Nếu ngày đó anh không gặp em !!! - chương 11
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
87


Nếu ngày đó anh không gặp em !!!


chương 11


Còn gì tuyệt vời hơn khi đứng cùng người mình thương và ngắm những tràng pháo hoa trên bầu trời .

Em luôn miệng nói với tôi ” Em thương anh nhất ” ” Em yêu anh nhất ” đến khi tôi phải thuộc lòng mất . Em nghịch lắm , lắm lúc khi tôi đang nằm ở nhà em chạy xang nhà tôi , xông thẳng lên giường lay lay gọi tôi dậy , tôi không dậy em lại cho tôi ngửi tất của em .

Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng tôi và em có thể đến với nhau dễ dang như vậy .

Khi tôi được sinh ra , Tôi đã có 1 gia cảnh không mấy là tốt đẹp khi mẹ tôi bị bệnh nặng , ba tôi phải đi làm những việc mới nghĩ thôi tôi đã muố chết đi còn hơn , khi đó tôi không thể làm gì được với 1 đứa trẻ 7 tuổi như tôi

Cả 2 người đều rời xa tôi khi tôi tròn 7tuổi rưỡi , Căn bệnh nan y chả giúp 2 người sống được thêm bao lâu nữa . Tôi đã có nhưng suy nghĩ nếu ngày ấy tôi đã lớn , nếu ngày ấy tôi có thể giúp được gì cho ba mẹ , nếu ngày ấy ….. Còn rất nhiều cái nếu mà tôi đã liệt kê ra trong đầu nhưng tôi không thể thực hiện được 1 cái nào cả.

– Anh đứng đó làm gì vậy

Tiếng của Em đưa tôi về với thực tại.

– Anh đang khóc đấy à

Vội vàng lau nước mắt , tôi chối 1 cách yếu ớt

– Đâu có đâu , anh có khóc đâu

Cái mắt đỏ hoe đang làm tôi càng khó sử

– Anh đừng nói dối em , trông mắt anh xem

Tôi lẳng lặng chả nói chả rằng , kéo em vào lòng ôm chặt .

Em vỗ về an ủi tôi như đứa bè lên 3 :

– Em ở đây mà , có đi đâu đâu , anh ôm em chặt quá à , hôm nay anh sao vậy ?

Chả thấy tôi nói gì em lại hỏi tiếp

– Lâu không khóc hôm nay anh thèm hả ?

Đáp lại vẫn là sự im lặng đến từ tôi. Thấy vậy em bực mình mắng tôi

– Ơ cái thằng , Câm hả ? Hả ?

Tôi nói mà giọng như níu lại chẳng thành câu :

– Cảm…Cảm ơn em !

Em chả hiểu gì buông tôi ra nhìn thẳng vào mắt tôi tay để lên chán

– Hôm nay anh sao á, có vấn đề hả ?

Thay vì trả lời câu hỏi của em mà tôi lại hỏi ngược lại :

– Vậy em thấy anh sao ?

Em nhăn trán suy nghĩ 1 hồi rồi trả lời , lần nào cũng là câu cà khịa đại loại như “Em thấy anh vẫn ngu ngu như bình thường mà ” hay là ” Anh vẫn xấu như mọi khi ”

Hoàng Kiều Tuyết Mai : em là 1 cô gái hay cười, em rất hay quan tâm người khác đặc biệt là những lần tôi cảm thấy khó chịu em thường nhận ra và xoa bớt cơn khó chịu trong tôi , Em rất tốt bụng nữa . Có lần có 1 bà lão đánh rơi quyển sổ nát nát khi bà đang lên xe buýt em lượm được , em đã lần theo chiếc xe buýt tới tận 30km để trả lại cho bà cụ .

Lắm lúc sự khờ khạc của em khiến tôi bực mình , em cho 1 cô bạn quen qua mạng vay 3tr để rồi không thấy tăm tích của cô ta đâu em lại ôm cái mặt rầu ủ rũ .

Có lần em còn nghịch tôi , khi tôi đang ngủ em còn làm những việc mà tôi không thể ngờ tới , điển hình như cởi trần hết áo tôi ra vẽ nghịch lên người tôi , tô son cho tôi.

******

Tôi chở em trên con đường đê ở Dạ Trạch – Khoái Châu – Hưng yên , Em vừa ngồi sau lưng tôi vừa hát , vừa vẽ lên lưng tôi , vừa lắc lư có lần khiến tôi xuýt mất lái mà lao vào vệ đường để rồi tôi mắng em em lại tỏ ra cái mặt hờn dỗi .

Tôi và em cùng ra chợ đêm 30 tết, ở đây thật đông đúc và vui vẻ , em cứ nắm chặt tay tôi chỉ sợ tuột ra là lạc mất . Thấy tôi đăm chiêu .

– Nhìn gì đó?- Em đứng cạnh tôi hỏi

– Nhìn điện thoại chứ nhìn gì?

– Xạo, nhìn con hot girl cầm điện thoại thì có. Em chóng nạnh, nhíu mày bảo. Vậy là em kéo tôi ra ngoài, không cho tôi đi xem nữa

– Hâm quá nghe ! – Tôi ngắt mũi em.

– Muốn nhìn thì nhìn tui nè, mấy con đó có bằng tui đâu!

– Hay ghê , tự tin nhỉ

Điện thoại rung lên, tôi nhận được cuộc gọi từ Hằng

– Alo! Hằng hả

– Cậu có nhà không thế ?

– À mình đang ở quê , có việc gì vậy ?

– Việc gì là việc gì? lần trước cậu bảo 30 tết đi xem pháo hoa cùng mình mà.

Tôi quen béng mất là 2 tháng trước tôi có hẹn với Hằng

— À…ừ…mình xin lỗi! Mình đang….tút ! tút

Đang nói thì bên kia dập máy

– Nói chuyện với ai đó? Hằng hả? Em lườm tôi hỏi

– Ừm ! Mà chuyện vớ vẩn thôi .

– Anh dấu em hơi bị nhiều chuyện đấy nhá . – Em chống nạnh lườm tôi

– Em cứ đa nghi.

– Không xích anh lại mà thả rông anh ra mất như chơi ! – em vừa nói vừa cầm khủy tay tôi thật chặt

– Làm như là chó ấy mà xích vs trói

– Hii ! – em cười toe toét hở hàm răng trắng sáng .

Ở đây có 1 ánh nhìn mà tôi như chưa từng quên , cái ánh nhìn đó liếc qua tôi rồi đi mất . Tôi vội vàng bỏ tay em ra và đuổi theo bóng dáng ấy….

*** chương sau kể nốt nhé , mỏi tay quá ****

*** Thân ái***

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN