Nếu được chọn lại, tôi ước mình chưa từng gặp anh - #10#
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
213


Nếu được chọn lại, tôi ước mình chưa từng gặp anh


#10#


Sau ngày hôm đó mẹ con Lâm An dọn đến nhà của hắn, nói đúng hơn đó là một căn biệt thự sang trọng. Lâm An theo họ của hắn được đổi là Trương Lâm An và được mọi người biết đến là con trai quý của hắn nhưng ngoài những lời tốt đẹp đó, còn có những người đang ráo riết vì tin tức này. Họ cho rằng Lâm An là con nuôi hoặc là con ngoài giã thú của hắn với tình nhân. Còn cô với hắn, khoảng chừng mười ngày sau sẽ tổ chức đám cưới, tin tức này cũng được khá nhiều người biết, những fan girl của hắn không những tỏ ra phẫn nộ mà còn luôn miệng chửi bới cô. Những chính trị gia lại hết lời khen vì người vợ tuyệt đẹp này rất hợp đôi với hắn. Nhiều thông tin lọt ra rằng cô là gái điếm càng khiến tin tức này là hạng nhất của những cái tên được tìm kiếm nhiều nhất trong năm qua.

Những ngày gần đây cũng với áp lực công việc và tin tức của mẹ con Lâm An bị mọi người bếu rễu khắp nơi nên không giây nào hắn được nghỉ ngơi. Hết mở họp báo lại bao nhiêu chuyện của công ty dồn hết vào hắn.

Đó là vào một buổi tối thứ hai không mấy đẹp, xương mù giăng kín như biểu hiện một cơn mưa dài sắp đến.

-Vợ! Anh về rồi

Hắn từ từ bước vào, thấy đã hơn chín giờ tưởng rằng hai mẹ con đã ngủ nên đi thẳng vào bếp tìm cái gì lót dạ. Thì thấy cô đang nằm ngủ gục trên bàn, mâm cơm đậy kín như đang chờ hắn về. Bỗng hắn thấy lòng mình ấm hơn.

Hắn nhẹ nhàng xoa đầu cô mỉm cười, cô từ từ mở mắt thấy hắn đã về vội chạy đi hâm nóng thức ăn lại;

-Chồng! Để em đi hâm thức ăn đã! Chắc anh đói rồi!

-Khoan đã! Hắn nắm bàn tay trắng nõn giữ cô lại, tiện tay đẩy cô về lòng mình, Ngọc Chi ngồi trên đùi hắn, tư thế này thật sự có chút kì lạ:

-A…chồng…

-Im nào! Nói rồi hắn kéo cô về phía mình, hai cánh môi chạm vào nhau, một ấm một lạnh như làm cả hai thỏa mãn. Họ đắm chìm bên nhau, nụ hôn kéo dài đúng kiểu Pháp nồng cháy.

-Vợ! Anh muốn em! Rồi mút nhẹ xuống cổ cô, dấu dâu tây đỏ ẩn hiện.

-Ưm…Tiểu An…nó đang ngủ mà…

-Vậy chúng ta về phòng?

Cô nhìn hắn, khuôn mặt khẽ giật mình gật nhẹ, bao lâu nay cô chưa được giải tỏa, cơ thể thật khó chịu.

Nhanh như cắt, hắn đè lên cô xâm chiếm, một tay xoa nắn cặp ngực to tròn của cô, tay kia cũng không rảnh luồn xuống dưới hông không ngừng khuấy động.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN