Nam Việt Đế Vương
Chương 26: Tuyển người
Vì vậy mà hắn quyết định đến Thợ săn công hội tìm hiểu thêm thông tin về bang này, cùng với đó chiêu mộ thêm thủ hạ để khi chiến với Hắc Long Bang còn có trợ lực.
Hắn vừa tiến vào thì một thân ảnh đã đứng chắn trước mặt hắn, cười nói:
” Trần Phong, mấy ngày nay cậu đi đâu vậy, để mọi người đợi mãi.”
Trần Phong nhìn tên này một cái. Tưởng là ai, hoá ra là Lâm Hiên, trông có vẻ là khá khoẻ mạnh, không có gì là bị thương.
Hắn cũng gật đầu, cười nói:
” Em mấy ngày nay có chút việc nên không đến công hội được, mà có chuyện gì sao.”
” Chuyện gì ư, đương nhiên là có rồi. Chuyện cậu đánh bại được tên Triệu Hào đã lan truyền khắp nới, thậm chí là phân bộ ở Minh Dương thành cũng đã nghe thấy. Mọi người đang nói về cậu, cho rằng cậu là con cháu gia tộc nào đó đi ra ngoài lịch lãm.”
Trần Phong dở khóc dở cười. Cái gì mà con cháu đại gia tộc, hắn vốn xuất thân là con của một gia đình bình thường, bây giờ lại càng không có gia đình nữa là. Nhưng mà phân bộ Minh Dương thành thì cũng khá là đáng để chú ý đấy, bởi vì nơi đây là tập trung của võ giả tán tu trong bán kính 100 km của Minh Dương thành. Minh Dương thành nằm ở cực Tây của Nam Việt quốc tiếp giáp Vạn Tương quốc, lực ảnh hưởng của đế quốc tới nơi đây bị giảm đi rất nhiều, nên nơi đây thường xuyên xảy ra nạn yêu thú quấy phá, các băng nhóm khủng bố nổi lên,…Để đảm bảo những thế lực đó được kìm hãm, quanh thành phố được xây dựng 4 phân bộ Thợ săn công hội nhỏ, nơi Trần Phong đang gia nhập là một trong số 4 phân bộ đó, chiến lực cao nhất chỉ là Nội cương cảnh cao thủ. Nghe nói là trong thành phố có tồn tại Linh giả, chỉ qua là nghe đồn mà thôi, cũng không ai biết rõ.
Hắn lắc đầu, cười khổ:
” Bọn họ cũng khéo tưởng tượng thật.”
” Ngay cả bọn tôi cũng muốn biết cậu có thuộc gia tộc nào không. Có lẽ không phải là người Triệu gia, vì cậu đã đánh một trận không nhỏ cùng Triệu Hào, vậy là người của Trần gia? Đặng gia?”
“Em đã nói rồi, em không thuộc một gia tộc nào cả, chỉ là một tên nhóc may mắn mà thôi.”
Nghe Trần Phong trả lời khuôn mặt của Lâm Hiên thoáng lộ ra vẻ thất vọng, nhưng rất nhanh lại hồ hởi:
“Như vậy cũng tốt, tôi cũng dễ kết thân với cậu hơn.Thay mặt tất cả mọi người, Cảm ơn cậu đã ra mặt giúp đỡ trong vụ việc vừa rồi.”
” Không có gì, chẳng qua là thấy tên kia chướng mắt quá nên mới ra tay mà thôi. À mà nhân tiện em cũng có một việc muốn có sự hỗ trợ của mọi người, không biết có được hay không?”
” Chỉ cần không phải việc gì quá sức của bọn tôi thì bọn tôi sẽ giúp hết khả năng của mình” Lâm Hiên vỗ ngực đầy tự hào, một bộ dáng vì bằng hữu của mình dù lên núi đao xuống biển lửa cũng không từ
“Cũng không có việc gì quan trọng lắm, chỉ là trong khoảng gần nửa tháng nữa em sẽ đánh tới Hắc Long Bang, nên muốn có người hỗ trợ cản những tên lâu la, không biết là anh có thể hỗ trợ được không?”
Nghe tới Hắc Long Bang, khuôn mặt Lâm Hiên không khỏi lộ ra vẻ do dự. Hắn trầm ngâm suy nghĩ một lúc, rồi mới chậm rãi nói:
” Tôi thật không biết cậu có thù oán như thế nào với Hắc Long Bang, nhưng tôi khuyên cậu hãy suy nghĩ thật cẩn thận trước khi ra tay. Bang này mạnh lắm đó. Trước đây từng có một vị Luyện khí cảnh đỉnh phong đánh đến Hắc Long Bang lúc chúng mới thành lập được vài tháng. Kết quả là cho đến tận bây giờ không có ai nghe được tin tức gì của vị đó nữa. Nhiều người cho rằng vị đó đã bị giết chết.”
Trần Phong xoa xoa đầu. Độ mạnh mẽ của Hắc Long Bang xem chừng mạnh hơn hắn nghĩ không ít, xem ra bang phái này nước khá là sâu đấy.
“Mặc kệ hắn mạnh như thế nào, chỉ cần biết rằng nửa tháng sau chắc chắn Hắc Long bang phải bị tiêu diệt. Không biết là anh có thể giúp đỡ em lần này được không?”
Lâm Hiên lại lần nữa rơi vào trầm tư, đôi lúc khuôn mặt lại hiện lên vẻ giãy dụa mãnh liệt. Cuối cùng hắn rít lên một tên, vỗ tay trước ngực, nói:
“Được, ta sẽ giúp cậu một tay.”
Trần Phong cúi đầu cảm ơn, thầm nghĩ rằng Lâm Hiên này tuy yếu kém nhưng rất đáng để kết giao, nói không chừng có thể trở thành một trợ thủ đắc lực của hắn cũng nên. Vì vậy hắn từ trong nhẫn không gian lấy ra ba viên đan dược màu nâu sẫm, đưa cho Lâm Hiên. Lúc hắn nhìn thấy viên đan dược này, ban đầu có chút nghi ngờ, rồi sau đó lộ rõ vẻ ngạc nhiên, rồi lại đầy vẻ lo lắng:
“Đây là… Luyện Thể đan cấp 5. Tôi không thể nhận được, thứ này quá quí giá. Cậu hãy giữ lại đi.”
Trần Phong cười nói:
“Chỉ là ba viên Luyện thể đan mà thôi, có gì là to tát đâu cơ chứ.”
Lâm Hiên khuôn mặt co rút lại, có cảm giác cười không ra nước mắt. Luyện thể đan, đúng như tên gọi của nó, là loại đan dược chuyên dùng cho Luyện thể cảnh võ giả sử dụng, được chia làm 5 cấp bậc, từ đó mà chất lượng cũng khác nhau, giá cả cũng khác nhau. 3 viên Luyện thể đan cấp 5 đó, hắn muốn mua được ít nhất phải hoàn thành 3-4 nhiệm vụ cấp 5, hoặc là hơn chục nhiệm vụ cấp 4 mới đủ tiền. Mà hắn lực lượng thân thể lại ở mức gì? Luyện gân kì mà thôi. Nếu muốn có đủ tiền mua Luyện thể đan cấp 5, hắn phải hoàn thành mấy chục nhiệm vụ cấp 3. Mỗi nhiệm vụ làm phải mất 3-4 ngày, nhiều thì 1 tuần, vậy thì khi nào mới có đủ luyện thể đan cho dùng? Từ đó đã thấy độ quý giá của mấy viên đan dược này, khiến Lâm Hiên dù vô cùng khát khao sở hữu nó cũng đành phải thu tay lại.
Nhưng bởi vì Trần Phong tỏ rõ vẻ cương quyết nên hắn đành nhận 3 viên đan dược này vào, thầm nghĩ dù phải cố hết sức cũng phải hoàn thành việc Trần Phong nhờ giúp đỡ.Nghĩ một lúc rồi hắn ta bước về phía một chiếc bàn có 6 người đang ngồi, nói chuyện gì đó, sau đó 6 người kia cùng nhau đi lại chỗ Trần Phong.
Hắn nhìn mấy người này một lượt, đều là những người trong nhóm Lâm Hiên hôm trước suýt bị đem ra xử tội. Chắc hẳn là muốn lại cảm ơn hắn chứ gì.
