Nếu Có Kiếp Sau... Em Xin Được Bên Anh
Chương 8: TAO CHO BỌN MÀY 3 GIÂY!
Bản năng lười hủi khiến nó đi với 1 tốc độ… rùa bò. Nó cũng chẳng muốn đi đâu, nhưng ở kí túc xá rất chán. Với cả, được đi ăn chùa mà, châm ngôn sống ” tăng xin, giảm mua “
– Có chuyện gì vậy hả? – nó hững hờ
– Đi chơi với anh không?
– Không
– Thế sao còn ra đây
– Thích, tôi cũng có quyền lợi chứ
– Ừa ừa, bà trẻ
– Cháu ngoan… – nó cười
– Em…
Nó bước đi, cậu chạy theo
– Đi đâu, lên anh chở
– Có bằng không?
– Không – Nhanh gọn lẹ
– Cho tôi xin, ra ngoài đường cảnh sát bắt chết bà – nó
– Không sao, anh bảo kê
– Chắc không – nó nghi ngờ
– Chắc
Nó vào trong xe, thắt dây an toàn
– Bờ hồ thẳng tiến… – nó hô
– Tuân lệnh sếp! – cậu cười
” Ảnh cũng không phải người hâm, có thể tin tưởng được ” nó nghĩ
Nhưng… nghĩ thì cũng chỉ là nghĩ
” VÈO… ” xe của cậu lao với tốc đọ ánh sáng. Mặt nó trắng bệch không còn 1 giọt máu,
– Áaa… – nó hét – anh muốn tự tử à?
– Sao vậy! Sợ à?
Nó ngoan ngoãn gật đầu, chỉ sợ ” bác tài ” cho ” ngồi sau nải chuối ngắm gà hỏa thân ” thôi.
Cậu may ra vẫn còn tình người, cho xe đi chậm lại
…………. Bờ hồ – Thành phố B ………………..
– Phù, cuối cùng cũng thoát nạn. Tôi thề lần sau sẽ không bao giờ đi xe với anh nữa
Cậu chẳng thèm quan tâm nó nói luôn
– Ô, có khu vui chơi kìa – cậu chỉ
– Đâu đâu – nó ngó nghiêng
– Có muốn vào không?
– Muốn muốn – nó gật gật đầu
” dễ thương quá ” cậu nghĩ
Nó phá banh cả khu vui chơi
– Haizz… mệt quá, khát nước quá
– Có muốn ăn kem không?
Gật gật
Cậu véo má nó
– Au…
– Dễ thương quá à – cậu cười – Ngồi im ở đây đợi anh 1 tý nhá
– Ừa…
Nó ngoan ngoãn ngồi im thin thít ở ghế đá
( cảm giác cứ sao sao ý ạ, cứ như cậu đang trông trẻ. Ahaha )
– Lâu quá, lâu quá… – nó lẩm bẩm
Mới đợi người ta có 1 tý thôi mà cũng sốt ruột, thật là…
Bỗng… có 1 đám con trai nhìn ra vẻ ta đây dừng trước nó
– Nhỏ này dễ thương quá nhỉ – bọn nó nói với nhau
– Đâu đâu…
Cả đám đó tiến lại phía nó
– Ê! Cô em sao ở đây có 1 mình thế?
– Có muốn đi chơi với tụi anh không?
Nó khinh chẳng thèm trả lời, dễ thương quá cũng khổ.
– Khinh người à!
Nó đứng dậy, bước đi…
– Ấy, đi đâu thế – 1 thằng tóm tay nó kéo lại
Nó bắt đầu lo sợ – Bỏ tay tôi ra… – nó gắt
– Con này ngon… – cả đám cười
– TAO CHO BỌN MÀY 3 GIÂY, BỎ TAY CÔ ẤY RA – Cậu hét, tay vẫn cầm 2 cây kem
Cả đám nhốn nháo
– Bạn trai nó à?
– Nhìn thằng này đô con quá!
Bọn đấy bỏ tay nó ra, chạy vội…
Ấy, sao không ở lại để cho mọi người xem kịch hay chứ!
Cậu chạy đến chỗ nó – Em có sao không?
– Không! Cảm ơn nhiều – nó
– Vui quá! Còn có muốn ăn kem nữa không?
Nó gật gật
À… Những việc sau đó là: cậu đưa nó về… hết
Cuộc đi chơi đã giúp cậu ghi 1 điểm… TỐT…
– HẾT CHƯƠNG 8 –
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!