Này Anh! Tôi Không Phải Là Osin - Chương 14
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
77


Này Anh! Tôi Không Phải Là Osin


Chương 14


Từ ngoài cổng, nó bước vào, bên cạnh là Lin, một cậu bé mới có 5 tuổi. Bước vào đại sảnh, nó thấy Laura đang đứng đấy. Laura tiến lại bế Lin lên. Cậu bé vùng vẫy đòi xuống đất. Tuy mới chỉ 5 tuổi mà Lin đã rất ra dáng người lớn.

– Con thích mẹ Aliss bế cơ!!!! – thằng bé chay lại ôm chân nó.

Nó bật cười xoa đầu Lin rồi ngẩng lên nhìn Laura.

– Có vẻ nó thích mẹ nuôi hơn là mẹ ruột rồi đấy!!!

Cả Laura và nó cùng bật cười. Lin chả hiểu gì nhưng thấy hai mẹ cười cũng toe toét cười theo. Nó xin phép đi tiếp khách vì thấy Joe cũng đã chuẩn bị mọi thứ xong xuôi với lại khách cũng đến khá đông rồi.

Sau khi nó bước đi, trên môi Laura khẽ nở một nụ cười nhạt.

Liệu…… chị có làm sai không?…… Nhưng dù sao…… chị cũng chỉ muốn tốt cho em mà thôi……

Nó bước đến gần mấy vị tổng tài, lễ phép cúi chào họ rồi nói chuyện gì đó, miệng cười xởi lởi. Khách đã đến gần hết, hầu như toàn là người trong giới thượng lưu mà nó và Joe quen khi còn ở bên Hàn Quốc, toàn là những bạn làm ăn với công ty của nó. Cũng có một vài cô người mẫu chân dài khoác tay mấy đại gia, hoặc cũng chỉ là mấy cô làm trong công ty nó đến.

Ngoài cổng, một chiếc BMW trắng đỗ xịch lại trước cổng. Một người con trai có khuôn mặt tuấn tú, tao nhã bước ra. Tuy chỉ mặc trên người một chiếc áo vest, bên trong là áo phông và quần bò bên dưới, mái tóc được chải chuốt có vẻ như là rất tỉ mỉ, nhưng chỉ vậy thôi cũng đủ để trở thành tâm điểm của mọi người và đặc biệt là những cô gái. Bên cạnh, một người con gái có khuôn mặt xinh như búp bê bước ra. Nhìn cặp đôi trai tài gái sắc này mà mọi người không tránh được phải thốt lên những lời ghen tị. Amy ngẩng cao đầu, cô tự hào vì người chồng sắp cưới của mình. Tiến đến khoác tay hắn, cô kéo hắn vào trong đại sảnh. Vì đang ở chỗ đông người nên hắn cũng mặc kệ để Amy kéo mình đi mà không buồn chống cự.
Amy kéo hắn vào trong nói chuyện với các vị tổng tài. Mà chỉ toàn thấy Amy nói, hắn chưa kịp chào hỏi câu nào. Nhưng có vẻ như mấy vị này thích Amy thì phải. Hắn tự nghĩ rồi bật cười. Cầm ly rượu trên tay, một tay cho túi quần. Hắn đưa mắt nhìn xung quanh, bao nhiêu nàng chân dài lén lút nhìn hắn với cặp mắt ngưỡng mộ. Một bóng hình người con gái quen thuộc lại một lần nữa lướt xẹt qua mặt hắn. Hắn lắc đầu cố không cho những ảo ảnh về nó xuất hiện nữa. Nhưng…… cái người hắn vừa nhìn thấy hoàn toàn là sự thật. Hắn dường như không tin vào mắt mình nữa. Chắc là mình nhìn nhầm thôi, chứ Aliss thực sự đã chết rồi. Hắn cười nhạt rồi quay sang Amy vẫn đang cười nói rôm rả với mấy vị tổng tài. Cúi xuống khẽ nói vào tai Amy:

– Em cứ đứng đây nói chuyện! Anh vào kia gặp vài người khách.

Amy cũng gật đầu bừa, vì đang mải tán chuyện.

Hắn vào trong đại sảnh, vì từ sáng đến giờ chưa có gì bỏ bụng nên vẫn đang đói meo. Hắn tìm ngay một bàn thức ăn. Bước đến bàn thức ăn đó, hắn ngồi xuống nhẹ nhàng cầm đũa lên.

\”Cạch…\”. Chiếc đũa của cô gái bàn bên cạnh rơi xuống. Hắn theo phép lịch sự cũng cúi xuống nhặt dùm cô nàng đũa.

– Cảm ơn!!!

Một giọng nói trầm ấm quen thuộc vang lên bên tai hắn. Ngẩng lên, bốn mắt chạm nhau. Hắn…… đang nằm mơ sao? Tại sao….. Aliss lại ở đây?

Nó hơi sững người khi nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc. Nhưng cảm giác đó đã tan biến trong phút chốc, nó cầm đôi đũa lên, khuôn mặt trở lại vẻ lãnh đạm như ban đầu.

– Alissa! – hắn gọi tên nó.

– Xin lỗi! Anh cần gì? – nó theo phản xạ trả lời lại.

– Alissa! Đúng là em rồi! – vì quá phấn khích hắn ôm chầm lấy nó.
Nó nhẹ nhàng đẩy hắn ra.

– Xin lỗi! Hình như đây là lần đầu tiên tôi gặp anh?

Thực sự là nó diễn quá đạt. Suốt 5 năm bên Hàn Quốc, nó đã tự tạo cho mình một vai diễn xuất sắc, nó cố gắng kìm chế cảm xúc của bản thân.

Lin từ đâu ngo ngoe chạy tới. Hắn nheo mắt nhìn đứa trẻ chỉ khoảng 5 tuổi trước mặt.

– Mẹ Aliss! Con muốn đi vệ sinh……

Lin nói, đồng thời làm động tác giống như muốn đi vệ sinh. Nó bật cười rồi nhanh chóng đứng dậy dắt tay Lin đi ra sau vườn.

Khoan đã. Đứa bé đó….. vừa nói gì? Hắn sững người khi nhớ lại cách xưng hô ban nãy của thằng bé với nó. Mẹ? Con? Không lẽ nó đã lấy chồng? Máu ghen trong người hắn bùng phát, mắt đỏ hoe, hắn nhìn theo bóng dáng nó vừa bước đi.

Aliss….. có đúng là em không?

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN