Nếu Ca Là Hoàng Đế
Đại chiến - Hồ Tâm Chưởng môn
Chương 8 : Đại chiến – Hồ Tâm Chưởng môn
“Cái gì? Ta đang ở đâu đây? Không lẽ lại lên Địa Ngục một lần nữa sao ?”Vũ Long tỉnh dậy, hắn thấy xung quanh toàn là bóng tối, rồi buồn bã nói
Hắn quay tới quay lui, khắp nơi chả có một tí ánh sáng, toàn là bóng tối.
“Không đúng, địa ngục cũng có ánh sáng, nơi đây thì toàn là bóng tối, cũng chả có một ai, vậy ….. đây là nơi nào?” Vũ Long hắn suy nghĩ rồi tự nói với bản thân.
Bụp một tiếng, hắn bỗng nhận ra mình đã không còn ở nơi đầy bóng tối không ánh sáng nữa, mà thay vào đó là một nơi, là một tuyệt đẹp, núi nong sông rừng, đều xanh tươi bát ngát!
Hắn đứng đó hít một hơi, hắn không nghĩ được rằng mình còn sống, nhưng sự thật ở đây, hắn cũng thử tát mình một cái, bốp mặt hắn in lại bàn tay của hắn nữa.
“Ca chơi ngu rồi, ây da đau quá!” Vũ Long rên lên
Mà đây rốt cục là đâu, ca sao lại ở đây, ca nhớ ca đang ở trong Thần Chi sâm lâm mà, còn nữa ca còn bị tên Yêu thú Linh Đế đánh sắp chết rồi, thế nào mà vết thương của mình có thể hồi phục được nhỉ?
Hắn tự hỏi mình, rồi lấy tay chạm vào cái vai, cái chỗ mà bị dính một chưởng của tên Yêu thú kia.
“Hừ khốn nạn, dám chơi ca, nếu để ca còn sống, không diệt sạch bọn yêu thú các ngươi ca không phải là Vũ Long !!!” Hắn tức giận rống lên
Rẹt rẹt rẹt rẹt ở bốn phía bỗng nhiên bầu trời bị rách ra, lộ ra một khoảng không gian đen mịch bên trong .
“Cái gì ? Lại chuyện gì nữa đây? ” Vũ Long cả kinh kêu lên, hết bị Linh Đế cấp 8 đánh, rồi ở đâu bay ra cái vụ mà trời bị nứt nữa vậy, có thể xé trời chỉ có thần linh.
“Hahaha, bọn người Hồ Tâm các ngươi, mau ra đây cho ta, Kì Ma bọn ta đến đây để lấy mạng các ngươi đây ” bỗng ở trong vết nứt đó vang ra tiếng cười và nói lạnh lẽo, chỉ một tiếng nói thôi mà uy áp xíu nữa là làm cho Vũ Long phải quỳ xuống rồi.
“Cái ….. cái gì đây? “Vũ Long cực kì hoảng sợ, đây không phải uy áp của tên yêu thú Linh Đế mà Vũ Long đã chạm mặt, đây là …. còn mạnh hơn rất rất nhiều.
Một nhóm người bay tới, ăn mặt rất lịch sự, chỉ có điều là hơi cổ quái, Vũ Long từ khi trọng sinh ở thế giới này, vẫn chưa thấy qua những bộ trang phục này.
Sau đó trong hư không bị rách xuất hiện ra những tên không phải người, cũng không phải yêu thú, hình dạng của chúng, lúc thì mờ ảo, lúc thì chân thực, biến ảo cực kì khó nhận ra.
“Kì Ma chịu chết đi !! ” Nhóm người đó cùng đồng loạt ra tay
“Binh tôm tướng tép, cút đi !!! ” Tên đứng đầu trong đám Kì Ma nói, sau đó hắn quơ bàn tay qua, toàn bộ những người đang tấn công đều trực tiếp hóa thành cát bụi.
“K…kh…khh…không t….th ể nào ? ” Vũ Long lắp bắp nói, hắn hoảng sợ cực độ, vì cái đám người vừa tấn công lúc nãy, trong đó hắn không thể mò ra được tu vi của ai,
nên nhớ Linh Đế hắn cũng có thể nhận biết, nếu mà hắn không nhận biết chỉ có thể là trên Linh Đế.
“Cái gì? Linh Thánh? Còn tên kia chỉ một tay là có thể giết sạch đám Linh Thánh này, có thể hắn là Linh Thần hoặc thậm chí là Linh Thiên ! ” Vũ Long giờ phút này hắn không thể hiểu chuyện gì xảy ra nữa.
“Khốn nạn !!!!! Ta chỉ vừa mới có được hi vọng sống, lão thiên …. ngươi lại lấy đi nó một lần nước ” Vũ Long hắn buồn bực rồi nói
“Kì Ma tướng quân, ngươi quay về mà nói với Kì Ma đại đế, ta sẽ tìm hắn sớm thôi, nơi đây không phải chỗ ta có thể quyết chiến!! Với lại ngươi chả phải đối thủ của ta” Một thanh niên nhìn rất trẻ mặc một bộ Bạch Y,
bất ngờ đạp không xuất hiện, tóc dài bay phơi phới trong gió, nhìn rất tiêu sái.
“Ai nữa đây? ” Vũ Long hắn cảm thấy mình rất xui, hắn biết các tên Kì Ma gì gì đó chắc chắn là người xấu còn bọn người mới vừa bị giết chắc là người tốt, còn người vừa xuất hiện này là ai hắn cũng chả biết.
“Hừ Phong Ngọc Nha, tiếp chiêu ! ” Tên đứng đầu bay đến với một tốc độ cực nhanh, trên tay hắn tụ tập Linh Khí chuẩn bị phóng ra, uy áp trên tuyệt chiêu đó đủ để khiến Vũ Long lạnh thấu xương !
“Một tên tướng quân mà thôi, còn cuồng vọng ? ” Chàng trai trẻ mặc bộ bạch y, nói với giọng nói chả có gì là quan trọng.
Hắn quơ tay tiếp chiêu tên tướng quân Kì Ma, nhất kích tất sát, tên Kì Ma liền bay đầu.
“Hừ! Ngu Ngốc ” Chàng trai bạch y hừ lạnh nói.
Bỗng trên hư không xuất hiện, xuất hiện một bàn tay khổng lồ chưởng xuống người chàng trai Bạch Y, chưởng đập xuống, chàng trai bạch y cũng tung chưởng phản đòn, hay chưởng chạm nhau cả thiên địa như muốn sập ra,
dư chấn này đủ làm cho Vũ Long nổ không còn hạt bụi, nhưng bất ngờ là hắn vô sự, chỗ hắn đứng thì đã bị phá hủy, hiện tại hắn đang đạp không mà đứng, hắn không bị thương gì cả.
“Kì lạ, ta sao có thể sống sót sau dư chấn vừa rồi nhỉ ? ” Vũ Long bất ngờ tự hỏi mình
“Hahaha, Phong Ngọc Nha ngươi đã yếu hơn xưa rồi !! hahaha đợi ta hồi phục ngươi còn tính là cái chó gì ? ” một tiếng nói vang vọng khắp bầu trời vang lên.
“Hahaha, ngươi có thời gian hồi phục? Ta không thể sao? ” tên Bạch Y nói lại.
“Ngươi tưởng ta không biết sao? Trong thời gian này, ta dưỡng thương, còn mi thì lo đi diệt đám thuộc hạ của ta để cứu dân của ngươi, ngươi làm gì có thời gian mà hồi phục? hahaha ” tiếng nói lại vang vọng khắp trời.
“Cũng may cho ngươi, ta chưa dưỡng thương xong, đây cũng chỉ là một tia thần thức của ta, hẹn ngày tái ngộ Phong Ngọc Nha , hahahaha ” tiếng nói đó vang lên rồi bỏ đi
Vũ Long vẫn chưa kịp tiếp thu chuyện gì đang xảy ra, giờ phút này hắn thực sự hoảng sợ, chiến đấu bậc này không phải là nơi mà con kiến hôi như hắn có thể xen vào.
Bỗng người mặc Bạch Y bước một bước nhưng mà như bước cả ngàn bước liền lại trước mặt của Vũ Long đưa tay ra như muốn bắt tay nói :
” Xin chào! Ta là Phong Ngọc Nha, Chưởng môn của Hồ Tâm tông phái!” ……….
Mệt quá mấy đạo hữu ơi, Like Cmt, Donate cho ta có động lực đi, hihi >
Tác giả : Bin Bá Vương ~~
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!