Lâm Hiên chỉ tay vào nhóm người, bắt đầu nói:
” Được rồi, tôi xin được giới thiệu, những người này đều rất cảm kích hành động giúp đỡ ngày hôm đó của cậu, nên muốn được trả ơn. Vì vậy khi nghe tin cậu cần người thì họ đã quyết định sẽ ra tay giúp đỡ.”
Trần Phong gật đầu, tỏ rõ vẻ hài lòng. Tuy bọn họ chỉ là Luyện gân kì võ giả, nhưng mà ít nhất cũng cản lại được 30 người bình thường,là nguồn giúp đỡ không nhỏ trong trận chiến với Hắc Long bang.
Nhưng để chắc chắn hơn hắn vẫn hỏi:
” Trận chiến tiếp theo khá là nguy hiểm, không cẩn thận có thể ảnh hưởng đến tính mạng, mong mọi người suy nghĩ kĩ.”
Nghe Trần Phong nói vậy lập tức mấy người kia lên tiếng:
“Bọn ta tuy thô lỗ, nhưng không phải không hiểu đạo lý làm người. Ngươi đã giúp bọn ta thoát khỏi một kiếp, không lí nào bọn ta bây giờ lại sợ hãi từ chối”
“Đúng vậy, đúng vậy.”
…
Trần Phong cảm thấy những người này quả thực rất đáng để kết giao. Bọn họ không mạnh, lại trông có vẻ chỉ biết đánh đấm nhưng lại rất có nghĩa khí, không như một số kẻ tiểu nhân chỉ biết nói ngoài miệng, đến khi cần thì lại chạy trốn mất tiêu, thậm chí còn giúp đỡ địch nhân chống lại mình.
Vì vậy mà hắn rút từ trong túi ra tầm 12 viên Luyện thể đan, đưa cho mỗi người 2 viên, khiến sắc mặt họ trở nên kinh ngạc không thôi, hơi thở trở nên dồn dập, bởi họ đối với những kẻ như họ, những viên đan dược này sẽ trợ giúp rất lớn, khiến họ mạnh lên không ít.
Trông khuôn mặt những người này, Trần Phong không khỏi cảm thấy đắc ý:
” Quả thật là có tiền thật tốt nha, chỉ cần khẽ vung tay thôi là có thể khiến mấy người này hít thở không thông, thảo nào ai cũng muốn được giàu có.”
Hắn mỉm cười nói:
” Đây là chút lòng thành của ta, mọi người hãy nhận lấy. Ta mong là những viên đan dược này sẽ giúp mọi người mạnh mẽ lên để có thể hỗ trợ ta trong những trận chiến sắp tới. À mà nếu mọi người biết ai thật sự muốn gia nhập nhóm thì cứ mời họ vào, ta muốn mời thêm khoảng 7-8 người nữa.”
Mấy người kia cúi đầu cảm ơn, khuôn mặt tràn đầy vẻ cảm kích, thầm nghĩ phải tìm mọi cách để hỗ trợ cho Trần Phong.
“Cảm ơn cậu rất nhiều, Trần Phong. Chúng tôi sẽ dùng hết khả năng của mình để giúp đỡ cậu” Bọn hỗ vỗ ngực, nói với một dáng vẻ đầy nghiêm túc.
Trần Phong thấy tuyển người như vậy là đủ rồi, vì vậy quyết định rời khỏi đây, tiến lên tầng 2.
Khi hắn bước vào tầng 2, những âm thanh ồn ào nơi đây đột nhiên biến mất, thay vào đó là từng ánh mắt tràn đầy vẻ đáng sợ của đám người Minh Phương lão nhân, nếu mỗi một ánh mắt có thể giết hắn một lần thì có lẽ hắn có cả ngàn cái mạng cũng không đủ. Nhưng mà hắn cũng chả quan tâm đám người này nhìn mình như thế nào. Đấu đơn thì không có tên nào đủ sức có thể đánh được hắn, còn đánh hội đồng ư? Hắn sẽ….chạy thật nhanh, chẳng lẽ bọn chúng bắt kịp được hắn khi hắn vận dụng xà ảnh thân với phong hệ ma pháp à? Vì vậy mà hắn cứ một đường đi tới, mặc kệ những ánh mắt oán độc đó.
Hắn đang định tìm một chỗ ngồi xuống, bỗng một thanh âm lạnh lùng vang lên:
” Trần Phong, cậu lại đây.”
Hắn giật mình nhìn xung quanh, xem ai đã nói câu đó. và cũng chẳng xa lạ gì, một thân ảnh xinh đẹp đứng sau bàn tiếp nhận nhiệm vụ, Hương Lan.
” Ha ha, chị có việc gì gọi em sao” Hắn cười khan, dù sao với cô gái này tính cách quá lạnh lùng, khiến hắn không thể không cảm thấy căng thẳng.
” Qua quá trình kiểm tra, chúng tôi thấy cậu lý lịch trong sạch, thực lực mạnh mẽ, lại chăm chỉ làm nhiệm vụ, vì vậy quyết định đặc cách nâng cậu lên thợ săn cấp 6, cậu đồng ý không?”
Cô gái vừa nói xong, căn phòng nhất thời đều đây thanh âm ngạc nhiên, không ít còn có sự ghen tị. Luyện huyết kì võ giả được nâng lên thợ săn cấp 6, đó là một điều rất hiếm. Vì dù ngươi mạnh bao nhiêu đi nữa, nhưng người ta cũng phải dựa vào những cống hiến của công hội cho ngươi, như vậy ngươi mới được tăng cấp, như lúc trước Trần Phong có thực lực là Luyện gân kì, đáng lẽ phải là thợ săn cấp 3, nhưng vì chưa có cống hiến gì nhiều cho công hội, vì vậy mới thợ săn cấp 2. Điều này chứng tỏ Trần Phong đã làm được điều gì đó rất có lợi cho công hội, vì vậy mới được nâng lên một bậc so với thực lực của mình.
Thợ săn cấp 6 cùng cấp 5 có biến hóa rất lớn. Cấp 5 chỉ là lính đánh thuê, đãi ngộ không cao lắm, dù có chết đi cùng lắm công hội sẽ phái ra vài người điều tra, như vụ Tam Hoàng hội là biết, còn cấp 6 thì lại khác, họ chính là trụ cột của công hội, đã có sự gắn bó nhất định với công hội, nếu họ có vấn đề gì sẽ được điều tra kĩ lưỡng.
” Vô lý, tại sao một tên nhóc như hắn lại có thể trở thành thợ săn cấp 6, còn chúng tôi vẫn là cấp 5, hắn đã làm được gì hơn bọn tôi hả.” Minh Phương lão nhân lên tiếng, khuôn mặt tràn ngập vẻ tức giận và không cam lòng. Cùng với đó là vô số âm thanh tỏ vẻ đồng tình
Hương Lan khuôn mặt lạnh lùng, trầm giọng nói:
“Im lặng! Nếu ông cảm thấy vô lý vì cậu ta được phong làm thợ săn cấp 6, vậy hãy lên gặp Trần lão để hỏi đi.”
Nghe đến hai từ Trần lão khuôn mặt Minh Phương lão nhân không khỏi tái mặt đi. Trần lão chính là Nội cương cảnh cao thủ duy nhất ở công hội này, quyền lực, sức mạnh đều đứng đầu. Ai dám phản kháng ông ta đều bị đuổi đi. Mà nếu bị đuổi đi chỉ có nước làm các công việc của người thường, vì không có công hội nào chấp nhận nào người đó nữa.
” Em đồng ý” Sau một lúc suy nghĩ, Trần Phong quyết định ra nhập công hội, dù sao cũng chẳng mất mát gì mà còn được lợi.
“Nếu cậu đã đồng ý, vậy thì đây, huy hiệu thợ săn của cậu, một ít vật thưởng. À mà còn có một điều, khi cậu được lên thợ săn cấp 6 thì hãy đi lên tầng 3 và kiếm một nhiệm vụ cấp 6 để hoàn thành. Đó là bắt buộc.”
Trần Phong ngơ người. Thành thợ săn cấp 6 lại phải làm nhiệm vụ?
Hết chương 25
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!