Này Nhóc... Em Là Vợ Anh
Chương 6 - Chương 6
_ thôi vào trong kia để bác luộc trứng gà lăn cho khỏi.
_ mẹ ơi,con còn chẳng có mà ăn mà mẹ lại cho hắn ta lăn mắt hả mẹ.
*BỐP*_ ăn mới chả nói -mẹ nó ký vào đầu nó cái rõ đau làm nó phải nhăn mặt,mẹ nó đi khỏi thì nó lườm hắn cái muốn rách cả mắt.
_ biết điều thì đừng có mà nói lung tung -nó gằn từng chữ.
_ em cất cái mắt đấy đi,ghê quá đấy.
_ không, nữa thầy ăn xong thì lượn hộ cái chứ đừng có mà lấy cớ này cớ nọ mà ở đây ăn chùa thêm bữa nữa biết chưa.
_ nhưng mà phải xem mẹ em có cho anh về không đã chứ hehe -hắn cười đểu.
20 phút sau.
_ hai đứa vào ăn cơm đi – mẹ nó gọi.
_ vâng ạ – nó trả lời rồi phóng cái vèo vào bếp luôn.
———
*nhoằm…nhoằm…nhoằm*
_ Như,lớn rồi mà ăn uống không có chút ý tứ nào hết,ăn từ từ thôi.
_ ệ o,o ói à (kệ con,con đói mà) – nó .
_ hihi em đúng thật là…có ai ăn chanh của em đâu chứ,từ từ thôi không là mắc nghẹn bây giờ – hắn nhìn nó ăn từ nãy đến giờ nên hắn đã ăn được miếng nào đâu,nhìn nó ăn mà cũng thấy buồn cười.
_ kệ em,thầy ăn nhanh lên rồi về đi,ở đây làm gì -nó lườm.
_ thôi ăn đi,không cãi nhau- mẹ nó giục. Và chỉ một lúc sau thôi trên bàn ăn chỉ còn mỗi bát đĩa,thức ăn thì nó ăn hết rồi còn đâu.
_ miammmmm, ngon quá đi – nó xoa bụng.
_ ơ…. -hắn tròn mắt nhìn nó xúc động nói không nên lời. Còn mẹ nó thấy nó như vậy thì xấu hổ quá không biết phải giấu mặt vào đâu.
_ thôi,hai người cứ ở lại ăn đi nha,con lên phòng đây – nói xong nó chạy biến, còn mẹ nó và hắn hết nhìn nhau lại nhìn xuống bàn ăn trống trơ chỉ còn mấy món đặc sản bát và đĩa ( Heo: muahaha,hai người ăn ngon miệng nha,ăn từ từ thôi kẻo hóc lại mất công đi vá ruột../ hắn,mẹ nó: tao ăn thịt mày trước đấy *cầm con dao nhọn hoắt */ Heo: chu mi ngaaa,chu mi ngaaaa.. / hắn,mẹ nó: á à mày kêu à, *chọc tiết,Heo kêu éc éc .. Và giờ Heo đã nằm trong nồi )
_ trời ơi bác xin lỗi cháu nha,tại con Như nhà bác nó như vậy từ bé rồi – mẹ nó rối rít
_ dạ không sao đâu bác,thật ra thì cháu cũng không đói đâu ạ – hắn nói vậy thôi chứ thật ra là đói xanh cả ruột ý chứ ( Heo em : ý ý làm bộ hoài *bĩu môi*.. Hắn :kệ tao, à tự nhiên ở đâu lại chui ra con Heo béo mập thế này nhỉ,ra đây cho anh xin một cân thịt mông nào *cười gian*.. *Heo em chạy mất xác*)
_ thôi,cháu cứ ở đây đi để bác nấu món khác cho ăn nhá -mẹ nó.
_ vâng ạ
5 phút sau———-
Các thánh đang liên tưởng đến một bàn ăn hoành tráng,với những món ăn sơn hào hải vị, ôi mình cũng liên tưởng như thế….nhưng….. Bàn ăn hoành tráng thì chả thấy đâu,sơn hào hải vị cũng chẳng phải mà thay vào đó là hai cái bát gì gì đó trên bàn đang bốc khói nghi ngút tỏa ra mùi thơm quen thuộc…
_ bác ơi cái gì đây bác – ,hắn lấy đũa chọc ngoáy vào trong bát
_ là mì tôm đấy cháu – mẹ nó
_ có ăn được không ạ ( Heo em : xì,không ăn được thì nấu làm cái gì,không ăn thì đem đây tui ăn thử cho xem *chìa tay ra*. / hắn : mì tôm mà nấu với thịt heo nghe có vẻ ngon đấy nhỉ *cười nham nhở*. / *heo em chạy mất dép* )
_ ăn được, còn ngon đấy cháu,cái Như nó mê món này lắm,cháu ăn thử mà xem.
Rứt câu thì hắn cũng lao đầu vào ăn luôn,lúc ăn thì luôn miệng tấm tắc khen ngon làm mẹ nó được một phen nở mũi to như cái mũi con heo nái (muahaha), kết thúc bữa húp mì tôm hắn đã đạt được kỷ lục húp hết 5 bát mì tôm,mời mọi người cho tràng pháo tay thật to nào ( Heo: *bốp bốp bốp *)
——–trường sao băng——-
_ cả lớp trật tự,hôm nay lớp mình sẽ có hai thành viên mới nên thầy mong cả lớp sẽ giúp đỡ các bạn nhiều hơn,hai em vào lớp đi- hắn vừa rứt câu thì từ ngoài cửa có hai thằng con trai nghênh ngang bước vào làm bọn con gái reo hò ầm ĩ..
_ ôi đẹp trai quá đi,sao lớp mình toàn tập chung trai đẹp vậy kìa – nữ 1
_ woa,hoàng tử của lòng em,đẹp trai y chang thầy giáo luôn- nữ 2
_ bạn ơi bạn ăn cái gì mà đẹp trai quá vậy,bạn có người yêu chưa,làm người yêu mình nhé -nữ 2
_ uây,Như ơi hai thằng kia đẹp trai chưa kìa – nhỏ quay sang vỗ vai nó mà hai mắt vẫn đá vào hai thằng hốt bôi mới chuyển đến.
_ kệ cha chúng nó,trai chứ có phải đồ gì ăn được đâu chứ -nó vừa nói vừa giũ giũ gói bimbim đã hết từ bao giờ xuống dưới đất,tiện tay lấy luôn gói nữa trong balo ra ăn một cách ngon lành,điều đấy đã làm cho hai ten trên bục giảng chú ý đến
_ gớm,mày thì lúc nào chả năn,ăn cho lắm vào mà người vẫn như cái nấm ý hihi -nhỏ phán xét nó từ trên xuống dưới rồi che miệng vào cười khúc khích
_ hừ,mày đừng có mà động đến nỗi đau lặng thầm của tao nhé
_ tao thấy sao thì tao nói vậy thôi,nhìn xem chân mày có mẩu à.
_ kệ tao,chẳng qua là lỗi kỹ thuật trong lúc ba mẹ tao sản xuất ra tao thôi hí hí.
_ sặc,thôi đi mày,ngắm trai đẹp kìa hihii.
_ cả lớp trật tự đi,hai em có thể giới thiệu được rồi.. -hắn
_ chào cả lớp mình là Phan Mạnh Hoàng,rất mong được các bạn giúp đỡ hihi – cha này nói rồi tặng cả lớp nụ cười tỏa khói,ý lộn…tỏa nắng làm bọn con gái la ó ầm ĩ như một cái chợ.
_ Nguyễn Minh Thành – đến lượt cha này lạnh lùng chỉ nói được mỗi cái tên rồi ngoảnh mặt ra cửa nhìn mây nhìn đất,nhìn hoa nhìn lá,nhìn chim nhìn bướm,nhìn nhà nhìn….. Hết cái để nhìn luôn rồi. Nhưng Thành lại làm bọn con gái reo,hò,hét dữ dội hơn trước..
_ woa,cậu ý lạnh lùng ghê,mẫu đàn ông lý tưởng của mình là những người lạnh lùng đó -nữ sinh 1 mơ mộng nói..
_ gớm,kiêu ngạo bà cố luôn có gì đâu mà thích chứ,tao cam đoan rằng nếu thằng này xấu trai mà lạnh lùng thì mày chắc là chẳng nói thế đâu nhỉ – nam sjh bĩu môi.
_ lắm chuyện,người gì đâu mà vô duyên dễ sợ,ai nói chuyện với mày mà mày phải nói -nữ sjh 1
_ thế chẳng nhẽ mày nói chuyện một mình à.
_ ừ,sao mày biết -nữ sjh đó chố mắt ra hỏi.
_ đoán thế thôi- vừa nói cậu ta bèn đưa tay lên chán nữ sjh kia rồi chép miệng…
_ chậc,chán mày hơi ấm,để tao mang mày đi bệnh viện kẻo mang lại di chứng cho con cái về sau.
*BỐP*_ Ăn nói vớ vẩn,muốn chết à- nữ sjh kia gằn gè nói và tặng cho cậu ta phát táng vào đầu,cô ả định cho cậu ta thêm phát nữa thì đúng lúc hắn lên tiếng cứu cậu ta khỏi tay tử thần
_ cả lớp im lặng đi, *quay sang Thành và Hoàng*_ hai em xuống bàn cuối kia ngồi nhé- hắn vừa nói vừa đưa tay chỉ xuống bàn cuối phía sau bàn của nó và nhỏ
_ vâng ạ- Hoàng nói rồi hí ha hí hửng chạy xuống còn Thành thì vẫn giữ nguyên bộ mặt lạnh như nước đá rồi cũng về chỗ luôn.
Hoàng xuống chỗ ngồi bèn đưa tay vỗ vai nó làm nó đang ăn mà xuýt sặc nên chửi bới om xòm.
_ thăng kia,có bị điên không, người ta đang bận mà tự nhiên làm phiền là sao,rảnh quá thì đi nhảy lầu đi há
_ ơ không, bạn cho mình biết cái tên được không -Hoàng cười.
_ để làm gì -nó.
_ hiii muốn làm quen vậy thôi hà,cậu tên gì vậy.
_ tên biến đi cho đẹp trời , rồi đó cả họ lẫn tên rồi thì đi chỗ khác,đừng có làm phiền tôi- nó nói câu này làm Hoàng méo mặt, còn Thành chỉ nhếch môi lên cười, nhưng cái nhếch mỏ không quá 2 giây và không một ai biết.
_ con này,mày nói thế à,mất mặt chết đi được -nhỏ nhéo vào eo nó làm nó nhăn mặt. Nhưng cũng chẳng biết từ bao giờ mà nhỏ lại chở nên mê trai đẹp vậy nhỉ,chắc là từ cái lần gặp Khang trong trà sữa (có ai còn nhớ không nhỉ,là cái lần nó gọi Khang là khỉ già đó).
*sì sầm,sì sầm*
_ cả lớp,à không…các bạn nữ trật tự đi,lấy giấy ra kiểm tra viết văn mau lên -hắn
_ ôi trời ơi lúc nào cũng kiểm tra, thầy ơi là thầy,thầy rõ là đẹp trai mà sao thầy ác vậy hả -nữ sjh 1 than vãn.
_ không biết hôm nay thầy lại cho đề gì không biết, ngày nào cũng kiểm tra chắc chết -nữ 2
_ sặc,vừa mới vào lớp mà đã bị làm bài kiểm tra là sao hả trời,aishhhh..bực quá -Hoàng cằn nhằn.
*RẦM*_ cả lớp chép đề mau lên,đề bài : hãy phát biểu cảm nghĩ của em về lòng dũng cảm. Hết… Làm bài đi.
_ sời,tưởng gì,dễ rồi- cả lớp laih bắt đầu xì xầm thi nhau trao đổi bài với nhau,còn hắn đọc xomg đề là ngồi bắt chéo chân với nhau rồi lấy gương ra ngắm lại nhan sắc,thỉnh thoảng lại nói vài câu đúng chất người tự kỷ như là : chậc,sao trên đời lại có người đẹp trai như mình nhỉ.. Hay là: ôi không, sao tự nhiêm chán của mình lại mọc một cái mụn sấu xí vậy nhỉ,thôi không sao có tóc che rồi.. Hay là: mình thề có chúa là từ trước đến giờ chưa có ai đẹp trai hơn mình,à không… Bằng mình thôi chứ làm gì có thằng nào to gan lớn mật mà giám đẹp trai hơn mình chứ….bla…bla…bla (anh yêu bệnh nặng rồi thì phải).
Cuối cùng thời khác mà học sinh mong nhất cuối cùng cũng đã đến đó là giờ ra chơi,bọn trong lớp thi nhau nộp bài rồi chạy biến xuống canteen,chả biết là hôm nay nó cũng ăn phải cái giống gì mà chăm kinh khủng,chép đề xong là nó cũng cắm cổ vào làm bài rồi lại còn nộp bài trước nhất nữa chứ.
——-canteen trường——–
_ hai đứa chúng nó đang tranh nhau ăn thì Hoàng từ đâu chạy ra chỗ chúng nó,không nói không rằng gì mà tự kéo ghế ra ngồi một cách tự nhiên như ruồi rồi còn nhe nhởn cười nữa chứ…
_ bị điên à – nó.
_ hả – Hoàng
_ hỏi cậu đó,đang không thì tự nhiên cười là sao.
_ ơ hì,không có gì đâu,cậu dễ thương ghê,cậu tên là Như hả,mình vừa đi hỏi về xong.
_ biết rồi còn hỏi tôi làm cái gì.
_ hỏi lại cho chắc thôi mà,Như ăn cái này đi này,ăn vặt sao nó – Hoàng nói rồi đưa cho nó bát phở bò làm hai mắt nó sáng rực,nhưng sợ mất mặt nên phải làm bộ một chút.
_ cám ơn,tại vì cậu có lòng thì tôi cũng có dạ nên tôi sẽ ăn,tôi nói thật là tôi không thích ăn đâu nhưng tại tôi sợ cậu bỏ lại phí của dời nên tôi phải ăn- nó nói mà tay không ngừng gắp gắp cho vào miệng ăn cứ như là bị bỏ đói ý làm Hoàng ngồi cười như một thằng điên.
Rồi chẳng có gì nữa nên mình sẽ tua đoạn đến lucd về,lúc về rồi đến hôm sau ạ hí hí ( bị ném đá là cái chắc ).
Hôm nay hắn sẽ trả bài văn mà hôm qua kiểm tra nhưng chẳng biết vì sao mà từ lúc hắn gặp nó ở cổng trường đến giờ cứ nhìn nó mà hắn lại cười.
_ thầy hôm nay chưa uống thuốc hả -nó.
_ em thì còn nghe được -hắn
_ xí,thế sao thầy cứ nhăn nhở cười thế kia.
_ anh thích thì anh cười, em cấm được anh à -nói rứt câu thì hắn cũng bỏ đi luôn còn mỗi cái mặt nó đang lơ ngơ một đống đằng sau.
_ cái thầy này hôm nay chắc là lại lên cơn rồi -nó lắc đầu ngán ngẩm.
————-
_ lớp trưởng lên lấy bài kiểm tra trả cho các bạn đi.
5 phút sau thì hầu như cả lớp đều reo hò vì bài làm của mình được điểm cao mà đề lại dễ,nhưng riêng nó thì cái mặt trông ngố tàu kinh khủng vì chưa có bài.
_ thầy ơi,bài của em đâu -nó.
_ ừ thầy đang giữ, rồi thầy sẽ trả lại sau,nhưng trước khi trả thì thầy phải đọc bài văn của em lên cho cả lớp nghe đã .
_ vâng,nhah nhah thầy.
Và hắn bắt đầu đọc
mở bài: trong tất cả các lòng như là lòng gà,lòng vịt,lòng lợn,lòng chó thì em thích nhất là lòng dũng cảm.
.
.
.kết bài: lòng dũng cảm tuy không ăn được nhưng em lại rất yêu quý nó.
_ HAHAHA HAHAHA,ỐI MẸ ƠI HÍ HÍ HÍ.
Hắn đọc song thì cả lớp lăn lê ra mà cười, nói thật là khi hắn chấm bài của nó cũng đã cười một chận muốn đứt ruột rồi ý chứ nên đấy mới là lý do vì sao hắn hôm nay cứ nhìn thấy nó rồi lại cười. Còn thành nạnh nùng nhà ta cũng chỉ nhếch môi lên cười nhạt một cái rồi nụ cười cũng theo gió bay đi phương nào rồi tắt ngấm,khác lần trước là không ai thấy,nhưng lần này nụ cười của cậu đã có người thấy và người đó là nó.
_ tên này cũng biết cười hả trời -nó lẩm bẩm như thầy cúng
_ gì thế mày -nhỏ quay sag hỏi nó.
_ ơ không, không có gì -nó sua tay.
Rồi hắn đem bài xuống trả cho nó thì hai mcủa nó như muốn lòi ra ti như hai cin ốc nhồi bấu trên mặt vì bài của nó được 10 điểm ( anh yêu là đồ thiên vị.. Hắn: kệ ta ). Nó đưa mắt sang nhìn ô nhận xét của giáo viên thì thấy mấy chữ gì gì đấy, đọc sog nó lườm hắn một cái muốn cháy áo,chữ đấy là đồ ngốc nhà em,anh em điểm 10 rồi ngày mai đi chơi với anh một hôm,nếu không thì bài kiểm tra đó anh sẽ cho mẹ em xem kèm theo dòng chữ đó là cái mặt cười nhe răng,nó nhìn thấy mà bực kinh khủng. Hắn thấy vậy vẫn cố tình nhăn nhở cười làm nó tức muốn ói máu.
———————–
Pi pi các thánh,mình đi ngủ đây.
——-nhà nó——
*reenggggggg,,reengggggg* chuông báo thức reo lên inh ỏi cái bệnh ngủ nướng của nó thì mãi không chữa được nên…
*vèo .. bốp…choang*. biết tiếng gì không, mình không nói chắc mọi người cũng biết rồi nhỉ… sau khi chiếc đồng hồ dũng cảm hi sinh thì nó lại lăn quay ra ngủ luôn mà không biết rằng…đã muộn học.
—–
_oáp,hôm nay ngủ đã quá đi -nó lọ mọ ngồi dậy rồi đứng dậy vươn vai .
_ ơ cái đồng hồ đâu rồi nhỉ- ngó ngang ngó dọc,và bây giờ nó cũng đã phát hiện cái đồng hồ đã vỡ tan tành ở só nhà. lục đục mò mò cái điện thoại để xem đồng hồ thì ôi thôi….
_ Aaaaaa trời ơi muộn học rồi phải làm sao đây huhu,lần này không xong với ông thầy ác ma đấy rồi huhu -nó mếu máo rồi bay cái vèo vào phòng tắm vscn..
5 phút sau thì nó cũng bay được xuống nhà,vừa xuống đến chân cầu thanh thì đã thấy cái bản mặt đáng ghét của hắn ngồi trình ình một đống trên salon đang xem phim hoạt hình những trái bóng vui nhộn .
_ hi em dậy sớm thế
nó nghe vậy thì biết ngay là hắn đang xỏ xiên mình vì bây giờ đã 9h kém rồi còn sớm gì nữa đâu. nó không thèm nói gì chỉ liếc hắn một cái sắc lẻm rồi bay ra ngoài.
_ ê,em đi đâu đấy.
_ hỏi vậy cũng hỏi được à,đi học chứ đi đâu, muộn rồi kìa.
_ cúp đi.
_ hả.
_ cúp học luôn đi,hôm nay anh cũng không đi mà.
_ thật hả,thầy cho em nghỉ thật hả,ohhh yeahhhhhhhh,đi ăn sáng thôi đói quá à hú hú- vừa nói nó vừa nhẩy câng cẫng lên như con dở hơi rồi chạy vọt vào trong bếp,thấy nó đi thì hắn cũng chạy theo ăn chùa .
_nhà thầy không có cơm ăn à mà suốt ngày sang nhà em ăn chực vậy,cơm đâu mà cho thầy ăn – nó gắt.
_ hi thì anh cũng có đói đâu,thấy em ăn moitj mình thì sẽ buồn nên anh mới ăn cũng cho vui thôi mà (điêu ).
nó không nói gì nữa chỉ cắm cổ vào ăn,đang ăn thì nghe thấy bên ngoài có tiếng nói nên nó chui ra xem có chuyện gì sảy ra thì….
_ a ba về,ba về hú hú hú -nó nhẩy nhởn như một con điên,a bác Hưng,bác cũng ở đây hả.
_ ừ,lâu không quq nên hopm nay bác sang chơi thôi mà. hắn đang ăn thì nghe thấy giọng nố quen quen nên cũng chạy ra…
_ ủa,sao ba ở đây.
_ thì sang đây chơi không được hả,ơ…chaú chào bác ạ- hắn lễ phép chào ba nó.
_ ừ,sao cháu ở đây vậy.
không kịp để hắn nói nó đã cướp lời:
_ dạ tại nhà thầy ấy giàu mà keo không chịu mua gạo ăn nên mới phải sang nhà mình ăn chực đấy ba -nó kể lể làm ba hắn và hắn mặt méo như như quả quéo.
_ Như,sao con lại nói thế hả – ba nó.
_ thì tại đấy là sự thật mà ba,mọi hôm cũng sang nhà mình ăn,mà hôm nay thầy í thấy con ăn cũng chạy theo ăn chực.
_ hahahaha – 3 nó và 3 hắn cười ầm lên.
_ mà sao con lại gọi thằng Minh là thầy vậy – ba nó hỏi làm ba hắn cũng thắc mắc.
_ thì tại thầy ý là thầy giáo chủ nhiệm lớp con mà.
_ học đã dốt mà còn đi dậy người haha – 3 hắn chêm vào rồi lăn ra cười.
_ baaaaaaa,con đâu có tệ như ba nói đâu chứ -hắn phụng phịu nhìn cái mặt trông yêu cực làm nó đơ ra mất mấy giây (kì vậy ta )
——
Hắn đưa nó dến công viên giải trí thì đến nơi hai đứa đã là tâm điểm chú ý nhưng vì sao thì mọi người tự biết nhé. Nó hầu như là chơi hết tất cả các trò ở đấy chỉ tội nghiệp cho hắn là bị nó lôi đi quay mòng mòng như chong chóng. Duy nhất có một trò mà nó không giám chơi là Ngôi nhà ma
_ hj em,chơi cái kia nhé – hắn chỉ tay ngay vào kẻ thù của nó làm nó xanh mặt.
_ không đâu,thầy thích thì thầy chơi một mình đi.
_ đừng có nói là em sợ nhê -hắn cười đểu
_ ai nói là em sợ,chẳng qua là không thích thôi.
_ em không thích nhưng anh thích là được – không để nó nói gì nữa hắn bèn lôi nó đến quầy bán vé làm mồ hôi cụ mồ hôi kỵ vã ra như tắm.
_ chị , em hai vé – hắn nói và tặng cho mụ ta nụ cười đẹp mê người làm cho mụ ta đơ,hai mắt thù biến dạng thành hai hình trái tim bự chảng,dãi thì dớt đến tận dốn, nhưng đâu phải riêng mụ ta đâu, hầu như là tất cả bọn vịt cái ở đấy đều đơ như cây cơ. Nó cũng không ngoại lệ thậm chí là hai mắt nó cứ gián chặt vào gương mặt của hắn không rời làm hắn phì cười.
_ anh biết anh đẹp trai rồi nên em không cần phải nhìn anh như thế đâu.
Câu nói của hắn làm nó hoàn hồn vội chối bay chối biến.
_ xí,ai mà thèm chứ,mặt của thầy xấu như quỷ vậy á,đẹp cái nỗi gì.
Nghe vậy hắn biết ngay là nó đang xấu hổ vì nhìn cái mặt của nó đang đỏ bừng lên như hai quả cà chua thì làm hắn đủ biết rồi. Khẽ cười rồi quay sang mụ bán vé.
_ chị,hai vé.
*im lặng*
_ ê,có bán không đây,nè,nè – cua tay trước mặt mụ ta nhưng hiện giờ hồn mụ ta đang bận chu du trên chín tầng mây để ngắm trai đẹp rồi còn đâu. Bực quá hắn bèn hét lên làm mụ ta đag từ 9 tầng mây rơi cái bịch xuống đất.
_ NÈ BÀ ĐIÊN,CÓ BÁN VÉ KHÔNG HẢ.
_ ơ hả,gì em.
_ BÀ CÓ BỊ ĐIÊN KHÔNG,TÔI ĐÃ NÓI LÀ BÁN CHO TÔI HAI CÁI VÉ RỒI MÀ SAO MẶT BÀ CỨ ĐẦN RA THẾ HẢ.
_ à ừm,vé em đây. – mụ ta luống ca luống cuống đưa vé cho hắn vì sợ mất hình tượng.
Hậm hực dật hai cái rồi lôi nó đi luôn. Đến nơi thì đập ngay vào tai nó là những âm thanh ghê rợn,tiếng khóc lóc la hét thảm thiết làm nó run như cầy sấy. Bỗng một luồng khí lạnh từ đâu đến chạy dọc sống lưng làm nó xanh mặt. Các hồn ma thì bay lơ lửng trên không, bay qua bay lại thậm chí có vài con va phải nhau nhìn vui ơi là vui,buồn cười ơi là buồn cười. ( chỉ đối vs những ng k sợ thui).
Bóng đèn quả nhót xanh đỏ tím vàng lập lòe chập chờn như mắt ma. Đi qua một hồ nước đỏ chót màu của máu thì các bàn tay ngoi lên khỏi mặt nước vẫy vẫy như là mời gọi mọi người xuống vậy. Tự nhiên một bàn tay chồi lên bám vào chân nó và lôi…..
_AAAAAAAAAAAAA- nó hét lên nhưng may sao hắn giữ chặt nó nếu không nó đã được tắm hồ miễn phí rồi.
_ thôi quay lại đi hức…hức…
_ sẽ không sao mà,em nhắm mắt vào là sẽ không thấy gì mà – nghe lời hắn nó liền nhắm tịt hai mắt đang đi thì nó cảm nhận được bàn tay của ai đó vỗ vào vai nó,thấy lạ bèn ngoảnh lại sau và mở mắt ra nhìn …
1s..
2s…
3s…..
_AAAAAAAAAAAAA.
*chát..bốp..bjh…bụp..cheng…xoảng…rầm* hàng loạt âm thanh kỳ lạ được phát ra và hiện giờ sác của con ma đang nằm một đống dưới đất trong tình trạng không còn nguyên vẹn sau khi đã được nó cho tập thể dục miễn phí : tay một nơi,chân một nẻo,bộ tóc giả thì bay đi phương nào, thậm chí là hai con mắt bị lòi hai cái lò so ra ngoài. Chân tay nó bây giờ mềm nhũn,nhưng tự nhiên lại chui đâu ra một ẻm ma khác đầu tóc rối bù xù như nghìn năm chưa gội,cái mặt trắng bệch không có mắt mũi miệng dài như cái bơm xe đạp ghé sát vào mặt nó.
1s
2s
3s
4s
5s
…..
Không mghe thấy tiếng nó hét vì nó…đã ngất xụi lơ từ bao giờ.
—————
Tỉnh dậy nó thất mình đang nằm trog phòng của mình nên nghĩ ngay là hắn đã đưa về
*ọc ọc*
Cái bụng của nó bắt đầu biểu tình nên lọ mọ mò dậy xuống nhà tìm cái ăn. Vào bếp thì nó nhìn thấy ba mẹ và hắn đang ngồi ăn cơm với nhau,thập thập thò thò ngoài cửa như chộm.
_ em tỉnh rồi hả – hắn.
_ ừ – chỉ ừ một tiếng rồi đứng tần ngần ở đấy,cái mặt của nó thì như cứt chó gặp trời mưa .
_ con chắc đói rồi,vào đây ăn cơm đi – ba nó nói làm mẹ nó và hắn nhăn mặt,vì sao thì mọi người tự biết nhé.
_ vâng- chỉ chờ câu đấy nó liền bay vào trong ăn,nhưng chưa kịp cầm đũa lên thì mẹ nó đã ghé sát tai nó rồi gằn từng chữ.
_ ăn uống cho hẳn hoi nếu không đừng trách.
Ngậm ngùi gật đầu cầm đũa lên. Vì nó sợ nên chỉ giám ăn mấy hạt cơm và ít thức ăn mặc cho cái bụng nó đáng trống liên hồi.
_ ăn xong mọi người kéo nhau ra phòng khách xem phim hàn xẻng . Nhân lúc mọi người không để ý nó luổn ngay vào bếp kiếm ăn. Vì đói quá nên nó lộ bản chất hổ đói.
_ hihihi.
Tự nhiên lại có tiếng cười nên nó bèn ngẩng mặt lên nhìn thì hỡi ôi hắn đang ngồi lù lù trước mặt nó.
_ sao thầy ở đây.
_ thì giống em thôi.
Vừa nố hắn vừa lấy đũa gắp đồ ăn một cách tự nhiên như nhà mình.
_ ai cho thầy ăn.
_ đói thì ăn chứ sao,vậy mà cũng hỏi được, ngốc – hắn lấy đũa gõ đầu nó làm nó nhăn mặt.
_ thầy làm cái gì thế hả,có biết khi bị đáng vào đầu thì trí thông minh sẽ giảm đi một nửa không hả.
_ biết, nhưng em có thông minh đâu mà phải lo.
_… *nó cứng họng*
_ khiếp em ăn thấy gớm quá,thức ắn dính ết lên miệng rồi kìa – nghe thấy vậy nó liền đưa tay quệt qua quệt lại.
_ hết chưa.
_ chưa,để anh lau cho. – hắn tiến đến chỗ nó và *chụt*.
_ ơ,,bọn ta chưa thấy gì đâu nhé,hai con cứ tiếp tục đi hjhj.
Hí hí mọi người biết gì không, là hắn lợi dụng rồi lúc nó cho hắn lau miệng và *chụt* hôn chộm nó,ở ngoài thì ba mẹ nó thấy có tiếng độngtrong bép bèn kéo nhau vào xem thì vào đúng lúc hắn và nó đang kissssss nhau he he. Khi ba mẹ nó ra ngoài thì cũng là chận cuồng phong đại hồng thủy bắt đầu. Sô hắn ra và chửi rủa đánh đạp không thương tiếc.
_ Aaaaaaaa mày làm caí gì thế hả,ai cho mày cướp first kiss của tao,huhu mày chết đi cái đồ dâm dê đê tiện, dê già,dê xồm,dê cụ,dê kỵ,chết đi chết đi. Nhưng nó dánh cái nào thì hắn tráng đc cái đấy nên nó nhặt cây lau nhà và đuổi hắn, trò chơi Tom & Jerry chính thức đc khai mạc. Nó cầm cây lau nhà đuổi đằng sau hắn thì sách dép chạy trước, thỉnh thoảng còn ngoái đầu lại lè lưỡi chêu nó nhưng chẳng may…
*Rầm* cái chán của hắn đã được ôm hôn tường một cách đắm đuối .
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!