Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần
Chương 476:
Mắt thấy một đội robot chiến đấu cỡ nhỏ kéo Câu Xà đi xa, Trương Tử Tinh nhớ đến siêu não cùng Đắc Kỷ xâm nhập Quy Khư, trong lòng kích động, đang muốn tiến ra lại bị Phong Ly ngăn lại.
“Chủ nhân, thỉnh ngàn vạn lần hãy cẩn thận! Đó là kẻ địch rất đáng sợ!” Phong Ly sắc mặt đại biến, ” Câu Xà bị bắt, sẽ bị dùng bí thuật mà thành con rối, nhưng lại không ảnh hưởng đến tính mạng. Mấy “Phi ma vệ” này tiên thức cực kỳ mẫn tuệ, hơn nữa lãnh khốc vô tình, động cái liền tiêu diệt sạch sẽ, không một ai có thể may mắn thoát khỏi. Nếu bị chủ nhân kinh động, ba người chúng ta đều khó tránh họa sát thân!”
Động cái liền tiêu diệt sạch sẽ? Không một ai có thể may mắn thoát khỏi?
Trương Tử Tinh cau mày, Đắc Kỷ sao lại trở nên tàn nhẫn như thế? Nhưng hắn nghĩ lại, trong thế giới kẻ mạnh làm vua như ở Quy Khư này, nếu nhân từ nương tay, thì bản thân chỉ có đường diệt vong. Đắc Kỷ nguyên vốn là yêu tộc, mà siêu não chấp hành công kích lại là máy móc không có cảm tình, cho nên như vậy cũng không có gì là lạ, có lẽ đây chính là nguyên nhân mà nàng có thể nhanh chóng hòa nhập và tồn tại.
Huống hồ ở trong này tử vong cũng không là chân chính bị tiêu diệt, mà trăm năm sau lại có thể sống lại.
Trương Tử Tinh trong lòng đã tìm ra một lý do như vậy, nhưng cũng hết sức ngạc nhiên: Tuy không biết vì sao trong Quy Khư lại có nhiều thượng cổ dị thú như vậy, nhưng chiếu theo suy đoán, Đắc Kỷ ngày đó rơi vào Quy Khư, nếu không chết, ngược lại còn dưới sự trợ giúp của siêu não, đã trở thành một phương thế lực lớn của Quy Khư, điều này không thể nghi ngờ là một sự tình làm cho Trương Tử Tinh cảm thấy phấn chấn nhất.
Lúc trước khi trốn tránh Nguyên Thủy Thiên Tôn đuổi giết, Trương Tử Tinh trong tay vốn có một phó thể của siêu não, nhưng khi Thiên Dao lấy toàn bộ năng lượng của phó thể phóng thích ra hắc động nhân tạo để đối kháng với Bàn cổ phiến, thì sau khi dùng Côn Lôn kính đào thoát, bởi vì nàng tiên lực khô kiệt, không thể điều khiển nên đã để phó thể kia lạc ở không gian bên ngoài. Khi đó Trương Tử Tinh do đang lo lắng tình trạng thân thể của Thiên Dao nên cũng không để ý. Hiện tại xem ra đã mất đi công cụ liên hệ tốt nhất với siêu não.
Siêu não cho tới nay đối với hắn vẫn là tuyệt đối phục tùng, cho nên Trương Tử Tinh hết sức tự tin. Hơn nữa hắn cũng đã rõ ràng tình ý của Đắc Kỷ, chỉ cần nàng biết được mình đi vào Quy Khư bí cảnh, nhất định sẽ lập tức tới gặp. Cứ theo như lời Phong Ly, thì hang ổ của “thế lực mới” kia, là ở một nơi tên là “Dương phủ”, bên trong có một số lượng lớn vệ sĩ đáng sợ, còn có rất nhiều dị thú đã bị khống chế trở thành con rối, hung hiểm vô cùng. Thế lực này tựa hồ sau một lần xảy ra cuộc chiến năm trăm năm thì đột nhiên xuất hiện, thế lực phát triển cực nhanh, hơn nữa thần bí khó lường, so với các thế lực ẩn mặt hay các cường giả của Quy Khư trước đây hoàn toàn khác biệt. Từ khi quật khởi cho tới nay, chưa có một người nào có thể tiếp cận hoặc tiến vào được hang ổ của nó.
Phủ? Cái tên này làm gợi lên ở sâu trong nội tâm của Trương Tử Tinh một cách gọi trong tương lai, trong mắt không khỏi sáng ngời, càng thêm xác định nó chính là máy móc cơ giới được chế tạo ở thời hiện đại, chứ không phải là một người nào vượt thời gian khác, mà chính là siêu não. Bởi vì, Phủ chính là tên của nơi đặt phòng thí nghiệm của hắn ở thế kỷ 24..
Trương Tử Tinh vốn định lập tức mang theo Thiên Dao đi tới Dương phủ để gặp Đắc Kỷ, nhưng những gì mà Phong Ly cho biết thì vị trí cụ thể của Dương phủ kia hắn cũng không biết, chỉ nghe nói ở đó hung hiểm vô cùng, hơn nữa ở bên ngoài còn có một số lượng lớn con rối dị thú trấn thủ, phàm bất cứ ai tới gần đều giết chết… Trương Tử Tinh tự biết lực lượng chưa hoàn toàn hồi phục, pháp bảo thì không thể sử dụng, Thiên Dao tình trạng lại như vậy, không khỏi cảm thấy ngần ngừ. Mà sự việc Phong Ly nói tiếp đã khiến cho hắn rốt cuộc đã thay đổi quyết định lập tức đi tới Dương phủ.
Thế quật khởi mạnh mẽ của Phủ cùng thủ đoạn thiết huyết của nó, khiến cho các thế lực trong Quy Khư gặp phải sự uy hiếp rất lớn. Các thế lực lớn quyết tâm liên hợp lại, triệu tập một đại hội liên minh, cùng đối kháng với thế lực mới này. Trước khi đại hội liên minh này bắt đầu, rất nhiều các thế lực nhỏ vì tự bảo vệ, đều gia nhập hoặc dựa vào các thế lực lớn. Phong Ly sở dĩ đến Quỷ Khâu chính là ở trong đó có một thế lực nhỏ, thủ lĩnh Quỷ Mẫu có tâm dựa vào thực lực hùng hậu của Du Hoàng, nhưng lại không cam tâm những gì mà Quỷ Khâu khổ tâm kinh doanh được lại bị Du Hoàng hoàn toàn gồm thâu, cho nên mới triệu tập các thành viên môn hạ trở về thương nghị.
Trương Tử Tinh đối với điều này cũng không thèm để ý, hắn chỉ để ý tới một việc chính là “Kỳ”. Đại hội liên minh lần này là do một vị Côn đạo nhân phát hởi. Vị Côn đạo nhân này đồng thời cũng chính là người giữ “Kỳ”, nghe nói hắn nguyện ý đem “Kỳ” quyên ra, giao cho minh chủ mà đại hội liên minh lần này cuối cùng tuyển ra, để lãnh đạo các thế lực đồng tâm hiệp lực, tiêu diệt Dương phủ.
Vị Côn đạo nhân này thực tế cũng là kẻ có tâm kế, Dương phủ một khi đã mạnh như vậy, tuyệt đối sẽ không buông tha “Kỳ” là vật quan trọng nhất ở Quy Khư này. Mà thế lực Phúc Thiên Sơn chống lưng cho hắn khó có thể một mình đối địch với Dương phủ. Cho dù có thể ngăn cản thì cũng sẽ là lưỡng bại câu thương, để cho người khác chiếm tiện nghi mà thôi. Một khi đã như vậy, không bằng lấy “Kỳ” để hấp dẫn các thế lực khắp nơi, tạo thành trận tuyến liên hợp đối kháng với Dương phủ.
Nếu Phúc Thiên Sơn có thể trở thành thủ lĩnh liên minh, thì cũng lại có cơ hội nắm trong tay “Kỳ”.
Nguy cơ sinh tồn cùng ích lợi dụ hoặc, lúc này mới đề cao Đại hội liên minh lần này .
Trương Tử Tinh thầm nghĩ, mình cùng siêu não khẳng định sẽ là một phe, chỉ cần biết được vị trí của Dương phủ hoặc thông qua một phương thức liên lạc nào đó, liền có thể gặp lại, điểm này cũng không có gì là khó khăn.
Tuy nói trong Quy Khư bí cảnh thời gian khác với bên ngoài, nhưng nguy cơ của ba mươi ba tầng trời vẫn chưa được giải trừ, lúc nào cũng có thể sập xuống, làm cho thiên hạ sinh linh gặp nguy hiểm. Càng huống chi ở bên ngoài hắn còn có thê tử cùng huynh đệ. Bởi vậy, cho dù muốn gặp lại Đắc Kỷ cũng không thể ở lâu, cũng phải lợi dụng lực lượng của “Kỳ” để rời đi.
Đến lúc đó nếu phải lấy Dương phủ làm trụ cột, cùng liên minh triển khai đại chiến để cướp lấy “Kỳ”, khó khăn cũng sẽ gia tăng rất nhiều; cho dù dựa theo “Quy tắc” năm trăm năm một lần để chiếm lấy cũng là một việc không dễ dàng gì. Càng huống chi Trương Tử Tinh cũng không có nhiều thời gian để chờ đợi.
Trước mắt thấy Đại hội liên minh này, chính là một cơ hội để đoạt lấy “Kỳ” một cách tốt nhất. Hơn nữa muốn tìm được Đắc Kỷ, cũng không nhất định phải được cái gọi là “minh chủ”, còn rất nhiều cách khác.
Nghĩ như vậy, hắn rốt cuộc hạ quyết tâm, cùng Phong Ly tới Quỷ Khâu để tìm hiểu tình hình lên kế hoạch. Đối với quyết định của Trương Tử Tinh, Thiên Dao cũng không có gì dị nghị, chỉ cười nhẹ gật gật đầu. Chỉ cần ở bên nhau, đi tới nơi nào nàng cũng nguyện ý.
Cứ như vậy, Trương Tử Tinh cõng Thiên Dao, cùng Phong Ly hướng tới Quỷ Khâu mà bay đi. Thiên Dao cũng là lần đầu được cõng trên lưng mà phi hành như vậy, đặc biệt lại là nam tử mà mình yêu sâu sắc, dọc theo đường đi, tâm tình của nàng tựa hồ rất tốt, phảng phất như hoàn toàn quên đi phiền não tu vi bị mất.
Bán hồn chi thể cũng không phải là thân thể hư vô, bên ngoài cũng không khác gì thực thể, cho nên Trương Tử Tinh cũng được thưởng thức tư vị kỳ diệu của hai khối đầy đặn rắn chắc kinh người áp vào lưng , làm cho tâm trạng nóng bỏng, trong tiên thức thỉnh thoảng phải điều tức. Thiên Dao không thể dùng tiên thức để truyền thanh, trong lòng xấu hổ, chỉ ôm chặt lấy cổ của hắn, đem khuôn mặt nóng bừng như lửa mà nép vào sau lưng hắn.
Trương Tử Tinh rất đắc ý, vừa cười vừa thầm nhủ may mắn là vị Thiên Dao lão sư này hoàn toàn khác với đệ tử. Nguồn truyện:
Nếu đổi lại là Đặng Thiền Ngọc chỉ sợ sớm đã bị cắn cho một nhát rồi; cho dù là Thương Thanh Quân, cũng sẽ bị ngắt nhéo…
Khả năng ngự phong của Phong Ly rất tốt, ngoài ra năng lực giao tiếp cũng không tệ (nói trắng ra là khinh yếu sợ mạnh), cho nên ba người trên đường đi không gặp cản trở nào quá lớn. mà thật sự có đụng tới vài kẻ ngứa mắt đến quấy nhiễu, cũng bị Trương Tử Tinh đánh cho chạy không kịp. Chẳng qua đi một khoảng thời gian dài như vậy khiến cho Trương Tử Tinh đã hấp thu, chuyển hóa được rất nhiều “linh khí”, lực lượng cũng đã khôi phục không ít. Đồng thời hắn cũng đã lĩnh hội rất nhiều điều về Quy Khư bí cảnh, không khỏi âm thầm than thở.
Trong Quy Khư bí cảnh hầu như không có bề mặt nào, chỉ là nhưng ngọn kỳ sơn lơ lửng, Quỷ Khâu cũng là một tòa kỳ sơn như vậy. Ngọn núi màu xanh đen, có sương mù bao phủ bất tán, có vẻ hết sức quỷ dị, quả nhiên là cảnh xứng với tên.
Ba người dừng ở phía trên Quỷ Khâu, Trương Tử Tinh thấy Quỷ Khâu kia bố trí cũng có vài phần quy mô, thầm gật đầu. Hộ vệ sơn môn nhận ra Phong Ly nên cho qua, nhưng ngăn “người lạ” là Trương Tử Tinh cùng Thiên Dao lại.
Phong Ly vội nói hai người này là bạn tốt của hắn, đặc biệt đến đầu nhập làm môn hạ Quỷ Mẫu, hộ vệ thấy hai người Trương Tử Tinh tu vi thấp kém, lại có Phong Ly cam đoan nên cũng không ngăn trở mà để cho hai người thông qua. Dọc đường hai người theo Phong Ly gặp qua một ít đồng môn, theo sự quan sát của Trương Tử Tinh thì phần lớn đền sàng sàng cỡ Luyện Hư kỳ, có một số đã đạt tới chân tiên. Tuy Phong Ly tu vi không cao, nhưng ngày thường hết sức thông minh, lại thiện nghệ thuật giao tiếp, nên cũng với đồng môn có quan hệ rất tốt. Chỉ có điều tại thế giới này lực lượng là trên hết, cho nên cũng không được mọi người quá coi trọng, cùng một đạo lý như vậy, Trương Tử Tinh cùng Thiên Dao cũng không ai để ý tới, chỉ có một số người bởi vì vẻ đẹp của Thiên Dao mà nhìn nhiều hơn vài lần.
Lực lượng đại biểu cho địa vị, tương đồng với tu vi của Phong Ly là một căn động hết sức đơn giản, Phong Ly mời hai người ngồi xuống còn bản thân thì đi gặp Quỷ Mẫu. Không lâu sau, có hộ vệ tiến đến, mời Trương Tử Tinh cùng Thiên Dao tới đại sảnh nghị sự của Quỷ Khâu.
Trương Tử Tinh cùng Thiên Dao đi theo hộ vệ tới đại sảnh. Đại sảnh diện tích hết sức rộng lớn, bên trong âm phong vù vù lạnh thấu xương, có vẻ quỷ khí âm u. Ngồi ở giữa ở trên cùng là Quỷ Mẫu đứng đầu Quỷ Khâu , hai bên đứng không ít môn hạ, Phong Ly đứng ở dưới cùng bên phải.
Tự khi Trương Tử Tinh cùng Thiên Dao đi vào đại sảnh, Quỷ Mẫu đã bắt đầu đánh giá hai người. Thấy một nam một nữ này quả nhiên tu vi thấp kém, hơn nữa nàng kia cơ hồ không có lực lượng. Chẳng qua, nàng kia dung mạo quả thật có thể nói là tuyệt sắc vô song, cho dù là bản thân Quỷ Mẫu cũng phải thua kém rất nhiều. Quỷ Mẫu thấy dung mạo tuyệt sắc của Thiên Dao, bỗng nhiên trong lòng chợt động, gương mặt tái nhợt lộ ra vẻ tươi cười, nói với Phong Ly: “Phong Sanh, lần này ngươi mang về nữ tử này, thật sự là đã lập công lớn, tất sẽ có trọng thưởng”.
Các môn nhân khác vừa nghe, cũng không hề lộ ra vẻ đố kỵ. Lúc này Trương Tử Tinh nắm tay Thiên Dao đã đi tới, cũng không hành lễ mà chỉ mỉm cười nhìn Quỷ Mẫu.
Một tráng hán làn da ngăm đen, trên đầu có sừng dài ở bên cạnh lớn tiếng quát: “Lớn mật! Hai người các ngươi nhìn thấy Quỷ Mẫu, còn không quỳ xuống, hay là không muốn sống nữa!” Trương Tử Tinh cũng không đáp lại, chỉ tò mò đánh giá Quỷ Mẫu cùng huyễn cảnh chung quanh, so với những gì mà hắn tưởng tượng cũng có chút khác biệt. Quỷ Mẫu khuôn mặt cũng xinh đẹp, là một nữ tử tuổi còn trẻ, mà thái độ lại già dặn không như trong tưởng tượng, chỉ là làn da lộ ra một loại trắng bệch quỷ dị.
Quỷ Mẫu nhíu mày, ngăn trở hành động của người kia, hỏi một câu: “Ngươi một khi đã đến đầu nhập ta, vì sao lại vô lễ như thế?”
Dù sao thì nàng ta với thân là giới nữ, có thể tại Quy Khư bí cảnh tình thế vô cùng phức tạp mà có thể phát triển được thế lực của riêng mình, lại sinh tồn được đến nay, cũng không chỉ dựa vào sức lực mà còn phải có tâm kế cùng mưu toan.
Bất chấp nàng đã xác định hai người này tu vi thấp, nhưng cũng không dám khinh thị. Bởi vì biểu hiện của đối phương rất trấn định. Loại trấn định này tuyệt không phải là giả bộ. Trong thần thái của đối phương lộ ra một loại tự tin cường đại. Nếu đổi lại là nàng, khi đối mặt với vô số cường giả mạnh hơn so với mình vô số lần, cũng không có khả năng biểu hiện được vẻ trấn định như thế, trừ khi là không có một chút sợ hãi nào.
“Đến đầu nhập?” Trương Tử Tinh nhìn Phong Ly đứng ở một bên, cười nói: “Mới vừa rồi vị Quỷ Mẫu này nói cũng không sai, ngươi có thể dẫn ta tới đây, coi như là đã lập được đại công”.
Hiệu quả của thôi miên vẫn chưa được giải trừ, trong tiềm thức của Phong Ly tuy Quỷ Mẫu là môn chủ, nhưng sức ảnh hưởng vẫn thua xa vị “chủ nhân” này. Vừa rồi khi Quỷ Mẫu khen thì Phong Ly một tiếng cũng không nói, mà giờ phút này lại không cần suy nghĩ liền chạy tới hành lễ nói: “Đa tạ chủ nhân khích lệ!”
Hành động ngoài ý muốn này làm cho Quỷ Mẫu cùng mọi người đều cả kinh, Phong Ly này tuy tu vi không cao, ngày thường cũng có chút thông minh, cũng đưa ra cho Quỷ Mẫu không ít ý kiến hay. Không thể tưởng được nay lại xưng hô nam tử Trúc Cơ kỳ này là chủ nhân!
Lấy người như Phong Ly, làm sao mà dám đối đầu trực tiếp với Quỷ Mẫu như vậy? Nếu không phải là đã trúng kỳ thuật nào đó của nam tử này.
Vô luận là thế nào, người này tuyệt không đơn giản.
Tâm niệm thay đổi thật nhanh, Quỷ Mẫu đứng dậy cản thạn hỏi: “Xin hỏi đạo hữu xưng hô thế nào, là môn hạ của ai?”
“Ta gọi là Trương Tử Tinh, đây là thê tử Thiên Dao của ta, vô môn vô phái, là kẻ vô danh tiểu tốt” Trương Tử Tinh thản nhiên đáp một câu, cũng là lần đầu tiên tại thế giới này sử dụng tên thật, trong lòng cảm giác thật là thống khoái.
Cái tên “Trương Tử Tinh” này quả thật chưa từng nghe nói qua, không khỏi làm cho Quỷ Mẫu hoài nghi: Nếu là kẻ vô môn vô phái, thì làm sao lại dám khoa trương như vậy?
Hiện tại Dương Phủ quật khởi, các thế lực trong bí cảnh bị xáo trộn, thế cục hết sức vi diệu, Quỷ Mẫu luôn cẩn thận, giờ phút này đang muốn Quỷ Khâu dựa vào sự che chẻ của Du hoàng Chi, thì bỗng nhiên lại gặp sự tình như vậy, trong lòng nhận định người này tất phải có quan hệ với một thế lực lớn nào đó, lập tức thử thăm dò hỏi một câu: “Không biết Trương đạo hữu chịu lệnh của vị cao nhân nào, đến Quỷ Khâu ta có gì chỉ giáo?”
Trương Tử Tinh cười nói: “Ta chính là ta, có ai có thể sai khiến được ta? Ta cũng không biết mà có cao nhân rắm chó nào, chỉ là vì vợ chồng ta mới rời núi không lâu, thế đơn lực bạc, cho nên đang cần người, đến nơi đây chỉ vì muốn tiếp quản thế lực của Quỷ Khâu này mà thôi”.
Mọi người trong Quỷ Khâu vừa nghe, đều bị nhìn nhau, người này chẳng lẽ là bị điên sao?
Vừa nghe những lời này, Quỷ Mẫu thanh âm đột nhiên trở nên lạnh lùng: “Trương đạo hữu, một khi ngươi đã không chịu nói ra, thì đừng có trách ta không nể tình!”
Thiên Dao bỗng nhiên mở miệng nói: “Phu quân, Quỷ Mẫu này là dị chủng thời Thái cổ, có thể sinh ra Thiên Địa quỷ, một lần sinh được mười quỷ, sáng sinh chiều ăn. Nghe nói sinh ra tại Nam hải Tiểu Ngu sơn, không biết vì sao lại có ở nơi này?”
Bị Thiên Dao nói ra lai lịch, Quỷ Mẫu không khỏi chấn động, bỗng nhiên biến sắc nói: “Nam hải Tiểu Ngu sơn là sao? Ngươi sao lại biết được việc này?”
Trương Tử Tinh nghĩ qua, lập tức hiểu được, Quỷ Mẫu này nói vậy đã từng trong Quy Khư chiến đấu mà “chết” qua, cho nên một ít chuyện trước kia đã quên mất. Thời Thái cổ, Thượng cổ có rất nhiều dị thú, đa phần đều là độc nhất vô nhị, đủ loại thiên phú dị năng, lực lượng vô cùng cường đại, nhưng lưu lại về sau chỉ có một số chủng loại cá biệt, đại bộ phận đều là không biết tung tích.
Hiện tại trong Quy Khư bí cảnh lại có nhiều dị thú như vậy, đến tột cùng là vì nguyên nhân gì? Là trùng hợp? Hay có người chi phối?
Tử vong pháp tắc trong Quy Khư hết sức đặc biệt, sau khi chết thì trăm năm sau có thể sống lại, nhưng lực lượng bị tổn hao nhiều, ký ức bị mất đi. Ngược lại cho thấy, một số nhân vật đứng đầu Quy Khư có thể chưa từng “chết” qua, những ký ức được bảo tồn nguyên bản của các dị thú này, xem ra cũng chỉ có thể từ những người này mới gỡ bỏ được bí ẩn.
Chẳng qua Trương Tử Tinh trước mắt cũng không có thời gian mà khảo cứu mấy cái này, việc hắn phải làm, chính là mau mau chiếm lấy “Kỳ”, hội hợp với Đắc Kỷ rồi rời khỏi Quy Khư, xây dựng lại ba mươi ba tầng trời đang sắp xập xuống kia. Nguyên Thủy Thiên Tôn được lời hứa của Lão Tử, giữ chân được nhị thánh một lần. Hiện tại Lão Tử đã thực hiện xong lời hứa, cho dù không ở ngoài thì cũng không có khả năng dốc toàn lực ứng phó. Phe Nguyên Thủy Thiên Tôn nhiều nhất là cục diện ba đối ba, thậm chí là hai đối ba. Huống hồ chỉ cần Thiên Dao rời khỏi Quy Khư thì lực lượng sẽ hồi phục thi triển Côn Lôn kính, nếu muốn đào thoát nhất thời cũng không phải là vấn đề, cho nên cũng không phải lo lắng.
“Quỷ Mẫu, để ta đem hai người này cùng phản đồ Phong Ly kia bắt lại!”
Hắc hán đứng bên cạnh nhẫn nại không được nữa, hiện ra nguyên hình dị thú, bộ dáng như là thủy ngưu (trâu nước), lông đen thui, hướng về phía Trương Tử Tinh mà chậm rãi đi tới. Quỷ Mẫu cũng muốn thử Trương Tử Tinh này để dò xét một phen, cho nên cũng không ngăn cản.
“Trâu?” Trương Tử Tinh mày cau lại, không khỏi nghĩ tới tọa kỵ của Lão Tử cùng Thông Thiên Giáo Chủ.
Dị thú kia vừa nghe thấy liền nổi giận, nhe răng ra, phát lực vọt tới: “Ta không phải là trâu!”
Con “trâu” này rống lên một tiếng như là trẻ con khóc vậy. Thiên Dao khẻ cười một tiếng nói: “Phu quân, đây là Tê Cừ, rất thích ăn thịt người, cực kỳ hung ác”. “Hiền thê, cũng là nàng tài cao hiểu rộng, nếu chỉ một mình ta tới đây, cũng chỉ biết hắn là một con trâu mà thôi” Trương Tử Tinh nói tới đây thì quay đầu lại, trong mắt bỗng xẹt qua một tia điện: “Trâu ăn thịt người, ta không thích. Hy vọng trăm năm sau ngươi hồi sinh lại, thì hãy ăn cỏ”.
Khi hắn nói đến chữ “không thích” thì Tê Cừ đã vọt tới, nhưng khi nói đến hai chữ “ăn cỏ” thì Tê Cừ khí thế hung hãn cũng đã bay ngược trở về, ngã xuống đất. Những người ở đây, không một ai có thể thấy rõ[hắn đã ra tay đánh lui Tê Cừ như thế nào.
Trong mắt Quỷ Mẫu vẻ kinh dị càng đậm, bởi vì nàng đã nhìn ra một vài thứ – Tê Cừ không chỉ là bị đánh lui đơn giản như vậy. Tê Cừ tuy bị đánh ngã, cũng bình yên không việc gì, nghiêng người muốn đứng lên. Nhưng còn không đợi hắn đứng vững thì cả người bỗng nhiên run lên, trong mắt rốt cuộc hiện lên vẻ khó tin, lập tức cả thân thể từ từ nát vụn ra, âm phong thổi qua, hóa thành tro bụi mà tiêu tán vô tung.
Mọi người trong Quỷ Khâu vẻ khinh miệt trên mặt sớm đã biến mất vô tung, mà đã đổi thành vẻ sợ hãi: Dưới tình huống không có pháp bảo, với lực lượng cùng dị năng thiên phú của thượng cổ dị thú, lực chiến đấu cũng không thua gì tiên nhân. Tê Cừ này bản thân cũng đã có tui vi chân tiên, lực mạnh vô cùng, tại Quỷ Khâu cũng tính là nhân vật hạng nhất, lại bị đối phương chỉ nhẹ nhàng phẩy tay một cái đã hóa thành tro bụi, nam tử này tu vi có phải chỉ đơn giản là Trúc Cơ kỳ như vậy không?
Quỷ Mẫu tâm đột nhiên trầm xuống: Thì ra mình mới là kẻ có mắt không tròng, nam tử tự xưng là Trương Tử Tinh này đều không phải dựa vào thế lực nào sau lưng, mà là dựa vào thực lực khủng bố của chính bản thân mình.
Tuy nói Tê Cừ bị một kích mà chết, nhưng đối phương vì chiếm cứ Quỷ Khâu mà đến, thân là Quỷ Mẫu đứng đầu Quỷ Khâu cũng không thể chịu yếu thế, lúc này quát lên: “Một khi đạo hữu đã có ý bất thiện như vậy, lại còn giết môn nhân của ta, đừng trách ta vô tình!”
Thân thể Quỷ Mẫu kia lay động, biến hóa thành một hình dáng đáng sợ: Một nữ tử nửa người nửa rắn, trên lưng còn có cánh dơi, trên làn da trắng bệch lại mọc ra nhiều móc câu, có vẻ hết sức dữ tợn. Nàng biết đối thủ thực lực cực mạnh, cho nên ngay từ đầu đã dùng tới hình thái mạnh nhất.
Bụng bỗng nhiên phình lên, giống như có cưhar vậy, rồi lập tức trong miệng phun ra mười quang cầu màu đỏ sậm, quang cầu kia phát ra lực lượng phi thường quỷ dị, còn truyền đến tiếng quỷ khóc sói tru. Các môn nhân ở xa xa đều cảm thấy tay chân lạnh lẽo, lực lượng bị áp chế đến điểm thấp nhất.
Cả đại sảnh bao phủ bởi một vòng sáng màu đỏ sậm, Quỷ Mẫu cùng mười quang cầu dần dần dung nhập vào trong vòng sáng, lập tức bốn phía âm phong nổi lớn, hóa thành từng đạo lốc xoáy, hướng về phía Trương Tử Tinh mà bao vây.
Lốc xoáy chạm đến vật nào là vật đó như là bị ngàn vạn đao cắt xuống, nát thành từng mảnh nhỏ. Mà Trương Tử Tinh vẫn điềm nhiên trấn định nắm tay Thiên Dao, trên người xuất ra một màn hắc vụ nhàn nhạt. Hắc vụ nọ khuếch tán ra bốn phía, nhập vào trong lốc xoáy kia, như là dung nhập thành một thể.
Bỗng nhiên, âm phong thấu xương kia cùng với thanh âm quỷ khóc thần gào đồng thời ngừng lại, lập tức thanh âm của Quỷ Mẫu vang lên: “Trương đạo hữu xin tha mạng! Thứ cho ta có mắt không tròng, không nhìn ra được thần thông! Ta nguyện đem cả Quỷ Khâu quy hàng!”
Các môn nhân đều kinh ngạc không thôi: Mới vừa rồi Quỷ Mẫu rõ ràng đã chiếm thượng phong, vì cái gì mà quy hàng cầu xin tha thứ nhanh như vậy?
Trương Tử Tinh gật gật đầu, thu lại hắc vụ. Lúc này trên không trung hiện ra nguyên hình Quỷ Mẫu, mười quang cầu màu đỏ sậm đã thu liễm nhập vào trong cơ thể, hướng về phía Trương Tử Tinh mà quỳ bái. Trong ánh mắt lộ ra vẻ sợ hãi xuất phát từ nội tâm: Mới vừa rồi đối phương trong nháy mắt xuất ra khí tứ c, liền áp bức làm cho nàng ta không thể nhúc nhích. Loại cường độ lực lượng này, vượt xa tu vi Kim tiên bậc trung như nàng, thậm chí còn muốn vượt xa Kim Tiên. Chỉ cần đối phương tâm niệm vừa động thì luồng lực lượng kỳ dị kia có thể trong khoảnh khắc đem nàng hủy diệt, giống như là Tê Cừ lúc nãy vậy.
Loại lực lượng này tuyệt đối khiến cho Quỷ Mẫu lập tức bỏ ngay ý nghĩ chống cự: Lực lượng của người này, chỉ sợ có thể so sánh với cường giả cao nhất của đại phái, cho dù tất cả mọi người của Quỷ Khâu có cùng xông lên, cũng không có đường sống. Người này muốn tiêu diệt Quỷ Khâu cũng dể dàng như trở bàn tay vậy. Nhưng theo ý đồ của hắn lúc trước xem ra là muốn thu phục Quỷ Khâu.
Nếu có thể đi theo người này, đương nhiên là không kém gì kết minh với Du Hoàng, hy vọng sinh tồn trong loạn cục này cũng gia tăng không ít. Cho dù là địa vị gì cũng không thể so sánh được với tính mạng của mình, cho nên Quỷ Mẫu sáng suốt lựa chọn quy hàng.
Một khi Quỷ Mẫu đã hàng, những người còn lại cho dù có ngốc đến mấy cũng hiểu được kẻ yếu ớt chỉ mới “Trúc cơ kỳ” này chỉ là giả bộ, trong thế giới cường giả vi tôn này, nắm tay cứng đại biểu cho chân lý, cho nên mọi người đều tỏ ý hàng phục.
Cứ như vậy, Trương Tử Tinh thuận lợi tiếp quản thế lực Quỷ Khâu, từ miệng của Quỷ Mẫu hắn đã tìm được khá nhiều tin tức tình báo về các thế lực tại Quy Khư này.
Quy Khư có chút giống như giang hồ trong tiểu thuyết võ hiệp tiểu, có phân chia hắc bạch đạo, chỉ khác là chia ra làm ba, các thế lực hành sự quang minh chính đại do Trang Hoa Sơn cầm đầu; “hắc đạo” thích làm ác thì thực lực cực mạnh phải kể tới Hoang Dã sơn; còn các thế lực ở giữa, thì lấy Phúc Thiên Sơn làm chủ.
Bởi vì lực lượng của Quy Khư hết sức đặc dị, bất luận kẻ nào sau khi tiến vào Quy Khư đều hóa thành bán hồn chi thể, tu vi tiêu tán, nếu muốn sinh tồn tại Quy Khư thì chỉ có thể bắt đầu lại từ đầu.
Phải luyện lại, đây là lý do tại sao thượng cổ dị thú lực lượng tuy mạnh mẻ vô cùng, mà tu vi lại tương đối thấp kém. Việc này có thể chứng thực trên người “những kẻ thám hiểm” tiến vào Quy Khư năm đó.
Cũng may cái mà Quy Khư không thiếu nhất chính là không gian, hiện tại các tu sĩ trong bí cảnh đều tu luyện lại từ đầu mà thành, cũng không ít kẻ cường đại. Hơn nữa thủ lãnh của ba thế lực lớn đều sâu không lường được, có vài thành viên cốt cán thậm chí đã đạt tới cấp bậc Huyền tiên. Ngoại trừ ra, thì còn có rất nhiều kẻ ẩn cư thích độc lai độc vãng, tu vi cũng hết sức tinh thâm.
Mỗi năm trăm năm, trong Quy Khư lại cử hành một lần Vũ đấu đại hội, tất cả mọi người đều có thể tham gia, cuối cùng tuyển ra một “Quán quân”, có tư cách nắm giữ “Kỳ” kia.
Lần thắng gần đây nhất, chính là Côn đạo nhân đứng đầu Phúc Thiên Sơn.
Cũng giống như cái gọi là giang hồ ở thế giới bên ngoài, trong Quy Khư này cũng là một thế giới phức tạp.
Nếu Trương Tử Tinh không cần lo lắng tới chuyện phải rời đi, thì cũng có thể lợi dụng lực lượng cùng mưu lược, tại thế giới này mà hô mưa gọi gió một phen.
Nhưng hắn cũng không có rảnh rỗi, cho nên điều mà hắn quan tâm nhất chính là tìm ra biện pháp nhanh nhất.
Đối với vị trí của Dương Phủ, Quỷ Mẫu tuy biết nhưng vị trí cụ thể cũng không rõ cho lắ,. Bởi vì phàm là biết tới nơi đó, không phải bị bắt trở thành con rối, thì cũng tử vong mà mất đi trí nhớ.
Trương Tử Tinh quyết định một mặt tìm cách liên lạc với Đắc Kỷ, một mặt mưu tính cướp lấy “Kỳ” kia, hai bước này cùng tiến hành, tất có thể trong thời gian ngắn nhất mà đạt được hiệu suất cao nhất. “Trực tiếp gia nhập Phúc Thiên Sơn?” Khi Quỷ Mẫu nghe được ý tưởng của Trương Tử Tinh thì không khỏi lộ ra vẻ cả kinh, lập tức cười khổ nói: “Môn chủ có điều không biết, Quỷ Khâu tuy cũng có chút căn cơ, nhưng căn bản so với đại tông phái như Phúc Thiên Sơn kia, cho dù môn chủ nguyện ý thì người ta cũng không xem Quỷ Khâu ra gì”.
Nàng làm sao biết được, Trương Tử Tinh muốn gia nhập Phúc Thiên Sơn, chủ ý căn bản chỉ là do “Kỳ” kia mà thôi.
Nói đến Trương Tử Tinh, hắn vốn định gia nhập vào thế lực “hắc đạo” mạnh nhất là Mãng Hối sơn, Mãng Hối sơn mặc dù không bằng Hoang Dã sơn, nhưng cũng là một thế lực lớn. Hơn nữa gần đây Mãng Hối sơn đã tiêu diệt, gồm thâu không ít thế lực nhỏ, ngày càng cường đại, càng ngày càng uy hiếp đến sự sinh tồn của Quỷ Khâu. Quỷ Mẫu tuy có tâm dựa dẫm, nhưng lại không muốn việc kinh doanh mà Quỷ Khâu khổ tâm gầy dựng hoàn toàn bị gồm thâu, ý tưởng của nàng là sự quy phục “có điều kiện” như là một chư hầu, nhưng Du Hoàng thủ lĩnh Mãng Hối sơn thái độ hết sức cứng rắn, cho nên Quỷ Mẫu mới triệu môn nhân trở về để thương nghị việc này.
Tuy Quỷ Mẫu không nói rõ việc này, nhưng Trương Tử Tinh cũng cảm thấy rõ ràng. Bởi vì lúc trước Phong Ly cũng từng nói qua chủ ý là đem mỹ nữ tuyệt sắc vô song như Thiên Dao dâng cho Du Hoàng vốn rất thích mỹ nữ, để xúc tiếp cho việc đầu nhập này. May mà Quỷ Mẫu giỏi việc xem mặt đặt lời, nhìn ra vị chủ tử mới này cũng không phải là dạng vì sinh tồn mà có thể bỏ qua tất cả, nếu nàng dám tùy tiện đề xuất việc này, chỉ sợ sẽ lập tức bị đập nát như là Tê Cừ vậy.
Nhưng vào lúc này, chợt có môn nhân báo lại, sứ giả Mãng Hối sơn đã đến.
Việc này có thể xem như vừa nhắc đến Tào Tháo, Tào Tháo đã đến. Trương Tử Tinh đang muốn nói chuyện, bỗng nhiên Thiên Dao nãy giờ vẫn yên lặng ở bên cạnh kéo kéo tay hắn, Trương Tử Tinh ngẩn ra, chợt nghe Thiên Dao mở miệng nói:“Thỉnh sứ giả tiến vào”.
Không lâu sau, sứ giả đã tiến vào đại sảnh nghị sự, Trương Tử Tinh thấy sứ giả này lưng hùm vai gấu, dáng người lực lưỡng, trên cánh tay còn có vừa da hổ, thật là uy mãnh.
Sứ giả kia nhìn thấy ngồi ở giữa đại sảnh cũng không phải là Quỷ Mẫu, mà là một nam tử lạ lẫm, không khỏi ngẩn ra. Quỷ Mẫu mở miệng nói: “Vị đạo hữu Mãng Hối sơn này, chỉ vì ta tu luyện không cẩn thận, lực lượng gặp trở ngại, may gặp vị Trương đạo hữu này thi triển pháp lực cứu giúp. Môn hạ của ta cũng chịu nhiều ân huệ, đều cảm ân cho nên tôn vị Trương đạo hữu này làm môn chủ”.
Trương Tử Tinh tuy vẫn là tu vi Trúc Cơ kỳ như trước, giờ phút này lại cố ý biểu hiện ra lực lượng Kim tiên, sứ giả kia dò xét hắn một phen rồi đưa tay ôm quyền, xem như thi lễ, ngạo nghễ nói: “Mãng Hối sơn Mã Phúc, ra mắt Trương môn chủ. Hiện tại phủ họa ngày càng nguy cấp, Du Hoàng đại nhân chỉ sợ Quỷ Khâu đơn độc khó chống, cho nên có tâm tiếp quản, không ngờ Quỷ Khâu đã đổi chủ. Hôm nay ta thay mặt Mãng Hối sơn yêu cầu Môn chủ gia nhập Mãng Hối sơn. Không biết Trương môn chủ ý kiến thế nào?”
Trương Tử Tinh nhíu mày nói:”Ý tứ của Du Hoàng đại nhân ta hiểu rõ. Quỷ Khâu ta thực lực tuy kém Mãng Hối sơn, nhiều năm qua vẫn có thể tự thành một nhà. Nhưng nay Dương Phủ xương quyết, so với ngày thường khác biệt rất lớn, Du Hoàng đại nhân đã rộng lượng như vậy, Quỷ Khâu ta cũng không tiện chối từ. Chỉ có điều việc này cũng không phải là nhỏ, mong Mã đạo hữu truyền đạt lại cho Du Hoàng đại nhân, mong đại nhân đến Quỷ Khâu ta một lần, để thực hiện các tế tiết trong đó”.
Mã Phúc kia nghe vậy, không kiên nhẫn nói: “Ngươi đã đáp ứng gia nhập Mãng Hối sơn, còn cần gì dông dài như vậy! Du Hoàng đại nhân trăm công nghìn việc, làm sao có thời gian mà đến nơi này”.
Lời còn chưa dứt, liền thấy bên cạnh Trương Tử Tinh đi ra một nữ tử tuyệt sắc nói: “Đã nghe tiếng Du Hoàng đại nhân Mãng Hối sơn anh vũ từ lâu, nếu cí thể thấy mới thỏa tâm nguyện được”.
Trương Tử Tinh mày cau lại: “Hiền thê, đây là chỗ nghị sự, nàng sao lại ra đây, mau mau trở về”.
Mã Phúc theo Du Hoàng nhiều năm, cũng đã thấy qua không ít nữ tử, nhưng chưa một ai có dung mạo tuyệt sắc như vậy, con mắt vừa chuyển, nghĩ lần này đã lập được công lớn rồi, lúc này liền sửa lời nói: “Nếu Trương môn chủ đã có tâm thương nghị, ta liền trở về bẩm cáo lại với Du Hoàng đại nhân, thỉnh đến Quỷ Khâu gặp Trương môn chủ đến nói chuyện một phen, để ngày sau còn giao tiếp”.
Trương Tử Tinh sau khi tiễn Mã Phúc đi, cùng Thiên Dao trở lại phòng, lộ ra vẻ không vừa lòng nói: “Nàng sao phải như thế? Cho dù ta có cần đàm phán với Mãng Hối sơn, thì cũng sẽ không dùng nàng ra để thi triển mỹ nhân kế”.
“Mỹ nhân kế?” Thiên Dao vừa nghe những từ ngữ hiện đại này, không khỏi ngẩn ra, khẽ cười nói: “Phu quân có tâm đố kỵ hay sao vậy? Thật ra phu quân cứ yên tâm, kế này chỉ là để Du Hoàng kia tới đây mà thôi”.
Trương Tử Tinh đang muốn nói nữa, thì nghe Thiên Dao lại nói: “Ta biết phu quân muốn nhanh chóng cướp lấy “Kỳ” kia, mới vừa rồi Quỷ Mẫu từng nói, Quỷ Khâu lực quá mức đơn bạc, không thể gia nhập Phúc Thiên Sơn. Như vậy để tiêu diệt Du Hoàng thì đây cũng là một ý hay”.
Trương Tử Tinh lộ ra vẻ giật mình, lại có chút sắc mặt không vui, Thiên Dao biết hắn ăn phải dấm chua, trong lòng cảm thấy thật ngọt ngào, bạo gan chủ động cùng hắn cười giỡn một phen. Kết quả là không địch lại lão thủ kia, bị hắn chiếm không ít tiện nghi.
Sự tình phát triển như là Thiên Dao đã định liệu, không lâu sau, Du Hoàng kia đã mang theo nhân mã đến Quỷ Khâu.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!