Nếu một ngày đẹp trời mình yêu nhau? - Chương 12: Năm mới vui vẻ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
102


Nếu một ngày đẹp trời mình yêu nhau?


Chương 12: Năm mới vui vẻ


Vì học y lâu hơn rất nhiều so với các ngành nghề khác nên khi Ôn thân yêu và cả Tiểu Phong đều đã tốt nghiệp và bắt đầu đi làm, tôi vẫn đang cắm đầu vào sách vở. Và cũng vì tôi còn đang đi học nên tết năm ấy tôi vô cùng vinh quang vui vẻ ở nhà đón Tết một mình :))
Bố mẹ tôi đã dắt nhau đi châu Âu từ khi kỳ nghỉ lễ bắt đầu còn Đại Tiểu Phong sau khi có tình người giúp tôi dọn dẹp nhà cửa thì cũng cùng Đại Tiểu Dương nắm tay tí tởn đi Hàn chơi. Dù tôi đã cầu xin hứa hẹn sẽ thật ngoan ngoãn ở một khách sạn khác, đi một địa điểm khác nhưng hai tên đáng ghét kia vẫn lạnh lùng say no khiến tôi vô cùng nghi ngờ tình nghĩa anh em mỏng manh hơn giấy này 🙁
May thay, tôi còn có Ôn thân yêu. Gia đình anh thì không mỗi người một nơi như nhà tôi nhưng anh đã xin phép bố mẹ để được đón Tết với tôi. Tôi không biết anh thuyết phục bố mẹ như thế nào hay do mị lực của tôi quá lớn khiến họ yêu thích và tin tưởng tôi nhưng nói chung, hiện tại tôi đang ngồi cùng anh ở công viên chờ ngắm pháo hoa.
Trời mùa xuân nhưng vẫn còn rất lạnh, tôi mặc một chiếc áo bông dày nhưng vẫn hơi run rẩy, Hứa Quân thấy vậy liền không quan tâm ánh mắt người ngoài mà ôm tôi vào lòng. Rúc vào lòng anh đầy ấm áp, tôi rất vui vẻ nhắn tin với Lưu Anh – bạn thân từ cấp hai đang ở Mỹ của tôi. Cô ấy đang đi chọn quà lưu niệm.
Một lúc sau, không hiểu sao tiếng Quân thân yêu đột nhiên vang lên, mang theo rất nhiều không vui:
– Liễu Nhi, anh buồn đi vệ sinh.
– A, vậy anh đi đi. _ Tôi không để ý lắm, vừa nhắn tin vừa định đứng lên để anh đi thì bỗng nhận ra anh đã vòng tay ôm chặt lấy eo tôi không chịu thả _ Sao vậy anh?
– Anh không biết nhà vệ sinh ở đâu hết. Em dẫn anh đi đi?
– Này, đừng nói xạo. Lần trước đến đây rõ ràng là anh dẫn em đi vệ sinh nhé. Đi mau đi. _ Tôi bật cười, thấy Lưu Anh trả lời lại liền cúi xuống rep.
– Anh muốn em dẫn đi, không được sao?
– Anh bị làm sao đấy? _ Tôi nhắn nốt một tin rồi ngước lên nhìn anh.
– Chẳng làm sao cả. Có em làm sao ấy! Rốt cuộc là em muốn gì? Em muốn anh nhìn thấy em nhắn tin với người khác rồi tự động rút lui à? Sao em quá đáng thế? _ Nhìn anh đột nhiên gắt lên, tôi có chút không tài nào hiểu nổi.
Thấy tôi ngẩn ra, anh càng tức giận, ánh mắt đầy địch ý đảo qua đảo lại giữa mặt tôi cùng điện thoại đang nhảy tin nhắn liên tục. Àààà, hình như tôi hiểu rồi.
– Anh nói “Anh iu <3” này hả? _ Tôi chỉ vào biệt danh của Lưu Anh trong điện thoại. Nhìn anh gật gật đầu, tôi phì cười, đưa tay lên ôm mặt anh để anh nhìn thẳng vào mắt mình _ “Anh iu <3” này là bạn thân của em tên là Lưu Anh, anh có gặp mấy lần rồi đó. Em đặt tên như vậy vì cậu ấy tên Anh và em yêu cậu ấy. _ Nhìn mặt anh lại cau lại ra, tôi vội vàng giải thích thêm _ Yêu theo nghĩa bạn bè ấy. Cậu ấy là con gái, gái thẳng một trăm phần trăm.
Nhìn mặt anh vẫn còn chút hoài nghi, tôi cười nói:
– Eo ôi, không biết đây là lần thứ bao nhiêu anh ghen nhầm như thế này rồi nữa. Anh với em quen nhau gần mười năm rồi chứ ít ỏi gì mà anh vẫn không biết tính em à. Em sẽ không bao giờ dùng cái cách ngu ngốc như này để chia tay đâu. Nếu em có người mới, em sẽ thẳng thắn nói một câu chia tay đi, lằng nhằng đoán già đoán non như này làm gì.
Hứa Quân đột nhiên đưa tay ôm chầm lấy tôi:
– Anh nhất định không để em phải nói lời chia tay đâu.
– Em cũng mong như vậy. _ Vòng tay ôm lại anh, tôi vui vẻ nói.
Buồn đi vệ sinh tất nhiên chỉ là cái cớ, tôi tiếp tục ngồi trong lòng anh chọn quà, thi thoảng còn nhờ anh quyết định hộ.
– Mười! _ Tiếng đếm ngược vang lên khiến tôi giật bắn mình rơi cả điện thoại, may mà có Quân thân yêu đỡ cho _ Chín! Tám! Bảy! Sáu!
Ngay khi tiếng thứ năm vang lên, môi tôi chợt cảm nhận một xúc cảm mềm mại và ấm áp. Yêu nhau hơn năm năm, tất nhiên tôi chẳng còn đỏ mặt e thẹn sợ hãi đẩy anh ra hay cái gì gì như trong tiểu thuyết nữa mà thoải mái đáp trả. Rất nhanh sau, khi tiếng hô: “Một!” thật lớn vừa dứt, những chùm pháo hoa rực rỡ nở rộ trên bầu trời, Hứa Quân ôm mặt tôi, cười nói:
– Chúc mừng năm mới. Năm nay tiếp tục ở bên anh nhé, Liễu Nhi!
– Năm mới vui vẻ. Năm mới tiếp tục đối xử tốt với em nhé, Quân thân yêu!
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN