Nếu Được Quay Lại - Chương 1
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
122


Nếu Được Quay Lại


Chương 1


Sài Gòn 2010, tôi là Đinh, là một cậu học sinh lớp 8 của trường trung học Nguyễn Tất Thành. Là một kiểu người ít tiếp xúc nên tôi không có nhiều bạn bè như các bạn cùng trang lứa, gia đình tôi không như tôi mong muốn. Từ nhỏ tôi phải sống trong cảnh ba mẹ xa nhau nên những kí ức về gia đình mà tôi có được chỉ đếm được trên đầu ngón tay. Điều đó đã làm cho tôi cảm thấy cuộc sống này chẳng còn ý nghĩa gì nhiều.
Tôi chỉ có 3 đứa bạn thân nhất là Khánh, Phong và Phang. Cả 4 đứa tôi chơi với nhau từ năm lớp 6 nên cả 4 đứa rất hiểu nhau cho dù có vài lần chúng tôi giận nhau nhưng vẫn bên nhau chứ không cách xa nhau. Khánh nó là thằng cao nhất trong nhóm và nó cũng rất cao tay trong những chuyện đi làm quen với các nữ sinh lớp khác, Phong một trong những cái đầu sáng giá của lớp, để thoát khỏi những bài tập về nhà nhàm chán thì nó là vị cứu tinh của chúng tôi. Người ta nói trong một nhóm bạn thì luôn luôn sẽ có một đứa mập nên Phang là cái người mà tôi đang muốn nhắc đến, dù có thân hình khá xồ xuề nhưng tất cả những phần mềm máy tính nó nắm bắt được hết.
Như thường lệ, sáng nào chúng tôi cũng đi học cùng nhau và thường ghé vào xe bánh mì của dì 6 ở trước trường để mua đồ ăn sáng trước khi phải chiến đấu cho một ngày dài với một đống bài tập.

Khánh: Ê Đinh! hôm mày cho mày cho tao mượn tiền mua bánh mì nha, hôm qua tao dẫn Như đi xem phim nên hết tiền rồi

Đinh: Mày hả con, suốt ngày có tiền chỉ bao gái chứ có bao giờ nghĩ tới anh em đâu

Khánh: Thì mai tao trả cho có 10 ngàn mà đành lòng với tao vậy sao

Phong: Ê mà sao mày hay vậy tán được Như lớp chuyên anh vậy ?

Khánh: Tao mà

Phang: Cái miệng của nó dẻo còn hơn là kẹo chỉ mà (cười).

Đinh: Thôi lẹ đi không trễ học nữa

Hôm nay như một ngày xui xẻo của tôi vậy, đi học quên làm bài tập bị cô phạt trước lớp rồi về thì lại mắc mưa, chưa bao giờ thảm hại như lúc này, chiếc xe đạp cũ xiết chạy cứ bị hư lên hư xuống. Về đến nhà tôi chỉ muốn nhảy ngay vào giường và làm một giấc thật sâu.
Từ nhỏ tôi ở chung với ba với chị còn mẹ thì ở nơi khác nên tôi không cảm nhận được tình yêu thương của mẹ nhiều mặc dù đôi lúc rất nhớ mẹ nhưng tôi đã dần dần quen với điều đó. Vì không ở với mẹ nên ba vừa là nội trợ vừa là đầu bếp trong gia đình, tôi quen với những món ăn của ba làm vì nó ngon, chị gái tôi lớn hơn tôi 2 tuổi và mặc dù ở chung một nhà nhưng hai chị em rất ít tiếp xúc với nhau nó cứ như là hai con người ở 2 thế giới khác nhau vậy. Tôi rất ít đi chơi, thường thì chỉ đi dạo quanh trong phố hoặc tới những nơi bán đồ ăn vặt vì tôi rất thích ăn vặt, đôi khi cũng thích ở một mình nghe nhạc hoặc xem hài nên cuộc sống tôi nó nhạc nhẽo như vậy. Đó giờ tôi chưa có một mối tình vắt vai và cũng chẳng định nghĩa được tình yêu là gì và cũng chẳng biết nó có lợi ít gì và biết nó chẳng cần thiết cho một thằng nhóc lớp 8 như tôi, hôm đó đang ăn cơm thì cô hàng xóm kế nhà mới qua biếu cho nhà tôi 2 thùng mì, cô ấy là thím 8, thím 8 hiền và rất tốt bụng. Thím 8 rất hay qua nhà tôi biếu đồ ăn nên tôi rất mến thím

Thím 8: Hôm nay tám có 2 thùng mì nên qua cho 3 cha con bây ăn

Đinh: Dạ con cảm ơn tám nghen, tám cho đồ nhà con ăn hoài con ngại quá

Thím 8: Trời bây khách sáo quá hàng sớm làng giềng với nhau không à

Ngay lúc đó chị tôi mới bước xuống !

Chị 2: Dạ con thưa tám, tám mới qua chơi hả

Thím 8: Tao qua cho bây 2 thùng mì á mà. À mà ba bây đi làm rồi à ?

Chị 2: Dạ ba con đi làm rồi tám

Thím 8: Ừ tội nghiệm thằng nhỏ, lo cơm nước cho bây xong á là lấy xe đi làm liền

Ba tôi thường nấu đồ ăn sẵn cho chị em tôi rồi để ỡ bếp nên đi học về chị em tôi không bao giờ sợ đói

Thím 8: Thằng Đinh dạo này học hành sao rồi
Đinh: Dạ cũng bình thường à tám

Chị 2: Nó đang trong tuổi mới lớn chắc nó biết yêu rồi đó tám ha (cười)

Thím 8: Ráng học đi rồi sau này kiếm đứa con dâu sinh đẹp giỏi giang cho ba mày (cười)

Đinh: Chị 2 với tám chọc con hoài, con còn nhỏ chưa nghĩ tới chuyện đó đâu

Chị 2: Thiệt không? chứ thường tao thấy mấy đứa con trai khi vừa lên lớp 8 là biết yêu hết rồi

Lúc đó tôi cũng hơi ngại ngại

Thím 8: (Cười) thôi tám vể nha bây coi đóng cửa cẩn thận.

_ Dạ 8 về.

Tối hôm đó tôi cứ suy nghĩ cái câu của chị tôi nói lúc nãy, nửa tin nửa không nhưng tôi vẫn không muốn yêu ai lúc này.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN