Này! Đừng Ôm Con Chạy - Chương 66: Để mẹ ra tay bắt vợ về cho con
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
86


Này! Đừng Ôm Con Chạy


Chương 66: Để mẹ ra tay bắt vợ về cho con


Những bệnh nhân có liên quan đến đám cháy cũng được đưa đến bệnh viện điều trị kịp thời, kể cả bé con.

Bé con là người bị nhẹ nhất, mặc mũi chỉ có chút lấm lem, hai má ửng đỏ vì nóng. Nhưng bé vẫn rất tỉnh táo, lúc bác sĩ hỏi về sự việc đám cháy. Bé chỉ kể lại theo những gì bé nhớ, khiến bác sĩ cùng y tá đều xót xa. Trong lòng bọn họ thật ra cũng trách hai ông bà họ Hứa rất nhiều.

Lúc bác sĩ kiểm tra tình trạng của mỗi người thì phát hiện ra vợ chồng họ Huỳnh trước khi tự sát đã uống thuốc ngủ. Buồn cười thay, hai ông bà gần đất xa trời đó lại chọn cách tự sát nhẹ nhàng, để lại một đứa nhỏ vẫn chưa hiểu sự đời khóc trong biển lửa. Nếu cha của đứa bé không đến cứu kịp thời, có lẽ bé con sẽ cảm nhận được cái chết đau đớn như thế nào.

Về bà Huỳnh, vết thương cũng chưa đến nổi nghiêm trọng. Nhưng riêng Huỳnh Hứa và Tạ Tĩnh Khang, bọn họ vì ở trong lửa quá lâu dẫn đến vài chỗ bị bỏng. Hít phải khí độc sẽ khiến hai người phải mất vài giờ đồng hồ để tỉnh lại.

Tạ Tĩnh Khang nằm cạnh giường của Mầm Cây, Huỳnh Hứa và vợ ông ta được Lý Tô Tô sắp xếp đưa sang phòng khác. Tránh trường hợp tổng tài nhà mình tỉnh dậy trước hai vị tiền bối, sau đó hung hăng đá giường bệnh của người ta.

Bé con ngồi trong lòng Bao Bao, tâm trí bé bây giờ đã bình ổn hơn hẳn. Bé con ngẩng đầu nhìn ba ba của mình đang thẩn thờ nhìn sang giường chú Khang liền hỏi.

” Ba ba…ba không sao chứ ?”

Mầm Cây dường như cảm nhận được sự thay đổi của Bao Bao, bé con lo lắng xoa xoa cằm của cậu. Liên tục hỏi thăm.

Bao Bao lắc đầu, bĩu môi ôm con trai. Miệng lẩm bẩm.

” Khang Khang là đồ ngốc!”

” Tại sao lại mắng chú Khang ?”

Mầm Cây nghiêng đầu khó hiểu nhìn ba bé, nhìn bộ dạng đang hờn dỗi của cậu. Bé con thần bí nheo mắt hỏi.

” Thì ra là ba đang đau lòng cho chú Khang”

” Ba…ba không có”

” Ba ba ngốc…trên mặt ba viết đầy chữ lo lắng kìa”

” Ba không ngốc, chú Khang mới ngốc”

Bé con dùng hai tay béo múp xoa xoa hai má của ba bé. Nghi ngờ hỏi.

” Vì sao lại nói chú Khang ngốc”

Tiểu Bao Bao gãi vành tai, mặt mày nhăn nhó đáp.

” Chú Khang sau khi mang con ra cho ba thì lại vào bên trong. Tim của ba bây giờ vẫn còn đập rất nhanh… Nếu chú Khang có chuyện gì, sau này ba nhất định sẽ không cho chú Khang ôm mình ngủ nữa.

” Khì…”

Bé con phì cười một tiếng, Bao Bao càng khó chịu. Cậu phồng má, nhắm mắt nói với con trai.

” Con không được cười ba. Con cũng ngốc”

Mầm Cây không nói gì, chỉ cười khì khì khiến Bao Bao tức đến đỏ mặt.

Mà đoạn đối thoại của hai cha con vừa hay đã được vợ chồng Tạ phu nhân nghe thấy.

Tạ phu nhân huých huých chồng mình nói.

” Này ! Tôi nghĩ lần này chắc chắn lần này thằng con trai vô dụng của ông cũng có người chịu ở bên nó rồi”

Tạ Lưu nghi hoặc hỏi vợ mình.

” Nhưng thằng bé đó ngốc quá, liệu có hiểu được tình cảm của con trai mình không”

Tạ phu nhân ghét bỏ véo lỗ tai chồng mình khiến ông la oai oái một cách đau khổ. Bà nghiến răng đáp.

” Con trai tôi mặt nào cũng tốt, nhưng riêng mặt tình cảm và tính nết thì y hệt ông. Hai cha con các người toàn lũ vô dụng.”

Tạ phu nhân nhìn qua khe cửa nhỏ, nhìn kiểu gì cũng cảm thấy vừa mắt với đứa nhỏ Bao Bao này, bà nhất định phải ra tay giúp thằng con trai to lớn về thể xác mà ngu ngốc trong chuyện tình cảm mới được.

Vì sao hai vợ chồng lại xuất hiện tại đây ? Còn không phải do Lý Tô Tô nhận được tin hắn gặp nạn liền gọi cho hai người này sao ?

Tạ phu nhân hay tin con trai bảo bối của bọn họ cứu người, mà người hắn cứu lại còn là người yêu cũ của bà thì tức đến giậm chân mắng.

” Mẹ nó, cái tên họ Hứa đó năm xưa đã làm khổ tôi. Bây giờ còn dám làm khổ con trai bảo bối của bà, cái tên họ Hứa đó đúng là chán sống mà. Lão già, mau lái xe đến bệnh viện nhanh. Nếu lão họ Hứa kia tỉnh dậy. Ông lập tức dùng mỡ mình đè chết lão ta cho tôi”

Tạ phu nhân tức tối rời khỏi nhà, dù sao bọn họ cũng chỉ có mình Tạ Tĩnh Khang là con. Nếu hắn thật sự có mệnh hệ gì, bọn họ nhất định sẽ sống không nổi mất.

Lúc vừa đến bệnh viện, nghe tin hắn đã không còn gì nguy hiểm đến tính mạng, cả hai vợ chồng liền thở một hơi dài nhẹ nhõm. Gánh nặng như được trút xuống.

Sau đó bọn họ định đến phòng bệnh thăm con trai ” không đáng yêu” mấy của bọn mình thì vô tình nghe được cuộc hội thoại của hai cha con nhà Bao Bao, sau đó Tạ phu nhân lập tức phấn khích nói.

” Con trai, để mẹ giúp con một tay”

Sau đó…nhờ có sự giúp đỡ của mẹ, Tạ Tĩnh Khang và Bao Bao lại được một phen gà bay chó sủa.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN