Này, Nam Chính Tránh Xa Tôi Ra
Chương 18: Em họ
Rinh rinh rinh…
” Alo ” Băng Tuyết Linh bắt máy.
” Linh linh à. Là anh hai này… Anh muốn nhờ em tí được không!? “
” Nhờ chuyện gì ạ???”
” Con của gì Trang, em gái của mẹ chúng ta có hai đứa con song sinh trai gái là Khánh Anh và Huyền Anh, 7 tuổi vừa từ bên Pháp về “
” Thì sao???”
” Thì em cho tụi nó ở nhà em nhá… Dinh thự nhà chúng ta tụi nó không chịu ở. Nên… “
” Nên anh muốn hai đứa tụi nó ở nhà em “
” đúng đúng! thế ha nếu đã biết thì anh cúp máy đây, ngày mai tụi nhỏ sẽ đến “
” Khoan đã… Alo… alo… Em còn chưa đồng ý mà ” Bực tức quăng cái máy điện thoại lên bàn cô cx chẳng thèm để ý nữa, chỉ là hai đứa trẻ bảy tuổi thôi mà… Suy nghĩ đơn giản nhưng cô đã lầm to, nằm lên giường và… ngủ
Sáng hôm sau…
Cô đang ngồi coi ti vi thì tiếng chuông cửa vang lên. Ai vậy ta!? Chắc có lẽ là hai đứa em họ đây mà…
” Đông Phương Kì! Ra mở cửa “
” Đang cọ bồn cầu không rảnh ” Đông Phương Kì nói vọng ra từ nhà vệ sinh
” Đàm Thế Nam! Ra mở cửa “
” Đang nấu ăn không rảnh ” Đàm Thế Nam nói từ trong nhà bếp. Thế quái nào? Đích thân cô ra mở cửa à!? Mệt thật
” Ra đây ” Mở cửa ra đập vào mắt là hai đứa trẻ con 7 tuổi cực kì đáng yêu, mái tóc màu bạch kim mượt mà được nắng soi xuống giống như tỏa sáng, đôi mắt hổ phách long lanh ngấn nước… Trời ơi! Đáng yêu quá đi nhưng những điều tụi nó sắp nói đã phá hủy hết hình tượng manh manh trong đầu cô…
” Chị là chị Tuyết Linh phải không? ” Đứa bé trai lên tiếng giọng nói ngọt ngào dễ nghe như tiếng dương cầm vậy… Chắc đây là Khánh Anh rồi.
” Đúng vậy a ~ Chị có phải chị Linh không ạ???” Đứa bé gái mắt ling lanh nhìn cô, giọng nói như tiếng chuông ngân vậy… Ôi! Đáng yêu quá đi
” Ừ! Chị là Tuyết Linh. Chắc các em là Khánh Anh và Huyền Anh nhỉ???”
” Đúng a ” Như nhận được câu trả lời mong muốn, tụi bé gật đầu lia lịa rồi tự nhiên đi vào nhà, cô cx chẳng để ý đóng cửa lại rồi đi theo hai đứa bé vào nhà.
Vào đến nhà, hai đứa trẻ quay mặt lại nhìn cô như đánh giá rồi nói
” Ukm! 90 – 50 – 90. 3 vòng chuẩn vô đối, theo xu hướng ngực tấn công mông phòng thủ, chiều cô 1m70… Không phải 3 mét bẻ đôi… Thân hình: đạt. Gương mặt chuẩn mỹ nhân thiên sứ… Ok. Đạt ” Khánh Anh nói.
Cô ngất. Cậu bé đang nói cái gì vậy??? Đây mà là điều một thằng nhóc 7 tuổi nên nói với chị họ mình trong lần đầu gặp mặt sao???
” Trời ơi! Mỹ nam nha. Ukm! Gương mặt không gì để chê, bụng cơ bắp 6 múi, thân hình chuẩn không cần chỉnh… Được ” Huyền Anh đánh giá Đàm Thế Nam và Đông phương Kì, hai người đó đơ một cục, cô bé đó đang nói gì vậy???
” Hứ! Được gì chứ. Da trắng như con gái quá ẻo lả. Nhìn như kiểu mấy tên Yếu sinh lý ấy ” Khánh Anh
Phụt! Cái gì. Thằng nhok chết tiệt kia dám bảo tụi hắn ẻo lả rồi yếu sinh lý. Muốn chết???
” Hả!? Không sao đâu hai anh! Nếu hai anh bị yếu sinh lý thì hãy mua sâm Alipad hay Rocket 1 giờ mà uống nghe nói có hiệu quả lắm, đảm bảo các anh sẽ có thể vận động đam mê phát dục như thường ” Huyền Anh ngây thơ ( vô) số tội nói với Đàm Thế Nam và Đông Phương Kì.
Ba người chết lâm sàn. Đây là những lời nói mà những đứa trẻ con 7 tuổi nên nói sao??? Chết ngất. Trên trán của ba người nào đó tràn đầy hắc tuyến.
Chuyện này là sao??? Ai nói cho bọn họ biết đi??? _ Nỗi lòng của ba người nào đó
***************************
Hiện tại tụi cô đang ở trung tâm mua sắm với hai đứa họ ” đáng yêu ” nhưng mà yêu chẳng nổi. Hai đứa kia về mang quá ít quần áo thành ra phải đi mua cho tụi nó. Phân ra, Đông Phương Kì sẽ đưa Khánh Anh đi mua đồ, còn Đàm Thế Nam sẽ đưa Huyền Anh đi. Còn cô thì đương nhiên ở tiệm cà phê đợi mấy người đó rồi. Ngu gì đi cùng hai đứa tiểu quỷ đó chứ.
* Chỗ Đông Phương Kì và Khánh Anh….
” Này! Ông anh… sao cứ đi theo tôi vậy!?” Khánh Anh chống nạnh chu môi nói, người ngoài nhìn vào thì thấy rất chi là đáng yêu nhưng đám Đông Phương Kì đã lĩnh giáo nguyên cả buổi sáng thì sẽ thấy rất đáng ghét…
” Tưởng tôi muốn đi theo nhok sao? Nếu không phải bà chằn bảo tôi theo cậu để trông nom thì có cho vàng tôi cũng không đi ” Đông Phương Kì…
” Xí! Tưởng gì!? Hóa ra là cái loại sợ đàn bà, yếu sinh lý có khác…” Khánh Anh
” Cái gì? Này nhok muốn ăn đòn hả???” Đông Phương Kì nắm cổ áo Khánh Anh nói. Hừ! Thằng nhok chết tiệt này khi nào cx nói anh yếu sinh lý… thật điên người mà.
” Dám sao… Ông chú “
” Cái gì!? Ông chú!? Thằng nhok chết tiệt này… ” Đông Phương Kì điên người dơ nắm đấm định dọa thằng nhok một trận ai ngờ thằng nhok lại la lên
” Cứu… Cứu… Hiếp dâm, biến thái luyến đồng… “
WTF!? thằng nhok chết tiệt nafy nói cái quái gì vậy??? Một số người đi lại khi nghe thấy tiếng của Khánh Anh. Thấy có người Khánh Anh kiền nạn ra mấy giọt nước mắt còn tự cởi mấy cúc áo, Đông Phương Kì thì đơ một cục chẳng hiểu mô tê gì cả.
” Hu hu… Chú gì ơi cứu cháu với…. Anh này đòi bạo hoa cúc của cháu… Anh ấy bảo kiểm tra sinh lý trên người cháu… Hu hu… Anh ấy còn bảo cho cháu lên tiên gì gì ấy nữa… HuHu cháu sợ quá… Cứu cháu với… HuHu… ” Khánh Anh khóc như mưa như gió kể lể khóc lóc. Người đàn ông kia thấy vậy lập tức hét lên
” Người đâu ở đây có biến thái cưỡng bức trẻ em “
Lập tức một đàn người chạy đến giữ Đông Phương Kì rồi đánh mặc cho anh giải thích như thế nào cx không thèm nghe, còn Khánh Anh thì nhân cơ hội chuồn thôi…
* Chỗ Đàm Thế Nam và Huyền Anh
” Cái kia, cái kia và cái kia nữa..” Huyền anh vừa nous vừa chỉ vào mấy bộ váy trẻ con ở cửa hàng. Đàm Thế Nam bây giờ không còn từ gì để tả nữa, tau xách nách mang chẳng khác gì người hầu chính cống.
” Này cô bé… Em mua cũng hơn 100 bộ rồi đó. Đừng ua nữa “
” Tại sao chứ!? Em thích… Ah không cho em mua đúng không???”
” Ờ! Mua thế này là đủ rồi về thôi “
” Em muốn mua nữa “
” Đủ rồi về thôi “
” Không cho em mua nữa đúng không!?”
” Đúng “
” Được anh giỏi…”
“…. Anh biết anh giỏi mà “
” Huhuhuhu… Ba ơi ba con sai rồi ba ơi. Con không nên cản ba mua đồ cho cái gì bồ nhí đó. Huhuhu… Nhưng mà ba ơi! Ba về thăm mẹ đi… Mẹ bệnh nặng lắm rồi, không có tiền mua thuốc. Ba rủ lòng thương con đừng mua đồ cho cái mấy cái chị ở quán Bar đó nữa mà hãy mua thuốc cho mẹ đi mà ba…. Huhuhu ” Huyền anh khóc nức nở cả lên, còn quỳ xuống bám lấy ống quần của Đàm Thế Nam mà khóc nữa chứ
Hiện tại Đàm Thế Nam đỏ mặt đến cực điểm. Anh mới có 17 tuổi mà đã có con 7tuổi đùa sao. Lại cokf đám người xung quanh cứ chỉ chỉ chỏ chỏ bàn tán nữa chứ.
” Được rồi… Bà nội của tôi ơi. Nhok đứng dậy đi muốn mua gì thì anh mua cho ” Nghe đc ĐTN nói như thế Huyền Anh lập tức đứng lden cười toe toét còn đâu cái bộ dạng khi nãy nữa.
Thế là trong lòng hai nam nam chính nào đó khóc không ra nước mắt khi phải đi chung với lũ tiểu quỷ này
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!