Nàng Chạy Được Bao Xa
Chương 19
Nàng vừa cười vừa khóc , nước mắt chảy ra mặn chát mà bi thương . Nàng chưa bao giờ khóc vì một nam nhân , đây là lần đầu tiên , người đầu tiên mà nàng yêu thương , vậy mà lại dám gạt nàng .
Có phải tất cả đều tại ta ??? Không , ta không có lỗi , người có lỗi là chàng và ả ta , các người gạt ta , ta hận các người .
” Ly Tâm ”
Chàng đừng gọi tên ta … Tuyệt đối đừng gọi tên ta , từng lời nói của chàng ta đều không thể tin nữa rồi !!!
” Ta yêu Hàn Nhi , nhưng vẫn sẽ đối tốt với nàng ”
Nàng ngước đôi mắt đỏ ngàu lên nhìn con người trước mặt , những gì mà nàng nghe thấy có phải là sự thật ? Nàng lắc đầu , miệng mím chặt kìm nén nỗi run rẩy trong lòng mình , mọi chuyện trước mắt không ngờ lại đi xa đến vậy , tất cả nàng mơ ước đều vì một lời nói của chàng mà sụp đổ tất cả .
Nàng chống tay đứng dậy , cơ thể yếu ớt bước từng bước ngả nghiêng đến bên chàng , lòng bàn tay tóm lấy vạt áo của chàng mà xiết chặt .
” Được !!! Nếu chàng đã nói yêu nàng ta , vậy thì chàng cần gì đến ta nữa , nhưng ta vẫn muốn hỏi chàng , rốt cục trong lòng chàng có ta không hả ? “
Một khoảng thời gian trôi qua , chàng vẫn bất động tại chỗ , gương mặt tuấn mĩ khiến người khác điên đảo , tại sao chàng có thể tàn nhẫn đến như vậy , im lặng , đơn giản là cách giết con người nhanh nhất .
” Ly Tâm ”
” Đừng gọi tên ta “
” Ta xin lỗi “
Xin lỗi ta ??? Chàng nghĩ xin lỗi có thể khiến ta hết đau lòng sao ? Chàng nghĩ chỉ cần một lời xin lỗi sẽ xóa nhòa tất cả à , tiếc rằng , ta lại yêu chàng qua sâu đậm . Hàn Nhi đó yêu chàng được bao lâu , trong khi ta dùng cả đời này để yêu chàng , yêu chàng từ cái nhìn đầu tiên , nàng ta có dám chết vì chàng ? Nhưng ta thì dám .
Ly Tâm nhả tay khỏi áo , nàng ủ rũ bước đi , từng bước đều nặng trĩu sự buồn tủi , xung quanh heo hút không bóng người qua lại , âm khí lạnh lẽo xuyên qua cơ thể nàng , càng khiến lòng nàng tê tái lạnh lẽo . Biết trước mọi chuyện sẽ không đi đến đâu , vậy mà , nàng vẫn nhấn thân mình , tự mình hại mình .
Thì ra , tình yêu lại biến con người ta trở nên ngu ngốc như vậy , ở bên chàng , dẫu sao cũng không được dài lâu , dù không phải Hàn Nhi đó , thì cũng là vô vàn những mĩ nhân khác , làm sao chàng có thể chỉ yêu mình ta .
Chấp nhận ? Không , nàng không bao giờ chấp nhận .
Nàng cố chấp giành lại , dù mọi giá , nàng cũng không muốn để tình yêu tuột mất , có lẽ chấp niệm trong lòng nàng quá lớn , quá sâu đậm , mãi mãi cũng không thể thoát ra nổi .
Nàng nhớ lại những chuyện trước kia , những hình ảnh của nam nhân đó trong mắt nàng , hai người cùng nhau chơi đùa , cùng nhau thề non hẹn biển , có lẽ chàng đã quên , nhưng nàng chưa bao giờ quên , từng lời từng chữ khắc sâu trong tận đáy lòng ….
” Ly Tâm ” Âm thanh quen thuộc đó vang lên ” Sau này lớn lên, ta sẽ đưa nàng về cung làm hoàng hậu “
Nàng vui vẻ mỉm cười , làn gió thoảng thổi qua khiến mái tóc mềm mại tung bay trong gió .
Nàng nói với người đó ” Chàng có chắc sẽ chỉ yêu mình ta ? “
Ánh mắt đó bội phần kiên định , nụ cười ấm áp khiến trái tim non nớt của nàng tan chảy .
” Ta xin thề , sẽ yêu nàng , ngoài nàng ra không bao giờ yêu người khác , chúng ta cùng nhau sống hạnh phúc “
” Được , ta tin chàng , đợi đến ngày đó , ta nhất định sẽ theo chàng “
Hai người ngoắc tay nhau , dưới ánh nắng dịu nhẹ ấm áp , hai người in bóng trên thềm cỏ xanh mướt , những bông hoa rực rỡ nở rộ , một khung trời tươi đẹp , kí ức của nàng , theo làn gió thổi đi đâu mất ???
Chàng đã thề sẽ mãi bên ta , ta tin chàng , nhưng giờ chàng lại phản ta , ta nên tin hay hận ?
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!