Nàng Bảo Mẫu... Đồng Ý Làm Mẹ Của Con Tôi Chứ? - Chương 13: Lời Đề Nghị
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
153


Nàng Bảo Mẫu... Đồng Ý Làm Mẹ Của Con Tôi Chứ?


Chương 13: Lời Đề Nghị


Cả ngày hôm qua anh bị bệnh cô vừa chăm sóc cho anh, vừa phải lo cho tụi nhỏ. Làm cô cảm thấy mệt mỏi cả người. A, hình như cô quên một việc thì phải, đúng rồi hôm qua có người gặp anh mà cô quên mất. Vỗ vỗ cái trán rồi đi lên phòng anh gõ cửa:

– Cốc… Cốc.

– Mời vào. – Tiếng của anh vọng ra.

Cô bước vào thì thấy anh quấn khăn tắm nữa thân dưới, còn trên tay đang cầm cái khăn lau đầu. Cô nhíu mài, không thể chấp nhận được rằng anh còn bệnh mà bây giờ lại ăn mặc thế kia. Cô lên tiếng:

– Anh còn bệnh, mà tắm xong lại không nhanh chóng mặc đồ vào.

– Tôi khỏe rồi, cô vào đây có chuyện gì? – Anh nhanh chóng khẳng định.

– À, hôm qua có người tên La Phong gọi điện tìm anh. – Cô hờ hững đáp.

Nhìn anh lau đầu loạn xạ mà cô cảm thấy buồn cười, có ai lau đầu như anh không chứ. Cô tiến lại gần anh giật chiếc khăn trên tay anh rồi nói:

– Anh ngồi xuống đi tôi lau cho, không khéo cảm lại nữa.

Anh nhìn cô lau lo lắng cho anh làm anh cười buồn. Phải chi Lệ Á không đi thì có thể bây giờ có lẽ người chăm sóc anh là cô ấy. Nhưng đời hài thật. Cô đã không đắn đo mà bỏ cha con anh đi, người phụ nữ ấy thật không có lương tâm. Đừng nghĩ rằng anh nhớ đến cô ta là anh còn thương, mà anh chỉ tội cho tụi nhỏ không có mẹ. Anh không muốn cho tụi nhỏ biết rằng chúng có một người mẹ như vậy. Chợt nhớ ra điều gì đó, hình như hôm nay là tới kì hạn hai ngày anh trả lời đáp án cho ông ta rồi. Nhưng đáp án của anh vẫn vậy, là không. Việc đó đồng nghĩa với việc anh chống lại ông ta, anh cần một lá chắn vững vàn trong cuộc chiếc này để bảo vệ hai nhóc. Anh nhìn cô, rồi hai tròng mắt lóe sáng. Đúng rồi… là cô… cô có thể lo cho tụi nhỏ.

Cô thấy anh nhìn mình với ánh mắt kì lạ bèn ngừng động tác lại, lên tiếng hỏi:

– Anh có gì muốn nói với tôi à?

– Cô đồng ý giả làm bạn gái của tôi được không? – Anh thẳng thắng lên tiếng.

” Bạn gái giả” cô đớ người, ánh mắt mang mác buồn. Cái cô cần là thật chứ không muốn giả, nhưng không sau chắc anh có chuyện gì cần cô giúp đây mà.

– Được, nhưng cho tôi xin lý do.

– Cha tôi bắt tôi lấy vợ nhưng tôi không muốn, cô là người thích hợp để làm lá chắn cho tôi nhất. – Anh nhàn nhạt nói.

– Được thôi, tôi có ba điều kiện. Anh đồng ý chứ? – Cô nhẹ nhàng lên tiếng.

– Được, khi nào có điều kiện gì cô cứ nói. – Anh nhanh chóng đồng ý.

– Ok.

– À, tối nay tôi và cô đi cùng bọn nhỏ dự tiệc. Đây là bước đầu cho bạn gái. – Anh lạnh nhạt nói với cô.

Cô nhìn anh rồi gật đầu bước ra ngoài. Cô chấp nhận làm bạn gái “giả” của anh là vì cô biết anh đang đối đầu với gia đình, anh đang cần lá chắn cho tụi nhỏ. Ngước nhìn trần nhà cao cô cười tươi rồi nói nhỏ:”Trận chiến sắp bắt đầu nhé”

+++

Sun và Ken nghe đi dự tiệc mà háo hức. Liên tục chọn đồ, làm cô mệt muốn chết. Bé Sun thì đã chọn được chiếc váy trắng hoa đỏ dể thương, Ken thì trong bộ vest đen huyền ảo. Còn cô thì mang lên mình một bộ váy đỏ khoe lưng trần nóng bỏng, búi tóc lên cao , những sợi tóc mai rũ xuống hững hờ làm cô thêm phần quyến rủ và sang trọng. Đeo thêm bộ trang sức mà anh đưa, trang điểm nhẹ nhàng, tất cả đã làm nên một Vĩ Nha hoàn toàn khác so với ngày thường.

Nhóc Ken và Sun vừa đi vào phòng cô thì đã thét lên:

– Oa cô đẹp quá! – Hai cặp mắt to tròn long lanh nhìn cô mà tỏa sáng.

Cô cười tươi đi lại ôm hai đứa vào lòng nói:

– Hai tiểu bảo bối cũng dể thương xinh đẹp quá trời rồi.

– Hihi… tụi con mà. – Sun vểnh mặt lên tiếng.

– Haha… Rồi, đi xuống lầu để thôi ba tụi con chờ. Đi nào. – Cô nhanh chóng dắt tay hai đứa đi ra khỏi phòng,thì đúng lúc đó anh lên tới. Vừa nhìn thấy cô anh đứng hình.Đẹp quá, Vĩ Nha hôm nay thật khác so với Vĩ nha ngày thường, một Vĩ Nha nóng bỏng đẹp lạ lùng, đi bên cạnh là hai tiểu bảo bối càng làm cho cô giống một tiên nữ hạ phàm. Tim anh trễ đi một nhịp. Anh lấy lại phong độ rồi nói với cô:

– Đi thôi, xe tới rồi.

Cô thấy anh nhìn châm châm cô mà cô ngượng. Hôm nay anh cũng rất đẹp trai trong bộ vest đen. Tôn lên dáng người cùng khí phách của anh. Nghe thấy anh lên tiếng cô vội thu ánh mắt nồng nàn của mình lại mà trả lời:

– À vâng. – Nói rồi cô đi trước anh tụi nhóc thì chạy đi trước rồi, chỉ còn cô đi trước anh đi sau thôi, không khí này làm cô thật hồi hợp. Ánh mắt nóng bỏng của anh nhìn thẳng vào tắm lưng trần đi trước mà anh muốn chảy máu mũi. Mặt dù không phải là trai tân nhưng anh vẫn bị hấp dẫn bởi tắm lưng trắng như tuyết của cô. Hôm nay cô quả thật rất táo bạo làm anh muốn say rồi.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN