Nếu được chọn lại, tôi ước mình chưa từng gặp anh
#10#
Những ngày gần đây cũng với áp lực công việc và tin tức của mẹ con Lâm An bị mọi người bếu rễu khắp nơi nên không giây nào hắn được nghỉ ngơi. Hết mở họp báo lại bao nhiêu chuyện của công ty dồn hết vào hắn.
Đó là vào một buổi tối thứ hai không mấy đẹp, xương mù giăng kín như biểu hiện một cơn mưa dài sắp đến.
-Vợ! Anh về rồi
Hắn từ từ bước vào, thấy đã hơn chín giờ tưởng rằng hai mẹ con đã ngủ nên đi thẳng vào bếp tìm cái gì lót dạ. Thì thấy cô đang nằm ngủ gục trên bàn, mâm cơm đậy kín như đang chờ hắn về. Bỗng hắn thấy lòng mình ấm hơn.
Hắn nhẹ nhàng xoa đầu cô mỉm cười, cô từ từ mở mắt thấy hắn đã về vội chạy đi hâm nóng thức ăn lại;
-Chồng! Để em đi hâm thức ăn đã! Chắc anh đói rồi!
-Khoan đã! Hắn nắm bàn tay trắng nõn giữ cô lại, tiện tay đẩy cô về lòng mình, Ngọc Chi ngồi trên đùi hắn, tư thế này thật sự có chút kì lạ:
-A…chồng…
-Im nào! Nói rồi hắn kéo cô về phía mình, hai cánh môi chạm vào nhau, một ấm một lạnh như làm cả hai thỏa mãn. Họ đắm chìm bên nhau, nụ hôn kéo dài đúng kiểu Pháp nồng cháy.
-Vợ! Anh muốn em! Rồi mút nhẹ xuống cổ cô, dấu dâu tây đỏ ẩn hiện.
-Ưm…Tiểu An…nó đang ngủ mà…
-Vậy chúng ta về phòng?
Cô nhìn hắn, khuôn mặt khẽ giật mình gật nhẹ, bao lâu nay cô chưa được giải tỏa, cơ thể thật khó chịu.
Nhanh như cắt, hắn đè lên cô xâm chiếm, một tay xoa nắn cặp ngực to tròn của cô, tay kia cũng không rảnh luồn xuống dưới hông không ngừng khuấy động.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!