Nàng Luôn Muốn Ly Hôn! - Chương 23
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
155


Nàng Luôn Muốn Ly Hôn!


Chương 23


Edit + Beta: _Tanoka_

Tay Ôn Cẩn bị Thẩm Nhượng dùng sức bắt lấy, cô nghe thấy sự cầu xin mà Thẩm Nhượng đang cố gắng kìm nén trong giọng nói của hắn, trong lòng cô đột nhiên xuất hiện cảm giác hoảng hốt xen lẫn mờ mịt. Thẩm Nhượng hôm nay, thật sự khác trước rất nhiều, khiến cô cảm thấy vô cùng xa lạ, còn có chút bất an.

Cô ngây người vài giây, ngay sau đó tay đã bị nắm chặt, buộc cô phải chạm vào nơi nào đó. Cho dù cách một lớp quần áo, cô cũng có thể cảm nhận được nhiệt độ nóng như thiêu đốt, dường như còn có thể thông qua bàn tay mà truyền đến trong lòng cô.

Ngay lúc Ôn Cẩn kịp phản ứng lại, theo phản xạ có điều kiện né tránh vài lần, lại nghe thấy tiếng hít thở của Thẩm Nhượng dần trở nên thô nặng hơn. Trái tim cô như muốn ngừng đập, động tác trên tay liền ngừng lại, cơ thể cọ vài cái vào người Thẩm Nhượng, nhìn hắn mà dịu dàng nói: “Thẩm Nhượng, đợi thêm một thời gian nữa đi, em vẫn chưa chuẩn bị xong.”

Thẩm Nhượng vẫn không buông tay Ôn Cẩn ra, sắc mặt của hắn dưới ánh đèn mờ mịt, không rõ được cảm xúc hiện tại là gì. Ôn Cẩn nhìn không ra được hắn đang suy nghĩ cái gì lúc này, chỉ biết nhẹ giọng dỗ dành hắn.
“Thẩm Nhượng.” Giọng Ôn Cẩn càng thêm dịu dàng, cô đỏ mặt, đôi mắt long lanh, hai má ửng hồng, ngoan ngoãn rúc vào lòng Thẩm Nhượng, “Em có thể dùng cách khác giúp anh.”

Động tác trên tay Ôn Cẩn thuần thục di chuyển vài cái, bên tai rất nhanh đã truyền đến âm thanh rên rỉ nặng nề của Thẩm Nhượng. Trong mắt cô nhanh chóng hiện lên vẻ chán ghét, cúi đầu, nhẹ nhàng vén chiếc áo sơmi lên, tay cô chỉ mới vừa tiếp xúc đến da thịt trên eo hắn, đã bị Thẩm Nhượng đè lại.

“Ôn Cẩn.” Thẩm Nhượng khẽ kêu, thanh âm mụ mị, đáy mắt nóng rực nhìn cô, “Hôm nay anh không muốn dùng cách này để thoả mãn chính mình, anh chỉ muốn em mà thôi.”

Ngón tay hắn nhẹ ma sát lên mu bàn tay của Ôn Cẩn, dùng sức ôm chặt cô, muốn cô biết được khát vọng của bản thân, “Ôn Cẩn, em có cảm nhận được không? Tất cả đều do em khiêu khích mà nên. Nó rất nhớ em, muốn được “yêu” em thật nhiều, chỉ có phản ứng đối với em thôi.”

“Ôn Cẩn, em đừng sợ, anh thật sự sẽ không làm em đau nữa. Không chỉ có không còn đau, mà sẽ khiến em thực sự thoải mái.”

Lên wordpress đọc tiếp nhaaaaaa
t4noka.wordpress.com

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN