Nàng Chạy Được Bao Xa - Chương 1
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
130


Nàng Chạy Được Bao Xa


Chương 1


Chương 1

Nhã Nhã đuổi theo nàng , miệng không ngừng gọi lớn – Tiểu thư chờ Nhã Nhã với , người đừng chạy nhanh như vậy , coi trừng té …

Hàn Nhi thì không biết đã mất dạng từ lúc nào , cả cơ thể nhỏ nhắn leo tít lên tận ngọn cây , đến khi cô chạy đến nơi thì đã không thấy bóng dáng nàng đâu , vừa thở vừa lo lắng không yên .

Đại tiểu thư của tôi ơi !

Người thật biết cách làm người ta đứng ngồi không yên …

Nhã Nhã lại tiếp tục chạy đi kiếm nàng , Hàn Nhi ngồi trên cây tủm tỉm ôm miệng cười .

Muốn tìm được nàng đâu có dễ , thật không biết lượng sức mình .

Nàng dựa lưng vào cây , khẽ nhắm mắt nghỉ ngơi mà ngủ lúc nào cũng không hay .

Nhã Nhã mệt mỏi ủ rũ , tìm nàng suốt 2 canh giờ qua mà cũng chẳng thấy tăm hơi đâu . Trong đầu thoáng qua những liên tưởng đáng sợ xảy đến , đầu óc quay cuồng rối bời liền ba chân bốn cẳng chạy đên chỗ phu nhân .

———

– Phu nhân , tiểu thư mất tích rồi – Gương mặt Nhã Nhã có chút sợ hãi , cả người khẽ run run khi đứng trước mặt phu nhân cao quý .

– Ngươi nói sao , tiểu thư mất tích rồi à ???? Vậy sao còn không mau đi kiếm về hả

Phu nhân tức giận la hét , lo lắng cho đứa con gái của mình .

Nhã Nhã chỉ biết cúi đầu , miệng run run trả lời

– Nô tì đã đi kiếm khắp phủ nhưng cũng không thấy bóng dáng tiểu thư đâu hết , nô ti chỉ lo tiểu thư bị người ta bắt cóc .

Nhã Nhã ôm mặt khóc nức nở , tự lấy tay tát vào mặt mình

– Là nô tì không tốt , không chăm sóc bảo vệ tốt cho tiểu thư . Phu nhân , xin người hãy trừng phạt nô tì đi ạ .

– Ngươi mau kêu tất cả gia nhân trong phủ tìm kiếm bằng được Hàn Nhi về đây cho ta , bằng không thì ta sẽ giết cả nhà ngươi đền mạng .

Nhã Nhã nghe đến đây thì sợ hãi , nhanh tróng đứng dậy , vội vã kêu người tìm kiếm nàng khắp nơi .

Trời đã tối dần , trong phủ vẫn náo loạn ầm ĩ . Người người cầm đèn đuốc đi đi lại lại trong phủ la hét om sòm .

Hàn Nhi bị âm thanh ồn ào láo nhiệt này làm cho thức giấc , cơ thể nhất thời lảo đảo mà rơi khỏi vòng quỹ đạo ….

” ÙM ” âm thanh như sé toạc cả màn nước trong xanh

Có người đứng gần đó cũng sợ hãi bỏ chạy , sắc mặt tái mét không còn một hột máu .

– Nghe nói nơi đây có ma , không nhẽ là thật … A A A A A A A….

Nàng chìm xuống nước , làn nước lạnh lẽo khiến nàng bừng tỉnh mà cố gắng ngoi lên trên .

Hàn Nhi cuối cùng cũng leo được lên bờ , cả người ướt sũng như chuột . Khuôn mặt vẫn chưa hết kinh hãi , cả người khẽ run bần bật .

Lại bị âm thanh xung quanh làm giật bắn người xém tí nữa bay xuống hồ lần hai .

Một nha đầu trong phủ thấy nàng liền hét lớn – Mau đến đây đi , tiểu thư ở đây này .

Tất cả mọi người ào ào kéo đến chỗ nàng , phu nhân nhìn thấy nàng vẫn toàn mạng cũng an tâm phần nào .

– Hàn Nhi , sao người con lại ướt sũng như vậy .

Nàng uể oải đứng dậy , bị khí lạnh làm đầu óc choáng váng – Hắt xì ……

Nhã Nhã đến đỡ lấy nàng , đôi tay đưa lên chán . Khuôn mặt Nhã Nhã bỗng nhăn lại

– Tiểu thư bị cảm lạnh rồi .

– Đâu , đâu , đưa ta coi – Phu nhân sờ tay lên trán nàng , lo lắng nói

– Các người còn đứng đấy nữa à , mau đỡ tiểu thư về phòng , kêu đại phu đến cho ta nữa

Tất cả cùng đồng thanh đáp – Dạ vâng thưa phu nhân .

**************

– Tiểu Thư , người dậy uống thuốc đi – Nhã Nhã lấy môi đút thuốc cho nàng . Mùi vị đắng nghét khiến nàng nhăn nhó liền lấy tay xua xua

– Ta không uống nữa , đắng chết ta .

Nhã Nhã đưa môi thuốc lên trước miệng nàng , ánh mắt như van nài

– Không được đâu , tiểu thư không uống thì bệnh tình sao có thể thuyên giảm đây . Nếu người nhất quyết không uống , nô tì sẽ bị trách tội . Vì nô tì không chăm sóc tốt cho tiểu thư lên người mới bị như vậy , nô tì cảm thấy rất có lỗi .

Hàn Nhi thở dài cầm lấy bát thuốc trên tay Nhã Nhã uống cạn . Đưa thứ thuốc đắng nghét , mùi khó chịu vào miệng mà gắng nuốt từng ngụm

– Ta uống hết rồi đó , mau nín đi .

– Dạ tiểu thư – Nhã Nhã mỉm cười nhìn nàng , cầm lấy bát thuốc đã cạn mà bước đi nhẹ lòng .

BA NGÀY SAU

Nàng đi đi lại lại trong phòng . Cả người tràn đầy năng lượng , vậy mà lại bị bó buộc trong căn phòng không có lấy 1 tí khí trời này , quả là khiến người ta chán đến phát bực .

Nhã Nhã mở cửa , trên tay bê một chậu nước rửa mặt đến trước mặt nàng

Hàn Nhi vén tay áo , đôi tay nhỏ nhắn khẽ khum khít lại hứng lấy nước xoa xoa lên mặt . Nhã Nhã đưa khăn cho nàng thấm nước , vui vẻ cười nói

– Tiểu thư hôm nay dậy sớm hơn mọi ngày , sắc mặt rất tốt nữa .

Nàng khẽ gật đầu , kéo cô lại gần mình , âm lượng nho nhỏ khẽ phát ra

– Nhã Nhã giúp ta đánh lạc hướng bọn canh cửa được không ?

– Tiểu thư muốn đi đâu vậy , nếu phu nhân biết được chắc chắn sẽ không vui đâu .

– giúp ta đi , ta muốn ra khỏi phủ chơi một chút . Chỉ 1 chút thôi , ta sẽ về sớm mà , sẽ không ai phát hiện ra đâu mà . Nhã Nhã không thương ta sao hả ????

Nhã Nhã bị nàng làm cho khó xử , khuân mặt suy nghĩ 1 chút cũng chịu phát ra tiếng nói

– Không phải nô tì không thương người , nhưng mà ra khỏi phủ 1 mình sẽ rất nguy hiểm , hơn nữa tiểu thư lại xinh đẹp như vậy , thật sự nô tì không an tâm .

Hàn Nhi khẽ thở dài , đôi tay tóm lấy áo Nhã Nhã mà năn nỉ , ánh mắt như sắp khóc .

– Sẽ không sao hết , ta sẽ cải trang thành nam nhi . Trước đây , khi trốn ra khỏi phủ ta cũng làm như vậy . Nhã Nhã thấy ta bị giam cầm suốt như vậy không thấy ta đáng thương lắm sao ????

– Vậy tiểu thư nhớ về sớm nha – Nhã Nhã cuối cùng cũng bị khuôn mặt đáng thương của nàng làm cho mềm lòng .

Hàn Nhi cười tít cả mắt , trong lòng thấy thoải mái vô cùng .

Nàng cải trang thành nam nhân , trốn thoát thành công ra khỏi phủ nhờ sự giúp đỡ tận tình đánh lạc hướng của Nhã Nhã .

Khung cảnh bên ngoài đúng là khiến người ta thoải mái hơn rất nhiều , người ta đi lại tấp lập rộn ràng . Nàng hòa vào dòng người đang tấp lập , khẽ mỉm cười thích thú nhìn dãy hàng hai bên vệ đường reo lên đầy phấn khích .

– Oà , tuyệt quá đi ……cái gì cũng lạ mắt hết . Tuy không cao sang , đắt giá như đồ ta sài nhưng lại rất đáng yêu …..haha

Hàn Nhi dừng chân bên 1 gian hàng bán đồ cho nữ nhân , cầm cây trâm lên ngắm nghía 1 cách phấn khích

– A , đẹp qua đi mất .

Vị cô nương bán hàng nhìn nàng cười e lệ

– Công tử thật biết chọn , cây trâm này đẹp nhất ở gian hàng của tiểu nữ

– Vậy bao nhiêu đây ?

Nàng mỉm cười hỏi giá , cô nương khẽ đứng hình nhìn nàng một lúc lâu mới chịu trả lời .

– Nếu công tử thích như vậy thì tôi sẽ tặng chứ không bán

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN