Này Nhóc... Em Là Vợ Anh
Chương 14 - Chương 14
_ ý !!!! Anh kia đẹp trai quá à,i lớp diu. – một cô chu cái mỏ đỏ chót ra thổi trái tim về phía hắn làm hắn sởn gai ốc…
_ woa anh ơi,anh rảnh không tối nay mình đi chơi nhé..
_ anh ơi nhìn em đi.
_ không được, nhìn em cơ..
Bla
Bla
Nó nghe những lời vậy mà máu nóng sôi sùng sục lên 1200°c mà chẳng biết vì sao,đưa đôi mắt lườm cho mấy con ả đó một cái sắc lẻm rồi ôm cánh tay hắn nụng nịu :
_ chồng yêu đi nhanh thôi anh mọi người đang đợi kìa.
_ ừm,vợ yêu – nói rồi hắn đặt lên môi nó một nụ hôn sâuuuuuuu làm mặt nó đỏ bừng,nó cũng chẳng hiểu vì sao lúc nãy lại nói ra nhẽng lời xấu hổ như vậy nữa.. rời cánh tay hắn rồi ngúng nguẩy đi tìm ba đứa kia,hắn nhìn nó mà phì cười vội chạy r lên chỗ nó ôm eo nó và nói :
_ vợ yêu ghen hả.
_ hứ !!!! Ai là vợ thầy chứ.
Kèm theo câu nói là cái mặt không khác gì quả cà chua chín..
_ vợ là vợ của anh,lúc nãy em nhận mà.
_ hứ !!! Thầy chết đi.
Nó đá vào chân hắn rồi co cẳng chạy,cười nhẹ rồi hắn cũng theo sau…
Hai đứa rong rêu lòng vòng một lúc cuối cùng cũng thấy ba con tiểu yêu kia ngồi chỗ nào rồi,thấy nó nhỏ khinh khỉnh nói :
_ sao ??? Tưởng không đi.
_ hí hí,ăn của chùa ngu gì không ăn.
_ ủa,sao tao tưởng mày nói là món này người không ăn được mà, sao vẫm muốn ăn.
_ ơ…hihii đấy là tại mày viết không dấu nên tao mới hiểu nhầm chứ,thôi mà !!! Chị Hồng Mai xưn gái đáng yêu bớt giận bớt giận.
Nó nói và kèm theo đó là cái mặt mèo con đưa đôi mắt long lanh nhìn nhỏ làm nhỏ muốn giận cũng không thể giận nổi,thở nhẹ rồi kí lên đầu nó một cái và nói :
_ lần này thôi đấy biết chưa.
_ hihiihjii biết rồi mà,thôi ăn đi.
Vừa nói nó và nhỏ vừa bay ra bàn sử lý đống Chim Cút, phải nói là nhà hàng này nấu món chim cút này ngon dã man,con nào con đấu cũng béo quay béo quắt nhưng không có mỡ đâu nhé… Bây giờ Hoàng đã lựa chọn sai lầm khi rủ hai đứa nó đi ăn,ăn như chết đói.. nó lại còn nói là :…… …… ơ ..Heo quên mất tiu nó nói gì rồi,đúng là chưa già đã lú lẫn hic hic khổ ghê cơ… Hoàng và cậu cứ thao tháo mắt ếch ra nhìn hai đứa đến nỗi mà tròng mắt muốn rớt ra ngoài,còn hắn thì biết rồi nên cũng chỉ ngồi ăn vài…con thôi (_ _!!).
——–hic hic Heo bị hết ý tưởng rồi các thánh ơi !!!! Cho Heo nghỉ ngơi…. vài tháng để xuy nghĩ chap mới nhé…. hihi đùa thôi,nghỉ phép một lúc để nghĩ ý mà,chứ nghỉ viết vài tháng thì nóc nhà Heo bị các thánh rỡ luôn rồi hihij… tối mk đăng ạ ——
Cũng tại một nơi nào đó,có một người con gái và một người con trai đang nói chuyện với nhau gương mặt cực kì gian sảo.
_ Anh Bảo !!!! Em có chuyện nhờ anh – ả Ánh Nguyệt khinh khỉnh nói,nghe vậy người con trai có gương mặt đạp trai kia nhưng không kém phần gian sảo đang hút phì phèo điếu thuốc rồi nói :
_ chuyện gì.
_ anh giúp em sử một người.
_ ai ????
_ con c.h.ó Hoàng Bảo Như con gái của tập đoàn Jk.
Nghe vậy người mang tên Bảo kia ném điếu thuốc xuống sàn nhà lạnh rồi liếc ả ta cái sắc lẻm và nói :
_ cô có điên không ??? Có biết cái tập đoàn đấy lớn mạnh thế nào không mà giám động đến con gái của họ,họ chỉ cần búng tay là ngay lập tức cái công ty bé nhỏ nhà cô xụp đổ đấy biết chưa,sợ lúc đấy nhà còn không có mà ở chứ đừng có nói động đến con gái của họ.
_ tôi nói mà anh không nghe hả,tôi bảo sử thì cứ sử đi sao anh nói nhiều quá vậy ??? Tiền !!! Đối với tôi không thành vấn đề okay !!!!
Tên đó ngồi thừ người xuy nghĩ một lát rồi cũng gật đầu cái Rụp, cái vụ này gay rồi đây !?? Làm sao họ có thể để yên khi con gái của họ bị hại chứ !!!
_ bao giờ hành động.
_ ngay ngaỳ mai anh hãy sử nó cho tôi !!!! 200 triệu đủ không
Vừa nói ả ta ta vừa vất lên bàn một xấp tiền,hắn ta đưa tay cầm xâp tiền đó đếm đếm rồi nhếch môi lên cười, một nụ cười của con quỷ… nói về ả ta thì ả ta chẳng lấy đâu ra xố tiền đấy cả,đơn giản chỉ là ăn cắp của ba mẹ ả chứ ả làm gì có…
————
Nhân vật mới : Trần Gja Bảo,nhưng tên trong giang hồ thường gọi là Bảo Su. 20tuổi
Là con người nham hiểm,sảo tra đầy mưu mô.. giết người không ghê tay… tham gia vào nhiều đường day buôn bán vũ khí lậu,ma túy …vân…vân…và…mây…mây.
Mà tên này có tên Bảo Su cũng biến thái vãi lọ,con trai gì đâu mà Su mí trả Sai,đúng là khùng.
————–
P/s : Heo : há há đáng đời anh Bảo chưa,thích noí cho anh vào truyện nữa à,em chiều rồi đó,i chang cái ních Bảo Su của anh luôn. Đọc xong thì đừng có mém đá em,tội nghiệp em haha,tại anh chứ không phải tại em nhé hahaha
♥♥♥♥♥♥♥♥
Hôm sau….
Từng hạt nắng yếu ớt xuyên những tán lá len lỏi vào căn phòng công chúa màu hồng mà dọi thẳng vào mặt một con nhóc đang ngủ say li bì trên giường. Đã thế tối hôm qua nó đi ngủ còn không đóng cửa sổ mới sợ chứ. Mặc cho nắng có chiếu đến mông,đồng hồ báo thức có reo lên inh ỏi nhưng nó vẫn mặc kệ vẫn rúc trong chăn mà ngủ xay như chết cho đến khi…
*Rầm* – cửa phòng bị bật tung và tiếng chân rậm bình bịch xuống sàn nhà tưởng khủng long bạo chúa bay thẳng vào trong phòng, khi ai đó đã đến bên cạnh giường của nó thì bèn cất giọng hét chói tai :
_ BẢO NHƯ !!! CON CHỊU DẠY CHƯA HẢ ??? CÓ BIẾT GIỜ LÀ MẤY GIỜ RỒI KHÔNG.
Dạ vâng !!! Chủ nhân của giọng nói đấy không phải là ai khác mà chính là mami đáng kính của nó.. Sau khi mẹ nó cất giọng oanh vàng lên thì tưởng như trời đất rung chuyển, cỏ cây trao đảo, chim bay muốn xù lông thì cũng chẳng ăn thua gì với nó. Nó vẫn tiếp tục sự nghiệp trọng đại của mình là rúc đầu trong chăn mà ngủ… Hết cách!! Mẹ nó liền đưa chân lên và..
*bịch*… Cả người nó bị đáp thẳng xuống đất một cách không thương tiếc.. Do đang ngủ say sưa thì tự nhiên bị ngã xuống đất làm nó giật mình bèn hét toáng lên :
_ AAAAAAAAA. CÁI GÌ VẬY TRỜI…
Chợt nhận ra người mình bị đau ê ẩm thì nó mặt mày nhăn nhó mà nằm thẳng xuoings đất mà khóc. Nhưng chưa kịp mếu thù đã bị một giọng nói nhẹ như gió thoảng nhưng mang tính sát thương cực kì nghiêm trọng đập thẳng vào tai :
_ chịu dạy chưa hay là muốn ăn thêm phát đạp nữa hả.
_ hơ… Mẹ…
_ DẬY NGAY CHO BÀ.À.À.À.
Mẹ nó hét lên thì ngay lập tức chẳng thấy nó đâu nữa, mà chỉ nghe thấy cánh cửa phòng tắm kêu Rầm một tiếng chói tai. Mỉm cười mãn nguyện rồi xuống nhà luôn. 10 phút sau nó đồng phục chỉnh tề đã có mặt ngay tại phòng khách nhưng cái đầu nó không hề gọn gàng một chút nào, nhìn như tổ quạ, té ra là nó chưa kịp chải tóc đây mà. Hôm nay trời trời khá lạnh nên nó khoác thêm cái áo và quàng thêm cái khăn gió mỏng. Đang định ra cửa thù mẹ nó gọi với theo :
_ Bảo Như !!! Con không ăn sáng hả, tóc vẫn chưa chải kìa.
Nghe mẹ nó nói vậy nó cũng quay đầu lại nói :
_ dạ, muộn rồi con đi học đây, đến trường ăn sáng cũng được.
Nói rồi nó liền bay ra cửa, tay thì cầm chiếc lược con con mà đưa lên đâu chải qua loa.
Khi đang thong dong đạp xe thì nó có cảm giác như ai đó đang theo mình thì phải, bất giác nó ngoảnh mặt lại phía sau nhưng cũng chẳng thấy ai khả nghi. Nó bỏ qua truyện đấy luôn rồi lại đạp xe đi thẳng, nhưng cứ đi được một đoạn thì nó lại có cảm giác nghi ngờ như lúc nãy. Dừng xe lại rồi nhìn tứ phía nhưng cũng chẳng thấy gì lạ nên nó lại leo lên xe đi tiếp. Nhưng không hiểu tại sao lúc này nó lại cảm thấy lo sợ, tim nó thì đập nhanh hơn bèn đạp xe thoăn thoắt đi..
*Két.t.t.t.t.t.t.t.t*
Tiếng thắng xe nghe chói tai, xuất hiện trước mặt nó là 4,5 chiếc moto phân khối lớn, môi nó bất giác giật giật nhìn mấy tên đầu xanh đầu đỏ mặt sẹo trước mặt mình ngang nhiên chắn đường nó. Nó quay xe sang trái thì chẳng biết từ bao giờ đã có mấy cái moto đã vòng vây mình, nó bèn lên tiếng :
_ mấy người muốn gì, tránh ra tôi còn đi học, trễ học tôi rồi đó.
Mấy tên đó như là không nghe thấy nó nói gì chỉ nhìn chằm chằm vào nó, một tên lên tiếng :
_ cô là Hoàng Bảo Như ???
_ đúng !!! Là tôi.
Nó không nhận ra sự nguy hiểm trước mắt mqf thản nhiên trả lời, nghe nó nói vậy mà mấy tên gật đầu với nhau rồi nói :
_ bắt nó.
Rứt câu thì ngay lập tức có hai tên to con tiến đến chỗ nó rồi nhấc bổng nó lên làm nó phát hoảng bèn hét :
_ Á mấy người làm cái gì thế hả ??? Bỏ tôi ra.
Nó ra sức vùng vẫy nhưng mấy tên đó vẫn mặc kệ, nhét nó vào con oto đen kịt rồi nổ máy đi, mấy chiếc moto kia cũng lao đi theo. Do nó la hét vùng vẫy dữ quá nên mấy tên đó cho nó liều thuốc mê làm nó xỉu chẳng biết gì nữa.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!