Nàng Chạy Được Bao Xa
Chương 5
– Nàng ngoan ngoãn thì ta hứa sẽ để nàng về thăm nhà mà
Hàn Nhi gật đầu , ánh mắt long lanh quay qua nhìn chàng .
Nếu ngươi muốn ta ngoan ngoãn thì ta sẽ diễn cho ngươi xem , bản cô nương rất giỏi diễn kịch a .
– Hàn Nhi biết rồi , sẽ nghe lời chàng mà – Nàng mỉm cười , nụ cười rạng rỡ như ánh nắng ban mai tràn đầy ấm áp .
Lâm Thiên ôm lấy lồng ngực đang đập rộn ràng của mình , khẽ mỉm cười đáp lại .
– Mau lại gần đây với ta .
Hàn Nhi ngoan ngoãn nghe theo , cả người bị chàng ôm chặt trong vòng tay . Hàn Nhi bị sự ấm áp này làm cho buồn ngủ , đôi mắt khép lại đầy mệt mỏi .
Lâm Thiên lặng mình ngắm nhìn con mèo lười biếng trong vòng tay mình .
Hàn Nhi à , rơi vào tay ta thì nàng đừng hòng chạy thoát .
********************************************
Chiếc kiệu dừng lại , người phía ngoài nói vọng vào khiến chàng tỉnh giấc , ánh mắt liếc xuống bên dưới nhìn mĩ nữ vẫn đang say giấc lồng .
Lâm Thiên bế nàng trên tay , từng bước chân đều rất nhẹ nhàng cẩn trọng . Hoàng hậu đi ngang qua thấy cảnh tượng này thì liền nhăn mặt , hai tay đã bóp chặt đến độ nổi gân xanh .
Nàng ta là ai ??? rốt cuộc là ai ???? Dung nhan xem ra cũng không hề tầm thường , dám đối đầu với ta xem ra nhà ngươi đã chán sống thật rồi .
Lý Kiều bực bội bỏ đi , nếu nhìn cảnh tượng này thêm nữa xem trừng nàng sẽ điên lên vì ghen ghét mất .
Lâm Thiên thoáng nhìn thấy bóng dáng Lý Kiều , miệng khẽ nhếch lên .
Lý Kiều thực chất chỉ là có danh chứ không có phận , nàng ta mặc dù là Hoàng Hậu nhưng chưa bao giờ được chàng để mắt đến , mọi việc đều ro Hoàng Thái Hậu sắp xếp . Chỉ cần động bàn tay dơ bẩn vào Hàn Nhi , nhất định chàng sẽ không để yên .
Chàng xem ra đã quá xem thường Hàn Nhi , đối với nàng thì dù 10 hoàng hậu nương nương xem ra cũng chỉ là 1 con kiến bé tẹo teo , búng 1 phát là bay xác .
Lâm Thiên đặt nàng lên giường , đôi tay mơn trớn gò má trắng mịn của nàng , ánh mắt tràn đầy sự thích thú .
Nàng làm ta thấy thích mất rồi , cảm giác này rất lạ , chỉ có ở bên nàng ta mới cảm thấy tim mình đập nhanh như vậy .
Chàng cúi xuống hôn nhẹ lên bờ môi ửng hồng của nàng . Hàn Nhi chợt tỉnh giấc , hai mắt mở to trừng trừng .
Nàng đẩy chàng ra , ánh mắt có chút khó chịu
– Ngươi lợi dụng lúc ta đang ngủ mà làm càn , ngươi thật xấu xa .
Khuôn mặt tuấn mĩ vẽ lên nét cười tuyệt đẹp , nhẹ nhàng tiến gần
– Ờ , ta sai rồi , sẽ không làm như vậy nữa ….
Lời nói của chàng liệu có đáng tin ??? Hàn Nhi xinh đẹp như vậy , đứng trước mĩ nhân có sức ảnh hưởng thật khó kiểm soát a .
– Ta đói rồi – Nàng xoa xoa cái bụng trống giỗng của mình .
Lâm Thiên liền ra lệnh cho người mang đồ ăn đến , ôm lấy nàng trong vòng tay mà đút đồ ăn cho nàng .
Hàn Nhi quả là rất có phước hưởng thụ , nàng như là bảo bối vô giá của Lâm Thiên , được chiều chuộng cũng khiến nàng phát hư .
– Ngươi mau quỳ xuống làm ngựa cho ta cưỡi .
Lâm Thiên nghe đến đây , khuôn mặt liền biến sắc , tí nữa thì bị sặc bởi lời lẽ bức người của nàng .
Ta là Hoàng Thượng sao có thể hạ mình làm ngựa cho nàng , tính cách của nàng xem ra phải uốn nắn ngay từ bây giờ .
Chàng lắc đầu không nghe , Hàn Nhi bực bội đứng phắt dậy , hai tay khoanh lại trước ngực mà khó chịu .
– Nàng xem ta là gì hả ??? – Chàng lên tiếng , giọng nói có chút cứng rắn .
– Ta xem ngươi là tên ngốc – Hai từ ” tên ngốc ” phát ra khiến chàng giận run , cả người phát ra luồng sát khí ngun ngút .
Nàng dám xem ta là tên ngốc , ta là hoàng thượng chứ đâu phải là người Hàn Nhi nàng có thể châm chọc , nàng thật khiến ta phát bực mà .
Lâm Thiên bỏ đi , nàng nhìn theo bóng dáng chàng nửa muốn giữ lại nửa muốn đuổi đi , thực ra muốn gì cũng không rõ .
Ngươi thật đáng ghét , bỏ ta lại 1 mình như vậy à . Không cần ngươi ta cũng vẫn ổn , nhưng mà ta thật sự rất sợ ma .
Hàn Nhi lạnh người nhìn căn phòng rộng lớn mà lạnh lẽo khẽ run run .
Nàng chạy ra khỏi cửa , bóng dáng chàng đã khuất xa , mấy người canh cửa thấy nàng bước ra liền lấy tay chặn lại
– Hoàng thượng có chỉ không để cô nương bước ra một bước .
– CÁI GÌ ??? – Nàng quát lớn , hai tay nắm chặt thành hình nắm đấm nhìn 2 tên phía trước – Muốn chết dưới tay ta phải không ???
Lâm Thiên như đọc được suy nghĩ của nàng , không chỉ có 2 tên canh cửa mà người từ tứ phía đổ về ào ào . Nàng chóng mặt nhìn đám người phía trước thở dài quay vào trong .
Tên đáng ghét , ỉ đông hiếp yếu , ngươi sợ vài tên không đủ để ta rửa tay lên cố tình gọi nhiều người đến làm ta hoa mắt .
Lâm Thiên về cung của Lý Kiều , Lý Kiều thấy chàng liền mừng rỡ
– Thần thiếp bái kiến Hoàng Thượng
Chàng phẩy tay , sắc mặt bình thản tiến đến chỗ nàng ta . Đôi tay nâng khuôn mặt xinh sắn của Lý Kiều lên sát mặt mình .
– Nàng rất đẹp
Lời khen của chàng khiến người trước mặt liền mỉm cười , khuôn mặt nàng ta ửng hồng khẽ mỉm cười hạnh phúc
Đây là lần đầu tiên Hoàng Thượng khen ta , ta thật sự rất hạnh phúc a , cuối cùng Hoàng Thượng cũng chịu để mắt đến Hoàng Hậu này .
Chàng vừa mở lời khen ngợi nhưng lại tạt vào mặt nàng 1 gáo nước lạnh khiến nàng run cầm cập
– Nàng không chỉ đẹp mà còn có rất nhiều gai nữa , Lý Kiều à … nàng làm gì sao có thể qua nổi mắt ta .
Lý Kiều run run nhìn chàng , khuôn mặt bỗng đen kịt
Không nhẽ những chuyện ta làm người đều biết ??? nhưng tất cả cũng vì ta đã yêu người quá nhiều thôi mà …. Ta làm vậy thì có gì sai sao ???
– Hoàng Thượng , người muốn nói gì với thần thiếp sao ???
Chàng nhìn sắc mặt đang xấu đi của nàng mà cười lạnh .
– Ta chỉ muốn cảnh báo nàng thôi , nàng ra tay với nữ nhân nào gần gũi ta thì ta cũng đều có thể bỏ qua cho nàng …. nhưng nếu động đến 1 sợi tóc của Hàn Nhi thì ta nhất định sẽ khiến nàng phải hối hận .
Lâm Thiên bỏ đi , bước chân nhẹ nhàng nhưng cũng tràn đầy uy quyền . Lý Kiều dựa tấm lưng mảnh khảnh vào tường cả người khẽ giận run .
Người đang đe dọa ta à . Hàn Nhi sao … cô ta có gì tốt ngoài có chút nhan sắc tầm thường , nam nhân các người thực sự đã bị mĩ nhân làm cho mê muội đầu óc rồi . Sớm muộn gì chàng cũng sẽ nhận ra , người tốt với chàng nhất cũng chỉ có mình Lý Kiều ta .
Đêm đầu tiên ở Hoàng cung thật sự rất khó ngủ , Hàn Nhi có cảm giác như bị ai đó theo dõi …. âm thanh ban đêm cũng rất rùng rợn . Nàng phải khó khăn lắm mới có thể chợp mắt .
Lâm Thiên bước vào phòng , nhìn thấy nàng vẫn ngoan ngoãn nằm trên giường khẽ mỉm cười .
Đôi tay đắp lại chăn cho nàng cẩn thận rồi nhẹ nhàng ngồi xuống ngắm nhìn sắc đẹp tuyệt mĩ trước mắt .
Ta bị nàng mê hoặc cũng đúng , nàng không chỉ đẹp mà cũng rất khó chiều … càng ở gần nàng , ta lại càng cảm thấy thú vị , không cảm thấy nhàm chán với cuộc sống trước mắt . Chỉ cần có nàng ở bên , ta hứa sẽ yêu thương và bảo vệ nàng trọn kiếp này .
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!