Nếu được chọn lại, tôi ước mình chưa từng gặp anh - #12#
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
186


Nếu được chọn lại, tôi ước mình chưa từng gặp anh


#12#


Đó là ngày đi học hết sức bình thường của Lâm An nhưng lại hết sức đặc biệt với cậu bởi hôm nay là ngày sinh nhật thứ tám của cậu, cũng tức là cậu bây giờ đã lớn hơn một tuổi rồi. Hôm nay cũng như bao ngày khác, Vỹ Vỹ và Vy Vy là hai người đến lớp sớm nhất đang ngồi làm những bài tập toán nâng cao.

-An! Cậu mau lại đây, tớ không biết làm bài này a! Vỹ Vỹ và Vy Vy cùng lên tiếng kiểu như ngày nào hai người này thấy bài nào khó thì sáng mai nhất định sẽ cho cậu giải quyết luôn một thể. Cho nên Lâm An luôn phải đối mặt với hai khuôn mặt siêu baby này quả thật không chịu nổi mà!

Với nụ cười thân thiện, Lâm An đến xem xét bài toán một hồi “A!” Cậu đã nghĩ ra điều gì đó và bài toán này đã được giải quyết. Từ bao giờ đây đã trở thành một thói quen không thể thiếu trong mỗi buổi sáng của cậu.

-Vỹ Vỹ, Vy Vy

-Hửm? Hai khuôn mặt ngẩng lên cùng một lúc khiến cậu có phần khó chịu.

-Hôm nay là sinh nhật mình…hai cậu có thể đến nhà mình vào tối nay được không?

-Thật sao? Chị Vỹ Vỹ, chúng ta có thể đến chứ?

-Được rồi Vy Vy! Chúng tớ nhất định sẽ đến.

-Cảm ơn…

Cậu mỉm cười rồi trở về chỗ ngồi, tâm trạng cực kì vui vẻ. Bỗng từ đâu vang lên tiếng hát cực kì kinh khủng:

-Chào mừng sinh nhật đáng yêu
Chào mừng sinh nhật dễ thương
Mừng ngày Lâm An sinh ra đời
Cùng vì sao xa toả sáng
Chào mừng sinh nhật đáng yêu
Chào mừng sinh nhật dễ thương
Mừng ngày bé An sinh ra đời
Hát với nhau lời chúc mừng

Tiếng hát kinh khủng này bắt nguồn từ Phúc và Tiến, hai chàng trai năng nổ nhất trong lớp trên tay là một món quà lớn đấy bất ngờ. Ngọc Phúc nhanh như cắt cướp lời:

-Chúc An thêm tuổi mới
Tươi như hoa thiên lý
Khỏe như đá kim cương
Sức mạng rắn phi thường
Vượt qua được mọi khó khăn vất vả.

-Ê Phúc! Đó là lời của tớ mà! Tiến chau mày nhìn Phúc cười hì hì như một kẻ ngốc.

-Cảm ơn hai cậu nha! An cảm động cầm món quà trên tay, mở hộp quà ra là một chú gấu teddy lớn màu trà sữa đáng yêu đang ôm lấy ảnh ba đứa đang choàng vai nhau ấm áp. Ôi! Kỉ niệm này! Cậu sẽ không bao giờ quên.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN