗi với Hứa gia chúng ta rồi!” Trình Mỹ Lệ đang mang thai, tính khí cũng không thay đổi: “Làm rất khá, cảnh sát hỏi tới, em liền nói thật nghiêm trọng cho chị!”
Tư thế kia, chỉ thiếu vỗ bàn thôi!
“Cái gì?” Phản ứng của chị dâu Thúy Hoa thì lại khác: “Hai đứa sau này đi ra ngoài phải cẩn thận nhiều hơn, mỗi ngày đều có thể gặp phải chuyện như vậy, em nói xem hai đứa có phải là tràn lan hoa đào không? Nghe nói trong miếu có thể tránh tai, nếu không thì hai đứa lên miếu hòa thượng ở một đoạn thời gian đi?”
“Ngừng!” Kỹ thuật viên Hứa cười ngồi phịch ở trên ghế, ông chủ Vũ nhanh chóng chặn đứng đề tài của chị dâu Thúy Hoa: “Chị, chị thực sự là chị dâu ruột của em mà!”
Miếu hòa thượng, chỗ đó cái gì cũng tốt, chỉ là không có thức ăn mặn, dùng thói quen ăn uống của ông chủ Vũ, đến nơi đó cả ngày cải xanh củ cải, đậu hủ, ông chủ Vũ cứ chờ chết đói đi!
Hai ngày sau, các tờ báo lớn Lan châu đều đưa việc này, tiêu đề nghe rất sởn tóc gáy, cái gì cũng nói được, ý tứ thống nhất chỉ có vài điểm, một là Đông Hoa bọn họ nhân tài đông đúc, một nhân viên nghiên cứu khoa học chỉ cần cố gắng, là có thể trở thành người giống như Hứa Tư Văn; hai là Trang Sĩ Nhã không có lương tâm, cấu kết người ngoài muốn bắt nhân viên nghiên cứu khoa học nước mình, cái này và phản quốc khác nhau chỗ nào? Ba là cho hết thảy người trong ngoài nước một cảnh cáo, đừng tưởng rằng Đông Hoa thành thật tuân theo đạo thong dong là dễ ức hiếp, chọc tới, hoàng đế bệ hạ cũng không phải quả hồng mềm!
Mà sau đó ở hội giao lưu quốc tế gì đó, hoàng đế bệ hạ Long Hoa quả thật là phát khí thế một lần, chỉ cây dâu mắng cây hòe đem mấy quốc gia rục rà rục rịch mắng đến máu chó đầy đầu…
Hết chương 233
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!