Ngạo Kiếm Lăng Vân - Chương 498: Lại đột phá.
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
16


Ngạo Kiếm Lăng Vân


Chương 498: Lại đột phá.



Khu vực này bị một kết giới hùng mạnh tách biệt với bên ngoài, không tản một chút khí tức nào ra ngoài, năng lượng hùng mạnh của viên tinh thạch trung tâm đang được Lăng Tiêu chậm rãi hấp thu. Thân thể Lăng Tiêu dường như không chống đỡ được mà phình to lên, tay chân trở nên thô kệch, dáng người cao hẳn lên.

Cuối cùng, ba tháng sau, Lăng Tiêu đã hấp thu toàn bộ năng lượng của viên tinh thạch vào cơ thể, mà cả cơ thể cũng đã trở thành một người khổng lồ.

Cho dù Thiết Đản có đứng trước mặt Lăng Tiêu bây giờ cũng chỉ giống một đứa trẻ mà thôi.

Luồng năng lượng cực lớn kia khiến tu vi của Lăng Tiêu tiến vào một cảnh giới cực kỳ huyền diệu, toàn bộ thế giới trong mắt Lăng Tiêu như càng thêm sống động hẳn lên.

Trước đây tinh thần lực của Lăng Tiêu có thể bao trùm toàn bộ phạm vi mười dặm của Thục Sơn phái, tuy không có vấn đề gì, nhưng phải biết rằng, đó là cần phải chuyên chú mới được.

Nói cách khác, tầm mắt còn chưa đủ rộng lớn. Mà hiện giờ, Lăng Tiêu chỉ vừa động một cái thậm chí đã có thể thấy rõ động tác của một con chim nhỏ trong phạm vi mấy trăm dặm.

Tuy rằng mắt không thể nhìn thấy, nhưng loại tinh thần cảm ứng của linh hồn này còn chính xác hơn so với con mắt, vì cái mà mắt nhìn thấy có thể là ảo giác, nhưng tinh thần lực lại không hề.

Lăng Tiêu nhẹ nhàng huy động cánh tay, cảm giác sung mãn lực lượng này mang lại cho người ta một cảm giác mê say, khó trách lại có nhiều người si mê tu luyện đến không thể kiềm chế, thậm chí tẩu hỏa nhập ma cũng không hối cải.

Cảm giác nắm giữ sức mạnh thật tốt!

Lăng Tiêu nghĩ, sau đó dời suy nghĩ về phân thân, bỗng nhiên quát lên một tiếng:

– Hợp!

Đôi tay Lăng Tiêu vung lên, nhanh chóng ngưng kết các loại thủ ấn, luồng sức mạnh mênh mông lập tức tràn ngập căn phòng. Đối diện với Lăng Tiêu, phân thân hoàn mỹ bỗng mở bừng mắt, từ trong đó bắt ra tinh quang khắp bốn phía, nhưng lại không có chút tình cảm của nhân loại nào cả. Nguyên thần thứ hai của Lăng Tiêu đã hoàn toàn tách ra khỏi thân thể này, trở lại bản thể hợp nhất với nguyên thần thứ nhất, mà việc trước mắt Lăng Tiêu phải làm chính là hoàn toàn luyện hóa phân thân trước mắt, hấp thu sức mạnh khổng lồ kia, sau đó vượt lên cảnh giới Hợp Thể Kỳ! Có tinh thạch tâm ở trong, tất cả những việc này đều trở nên thoải mái hơn, tuy nhiên, cảm giác mạnh mẽ chạy trong cơ thể cũng không tốt gì!

Trước khi hấp thụ năng lượng của tinh thạch tâm, Lăng Tiêu đã từng được nếm cảm giác kinh mạch bị năng lượng mạnh mẽ chèn ép, tựa như có người rút đi toàn bộ kinh mạch của hắn vậy, cảm giác thống khổ đó nếu như không phải Lăng Tiêu có Đại Tự Tại Tâm Kinh hộ thể, thì sợ là đã sớm ngất đi rồi.

Hiện giờ phải luyện hóa phân thân này, năng lượng chứa trong đó so với tinh thạch tâm chỉ nhiều hơn chứ không ít hơn! Mà thân thể Lăng Tiêu thậm chí còn không thể dễ dàng mà tiêu hóa được năng lượng trong tinh thạch tâm!

Làm nghề rèn cần thừa dịp lửa còn nóng, muốn trùng kích từ Phân Thân Kỳ lên Hợp Thể kỳ nếu không có cơ duyên cực lớn, muốn chậm rãi tu luyện đến cảnh giới này thì cần rất nhiều năm, mà lúc này Lăng Tiêu đang có trong tay tinh thạch tâm và một khối năng lượng thể hình người hoàn mỹ, tức là hắn đã có được cơ duyên cực lớn đó, nếu còn không có can đảm trùng kích Hợp Thể Kỳ thì không phải tính cách của Lăng Tiêu.

Trong quá trình luyện hóa không ngừng khối phân thân hoàn mỹ kia, từng dòng năng lượng tiến vào cơ thể Lăng Tiêu, một giọt mồ hôi không biết đã bao năm chưa từng thấy chảy xuống từ trán Lăng Tiêu, rơi xuống đất tách một cái.

Biểu tình của Lăng Tiêu vô cùng thống khổ, khuôn mặt bị vặn vẹo vì đau đớn, năng lượng vô biên điên cuồng va đập vào kinh mạch của Lăng Tiêu. Con đường vốn chỉ một người có thể qua bỗng chốc có mười người ngang ngạnh tiến vào, cảm giác này quả thực là thống khổ!

Kinh văn của Đại Tự Tại Tâm Kinh không ngừng vang lê trong đầu Lăng Tiêu, cảnh giới của tầng thứ tám quả thực dũng mãnh. Có Đại Tự Tại Tâm Kinh hộ thể, Lăng Tiêu có thể bớt được một ít thống khổ, tuy rằng cả người ướt sũng như bị nhúng nước, nhưng thần sắc thống khổ trên mặt lại được giảm bớt rất nhiều.

Ít nhất thì, hắn có thể khống chế được.

Tầng thứ chin của Đại Tự Tại Tâm Kinh: “Niết bàn tái sinh”. Lăng Tiêu đã từng tìm hiểu vô số lần nhưng không thể nắm bắt được điểm mấu chốt. Bố chữ này tuy Lăng Tiêu hiểu được hàm nghĩa, nhưng tóm lại là không thể chết một lần, sau đó lại sống lại rồi mới trùng kích cảnh giới này chứ?

Cũng may, tầng tám Đại Tự Tại Tâm Kinh cũng đã đủ để củng cố đạo tâm Lăng Tiêu rồi, cho nên cũng không cần vội vã đột phá làm gì.

Từ Phân Thần kỳ đến Hợp Thể kỳ cũng không phải là một bước nâng cao thực lực đơn giản.

Thử so sánh thế này, Lăng Tiêu tại Phân Thần kỳ cộng cả bản tôn và phân thân lại thêm pháp bảo, nếu đối chiến với một gã trung cấp tu luyện giả thì có thể đánh bại, thậm chí là giết chết. Tuy nhiên, nếu đối phương là một cao cấp tu luyện giả thì với bản lĩnh Phân Thần kỳ mà muốn giết chết đối phương thì quả là nhiệm vụ bất khả thi.

Nếu tiến vào Hợp Thể kỳ, với một tu chân giả thì cảnh giới đâu chỉ cao hơn mười lần? Nguyên thần thứ hai bất cứ lúc nào cũng có thể dùng năng lượng ngưng kết thành thực thể tiến hành tác chiến, cho dù chiến bại, thân thể bị hủy, nhưng nguyên thần này lại không dễ gì bị tổn thương. Cùng với cảnh giới Hợp Thể kỳ, cho dù là kiếm tu Thục Sơn chỉ chuyên tu kiếm cũng sẽ có được đạo thuật cực mạnh.

Cái gọi là một đường thông thì cả trăm đường thông, đường lớn có hàng ngàn hàng vạn, trăm sông đổ về một biển.

Pháp môn tu luyện có thể có vô số loại, nhưng khi đạt tới Hợp Thể kỳ, kỳ thực người tu chân dần dần lại cùng hướng tới một phương hướng.

Trong cơ thể, lực lượng bắt đầu trở về với căn nguyên!

Năng lượng chân chính mạnh mẽ, chính là năng lượng căn nguyên! Người tu luyện là phải tu luyện toàn bộ thành lực lượng căn nguyên. Người tu luyện được tới mức tận cùng chính là tu chân Đại Thừa kỳ, mà tới thời điểm đó rồi cũng chẳng khác nào đã thành tiên.

Hợp Thể kỳ, chính là bước đầu tiên của loại lực lượng căn nguyên này!

Một khi Lăng Tiêu đột phá lên Hợp Thể kỳ, tu luyện giả cao cấp của Phương gia bị nhốt trong trận kia, có thể nói là sẽ chẳng còn chút may mắn nào nữa! Cho dù lão tổ tông nghe nói là đã tấn công vào cảnh giới đại viên mãn có đến đây thì cũng chỉ vô bổ mà thôi!

Tứ Tượng đại trận này ngay đến cả cường giả Độ Kiếp kỳ còn không làm gì được, mà Độ Kiếp kỳ, như Lăng Tiêu thấy cho dù không nói là mạnh hơn đại viên mãn, cũng không kém hơn cảnh giới đại viên mãn nửa phần!

Nói về Đại Thừa kỳ, tới loại cảnh giới này rồi, muốn giết chết cường giả đại viên mãn căn bản chỉ cần nhấc một ngón tay thôi!

Lăng Tiêu tuyệt đối không tin, có một chí cường giả đại viên mãn nào có thể đánh bại được người tu chân Đại Thừa kỳ. Tuy rằng chưa bao giờ thấy qua cường giả đại viên mãn, nhưng Đại Thừa kỳ chính là tu chân giả đã độ Thiên kiếp đó!

Uy lực của thiên địa là không thể nào tưởng tượng nổi, võ giả đại viên mãn chưa từng trải qua Thiên kiếp, sao có thể là đối thủ của tu chân giả Đại Thừa kỳ?

Thời gian mỗi ngày qua đi, hai nàng Diệp Tử và Nha Nha căn bản là không có tâm tư tu luyện, hơn mười năm xa cách, khó khăn lắm mới được gặp lại Lăng Tiêu, cùng là người tu chân, Diệp Tử và Nha Nha đều hiểu được tầm quan trọng của việc đột phá lên Phân Thần kỳ và cần phải trả giá bằng gian khổ và nguy hiểm.

Cho nên, hai nàng đều lo lắng mà chờ đợi.

Phân thân hoàn mỹ không tỳ vết lúc này bắt đầu di chuyển quanh Lăng Tiêu với tốc độ cao, từ đầu còn có thể thấy quỹ tích chuyển động, nhưng sau đó căn bản là không thể nhing thấy gì nữa, chỉ có thể thấy một luồng sương khói lờ mờ bóng dáng, vô thanh vô tức vây quanh Lăng Tiêu.

Đồng thời, năng lượng vô biên từ phân thân không ngừng bay tới thân thể Lăng Tiêu. Thoạt nhìn thì nhẹ nhàng bâng quơ, trên thực tế thì chỉ cần Lăng Tiêu hơi sơ ý một chút thôi là sẽ lâm vào cảnh vạn kiếp bất phục!

Đây cũng là nguyên nhân mà gần như mọi người trong Tu Chân giới đều không tán thành việc nhanh chóng nâng cao thực lực thế này! Muốn đi đường tắt ư, vậy phải trả giá nhiều hơn người khác!

Thân thể Lăng Tiêu không ngừng phình lớn ra, biến thành một người khổng lồ. Khi ngồi xuống thì đầu gần như chạm nóc phòng. Trong cả thân thể hoàn toàn đều là năng lượng, trong rất nhiều nơi còn đang diễn ra tình trạng vùi lên dập xuống. Khuôn mặt Lăng Tiêu phù lên lại xẹp xuống, hoàn toàn bị dòng năng lượng mạnh mẽ kia hành hạ!

Trong tâm Lăng Tiêu vẫn duy trì bình tĩnh và tỉnh táo, không ngừng vận hành công pháp cao cấp của Thục Sơn kiếm phái, lược từng sợi năng lượng kia, sau đó dẫn đường cho nó tới nơi nên đi.

Tuy rằng rất chậm, nhưng liên tục không ngừng!

Mà lúc này nếu thân thể Lăng Tiêu không thể chịu nổi năng lượng khổng lồ như vậy mà bùng nổ, thì trong phạm vi mấy ngàn dặm sẽ không còn một người sống!

Đừng nhìn thành Vọng Thiên có nhân khẩu trăm vạn, trong đó có thể có vô số cường giả ẩn thế, thậm chí có những lão giả đại viên mãn không xuất thế. Nếu Lăng Tiêu thất bại, luồng năng lượng khổng lồ này có thể san thành Vọng Thiên thành bình địa trong nháy mắt!

Mặc kệ cường giả mạnh bao nhiêu đều không thể thoát!

Cho nên, nguy cơ thật sự thực ra không nào không có, không ai ngờ được giờ phút này, mỗi người trong thành Vọng Thiên thực sự đang bị bóng ma tử vong phủ xuống!

Lăng Tiêu không nhịn được phát ra tiếng rên rỉ, tiếng kêu kia thống khổ đến cực điểm, giống như tiếng vọng từ địa ngục tới, khiến cho người ta nghe xong toàn thân phải run rẩy, không thể ngăn cản được cảm giác sợ hãi đang xâm chiếm cơ thể!

Thất khiếu của Lăng Tiêu bắt đầu đổ máu, bộ dạng thê thảm khủng bố, năng lượng trong cơ thể tán loạn khắp nơi, Lăng Tiêu phải lược từng sợi năng lượng, vừa muốn áp chế chúng lại muốn không ngừng luyện hóa chúng!

Phân chia tinh thần lực thành vô số phần mới có thể làm nhiều việc cùng lúc. Tu luyện, vốn là chuyện không an toàn!

Cùng với tiếng kêu đau đớn của Lăng Tiêu, một chút năng lượng cuối cùng của phân thân hoàn mỹ đang không ngừng bay vòng xung quanh Lăng Tiêu cuối cùng cũng tiến vào kinh mạch Lăng Tiêu!

Trước đây nếu nói kinh mạch Lăng Tiêu chỉ là một còn đường hẹp quanh co, chỉ một hai người có thể qua, vậy thì hiện giờ đã trở thành con đường rộng đủ chống đỡ cho hơn mười người cùng đi qua!

Mà lúc này, thân thể của Lăng Tiêu vẫn vô cùng lớn, trong đầu chiếu ra toàn bộ tình huống chung quanh Thục Sơn phái, giữa Tứ Tượng đại trận, người đang khoanh chân ngồi ở hướng đông xuất hiện trong lòng Lăng Tiêu!

Lăng Tiêu gầm rống một tiếng, thân mình ầm ầm phá tan cả gian tĩnh phòng, giống như sao băng nhảy vào trong trận pháp, quát to:

– Phương gia lão quỷ, lại đây nhận lấy cái chết!

thanhtu121

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN