Này Nhóc... Em Là Vợ Anh
Chương 28 - Chương 28
Đôi môi đỏ thường ngày giờ đây đã thay bằng màu tím tái, cậu như cảm nhận được cơ thể nhỏ đang run lên thì tim quặn thắt vội lấy áo của mình khoác lên cho nhỏ. Nhưng hình như ông trời thích trêu ngươi con người thì phải, gió càng ngày càng mạnh kèm theo sấm chớp rạch ngang bầu trời một đường láng lóe..
* RẦM, ĐÙNG, ĐÙNG
_ aaaaaaaaaaaaaaaaaaa
Nhỏ hét lên sợ hãi làm cậu chạy đến ôm lấy nhỏ ( sao không ôm Heo mà ôm bà Mai làm gì )
_ không sao rồi, có tôi ở đây nên sẽ không sao đâu, ngủ đi.
Nhỏ ngước mắt lên nhìn cậu nhưng trời tối quá nên chẳng thấy gì hết, mgoan ngoãn rúc trong ngực cậu mà ngủ, 5 phút sau cậu cũng chìm sâu vào giấc ngủ trong sự lạnh lẽo.
Ở một nơi cách đấy không xa, khác hẳn với hai con người đang co ro ngủ vì lạnh thì hai con người này đang ôm nhau ngủ trong chăn ấm đệm êm, mặc cho bên ngoài gió có thổi, sấm có kêu, mưa nặng hạt thì hai đứa này vẫn ngỉ xay như chết. Hai người này là ai ??? 1 trai một gái. Người con trai thì mặt đẹp baby khỏi biết, gái thì dễ thương xinh xắn. À ha ! Hóa ra là nó và hắn đang ôm nhau, muốn biết vì sao hắn,lại ngủ cùng nó thì quay lại thời điểm lúc tối nhé !
——-
Sau khi đi ăn KFC xong thì hắn đưa nó về, quái lạ ! Nó vào nhà hắn cũng vào theo không về à. Vào trong thì nó phải căng mắt ra nhìn vì giữa phòng khách là mấy cái vali cái to cái bé
_ dì Nga ơi hôm nay ai đến nhà mình à mà lại mang đồ vào đây, hay là ba mẹ con về.
Nó gọi với vào phòng ăn, dì Nga nhà nó chưa kịp trả lời thì hắn đã tong toe :
_ là của anh hihi.
_ cái gì ? Của anh sao lại đem vào nhà em, đi về đi.
_ từ nay anh sẽ ở đây, anh xin ba mẹ em rồi nên đây sẽ là nhà của anh.
Xoa đầu nó rồi vác vali lên phòng, nó nghe vậy thì cứ tủm tỉm cười vì từ nay nó sẽ được gặp hắn thường xuyên rồi. Chạy theo hắn lên phòng để xếp lại đồ thì.. Ôi thôi ! Sao hắn vào phòng mình làm gì._ ê ê, sao vào phòng em, phòng anh bên này mà – nó đứng ngoài chỉ tay vào phòng đối diện, hắn cười gian tà rồi nói :
_ anh ở chung phòng với em
_ ai cho hả, ra ngoài.
_ không.
_ hừ anh được lắm
Nó ôm cái mặt như thiên lôi vào phòng rồi đá bay hắn ra một cách không thương tiếc, mếu máo nhìn nó rồi te te sách đồ vào phòng đối diện.
Ăn tối xong nó lên phòng tắm rửa rồi lăn ra giường ngủ xay như chết và hắn cũng lợi dụng lúc nó ngủ xay thì mò vào phòng nó ôm nó ngủ ( hic hic em ngủ một mình đây sao anh không ngủ với em )
+++++++++
Sáng :
Ánh sáng chiếu vào trong phòng nó làm nó nheo mắt dậy, vừa mở mắt ra đã nhìn thấy gương mặt baby được phóng đại của hắn làm nó giật mình, định há mỏ ra hét thì bàn tay hắn giữ miệng nó lại.
_ mới sáng sớm không nên làm ồn.
Mỉm vười nhìn nó rồi đi về phòng nhưng bị nó gọi rật lại.
_ anh.. .. Sao ở phòng em.
_ anh vừa mới sang để gọi em dậy mà ( nói dối không chớp mắt ).
_ à ..
_ thôi vscn đi còn xuống ăn sáng mà đi học.
_ vâng !
——&——
Trường:
Lớp 10a7 —-
* tách, tách, tách *
Hàng loạt âm thanh kì lạ vang lên đập thẳng vào tai cậu và nhỏ làm cho hai đứa phải thức giấc. Mới mở mắt ra thì cảnh tượng đầu tiên mà họ nhìn được là…. Xung quanh hai đứa một lũ học sinh đang ôm điện thoại chụp ảnh, chụp ai ? Chính là chụp hai đứa. Bọn trong lớp đứa nào cũng cười toe toét trong đấy có nó và cô cười to nhất. Giật mình vội buông mhau ra mà cả hai đều đỏ mặt.
_ chúng mày muốn chết phải không – nhỏ hét lên làm bọn tiểu quỷ trong lớp chạy toán loạn, nhưng đứa nào cũng cười khúc khích với nhau làm cho hai đứa sôi máu, mặt thì như hai quả cà chua, không hẹn mà cả hai đêì chạy ra ngoài làm bọn nó cười khoái trí.
—–&&——
Như vậy đã 1 tháng trôi qua, kì thi học kỳ cũng qua một cách suôn sẻ làm ai cũng hài lòng về kết quả của mình. Nó cũng vậy ! Điểm thi khá cao do được hắn kèm cặp, cậu và nhỏ dạo này cũng ít cãi nhau hơn và còn suốt ngày dính vào nhau nữa, hình như thành bạn thân rồi thì phải ? Chắc là do cái hôm bị nó nhốt ở trường đây mà. Mạnh Hoàng cũng chẳng vừa, dạo này hay đi cua gái lớp bên cạnh vì có một cô nữ sinh mới chuyển về mà. Mọi truyện tưởng chừng êm đềm như vậy nhưng…. Đến motij ngày….
_ vợ… Vợ… Ơi, dậy mau lên anh đưa đi chơi.
Hắn lay người gọi nó, thấy có người gọi mình nó dụi mắt ngồi dậy thì thấy hắn đứng cạnh giường, ái chà chà ! Hôm nay đẹp trai phết.
_ đẹp trai quá – nó sáng mắt lên nhìn hắn làm hắn phì cười.
_ anh biết anh đẹp trai rồi nên em không phải nhìn thế đâu, thôi dậy còn đi chơi, anh chờ dưới nhà.
Hôn nhẹ vào môi nó rồi chuồn xuống nhà, nó thì cứ tủm tỉm cười như con ngố roouf cũng bay vào phòng tắm.
——– công viên ———
Buổi sáng mùa đông ở công viên cũng giống như mọi ngày, từng cặp đôi nắm tay nhau đi trong hạn phúc mà quên cả sự lạnh lẽo. Nó và hắn cũng vậy ! Hôm nay cả hai đứa đều đi bộ ngắm cảnh tay trong tay hạnh phúc, mắt nó sáng lên khi thấy có người bán kẹo bông, ôm tay hắn mà nụng nịu :
_ anh ! Em muốn ăn cái kia.
_ được rồi, đứng yên đây anh mua cho ăn.
Mỉm cười nhìn nó rồi chạy băng qua đường, cả hai đều không biết một cái nhếch môi đầy nguy hiểm của ai đó. 5 phút sau hắn quay lại trên tay là hai cây kẹo bông 1 trắng trắng xinh xinh, nó đón lấy rồi lôi hắn vào một cái ghế để ngồi và lấy kẹo ra ăn. Nhưng…. Đang ăn nó cảm thấy đầu óc quay cuồng, hai mắt nhíu lại, đầu gục vào vai hắn bất tỉnh, hắn cũng vậy….
* bịch *
Cơ thể hắn rơi xuống đất kéo theo là nó, sau khi hai đứa ăn xong liều thuốc mê bất tỉnh thì bị hai người đàn ông mặc áo đen đưa đi.
——
Những gì xảy ra tiếp theo thì đón đọc những chap cuối còn lại nhé !
15h——–
Nó lim dim mở mắt thì cảm thấy tay chân mệt mỏi dã rời, dường như không con chút sức lực nào nữa, nhúc nhích tay chân thì đã bị một sợi dây thừng chói chặt lại. Đưa mắt nhìn xung quanh làm nó bất ngờ, xung quanh chỉ là 4 bức tường không có gì hết, rốt cục đây là ở đâu . Lòng lo sợ tìm hắn, đôi mắt tronta ở đây, đôi mắt trong veo dán lên người con trai bên cạnh, nó hốt hoảng huých vai vào hắn và gọi :
_ anh à, tỉnh lại đi, Hải Minh, Hải Minh.
Nghe thấy tiếng người gọi hắn nheo nheo đôi mắt, chớp lấy vài cái ròi mở ra hẳn. Đôi tay, chân muốn cử động cũng không được vì đã bị chói chặt rồi.
__ ơ…. Đây là đâu.
_ anh… Hức…hức – nó mếu máo khóc, hắn nghe thấy tiếng nói quen thuộc vội quay ra thấy gương mặt nước mắt ngắn dài của nó.
_ Bảo Như, mọi chuyện là sao, sao chúng ta ở đây.
_ em…em… Không biết, hức…hức.
_ ngoan nào, bây giờ phải tìm cách thoát ra khỏi đây đã. Mẹ kiếp, lũ c.h.ó cắn chộm nào không biết.
Bỗng cái bóng đèn trên đầu nó phát sang, nếu như lúc trước nó đang khóc tèm lem thì bây giờ nó lại cười ma mãnh, lập tức nói :
_ anh à, anh lấy giúp em con dao trong túi áo đi.
_ hả ???
_ nhanh lên, anh không thoát ra ngoài hả.
_ à à.
Ú ớ vài cái rồi hắn nhích người ra chỗ nó, đứa tay móc con dao từ trong túi áo nó ra rồi nhanh chóng cắt đứt dây chói cho mình rồi quay sang cởi chói cho nó.
_ ủa sao em mang theo dao vậy.
_ hi, cáo dao này anh cho em mà, em luôn mang theo , trả em đây.
Nó rật lại con dao rồi cho vào túi..
* bịch *
Cả hai ngã sóng soài xuống sàn, rốt cục chuyện gì xảy ra đây, tại sao đang yên đang lành mà mặt đất lại bị trao đảo nghiêng về một bên, có động đất à. Hàng vạn câu hỏi được xuất hiện trong đầu của hai đứa, hắn đỡ nó lên rồi đi ra cửa, cửa không hề khóa làm hai đứa mừng quýnh.
* két *
Cánh cửa được mở ra, mắt hai đứa trợn trừng lwen nhìn vì xung quanh 4 bề toàn nước.
_ sao…. Sao… Chúng ta lại ở trên biển.
_ mẹ lũ khốn. Đứa nào bày ra cái trò này không biết – hắn đập tay vào cửa, mặt đỏ gay vì giận thì có giọng của con gái vang lên.
_ là tôi – Ánh Nguyệt đứng trước mặt hai đứa, đôi mắt rực lửa hận kèm theo cái nhếch môi đầy nguy hiểm, nó giật mình nhìn ả bất giác lùi về phía sau.
_ hừ… Cô bắt chúng tôi đến đây làm gì ? – hắn đứng chắn trước mặt để che chở cho nó, ả ta không nói gì chỉ bật cười như một người điên.
_ Á hahahaha hahahahaha.
_ cô cười gì chứ, cô trả lời tôi nhanh – hắn bực quá nên hét lên, Ánh Nguyệt nhếch môi lên nói :
_ vì sao ư, hahaha đơn giản chỏ là tôi muốn trả thù, trả thù hai người, các người đã làm cho công ty nhà tôi phá sản, hại ba toou cũng vì thế mà qua đời, tôi sẽ đòi lại từ hai người tất cả hahaha, treo nó lên.
Cô ta nói mà nước mắt không ngừng rơi, răng nghiến ken két, theo lệnh của cô thì hai tên đằng sau lôi nó khỏi tay hắn..
_ cô, cô, thả Bảo Như ra nhanh, tôi làm một mình tôi chiuh, thả cô ấy ra – hắn hét lên định đi về phía nó nhưng Áng Nguyệt lên tiếng làm hắn khựng lại :
_ anh tiến một bước nữa xem, tôi sẽ ném nó xuống biển làm mồi cho cá mập, anh nhìn xuống xem có gì kìa.
Nghe theo lời của ả hắn đưa mắt xuống nhìn thì phải giật mình vì ở dưới biển là một con cá mập trắng dài hơn hai mét. Lòng tự nhủ rằng nhất định phải cho nó an toàn.
_ cô muốn gì ở tôi cô nói đi, nhưng phải thả Bảo Như ra.
_ tôi muốn… Treo nó lên nhanh.
_ thả tôi xuống, thả raaaaa.
Nó bị người của treo lơ lửng lên không, chỉ cần một cái cắt dây thì nó sẽ rơi xuống biển làm mồi cho cá mập, mặt nó tái mét, đôi mắt run run như sắp khóc nhìn hắn. Tim hắn nhói lên khi thấy cảnh đấy, vội đưa ánh mắt rực lửa lên nhìn ả :
_ cô nói đi cô muốn gì, chỉ cần cô thả Bảo Như ra thì cô muốn gì cũng được.
_ hahaha bây giờ tôi mất hết mọi thứ rồi, tiền bạc, gia đình, người thán đều không còn nữa. Cái tôi muốn bây giờ là….. Muốn anh đau khổ giương mắt đứng nhìn người mình yêu phải chết, cắt dây.
_ không được, cô không được làm vậy.
_ Hải Minh, cứu em…hức..hức..
_ được rồi, chờ anh nhé – hắn vội vàng chạy ra chỗ nó nhưng….. Muộn rồi…. Hai tên to con giữ hắn lại còn cái dây đã bị cắt đứt.
_ aaaaaaaaaaaaaaaaaa
_ BẢO NHƯ.
* Tùm *
Nó nhẹ nhàng rơi xuống biển làm tim hắn vỡ ra từng mảnh, vùng vẫy thoát khour hai tên to con đó nhưng không được, bọn chúng quá khỏe.
_ Cứu…cứ….khụ..khụ
Nó vùng vẫy bên dưới, một đôi mắt sắc lẻm chĩa vào người nó, nhanh như sóc sinh vật ấy bơi lại gaần nó nhe hàm răng nhọn hoắt, những cái răng dài sắc nhọn ngay trước mặt nó làm nó sợ hãi tột cùng.
_ BẢO NHƯ, BẢO NHƯ – hắn bất lực quỵ xuống, nước mắt ướt đẫm gương mặt điển trai, hai tay bị hai tên to con giữ lại cứng như gọng kìm còn ả ta thò cười khoái trí như người điên.
+
Con cá mập càng ngày càng gần nó, miệng há to ra như chuẩn bị nuốt chửng con mồi.. Và …. Chuyện gì đến cũng sẽ đến….
_ AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA
* PHẬP… PHẬP…. PHẬP……*
__ KHOÔNGGGGGGGGGGGGGGGGGGGGG
Hắn chỉ kịp hét lên rồi cơ thể ngã xuống sàn lạnh bất tỉnh, giường như hắn đã quá shock khi tận mắt chứng kiến người con gái mòn yêu vùng vẫy dưới đốngáu tanh..
_ hahaha hahaha chết rồi, cô ta đã chết rồi hahahaha.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!