Nếu Tôi Có Thể Chọn Cuộc Đời - Chương 7: Khuất nhục
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
138


Nếu Tôi Có Thể Chọn Cuộc Đời


Chương 7: Khuất nhục



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

– Hôm nay còn dám đẩy tôi ra để chạy trốn? Lâu rồi cậu không bị đánh nên thấy nhớ cảm giác đó phải không?

Minh không do dự mà thẳng tay quất chiếc roi trên tay xuống, âm thanh như gió xé khiến tôi sợ mà bất giác rung lên. Kí ức ở Bar lại 1 lần nửa ùa về, tôi đã cố quên nó à không tôi đã quên nó từ 1 năm trước rồi mà giờ khoảng thời gian đáng sợ ấy lại hiện vào tâm trí tôi khiến tôi hoảng loạn.

VÚT ——–

Cuối cùng roi này cũng giáng xuống người tôi rồi, không hề lưu tình anh thẳng tay đánh vào vết phỏng ở đùi tôi. Chân tay tựa hồ như mất đi cảm giác, ngơ ngẩn vài giây mới phát hiện ra đùi mình bị chảy máu 1 vệt dài. Cảm giác đau đớn thống khổ tột cùng ùa về ngay lập tức.

Mấy roi phía sau cứ vậy mà tiếp tục in dấu lên người tôi khiến nơi nào cũng hình thành 1 vết máu, vết xanh đỏ. Đau quá!! Đau đến nổi tôi chỉ có thể yên lặng cắn chặt răng mà không thể phát ra tiếng, cố gắng nằm co mình lại và dùng tay ôm bụng để tránh diện tích tiếp xúc của roi và để bảo vệ cả đứa con mệnh khổ của tôi nửa

Trên người đau càng ngày càng tê dại, tôi chỉ cảm thấy cơ thể giống như sắp nức toạc ra cơ hồ không thể nào gắng gượng thêm nửa. Minh liên tiếp quất xuống, tại thời điểm này trong anh thật đáng sợ, tôi cũng chẳng còn 1 chút khí lực nào cơ hồ mà ý thức cũng trở nên mơ màng.

Trước khi ngất đi, tôi thấy được anh dẫn 1 cô gái vào nhà. Tay ôm cô ấy miệng nói lời ngọt ngào mà tôi nghĩ cả đời này tôi sẽ không thể nào nghe được, anh nâng niu cô ấy, tôi có cảm giác như anh xem cô ấy như 1 viên trân châu chỉ biết bảo quản và bảo vệ mà không dám mạnh tay hay lớn tiếng.

– Sao hả? Đồ dơ bẩn, ngươi nghĩ tôi sẽ chơi cậu? Nghe này (tiến đến nâng mặt tôi lên)…. CẬU KHÔNG ĐÁNG……..hahahaha

Tôi thấy dáng anh trước mặt càng lúc càng mờ đi.

– A~ con ơi cố gắng lên baba sẽ đưa con đi đi đến 1 nơi thật xa để người đó không thể hành hạ chúng ta như vậy nửa có được không?

Hô hấp khó khăn cơ thể không còn nghe theo sự sắp đặt của tôi nửa, nó mệt mỏi mà ngất đi, chân tay cảm giác rất lạnh rất cô đơn. “TẠM BIỆT”

Xin lỗi nha hiện tại thì chương này H tạm thời không thể diễn được ❤

Do mình muốn tiểu Bạch của mình phải khổ hơn tí nửa

Bật mí tí nè:

Tiểu Bạch không chết nhé!

Đứa con nàycủa tiểu Bạch không thể giữ được nửa rồi

Tâm sự mỏng ;

CMT DÙM TUI ĐI MẤY MÁ ƠI

TẠO ĐỘNG LỰC CHO TUI ĐI CHỨ

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN