Này ! Tiểu quỷ nhỏ ! Tớ thích cậu rồi đấy !
Chương 2
Đôi mắt của Trịnh Sâm liền nhíu lại,trong lòng vẫn còn chút nghi hoặc…Mãi đến khi cô gái đi bên cạnh chàng trai đó gọi tên anh một cái,cô mới nhận ra…
– Trạch Minh!
Ánh mắt cô liền ngước lên ngay lập tức,ngắm nhìn cậu ta…
– Hey…Trạch Minh ? Không phải đây là thằng nhóc mà hay chơi với cậu hồi nhỏ sao , Sâm Sâm ?
Từ Liên ngạc nhiên quay sang nói với Trịnh Sâm.
“…” Trịnh Sâm không nói gì,mắt vẫn đăm đăm ngắm nhìn người kia…
Từ Liên ngay lập tức như hiểu ra mọi chuyện,gương mặt liền trầm xuống nhìn cô bạn thân.Thì ra bấy lâu nay nó vẫn thích Trạch Minh như vậy,nhưng lại giấu kín tình cảm trong lòng…Lại càng thấy giận thay cho nó! Trịnh Sâm từ nhỏ đã luôn bảo vệ cho Trạch Minh ,vậy mà cậu ta lại không hề thấu hiểu rằng : cô đã phải lòng cậu ta từ lúc nào,phủi tay bỏ đi như chưa có chuyện gì xảy ra.Vậy mà bây giờ trở về còn dám nắm tay đi cùng với một cô gái khác ,thật đúng là,bọn con trai ai cũng như nhau,chỉ chăm chăm đến vẻ bề ngoài của người khác !
Từ Liên tay nắm thành quyền,lăm lăm chỉ muốn đến đánh cho Trạch Minh một cái,nhưng lại sợ làm Trịnh Sâm buồn,rồi lại sinh chuyện,nên cũng không dám tiến lên phía trước.
– Sâm Sâm … -Tuyết Từ Liên khẽ đặt tay lên vai Trịnh Sâm vỗ vỗ vài cái an ủi.
Trạch Minh như vừa nghe thấy Từ Liên đang gọi tên ai đấy,đánh mắt sang phía của cô,nở một nụ cười rạng rỡ, kéo tay Tịnh Tâm Nhiên tiến về phía của Trịnh Sâm…
– A ! Sâm Sâm,thì ra cậu cũng học ở đây à ?
– À…..ừm…- Trịnh Sâm cố nén nỗi buồn vào trong người,bình thản trả lời, ngước mắt lên nhìn
Trạch Minh.
Cậu đã không còn là một cậu bé yếu đuối,thấp hèn như trước kia nữa rồi…
Cậu bây giờ là đứa con trai cả của một tập đoàn lớn trong cái thành phố này rồi.Không còn là cái bộ quần áo lem nhem rộng thùng thình kia nữa,mà cậu trở nên sang trọng,bảnh trai hơn trong bộ đồng phục trắng tinh đã có thắt lưng tử tế.Chiếc xe đạp cũ kĩ ngày trước kia cũng đã thay thế bằng chiếc ô tô đen bóng loáng đang chuẩn bị đi vụt kia.Chắc có lẽ ba của cậu đã thành công trong vụ làm ăn lớn trước kia nên cậu mới được như thế này…
Trịnh Sâm đăm chiêu suy nghĩ ,mắt cứ hướng về hai bàn tay đang đan chéo vào nhau kia…
Trạch Minh vui vẻ giới thiệu :
– À ! Quên giới thiệu với cậu ,đây là Tịnh Tâm Nhiên,là người yêu của mình…Hai bọn mình quen nhau từ lúc công ty nhà mình hợp tác với tập đoàn nhà cô ấy.
– Vậy…vậy à ? Vậy thì mình mừng cho cậu rồi,cuối cùng cũng có người thích cậu rồi đấy ! –Trịnh
Sâm cố nở ra một nụ cười tươi tắn,nhưng trong lòng lại đắng chát nhìn hai bọn họ thân mật,cười cười nói nói với nhau…
– Ừ ! Bây giờ đã khác xưa rồi…- Trạch Minh cười nhẹ đáp lại.
Trong lòng Trịnh Sâm đau như cắt…
Tuyết Từ Liên cũng không cam tâm để cho cô bạn thân cứ phải chịu đựng đối mặt với cái mà nó không muốn nhìn thấy kia ,bực dọc vươn tay ra kéo Trịnh Sâm vào trường :
– Đi thôi Sâm Sâm , tất cả đều vào trường rồi kìa,còn đứng đó làm gì nữa !
Trịnh Sâm ngoái đầu lại,khẽ đánh mắt nhìn Trạch Minh thêm cái nữa…
Trạch Minh ngơ ngác ngoài cổng trường một hồi,rồi cũng cùng Tịnh Tâm Nhiên đi vào trong…
#_# ~.~ S@ dãy phân cách >._< ?_?
– Sâm Sâm ,tớ biết là cậu thích Trạch Minh rồi,tại sao năm ấy không nói thẳng ra luôn đi ?
Tuyết Từ Liên tức giận ném bộp cặp sách xuống bàn.
Trịnh Sâm cũng chẳng nói gì ,chỉ gục mặt xuống bàn lặng lẽ khóc.Gương mặt lanh tanh như băng vừa nãy liền tan chảy ra,mà thay vào đó một cảm giác yếu đuối,bất lực vây quanh người cô.
Tuyết Từ Liên liền kéo người Trịnh Sâm dậy,lấy tay áo khẽ lau nước mắt trên gương mắt của Trịnh Sâm :
– Sâm Sâm , cậu nói cho tớ biết đi !
– Mình không có gì để nói hết… – Trịnh Sâm hất tay Từ Liên ra,quay mặt đi phía khác để tránh
ánh mắt kia…
Một giọng nói nhẹ nhàng,cao vút ,nhưng lại ẩn chứa đầy sự kiêu căng,giảo hoạt liền vang lên sau lưng Trịnh Sâm và Từ Liên,cắt ngang cuộc nói chuyện của hai người…
– Ồ ! Trịnh Sâm ,Tuyết Từ Liên…Thì ra hai người cũng học ở lớp này à… ?
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!