Nếu Còn Có Ngày Mai - Khoa Tâm Nhi - Chương 16: Động thai
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
227


Nếu Còn Có Ngày Mai - Khoa Tâm Nhi


Chương 16: Động thai


Mạnh Triết liên tục luật động khiến Ngôn Hi đau đớn khóc nức nở cơ thể co rúm lại muốn tránh khỏi sự xâm nhập của hắn nhưng đổi lại chỉ là những hành động cực kỳ thô bạo của Mạnh Triết.

“Đau quá! Ô ô ô… Thả tôi ra! ” Ngôn Hi dùng lực muốn ngăn lại sự điên cuồng của hắn.

“Em cắn chặt anh quá, cứ như sợ anh rút ra vậy? ” Mạnh Triết gầm lên như con thú dữ đè lên người cô rồi xé tan chiếc váy của Ngôn Hi vui vẻ đùa giỡn nụ hoa của cô.

“Ân a không nên trêu chọc tôi… Ừm anh, quá đáng” cô vừa sợ vừa giận cắn mạnh vào cổ hắn. Nhưng phía dưới bị hắn thắt chặt không cho chạy trốn rồi liên tục cắm vào rút ra nhục bổng thô to khiến cô cảm nhận được những vết gân guốc của hắn.

“Bảo bối nhanh! em bóp chặt quá” dù có rất nhiều dịch trắng lỏng chảy ra từ hoa huyệt nhưng nơi đó của cô giống như càng nhỏ lại khiến hắn rất khó khăn ra vào.

“Em thả lỏng chút, anh sẽ không làm em đau” hắn vuốt nhẹ tóc cô rồi lau đi mồ hôi trên trán Ngôn Hi nói lời ngon ngọt nhưng hành động phía dưới thì lại càng thô bạo.

“Tôi… a hận.. Ưm chết anh! ” Ngôn Hi run rẩy phía dưới hoa huyệt lại như chống lại ý nghĩ của cô chảy ra một lượng lớn dịch mật khiến cô ngại đỏ mặt khóc không ra nước mắt.

“Tiểu dâm đãng, em thật hư lại đi nói dối… Rõ ràng phía dưới chảy thật nhiều nước ” bàn tay hắn lần mò xuống nơi hai người giao hợp rồi đâm thẳng vào khiến cô la lên còn bàn tay kia thì không ngừng xoa bóp cặp mông tròn trịa của cô.

Hai người một trên một dưới đối lập nhau một to một nhỏ một mềm một cứng nhưng lại rất hòa hợp, bỗng dưng Mạnh Triết lật cơ thể cô nằm xuống rồi dùng tốc độ nhanh chóng sáp nhập cô từ phía sau với cái tư thế khá ngượng ngùng.

“Ân… Không nên chậm một chút… Không phải vậy, ô ô anh bắt nạt tôi” Cô dùng hai tay chống đỡ thân thể yếu đuối vừa nức nở cặp gò bồng không ngừng lắc lư về phía trước theo nhịp của hắn thân thể mềm mại yếu ớt được Mạnh Triết giữ lại chỉ sợ sẽ bị mất thăng bằng.

Trái ngược với Ngôn Hi thì hắn lại hưng phấn đến mức ép chặt cô không lối thoát phân thần ngày một phình to lên đâm vào nơi nhỏ bé nữ tính của cô. Thỉnh thoảng lại vỗ mạnh vào mông Ngôn Hi khiến cô không ngừng rên rỉ nước mắt ướt át.

Nhận thấy vật nam tính của hắn không ngừng co rút khiến cô sợ hãi.

“Không được! Không được bắn… Vào trong tôi! “

“Vì sao! ” hắn ngạc nhiên

“Tôi… không muốn… không muốn có con với anh” cô rất không muốn cô hận hắn cả đời này dù sinh con với ai cũng được miễn là người đó không phải hắn.

“Vậy lúc em làm cùng với lũ người nhà họ Kiều thì sao? Em cũng như vậy? “

“Không có! Tôi không muốn có… ” cô không biết phải nói gì nữa mà chỉ muốn khóc hắn là đang lăng nhục cô sao?

“Em vì sao lại đối với anh như vậy? ” Mạnh Triết đau đớn như nhát dao cứa vào tim đau đớn vừa tức giận nhìn cô chỉ ước mình tàn nhẫn một chút bóp chết cô nhưng hắn không làm được vĩnh viễn không làm được.

Sau một hồi lâu dày vò cô cuối cùng hắn cũng phóng khoáng bắn tinh hoa vào nơi nữ tính của cô.

“Aaa anh? Anh vì sao?… “

“Thứ tôi cho em, em phải nhận tôi phạt em phải sinh con cho tôi! Thật nhiều con cho tôi” ánh mắt hắn hiện lên tia nham hiểm tàn nhẫn hủy hoại cô.

“Không! Cả đời này đừng hòng tôi giúp anh đẻ con! ” hắn là người tàn nhẫn phá hoại cô, phá hoại tương lai của cô vậy mà giờ lại muốn cô đẻ con cho hắn đây có phải điều nực cười nhất không?

“Em không có quyền từ chối ” hắn đẩy cô vào góc xe tàn nhẫn cắn mạnh vào vai cô như hạ một ấn ký cô là của hắn.

Trong đêm chiếc xe ô tô phiên bản có hạn không ngừng rung động theo nhịp điệu người trong xe cùng với tiếng rên rỉ kiều mị của đôi nam nữ.

-vài giờ sau-

Ngôn Hi đau đớn co rúc nhìn nam nhân nào đó thỏa mãn đè lên người cô, bỗng nhiên uất nghẹn tột cùng khiến cô khóc òa đẩy mạnh hắn ra.

“Em sao vậy? ” hắn muốn chạm vào người cô nhưng bị Ngôn Hi đẩy ra rồi hét to.

“Đừng đụng tôi! ” cô gắng gượng hết sức lực ngồi dậy cầm lấy chiếc váy không còn nguyên vẹn chùm lên người mình rồi đẩy cửa xe nhảy xuống từng bước nặng nề như muốn ngã bỏ đi.

“Em đi đâu vậy” hắn chỉ kịp mặc lại quần rồi đi theo cô đúng lúc Ngôn Hi muốn ngã may mắn là hắn đỡ được.

“Không được chạm tôi! ” giọng cô khàn khàn đẩy hắn ra từng bước yếu đuối bỏ đi đúng lúc này trên đùi cô chảy xuống một lượng máu lớn đỏ thẫm khiến Mạnh Triết sợ hãi.

“Bộp”

“Này! Em sao vậy đừng để anh sợ, Ngôn Hi em tỉnh dậy cho tôi! Này em đừng dọa tôi”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN