Nếu Như Chưa Từng Yêu Anh - Chương 20: Người bạn đầu tiên sau ba năm
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
507


Nếu Như Chưa Từng Yêu Anh


Chương 20: Người bạn đầu tiên sau ba năm


“ Cô nói cái gì?” Ngôn Tiểu An ngạc nhiên nhìn người phụ nữ ngồi đối diện trang điểm tinh tế: “ Đừng đùa nữa!”

“ Tôi không đùa, tôi hy vọng có thể nhận nuôi đứa trẻ này….. Ngôn Tiểu An, cô nỗ lực sinh đứa trẻ này như thế, cô thật sự hy vọng cả đời nó phải chịu tiếng con hoang mà sống sao? Cô thật hy vọng, nó phải chịu những lời đồn ác ý mà lớn lên sao?”

Người phụ nữ này đúng là hết thuốc chữ, vì một người đàn ông không yêu mình, liều mạng sống để giữ đứa trẻ này. An Lan không biết mình đang phát điên hay làm sao, chỉ cần nghĩ đến, người phụ nữ ngốc nghếch này nỗ lực sinh đứa trẻ ra, lại vì một người khác, mà che giấu đi sự trong sạch của mình, An Lan không đành lòng nhìn sự việc đó xảy ra.

“ Tôi………”

“ Đứa trẻ để lại cho bố mẹ cô, bố mẹ cô thật sự sẽ để ý đứa trẻ khiến bọn họ mất mặt sao? Nhưng đứa trẻ để lại cho tôi, tôi không thể bảo đảm có thể đối xử như một người mẹ ruột, nhưng tôi sẽ cho đứa trẻ sự giáo dục tốt nhất, và chăm sóc, tôi sẽ nuôi đứa trẻ này trưởng thành.”

Hồi lâu, Ngôn Tiểu An không lên tiếng.

Cô hiểu lời An Lan nói…….bố mẹ cô thật sự sẽ để ý đứa bé mang đến ô nhục cho họ sao?

Nhưng……

“ An Lan, cô phải nghĩ kĩ. Một minh tinh chưa kết hôn lại có con, nó sẽ ảnh hưởng đến sự nghiệp phát triển của cô.”

“ Cái này không cần cô bận tâm, dù sao tôi cũng không muốn tiếp tục trong làng giải trí nữa.” Nói xong, An Lan dứng dậy, lại đi vào bếp múc cho Ngôn Tiểu An một bát canh: “ Mấy năm này kiếm cũng không ít, mua một cửa hàng, làm kinh doanh nhỏ, vẫn sống qua ngày được.”

Bát canh trong tay, đặt trước mặt Ngôn Tiểu An, An Lan ngẩng đầu, vừa đùa vừa nói: “ Nếu như cô cảm thấy áy náy với tôi, không bằng cô đem tất tiền tiết kiệm của cô đưa tôi là được rồi.”

Vốn dĩ là lời nói đùa, thần sắc Ngôn Tiểu An lại nghiêm túc, gật đầu nói: “ Được!” Là thiên kim của Ngôn Thị, dù cho bố mẹ không thích cô, nhưng cũng sẽ không hà khắc với cô, còn cô cũng phải người thích tiêu tiền, tiền tiết kiệm cũng không phải ít.

“ An Lan…….tôi nghĩ……..ông trời không quá cay nghiệt với tôi, thời khắc cuối cùng của sinh mạng tôi, còn tặng cô đến trước mặt tôi. Cảm ơn cô, An Lan.”

“ Cô đừng nói những lời sến súa thế. Tôi là cái thùng nhuộm lớn của làng giải trí chán ngắt đó, nhưng không phải vì cô. Hơn nữa,Ngôn Tiểu An, tôi đưa ra ý kiến nhận nuôi đứa trẻ này, cũng không phải đơn thuần vì cô mà nghĩ…….cả đời này tôi không thể sinh con được.”

“ A!” Ngôn Tiểu An ngạc nhiên hét lên, rất khó tin được, “ Tại sao lại thế?”

“ Trên thế giới này không gì là không thể.” An Lan đứng dậy: “ Cũng không sớm nữa, tôi bảo lái xe đưa cô đến công ty.”

Mỗi người đều có bí mật của riêng mình……. “ Ngôn Tiểu An, biết tại sao tôi giúp cô không?” Khi An Lan đưa Ngôn Tiểu An ra đến ngoài cửa, mỉm cười, “ Tại vì tôi đã từng, cũng dùng tất cả sức lực cuối cùng của mình, cũng muốn sinh đứa trẻ ra……nhưng rất đáng tiếc, cuối cùng chết yểu rồi.”

Đại minh tinh An Lan đã từng mang thai!

Nếu như tin tức này phát ra ngoài, làng giải trí có lẽ sẽ loạn lên mất. Nhưng lúc này, Ngôn Tiểu An ngạc nhiên không phải vì An Lan đã từng mang thai, mà là vì lời nói của An Lan.

“ Chúng ta đều giống nhau, yêu người khác sâu đậm, đều dành hết tâm huyết cuối cùng của mình, mạo hiểm sinh mạng của mình cũng phải sinh ra đứa bé của người đó. Con của chúng tôi, cũng giống như thế, không có được tình cảm của cha đẻ…. Ngôn Tiểu An, cô giống như tôi hồi đó.

Cho nên, khi biết kẻ ấu trĩ như cô muốn sinh đứa trẻ này ra, tôi không khuyên cô. Tại vì tôi có thể hiểu được cảm nhận của cô, tôi tôn trọng sự lựa chọn của cô. Nếu không, dù cho có bỏ đứa trẻ này đi, mà bệnh ung thư dạ dày của cô cũng kỳ tích mà chữa khỏi, tôi nghĩ, cô cũng sẽ đau khổ cả đời mà sống trên thế giới này.

Tôi, An Lan, sống hai mấy năm nay, nhìn trong mắt người khác, ai oán không ít. Nhưng không muốn vì những người đó mà tôi phải sống đau khổ cả đời trên thế gian này, như thế, tôi thà rằng để đứa trẻ được cười vô lo vô nghĩ trên thiên đàng.”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN