Nếu Tôi Có Thể Chọn Cuộc Đời - Chương 10: Mệt mỏi
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
152


Nếu Tôi Có Thể Chọn Cuộc Đời


Chương 10: Mệt mỏi



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Cậu mới phá thai nên cơ thể rất yếu không tài nào cử động được nhưng vẫn cứ khăng khăng đòi đón xe về, bác sĩ cũng phải chịu thua nên cho thuốc rồi dặn dò làm giấy cho cậu xuất viện.

Cậu suy nghĩ miên man từ lúc bước lên xe đến khi về, nét mặt trông rất mệt mỏi. Khuôn mặt tiều tụy ốm yếu đến nổi không thể nhận ra cậu chính là người được mệnh danh là “chàng trai thần tiên” khi ấy. [tên lúc ở bar đồng nghiệp đặt ] xe cứ lăn bánh tay cậu thì cứ sờ vào bụng, có cảm giác như cậu vẫn chưa thể chấp nhận được sư thật trước mắt mà lưu luyến nhìn bụng mình.

Về nhà rồi! Quả nhiên anh ta vẫn chưa về đến nhà. Cậu cũng không còn muốn để tâm đến người đàn ông vô tình kia nửa, một mạch đi thẳng lên phòng tắm rửa.

Dòng nước cứ chảy xối xả, trong làn hơi nghi ngút kia là hình dáng xinh đẹp của 1 người thanh niên trẻ tuổi, chỉ tiếc là hơi gầy màu sắc làn da tái nhợt. Không biết cậu đã đứng dưới vòi sen đang chảy này bao lâu, tôi nghĩ cậu đang khóc, chắc là cậu muốn mượn dòng nước kia để che đi nổi đau khổ của mình không muốn cho ai biết rằng mình yếu đuối.

Bước ra khỏi phòng tắm cậu nghe thấy tiếng mở cửa, chắc chắn là anh ta đã về rồi. Không như trước, khi đó cậu nghe thấy tiếng anh ta về nhà thì sẽ lập tức chạy xuống đón anh giống một con “chó” thấy chủ về thì chạy ra vảy đuôi mừng rỡ . Cậu mệt mỏi nằm xuống giường, nhắm chặt mắt lại ngủ thiếp đi.

+ con ơi đợi baba nói chuyện xong với người đó ngày mai sẽ đi với con. Đừng bỏ baba đi nhé, baba yêu con lắm nhất định sẽ không thất hứa với con đâu! Với lại thế giới này cũng không còn gì để baba lưu luyến. Một cuộc đời mới được bắt đầu khi chúng ta chết đi phải không? Thế giới bên kia có đẹp không nhỉ? Bên đó có bình yên không? Baba có còn phải đau khổ như vầy nửa không?

Những câu hỏi chưa thể trả lời hoặc mãi mãi không có lời đáp cứ tiếp tục đặt ra trong đầu cậu. Quả thật đây là 1 ngày tàn nhẫn. Mệt mỏi quá….!

Sắp có (H) ahíhíhí.

Xin lỗi mấy bạn nha do mình viết theo tình cảm mà không có kịch bản trước nên dòng cảm xúc đến đâu thì viết đến đó chắc không thể viết dài thật dài ra đâu

Thông cảm hen ❤

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN