Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần - Chương 14: Ý Ngoại Đích Thự Quang! Siêu Não Phục Tô
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
147


Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần


Chương 14: Ý Ngoại Đích Thự Quang! Siêu Não Phục Tô


Thì ra, Phí Trọng dâng lên một bản danh sách, ghi chép chi tiết về con gái, nữ quyến các chư hầu và đại thần, có ngày sinh tháng đẻ, đánh giá dung mạo, sở thích hàng ngày. Hoàng Phi Yến cũng có tên: Hoàng Phi Yến, mười sáu tuổi, con gái Vũ Uy tướng quân Hoàng Cổn, tính cách phóng khoáng, dung nhan xinh đẹp, thích cưỡi ngựa bắn cung như cha anh.

Trương Tử Tinh ban ngày vừa gặp qua Hoàng Phi Yến, thấy đánh giá này cũng khá chính xác, không khỏi nhìn Phí Trọng kỹ hơn một chút. Chuyện gia quyến đại thần ở thời đại này vốn là sự tình thập phần bí ẩn, có nhiều quan viên chức tước còn hơn xa Phí Trọng, nhưng lại bị hắn tập hợp đầy đủ, không nghĩ tên nịnh thần ngày sau này còn có năng lực như vậy. Ở thời đại tin tức lạc hậu này, có hệ thống tình báo nhanh chóng chiếm lợi thế rất lớn, thậm chí có khả năng thay đổi toàn bộ cục diện, nếu hắn đem khả năng sưu tập tình báo mỹ nữ này dùng vào quân sự hay chính trị…

“Phí đại phu thật là nhân tài hiếm có”, Trương Tử Tinh nhanh chóng quyết định phải tận dụng sở trường của Phí Trọng mới được: “trong triều đang khuyết một chức quan, chuyên thu thập tình báo cơ yếu từ công hầu cho tới bình dân…,nhưng phải là người tâm phúc mới được, ta thấy đại phu tài năng xuất chúng, muốn tiến cử với phụ hoàng, không biết đại phu thấy thế nào?”

Phí Trọng mừng rỡ, vội vàng quỳ xuống: “Điện hạ có lòng yêu mến, tiểu thần cảm kích không thôi, dù máu chảy đầu rơi cũng xin đền đáp ân điển của Điện hạ”.

“Đại phu từ từ đã, chức này bề ngoài không có gì, nhưng rất nhiều người mơ tưởng, tuy có ta trợ giúp, nhưng phụ hoàng coi trọng nhất là kết quả. Đại phu mau chóng điều tra các binh lực đại chư hầu cùng tình báo chi tiết, chỉnh lý thành sách để ta dâng phụ hoàng ngự lãm. Nếu làm tốt, ta đảm bảo đại phu đoạt được chức này”.

Phí Trọng ngầm cân nhắc, chuyện này tuy có khó một chút nhưng bằng năng lực, thủ đoạn của mình cũng vẫn có thể hoàn thành, mà mấy câu “cam kết” của điện hạ càng thật dụ người. Hắn sợ Trương Tử Tinh thay đổi ý kiến, vội vã đáp ứng.

Đuổi Phí Trọng về rồi, Trương Tử Tinh mới bắt đầu xem xét kỹ danh sách trên tay, mấy cái tên “Tô Đát Kỷ”, “Đặng Thiền Ngọc”, “Thương Thanh Quân” khiến hắn chú ý. Tô Đát Kỷ không cần phải nói, tuy đời sau có nhiều hành gia vì tuyệt thế mỹ nhân minh oan, nhưng tại “Phong Thần Diễn Nghĩa”, nàng đích xác mê hoặc thiên tử, là mầm họa lớn nhất làm suy sụp Đại Thương, có nên xuống tay hạ thủ sớm không? Trương Tử Tinh cẩn thận tính toán, loại bỏ ý nghĩ này: Mê hoặc Trụ Vương là Hồ ly tinh chứ không phải bản thân Đát Kỷ, Đát Kỷ bây giờ mới 11 tuổi, hạ sát có chút quá đáng mà còn có thể khiến Tô Hộ làm phản sớm, đảo lộn hết cả. Huống chi “tình tiết” dâng hương ở miếu Nữ Oa còn chưa phát sinh, Trương Tử Tinh có lòng tin sẽ không đắc tội với vị nương nương “hẹp hòi” kia.

Con gái duy nhất của Đặng Cửu Công, Đặng Thiền Ngọc không chỉ xinh đẹp tuyệt trần, còn có thực lực cao cường, Ngũ Quang Thạch xuất ra, không thể tránh né, ngay đến cường giả như Khổng Tuyên đối phó còn có chút khó khăn. Nàng bị gả cho Thổ Hành Tôn vừa lùn vừa xấu thật là “đóa hoa nhài cắm bãi *** trâu”. Càng đáng tức giận, sau khi Đặng Thiền Ngọc bị Thổ Hành Tôn cưỡng gian, ép thành phu thê, Khương Tử Nha mấy kẻ không ngăn cản mà còn hùa nhau tán đồng, chính là “đồng phạm hiếp dâm !” Đặng Thiền Ngọc thất thân, đành phải nhận mệnh, sau này cũng tử trận cùng tên lùn, thật không thể chấp nhận được. Trương Tử Tinh hạ quyết tâm, nhất định cố gắng tránh chuyện này phát sinh – nếu có thể đem nàng thành phi tử là tuyệt nhất, vẹn cả đôi đường. Bất quá tư liệu về Đặng Thiền Ngọc quá ít, chỉ có vài dòng: “Lúc sáu tuổi được một vị đạo cô vô danh dẫn đi học nghệ, đến giờ chưa trở lại”, nên chuyện này đành hoãn lại.

Cái tên Thương Thanh Quân, con gái Thừa tướng Thương Dung, ít nhiều khiến Trương Tử Tinh bất ngờ. Thương Thanh Quân vốn chỉ là nhân vật trong một vở kịch Phong Thần, trong bộ kịch đó, nàng xuất hiện với tư cách là thê tử của Chu Võ Vương, mà thê tử của Cơ Phát hình như là con gái Khương Tử Nha, sao lại có thêm vị Thương Thanh Quân này ? Mà ghi chép của Phí Trọng rất kỳ quái, không nói đến dung nhan nàng, chỉ có vài dòng bình luận tài năng của thiếu nữ 14 tuổi này: “bác học đa tài, trên thông thiên văn, dưới thông địa lý, có chí khí nam nhi”. Hay là vị Nữ Gia Cát? Có cần hôm nào đi gặp thử xem?

Một tên tỳ nữ tiến vào thư phòng dâng lên canh sâm bổ phẩm do chính tay Khương thị, Dương thị hai nàng chế biến, Trương Tử Tinh mới từ trong trầm tư tỉnh lại, thấy thời gian đã vào đêm khuya. Hắn nhìn qua “bản xịn” Hoàng Đế Tố Nữ Kinh, khuôn mặt lộ ra “vẻ mà đàn ông ai cũng biết là gì đấy”, cầm bát canh uống cạn.

Trong lúc yêu đương lại còn có thể tu luyện, chỉ sợ đây là bí kíp nam nhi trên đời này đều nguyện ý tu luyện chăm chỉ a.

“Điện…phu quân, chàng bảo thiếp gọi tỷ tỷ đến xem bảo vật này hả?” Dương Cửu nhìn hộp ngọc trên tay Trương Tử Tinh hỏi một câu.

“Phu quân, trong đấy là vật gì vậy?” Khương Văn Sắc theo vào tẩm cung, cũng nhìn bảo vật trong hộp ngọc đầy hiếu kỳ.

Trương Tử Tinh ra vẻ thần bí mở ra hộp ngọc, lấy ra cuốn sách lụa. Ánh nến trong cung rất sáng, hai nữ vội nhìn xem, chỉ thấy trong sách nam nữ lõa thể, gò má lập tức nóng ran, che mặt lui lại.

“Phu quân thật là bại hoại! Lại lừa chúng tôi đây là bảo vật !”, Khương Văn Sắc hai má ửng đỏ, nhìn Dương thị cũng đang ngượng ngùng nói: “muội muội ở lại cùng phu quân đọc xem, thiếp xin cáo lui trước”.

“Sách này là chí bảo của vợ chồng a…không tin thử coi coi”, Trương Tử Tinh giữ chặt eo Khương thị, hôn nhẹ lên tai nàng nói: “tối nay không cho phép ai chạy, ta phải cùng hai vị hiền thê cung nhau nghiên cứu ảo diệu trong này, Văn Sắc, lại đây nào, ta cùng nàng thử tư thế này xem…”

Khương Văn Sắc bị hắn ôm hôn cả người như mềm nhũn, toàn thân vô lực, y phục trên người cũng nháy mắt bị cởi ra, Dương Cửu cũng không thoát khỏi ma trảo, đồng loạt bị bế lên giường.

“Quả là đạo thuật của Hoàng Đế, lại có thể tu luyện như vầy”. thật là phải trải qua “thực tiễn” mới nắm được lý thuyết. Trương Tử Tinh ngắm nhìn hai thân hình lõa thể dụ người, lại nhìn “bảo vật” kia thấp giọng tự nói: “Ai bảo trước đây ta từng là khoa học gia yêu thích thí nghiệm chứ? “

Tại hai nữ khẽ kêu lên, “thí nghiệm” vĩ đại bất đầu, trong tẩm cung ánh nến lay động, lại một đêm ngọc ngà xuân sắc trôi qua.

Mấy ngày tiếp theo, Trương Tử Tinh cảm thấy rất thoải mái. Tố Nữ Kinh Phí Trọng dâng tặng quả nhiên không phải vật thường, hoàn toàn bất đồng với tà thuật “thải âm bổ dương”, hại người lợi mình, còn mang lại cho vợ chồng niềm vui chăn gối. Chỉ tiếc Khương, Dương hai nàng không phải người tu đạo, không thể thực sự cùng Tử Tinh song tu tiến bộ, phát huy tối đa công hiệu của Tố Nữ Kinh, cùng lắm chỉ có thể coi là lô đỉnh hỗ trợ. Cho dù là vậy, hai nàng cũng nhận được chút ích lợi, khí huyết thư sướng, tinh thần tràn đầy, so với trước đây càng thêm xinh đẹp quyến rũ.

Mà Hoàng Phi Yến giờ cũng thường gặp gỡ Trương Tử Tinh, lúc đầu còn theo ca ca cùng đến, mà sau lại dần dần biến thành hai người tâm sự, cảm tình cũng phát triển nhanh chóng. Khương thị, Dương thị tự nhiên rõ chuyện. Bởi vì song tu, thêm vào Trương Tử Tinh ôn nhu chiều chuộng, hai nàng càng chìm trong bể tình, nghĩ Hoàng Phi Yến ngày sau cũng là người một nhà, lại bởi công phu chiến đấu “trên giường” của phu quân càng lúc càng mạnh, bọn họ ứng phó có chút mỏi mệt vô cùng, cho nên không có ngăn trở, mà còn dùng danh nghĩa Thái tử phi mời Hoàng Phi Yến đến phủ làm khách tạo cho cơ hội. Hoàng Phi Yến cảm kích hai nàng không ít, kết làm tỷ muội. Trương Tử Tinh cũng cảm thấy hạnh phúc, trước đây hắn lén lút qua lại với nhiều cô, luôn phải vắt óc suy nghĩ tránh bị phát hiện, mà trở về cổ đại chế độ nhất phu đa thê, đàn bà không hay đố kị, chỉ cần hài hòa quan hệ, tay ôm tay bế tất cả lên giường cũng không phải chuyện khó.

Chuyện tốt lúc này không phải là ít, Trương Tử Tinh tu luyện “Chiến Hồn Quyết” cũng khá thuận lợi, ngoài lực lượng tiếp tục tăng mạnh, tốc độ, phản ứng, cảm giác tiến bộ thấy rõ, đã luyện đến thức thứ hai ,“Ngưu”. Thức này xem ra rất “trâu”, có thể trong cuộc sống hàng ngày tự điều chỉnh hô hấp cùng tu luyện nội tức. Chính là lúc ăn cơm, đi bộ, ngủ nghê đều tự động tiến hành, mà lại không bị bên ngoài tác động, thật là hết sức tiện lợi.

Có chút đáng tiếc là, Tố Nữ Kinh hình như có xung đột với Chiến Hồn Quyết, mỗi lần sau khi ân ái hắn đều phải vội vàng khắc chế Chiến Hồn Quyết vận chuyển, nếu không lập tức khí huyết chạy ngược, nội tức tắc nghẽn. Trương Tử Tinh thử qua nhiều lần, vẫn không cách nào đồng thời vận dụng.

Ấy nhưng điều tuyệt vời nhất không chỉ là gia đình êm ấm, sức mạnh bản thân tăng tiến, mà trợ thủ đắc lực Trương Tử Tinh ngày đêm nhung nhớ rốt cục xuất hiện.

Đó là một đêm yên tĩnh, trong tẩm cung Thái tử điện hạ cùng Dương Cửu khoái cảm cao triều, phục trên người nàng vận hành tâm pháp Tố Nữ Kinh hóa luyện khí âm dương. Chính đang cảm giác sung sướng song tu tâm pháp tiến triển, đột nhiên trong đầu xuất hiện một âm thanh quen thuộc từ lâu không có nghe qua, khiến hắn mừng phát điên, suýt chút nội tức đại loạn: “Chủ nhân, tôi là Siêu não…là ngài hoán tỉnh tôi phải không ?”

Trương Tử Tinh cố sức bình tĩnh tâm thần, dùng tâm linh cảm ứng hỏi: “Siêu Não ! Ngươi ở đâu ?”

“Báo cáo chủ nhân, tôi vốn bị bất tỉnh trong một vùng không gian năng lượng rất kỳ dị, từ tư liệu phân tích, vùng không gian này nằm trong thân thể ngài, vừa rồi được ngài truyền tới một năng lượng sinh học kỳ quái, tôi mới hoán tỉnh”.

Thì ra Siêu Não vẫn ở trong cơ thể mình ! Trương Tử Tinh có cảm giác “gian nan vất vả tìm không thấy, chẳng mất công phu lại gặp người”: “Siêu Não, tình huống của ngươi thế nào? Dữ liệu bên trong còn hoành chỉnh? Có thể sử dụng không ?”

Thanh âm Siêu Não bỗng trở nên yếu ớt: “Dữ liệu toàn vẹn, nhưng năng lượng không đủ, không thể sử dụng! Xin chủ nhân tiếp tục cung cấp năng lượng, nếu không tôi không thể tiếp tục connect với ngài… “

Trương Tử Tinh trong lòng nóng nảy, cung cấp năng lượng? thế nào cung cấp? Thanh âm Siêu Não đã dần biến mất trong đầu. Nguồn truyện:

Lúc này, mỹ nữ dưới thân khẽ động, đưa Trương Tử Tinh quay lại hiện thực, nhìn Dương Cửu hai má ửng đỏ cùng ngọc thể mời gọi, hắn trong lòng chợt động: vừa rồi Siêu Não nói “năng lượng sinh học kỳ dị”, chẳng nhẽ là lực lượng của phép song tu trong Tố Nữ Kinh? Khó trách vừa rồi cùng Siêu Não kết nối, cảm thấy song tu chân khí trong người tiêu hao.

“Cửu nhi, xem ra chúng ta nên “chiến” thêm một hiệp mới phải…”, Trương Tử Tinh nhẹ lật người Dương thị, chuẩn bị tư thế, mũi kiếm lại xông lên. Đáp lại hắn là thanh âm rên xiết không thôi.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN