Nàng Chạy Được Bao Xa - Chương 11
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
137


Nàng Chạy Được Bao Xa


Chương 11


Suốt ngày bị chàng giam giữ trong phòng như bảo vật , nàng dựa người vào bờ ngực vững chãi của chàng mà thở dài thành tiếng .

– Ở đây không vui chút nào , rất nhàm chán …oa oa oa …

Chàng thấy nàng rơm rớm nước măt cũng thấy động lòng , đôi tay nhẹ nhàng lau giọt nước mắt đang tuôn ra từ khóe mi . Hàn Nhi giữ lấy tay chàng , đôi tay mân mê bàn tay của chàng có chút nũng nịu .

– Lâm Thiên , ta muốn ra khỏi cung chơi .

– Không được , ở yên đây cho ta .

Hàn Nhi hất mạnh tay chàng ra , cả người bật dậy cách xa khỏi chàng 10 bước chân .

Nàng luôn là như vậy , rất hay giận và khó chiều . Càng lúc càng thấy nàng trở nên thích hành hạ người khác , chàng biết nàng lại giở trò để thu hút lòng thương từ chàng nên vẫn tỏ ra không quan tâm , lời nói phát ra rất tàn nhẫn .

– Ta sẽ chặt chân của nàng nếu nàng dám trái lời ta , đến lúc đó nàng chạy cũng không được chứ đừng nói là chơi bời lung tung .

Hàn Nhi xịu mặt , hai mắt ngấn lệ . Cả thân hình đổ ụp xuống đất lăn qua lăn lại dưới sàn mà khóc lóc thê lương .

Đáng ghét , ngươi không cho ta đi . Ta cứ đi , ngươi có giỏi thì chặt chân ta đi cái đồ đáng ghét .

Chàng bế nàng trên tay , miệng phát ra tiếng cười thích thú , ánh mắt nhìn nàng có chút tà khí .

Hàn Nhi bỗng thấy bất ổn , không ngừng giẫy đạp trên tay chàng , miệng gào lên vang vọng khắp cả hoàng cung .

Lâm Thiên đặt nàng lên giường , giữ chặt lấy nàng phía dưới thân mình .

– Hàn Nhi , tha cho nàng lâu như vậy … giờ ta muốn ăn sạch nàng , có như vậy nàng sẽ không thể chạy đi đâu được nữa .

– Ngươi muốn làm gì ….. ???

Chàng dùng tay cởi bỏ xiêm y của nàng , Hàn Nhi xanh mặt giữ chặt lại , ánh mắt không đồng tình . Nhưng dù có đồng tình hay không thì cũng không thể quản nổi Hoàng Thượng đáng ghét .

Lâm Thiên dĩ nhiên không muốn bỏ qua con mồi ngon lành trước mặt , chàng hôn nhẹ nên làn môi mềm ướt phía dưới , đôi tay xiết mạnh chiếc eo khiến Hàn Nhi khẽ kêu lên thành tiếng .

Nàng đau muốn khóc thét nên , chiếc cổ trắng ngần bị phủ bởi nụ hôn ngấu nghiến . Lâm Thiên cắn vào cổ nàng , Hàn Nhi chợt co người lại chịu đau . Sắc mặt nhăn lại không ngừng rên la .

– Thả ta ra …. đồ đáng ghét ….đồ biến thái …aaaaa

Hoàng Thượng bị nàng chửi rủa thậm tệ , hai hàng lông mày chợt nhíu lại . Đôi tay xiết mạnh lấy cánh tay của Hàn Nhi , nàng chợt kêu lên đau đớn .

Không nghe lời ta , kết cục của nàng sẽ rất thê thảm .

Đợi khi Hàn Nhi đã chịu khuất phục , cả người nằm im phía dưới không chịu cựa quậy ngăn cản , Lâm Thiên mỉm cười đắc ý , đôi môi hôn nhẹ nên vành tai

Một làn hơi ấm khiến nàng thấy nhột nhột , nàng nghiêng đầu lé tránh . Cánh tay liền bị bóp chặt đến nỗi có cảm giác sắp gẫy ra , đành phải nằm im chịu trận . Đối đầu với Hoàng Thượng đáng ghét lúc này rất nguy hiểm , ai mà biết hắn sẽ để lại bao nhiêu vết bầm trên người nàng nếu cứ tiếp tục chống đối hắn .

Nàng không nghĩ được nhiều vào lúc này , chỉ cảm thấy thân thể nóng lên , trong chốc lát trở nên tê liệt như mất đi cảm giác .

– Dừng lại ….ưm ….dừng …lại …

Lâm Thiên nới lỏng tay nàng nhưng tiệt nhiên vẫn không để nàng có cơ hội chống trả , chàng luồn tay cởi bỏ xiêm ý trên người Hàn Nhi .

Nàng thoáng giật mình đưa tay giữ chặt , miệng nói có chút gấp gáp ngượng ngịu .

– Không … được

Nàng giám khước từ ta ??? Hàn Nhi … ta không tin không ăn được nàng …

Lâm Thiên một tay bẻ hai tay nàng ra phía sau lưng giữ chặt , khóe miệng bất giác cong lên nở nụ cười thích thú nhìn nữ nhân phía dưới đang nhăn mặt . Hàn Nhi thấy sự nguy hiểm đang dần tiến đến , nước mắt tràn ra như suối , miệng không ngừng phản đối quyết liệt .

– Ta sẽ cắn lưỡi tự tử a .

Lâm Thiên nghe đến đây liền dừng lại động tác xoa nắn trên ngực nàng , khóe miệng bỗng giật giật . Tình hình lúc này xem ra rất căng thẳng , Hàn Nhi không thuận cũng không thể cưỡng ép nàng , chàng liền đứng dậy chính lại y phục bước ra ngoài .

– Xem như ta tha cho nàng một lần ….

Hàn Nhi nhướng mày nhìn thân hình cao lớn bước đi , lúc này mới dám thở phào nhẹ nhõm , Lâm Thiên đúng là dễ mắc lừa … Hàn Nhi đâu có ngu ngốc đến lỗi tự làm thương chính mình , căn bản hết cách lên mới phải dùng đến kế sách này … nhưng xem ra cũng rất hữu ích a .

Nàng ngủ một giấc đến sáng , vừa mở mắt ra đã thấy thân ảnh cao lớn đang tựa người vào ghế dùng trà , sắc mặt bình thản như chưa từng sảy ra chuyện gì . Hàn Nhi nhớ lại những gì tối qua vẫn chưa thể bình tâm , khuôn mặt úp xuống gối che đi nét mặt ửng hồng .

Chàng đặt li trà lên bàn , vén tay áo lên cao , chàng dùng tay vắt kiệt nước trên khăn mang đến trước mặt Hàn Nhi , giọng nói nhẹ nhàng cũng rất dịu dàng với nàng .

– Hàn Nhi , nàng không muốn dậy sao ???

Hàn Nhi lấy hết dũng khí chui ra khỏi chăn , đến khi thò đầu ra lại thấy hối hận vô cùng . Dũng khí đã chui tụt xuống dạ dày khiến mặt nàng trở lại vị trí ban đầu như vừa nãy . Lâm Thiên kéo nàng dựa vào ngực mình , đôi tay nhẹ nhàng lau mặt cho nàng .

– Hôm qua là mơ , nàng đừng nghĩ nhiều sẽ rất hại nhan sắc .

Hàn Nhi mím chặt môi , cả người run nhẹ . Lâm Thiên nâng đôi tay ngọc ngà lên nhìn vết bầm trên tay cũng thấy sót sa .

– Là nỗi của ta .

Hàn Nhi liếc nhìn vết bầm trên tay , đầu ngẩng lên nhìn chàng . Sắc mặt Lâm Thiên đang tỏ ra có lỗi , cũng không có chút gì là giả tạo ….

Nếu đem so với tối qua , Hàn Nhi vẫn thấy cảm giác bây giờ vẫn hạnh phúc hơn rất nhiều , ít ra cũng được nâng niu chứ không bị tra tấn thể xác . Nàng dúi đầu vào khuôn ngực vạm vỡ của Lâm Thiên mà khép hờ mắt , Lâm Thiên nhìn nữ nhân trong vòng tay thấy rất yên tâm , nàng không thể chạy đi đâu … cũng không có ý muốn chạy nữa … như vậy xem ra rất tốt .

Lý Hạo đẩy cửa bước vào , nhìn thấy cảnh tượng âu yếm trước mắt liền cúi đầu xuống thấp bẩm báo .

– Hoàng thượng , Hán Vương mời người đến dự tiệc .

Lâm Thiên vẫn chăm chăm nhìn nàng , lời nói buông ra không có tí biểu hiện là quan tâm .

– Chuyện gì ???

– Nghe nói muốn bàn đến việc gả công chúa Ly Tâm

Lâm Thiên nhíu mày , vấn đề này không phải đã bàn rồi sao … Hán Vương trước đây muốn chàng lấy Ly Tâm nhưng chàng đã từ chối , vậy mà giờ ông ta lại mời chàng đến dự tiệc , không nhẽ muốn ép người … đúng là nhục kế .

Chàng xiết mạnh tay , Hàn Nhi chợt kêu nên đầy phẫn nộ . Mới ban nãy còn thấy chàng dễ thương giờ thì mọi ý nghĩ đều tiêu tan , chàng tức giận điều gì là lại đổ nên người nàng .

– Trên người ta bây giờ , đâu đâu cũng là thương tích do ngươi để lại a – Hàn Nhi giận dữ nhìn chàng .

Lý Hạo chỉ biết lắc đầu cười cười , trên đời này người giám gọi Hoàng Thượng như vậy chỉ độc nhất Hàn Nhi tiểu thư , nếu là người khác ắc hẳn đã bái kiến long vương từ lâu rồi .

T/G : MONG NHẬN ĐƯỢC Ý KIẾN CỦA MỌI NGƯỜI 🙂

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN