Ngài Tổng Giám Đốc, Buổi Tối Gặp!
Chương 45: Để tôi phải chờ, cô có biết hậu quả không?
Editor: Nhim269
Beta: Thơ Thơ
“Kỷ Ngôn Tâm”
“A, đây là cạnh tranh trong công ty sao?”
“Ít nói nhảm đi, có nhận đơn hàng này hay không thì nói.”
“Có tiền thì tại sao lại không nhận chứ? Cô định bôi đen cô ta như thế nào?”
“Đương nhiên là có bao nhiêu chuyện dơ bẩn thì viết bấy nhiêu. Cô ta dựa vào quy tắc ngầm mà đi lên, còn muốn tôi phải dạy cậu viết như thế nào sao?”
“Ok, tôi đã biết, khi nào đưa tin?”
“Lúc mười giờ tối thứ bảy thừa dịp livestream của cô ta vẫn còn nóng liền tặng ngay cho cô ta một tin xấu. Còn có, tiết mục của cô ta chuyên nói về tin nóng của các minh tinh, không biết đã đắc tội bao nhiêu fans của những minh tinh đó, không ít người muốn xé xác cô ta. Tôi sẽ chuyển tiền cho cậu, cậu làm lớn chuyện này lên, mua hotsearch và account marketing lan truyền, tôi muốn cho cô ta thưởng thức mùi vị của việc bị bươi móc đời tư.”
Đúng vậy, Thu Nhã muốn lợi dụng cơ hội này để trả thù Kỷ Ngôn Tâm.
* * *
Bên trong xe ô tô đang chạy.
Không ai nói gì khiến không khí hơi xấu hổ.
Lúc này, Kỷ Ngôn Tâm giả vờ xem tin tức trên điện thoại, cúi đầu tránh việc tiếp xúc ánh mắt với Thẩm.
Khi gặp đèn đỏ, Thẩm dừng xe nghiêng người nhìn cô, nói: “Tôi đã xem bài viết được đăng trên Weibo của cô, viết không tệ.”
“…”
Nghe vậy, Kỷ Ngôn Tâm lập tức ngẩng đầu, đối diện với ánh mắt ôn nhu của Thẩm, cô xấu hổ cười cười nói: “Tài khoản V lớn trên Weibo của tôi thu lợi nhuận chủ yếu do viết bài. Dù sao những tin nóng sau khi phát livestream tôi đều sẽ tỉ mỉ, kỹ càng viết lại thành bài, may mắn vẫn có sức hút khiến cư dân mạng theo dõi. Tuy rằng lợi nhuận không được nhiều lắm nhưng đó cũng cỡ tiền sinh hoạt một tháng của tôi. Tôi cảm thấy như thế đã đủ rồi.”
Vừa nói ra lại không khống chế được mà nói quá nhiều.
Trong phút chốc, Kỷ Ngôn Tâm liền thấy hối hận, cô không nên nói những chuyện riêng tư như thế này với Thẩm.
“Tôi thấy cô cũng không có tiêu tiền cho bản thân mình, mấy năm nay tiền cô kiếm được đều để tiết kiệm hay sao?”
Hình như Thẩm rất vui khi nói với cô những việc này.
Kỷ Ngôn Tâm chớp mắt, trả lời: “Ừ, tôi muốn mua nhà nên đang rất cố gắng.”
“Trong giới nữ biên tập trên mạng thì cô quả thật rất đặc biệt.”
“Cũng may, tôi chỉ bình thường thôi.”
Ngay lúc này cô thật sự muốn chết luôn cho rồi.
Nhưng mà hình như cô đã xem nhẹ thái độ của Thẩm, mặc kệ cô xấu hổ trả lời như thế nào thì anh vẫn tiếp tục bắt chuyện với cô.
Khi dừng đèn đỏ lần thứ hai.
Rốt cuộc Kỷ Ngôn Tâm không nhịn được nói: “Ngài Thẩm, thật ra tôi chỉ ký hợp đồng duy nhất với Thiên Duyệt thôi. Anh không cần phải phí thời gian với tôi đâu.”
Thực tế, cô cảm thấy thái độ của Thẩm đối với cô hình như là cố tình.
“Tôi phát hiện ra hình như cô rất kháng cự việc tôi đến gần cô.”
“Ừm, bởi vì tôi không nghĩ sẽ tiếp xúc gần với sếp như thế, tôi cảm thấy mình đã vượt qua khoảng cách công việc rồi.”
Kỷ Ngôn Tâm cũng không nói ra rằng khoảng cách gần gũi như vậy sẽ khiến cô dễ suy nghĩ lung tung.
Thẩm nhíu mày, khẽ hỏi: “Tôi đến gần cô sẽ làm cô cảm thấy không thoải mái sao?”
“Không phải.. Tôi chỉ cảm thấy không chân thật vì tôi và ngài Thẩm cũng mới chỉ gặp nhau lần thứ hai mà thôi.”
“Lần thứ hai gặp mặt.”
“Đúng!”
Câu trả lời khẳng định này cũng là Kỷ Ngôn Tâm tự cho mình một câu trả lời.
Thẩm ở trước mắt này không phải là người trong trí nhớ mà cô đang tìm kiếm. Cô không thể để bản thân có cơ hội tự lừa mình dối người. Nếu Thẩm không nhớ rõ lời cô nói như vậy thì cô và anh chính là người xa lạ.
Giờ phút này không khí trong xe có phần trở nên hơi nghiêm trọng.
Lúc Kỷ Ngôn Tâm không biết phải làm sao bây giờ thì di động của cô đột nhiên kêu lên. Cô thậm chí còn không thèm nhìn tên đã lập tức nghe máy.
“Alo?
” Hử? “
Đầu bên kia điện thoại, giọng nói lười biếng trầm thấp vang lên nghiễm nhiên là đang không hài lòng với giọng điệu của cô.
Kỷ Ngôn Tâm phản ứng theo bản năng nói:” Ngài Tưởng? “
Cô không chú ý thấy khi cô nhắc đến tên Tưởng Đình Kiệt, Thẩm ở bên cạnh thoáng híp mắt mà ánh mắt đã toát ra sự nguy hiểm và thâm trầm.
” Tôi cho rằng cô sẽ chủ động gọi điện thoại cho tôi. “
Tưởng Đình Kiệt vô cùng bất mãn.
Đối với việc này Kỷ Ngôn Tâm không hiểu được tại sao, giật mình hỏi ngược lại:” Tôi chủ động gọi điện cho anh để làm gì? “
“… “
Áp suất vô cùng thấp.
Tuy Kỷ Ngôn Tâm không biết lí do vì sao Tưởng Đình Kiệt lại tức giận nhưng cô biết anh đang bực bội nên cô tự động ngồi thẳng người như là phản xạ có điều kiện, lại thêm gương mặt tươi cười, nói:” Tôi thật sự không nghĩ được vì sao phải gọi điện thoại cho anh.. Chẳng lẽ tôi quên mất đã đồng ý với anh việc gì sao? “
Lúc nói chuyện, Kỷ Ngôn Tâm cố gắng che dấu đi bộ dáng chân chó nịnh nọt của cô để tránh bị Thẩm phát hiện hình thức ở chung của cô và Tưởng Đình Kiệt.
” Cô đã xem tư liệu chưa? “
” Ừm, đã xem. “
” Đây là tất cả phản ứng của cô sao? “
Tưởng Đình Kiệt cười lạnh một tiếng.
Lúc này Kỷ Ngôn Tâm tự nhiên bị Tưởng Đình Kiệt hỏi đến, vội vàng trả lời:” Anh nói tin tức của Hàn Triết hả? A, tôi chưa có thời gian xem nội dung nhưng tôi thật sự sốc khi thấy nhân vật chính của tin hot này là anh ấy. Tôi đã định hỏi anh nguyên nhân nhưng tôi đang trên đường về nhà, không đủ thời gian.. “
” Ừ, hừ! “
Thấy cô giải thích như vậy thái độ của Tưởng Đình Kiệt mới hòa hoãn hơn vài phần, nhưng vẫn còn đang tức giận.
Vì thế Kỷ Ngôn Tâm thuận thế dỗ anh nói:” Ngài Tưởng, không bằng anh cho tôi thời gian một tiếng. Sau khi tôi về nhà xem tư liệu rồi sẽ cho anh câu trả lời thích hợp nhé? Bây giờ tôi không có cách nào để thảo luận với anh về việc của Hàn Triết. “
” Để tôi phải chờ, cô có biết hậu quả không?”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!