Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần
Chương 54: Nữ Oa hành hương dẫn phát đích triêu nghị
Trương Tử Tinh thừa dịp đêm tối đi tới Hoàng cung cấm địa, Ngũ lộ thần nhanh chóng lên đón. Đêm trước ngũ quái xa xa thấy được một màn Thanh Giác đánh lén, bởi vì tu vi song phương chênh lệch quá lớn, cho nên không dám hiện thân, chỉ là sợ vị “thượng tiên” nắm giữ tự thân bổn mạng nguyên hồn này bị sao, hại bản thân chôn cùng. Hiện đang nhìn thấy Trương Tử Tinh không sao, đối với hắn càng thêm kính sợ. Trương Tử Tinh không có hỏi nhiều về chuyện hôm trước, mà là cho ngũ quái tại cấm địa an bài một nơi, lệnh cho tự thân tu luyện, không được rời đi, trong thời gian ngắn sẽ có phân công khác, ngũ quái lập tức tuân theo.
Sau đó, Trương Tử Tinh lênh cho người bí mật đưa hai gã tử tù tới cấm địa, hai gã tử tù này đều là kẻ đại ác, hạng người đáng chết, trước tiên cho uống thuốc mê mà ngất đi.
“Bắt đầu…”
“Rõ! Khởi động mô hình khống chế sinh vật!” Siêu não đang thành hình hai khối cầu trong suốt ở trước mặt hai người này đáp lại, hai khối cầu này giống siêu não như đúc, thể tích nhỏ hơn một chút, đúng là do nó phân giải thành hai phó thể.
Hai khối cầu này bay đến trên đầu hai người tử tù, từ miệng của hai người mà chậm rãi chui vào. Không lâu sau, hai người này trên mặt lộ ra vẻ thống khổ, hai mắt trắng dã, toàn thân bắt đầu co quắp, da mặt không ngừng vặn vẹo, xuất hiện từng đạo lồi lõm lưu động, phảng phất như vật gì đang liều mạng xung đột bên trong, nhìn qua có vẻ kinh khủng dị thường.
“Hoàn thành 50%, 60%, 70%…” Thanh âm siêu não báo cáo tiến độ làm cho không khí âm trầm tan đi không ít. Khi tiến độ đạt 100%, hai gã tử tù nọ đã đình chỉ giãy dụa thống khổ, vẻ mặt trở nên bình lặng, chỉ là hai mắt trở nên trống rỗng làm cho người ta kinh sợ.
“Mục tiêu thành công khống chế!” Hai gã tử tù trong miệng đồng thời phát ra thanh âm ngây ngốc, đồng thời từ dưới đất đứng lên, động tác có vẻ quái dị nhö robot. Loại mô hình khống chế đưa máy móc vào trong cơ thể, từ đó mà khống chế tất cả cử động của mục tiêu, chia làm hoàn toàn và không hoàn toàn xâm nhập, khống chế mang tính tạm thời hoặc không tạm thời, đối với thân thể của mục tiêu cũng không có gì thương tổn, nhưng đối với kỹ thuật xâm nhập yêu cầu hết sức cao; có thể dùng máy móc khống chế thay thế hoàn toàn đại não của sinh vật, toàn bộ ý thức vốn có bị xóa sạch, giống như là con rối, nhất cử nhất động đều bị khống chế, một khi máy móc khống chế rời đi hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
“Bắt đầu thử nghiệm chức năng khống chế” Mệnh lệnh này mang đến một cảnh tượng đáng sợ, hai người hoàn toàn làm ra các động tác mà bình thường không thể làm nổi, như xoay tròn 360 độ, cánh tay kéo dài ba thước, ngón tay cứng như sắt thép…
Cảnh tượng đáng sợ này cũng không làm cho Trương Tử Tinh động dung, hai gã tử tù này vốn là đáng chết, cho dù bọn họ không phải tử tù, hắn cũng vẫn làm như vậy, vì thay đổi vận mệnh tương lai nước mất nhà tan, hy sinh cũng là khó tránh khỏi.
Hắn bình tĩnh nhìn hai tên này trên thực tế đã là cái xác mất đi tính mạng, nói: “Sau này các ngươi gọi là Trương Nhất, Trương Nhị, nhiệm vụ đầu tiên cho các ngươi chính là khảo sát tài nguyên, vài ngày nữa ta sẽ có mệnh lệnh cụ thể cho các ngươi. Các ngươi trước tiên lợi dụng thời gian hai ngày này nhanh chóng làm quen với thân thể này và năng lượng cần thiết, cần phải hoàn toàn làm được như người bình thường, để tránh khi chấp hành nhiệm vụ xuất hiện sai lầm”.
“Tuân mệnh! Chủ nhân!”
Trương Tử Tinh phân phó xong, đi vào phòng tu luyện, hắn mói thành nguyên anh, phải củng cố một phen, người tu chân tầm thường cho dù thể chất trời cho cao tới đâu, từ phàm thể tu luyện đến thân thể bán tiên ít nhất cũng cần phải tốn thời gian năm trăm năm, với cơ duyên của hắn như vậy, tu luyện bất quá chỉ mới mấy năm, đã có thành tựu như thế. Đương nhiên, kinh nghiệm đêm hôm trước cũng là nguy hiểm sinh tử, nếu không phải vận khí của hắn hơn người, thì đã sớm trở thành thực vật của Thanh Giác chân nhân, coi như là đại nạn không chết, hậu phúc không dứt. Trương Tử Tinh tự biết cơ duyên như vậy thật sự khó được, mặc dù hiện tại siêu não đã thành công phân chia thân thể, trở thành trợ thủ đắc lực nhất của hắn, nhưng vẫn không bỏ qua tu luyện – hiện tại còn cố gắng nỗ lực hơn, tương lai mới có thể thêm đường hy vọng.
Vài ngày sau, Trương Tử Tinh tại triều tuyên bố tháng tới sẽ đi chư hầu mới Đông Tề một chuyến, thị sát chánh sự dân tình. Vừa mới nói xong, Hữu thừa tướng Thương Dung đã đi ra, nói: “Bệ hạ, lão thần có việc khởi tấu. Đông Tề là nơi yếu địa, mới trở thành chư hầu không lâu, có hàng trăm việc phải làm, bệ hạ đi dò xét đốc thúc cũng là việc đương nhiên. Chỉ là tháng tới là Thánh đản chi thần của Nữ Oa nương nương, còn không tới nửa tháng, bệ hạ nên tự thân hành hương cầu phúc. Mà Đông Tề địa lý xa xôi, ngự giá cũng phải cần mấy tháng, chỉ sợ có điều trì hoãn. Lão thần lớn gan, xin bệ hạ lùi lại một thời gian, hoặc cho một đại thần lãnh ngự chỉ đi tới Đông Tề dò xét”.
“Thánh Đản Nữ Oa nương nương!” Sáu chữ này như tình thiên phích lịch, hung hăng nện vào trong lòng Trương Tử Tinh – Tại sao là vào lúc này? Trong tiểu thuyết sự kiện hành hương đến Miếu Nữ Oa rõ ràng là tháng hai Trụ vương năm thứ bảy, sau khi Thái sư Văn Trọng phụng sắc chinh phạt bảy mươi hai lộ chư hầu Bắc Hải mới phát sinh. Hôm nay mình mới đăng cơ không tới năm năm, lại là cuối mùa thu, Nữ Oa Đản thần sao lại xuất hiện? Tự khi sống lại trở thành Thọ vương, cũng đã làm hàng loạt chuyện lớn siêu việt, các tình tiết trong tiểu thuyết tựa hồ cũng đã xảy ra thay đổi tương ứng, cũng không có dựa theo lộ tuyến trước đây mà phát triển, chẳng lẻ sựu kiện Miếu Nữ Oa cũng có liên quan đến những việc này?
Thượng đại phu Phí Trọng giỏi nhất là xem sắc mặt, thấy Thương Dung vừa khởi tấu thì Thiên tử lập tức trầm ngâm không nói, có vẻ như lời cảu Thương Dung làm cho Thiên tử không bằng lòng, thầm nghĩ đã đến lúc biểu hiện, lúc này mới bước ra nói: “Lão Thừa tướng mặc dù nói có lý, nhưng hạ thần Phí Trọng lại có sự giải thích không giống. Bệ hạ là thánh nhân hàng thế, văn võ song toàn, thiên hạ đều bái phục. Ngày nay phía Đông mới bình, khó tránh khỏi có người có dị tâm, nếu bệ hạ đích thân tới dò xét, có thể hiểu thấu nơi đó, những người đó tất cảm được thánh đức vô thượng, không cần dạy mà hóa, hoàn toàn quy tâm thần phục, Nguyệt phi nương nương càng an tâm kiến thiết Đông Tề, khiến cho an cư lạc nghiệp, từ đó Đại Thương ta không còn lo lắng về phía Đông nữa. Chuyện hành hương Nữ Oa nương nương mặc dù quan trọng, nhưng vì giang sơn xã tắc, vẫn nên đi Đông Di là lựa chọn hàng đầu, lão Thừa tướng nói như vậy, chuyện hành hương, chỉ cần phái một người đại diên cho Thiên tử mà đi, tự nhiên cả hai đều không có gì tổn hao”.
Phí Trọng nói mặt ngoài xem ra có chút đạo lý, nhưng ngoời ta vừa nghe đã biết, lời này đầu tiên là ca ngợi công đức của Thiên Tử, sau đó lại đưa ra việc Nguyệt phi nương nương tại Đông Tề, ngầm ý Thiên tử dù công dù tư cũng đều nên đi, cuối cùng dùng phương pháp của Thương Dung lúc trước đưa ra cử người đến Đông Di để ứng phó việc hành hương đến Miếu Nữ Oa, cũng là nhân tiện Thiên tử đang nóng lòng Đông tuần. Phí Trọng không hổ là lộng thần nổi danh, đơn giản một câu nói ngắn đã bão hàm thâm ý, làm cho không người nào phản bác được, mấy đại thần ngày thường hết sức tri kỷ như Vi Phiền, Phi Liêm cũng đứng dậy phụ họa đề nghị của Phí Trọng.
Thương Dung thấy thế, ngầm nhíu mày, nói: “Nữ Oa nương nương là thượng cổ thần nữ, sống có thánh đức. Khi đó Cộng Công đầu húc đổ trụ chống, trời nghiêng tây bắc, đất vùi đông nam; Nữ Oa đem đá ngũ sắc, luyện để vá trời, có công với dân chúng. Con người mới lập đền thờ để báo đáp. Đầu tiên là cúng tế phúc thần này, sau thì cầu cho khỏe mạnh, phù hộ cho đất nước lâu bền, mưa thuận gió hòa, tai hại tiêu biến. Thọ đản của nương nương mười hai năm làm một kỳ, mỗimkhi đến thì thiên tử đều tự thân hành hương, mà cầu cho đất nước gặp may mắn cùng che chở cho người dân. Hành hương bất quá chỉ một ngày, xong thì đi Đông Tề, cũng sẽ không trì hoãn. Lão thần than là Tể tướng, chấp chưởng triều cương, việc này không dám không can, xin bệ hạ thứ lỗi”.
Đề nghị này lập tức được đen ra so sánh, lôi kéo sự tán đồng, đám người Phí Trọng tự nhiên không phục, hai bên lập tức triển khai một hồi tranh chấp kịch liệt. Trương Tử Tinh thấy tình cảnh này không khỏi cười khổ, ngưòi ta nói cũng đúng, thực quân chi lộc, đam quân chi ưu, cả đám này ồn ào hồi lâu, cũng không có một người nào biết trong lòng hắn rốt cuộc là lo lắng cái gì.
“Được rồi, cũng không nên tranh chấp, cứ y theo lão thừa tướng nói như vậy, tháng tới quả nhân hành hương tới Miếu Nữ Oa trước, rồi mới Đông tuần” Trương Tử Tinh biết Thương triều cực kỳ coi trọng tế tự, phất tay ngăn quần thần tranh chấp lại, hắn thật sự không muốn tranh nghị vô vị về vấn đề này nữa. Thương Dung vừa nghe Trương Tử Tinh chấp thuận đề nghị của mình, liền xưng Thiên tử hiền minh, Phí Trọng chỉ nói Thiên tử bất đắc dĩ cúi đầu dưới Thương Dung, thầm nói “Lão thất phu không biết tiến thối”, cười lạnh không thôi. Bạn đang đọc truyện được copy tại
“Chư vị ái khanh nếu không có chuyện gì, hôm nay bãi triều ở đây” Quần thần đều là người lịch duyệt, nơi nào lại nhìn không ra Thiên tử thần sắc đặc biệt trầm trọng, có chút muốn tấu cũng thay đổi chủ ý.
Sau khi bãi triều, Trương Tử Tinh buồn bực ở một mình trong Ngự thư phòng. Vốn lần này hắn đến Đông Tề nguyên nhân quan trọng nhất không phải dò xét hoặc gặp Nguyệt cơ, mà là thực hiện kế hoạch cơ bản của phó thể Trương Nhất của siêu não là lợi dụng quặng mạch tài nguyên của Đông Tề phong phú, dưới sự phối hợp của Trâu Khích thành lập một căn cứ bí mật; mà Trương Nhị thì thực hiện kế hoạch quan trọng nhất tại căn cứ bí mật tại triều ca. Nếu cho hắn vài năm để phát triển, hắn hoàn toàn có nắm chắc sản xuất được những vũ khí mà mấy ngàn năm nữa mới có. Song, sự kiện miếu Nữ Oa xuất hiện, hoàn toàn làm rối loạn kế hoạch của hắn.
Thánh đản của vị Nữ Oa nương nương này thì ra là mười hai năm một lần, thiên tử phải đích thân tới cầu phúc, trách không được mấy năm trước vẫn không nghe nói qua chuyện hành hương, cũng không biết Nữ Oa “lão bà” này đến bây giờ có bao nhiêu tuổi rồi, đến lúc đó cho dù bổn Thiên tử không có đề cái thơ từ gì, chỉ sợ nàng cũng sẽ vì mãn kinh lâu năm mà mất cân bằng không phát tiết được, mà cố ý gây phiền toái…
Trương Tử Tinh ác ý YY một trận, cuối cùng về lại hiện thực, than dài một tiếng: “Xem ra sự xuất hiện của ta đã làm cho thế giới này xuất hiện những chuyện xấu khó có thẻ đóan trước được, chuyện tương lai đã không thể hoàn toàn dựa theo tiểu thuyết mà lên kế hoạch…”
Trương Tử Tinh tâm tình phiền muộn, theo thói quen nghĩ tới vị hồng nhan tri kỷ Thanh nhi: đối với việc đã biết “người đã có gia đình”, không biết àng lo lắng thế nào nữa, đã mấy ngày rồi, hôm nay vừa lúc nàng đi dạy, cũng nên đi tới thảo đường xem thử.
Khi hắn mặc thường phục đi tới thảo đường, lại phát hiện Thanh nhi vắng mặt, chỉ có vài đệ tử đang ở đó tự học, vừa hỏi mới biết được cô giáo hôm nay thân thể không khỏe, tạm không giảng bài.
Thanh nhi bị bệnh? Trương Tử Tinh trong lòng không khỏi lo lắng, lập tức hướng tới phủ Thừa tướng cách đó không xa mà đi đến.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!