Ngạo Thế Đan Thần
Chương 76: Luyện thành Đại Nguyên đan
Trầm Tường đầu tiên luyện chế chính là Đại Nguyên đan, bởi vì hắn muốn thông qua dùng loại đan dược này để tăng tu vi lên, hắn chỉ có tiến vào Phàm Võ Cảnh tầng chín, mới có thể đi tới những đại môn phái kia.
Chủ tài liệu của Đại Nguyên đan có ba loại, tuy rằng không nhiều, nhưng đều cần năm trăm năm trở lên, mà tài liệu phụ trợ thì nhiều đến chừng hai mươi dạng, niên đại cao nhất cũng cần trăm năm, thấp nhất là năm mươi, sáu mươi năm, có thể thấy được trình độ trân quý của Đại Nguyên đan, nếu như thất bại, luyện đan sư kia nhất định sẽ khóc một quãng thời gian dài.
– Trái cây như tảng đá kia, đúng là khó xử lý a!
Trầm Tường đã bắt đầu luyện chế, dược liệu nguyên bản là của Dược gia, chỉ có bốn phần, giá trị mỗi một phần đều hơn 100 ngàn đại linh tệ.
Tuy Viêm Long bảo lô có thể làm hỏa diễm trở nên càng thêm tinh thuần, thích hợp luyện đan, khống chế nhiệt độ cũng càng thêm thích làm gì thì làm, thế nhưng không biết trình độ kháng nhiệt của linh dược, thì thần lô gì cũng đều vô dụng.
Hiện tại Trầm Tường liền phân ra hơn hai mươi cỗ thần thức, phân biệt khống chế hơn hai mươi đoàn hỏa diễm đốt cháy hơn hai mươi loại linh dược, hơn nữa những linh dược này phải ở cùng một thời gian hóa thành thuốc bột, trước sau không thể cách biệt quá nhiều, hơn nữa Trầm Tường còn cần dùng tâm tư to lớn tụ tập những linh khí bên trong linh dược tinh luyện ra ở chung một chỗ, đây là chuyện rất tiêu hao thần thức, bất quá Viêm Long bảo lô có thể để hắn tiết kiệm thần thức, hắn không cần một bên luyện đan một bên dùng đan dược khôi phục thần thức.
Thần thức của Trầm Tường ở trong đan lô giống như đã qua cả ngày, nhưng bên ngoài chỉ là một lát! Bởi vì thời gian bên trong Viêm Long bảo lô là tăng nhanh trôi qua, không giống cùng thời gian bên ngoài!
– Mẹ nó, xong rồi!
Trầm Tường đầu đầy mồ hôi, nhìn Viêm Long bảo lô bốc lên khí vụ đủ mọi màu sắc, không khỏi mắng to lên.
Đây là hơn một trăm ngàn đại linh tệ, lập tức liền hóa thành yên vụ, Trầm Tường không khóc đã xem như là rất tốt.
– Không hổ là Viêm Long bảo lô, dĩ nhiên không có bể mất.
Tô Mị Dao khanh khách cười duyên lên.
– Mị Dao tỷ, nàng cũng đừng kích thích ta!
Trầm Tường nói lầm bầm.
Vừa nãy hắn là bởi vì đốt cháy một loại linh dược tên là Thiết Nguyên quả mới đưa đến thất bại, bởi vì Thiết Nguyên quả kia kiên cố đến mức làm hắn không tưởng tượng nổi, thiêu sao cũng không nát, điều này làm cho hắn nhất thời gia tăng hỏa diễm, nhưng ai biết Thiết Nguyên quả ở thời điểm này nổ tung, linh khí trào ra làm cho những thuốc bột cùng dược khí khác bên trong hỗn thành một đoàn, sinh ra các loại phản ứng, cuối cùng nổ tung, từ trong Viêm Long bảo lô phun ra.
– Ta đã sớm nói với ngươi, trái cây kia rất khó xử lý, năm đó ngay cả ta cũng ăn rất nhiều thiệt thòi từ thứ quái quỷ này! Bây giờ nhìn thấy có người thất bại ở trước mặt ta, ta đương nhiên là hài lòng đến tàn nhẫn.
Tô Mị Dao nhìn hắn phun ra cái lưỡi hồng hào thơm tho, tiếp tục cười duyên.
Mỗi lần luyện đan, Tô Mị Dao đều sẽ đi ra ở chung một chỗ cùng Trầm Tường, có đôi khi nàng sẽ lau mồ hôi cho Trầm Tường, có đôi khi sẽ cười trên sự đau khổ của người khác, có đôi khi sẽ cổ vũ Trầm Tường, tình cờ còn có thể đùa giỡn hoặc là mê hoặc Trầm Tường một thoáng.
Trầm Tường bĩu môi nói:
– Nàng thất bại nổi, nhưng ta không thể được, hiện tại chỉ có ba phần tài liệu.
Hắn kinh thán năm đó lúc Tô Mị Dao học tập luyện đan nắm giữ tài nguyên phong phú, lại có thể thất bại rất nhiều lần.
– Hảo đệ đệ, đừng nản lòng chứ, nhân gia chỉ là nghĩ đến chuyện năm đó, rất là hoài niệm.
Tô Mị Dao cầm khăn lụa đi tới, mặt lộ vẻ cười ngọt ngào lau chùi mồ hôi trên mặt Trầm Tường.
Trầm Tường hít mùi thơm cơ thể thấm vào lòng người kia của Tô Mị Dao, cảm thụ tay ngọc mềm mại của nàng thỉnh thoảng xoa xoa trên gương mặt hắn, điều này làm cho hắn cảm thấy có một loại hạnh phúc nói không ra lời.
Nghỉ ngơi qua đi, Trầm Tường tiếp tục luyện chế…
Lần thứ hai, hắn vẫn là thất bại, tương tự là thất bại ở giai đoạn xử lý Thiết Nguyên quả.
Lần thứ ba, hắn thành công giải quyết Thiết Nguyên quả kia, nhưng ở thời điểm ngưng đan cuối lại không cách nào khống chế nhiều loại dược liệu cùng dược khí dung hợp, dẫn đến bên trong Viêm Long bảo lô xảy ra nổ tung!
– Lão tử thực sự là phá sản a, ngăn ngắn hai canh giờ, gần như 400 ngàn đại linh tệ cứ như vậy bốc hơi rồi.
Trầm Tường nằm trên mặt đất, nhìn những khí vụ phiêu tán trong mật thất, một mặt đau lòng.
Trầm Tường càng đan dược tiếp xúc đến đan dược cao cấp hơn, càng rõ ràng tại sao luyện đan sư lợi hại sẽ ít như vậy, bởi vì đại đa số người đều không tiêu hao nổi linh dược, hắn xem như là hơi có thiên phú, hơn nữa còn có Viêm Long bảo lô phụ trợ, luyện chế Phàm cấp thượng phẩm này cũng liên tục thất bại ba lần! Huống chi người khác?
– Mị Dao tỷ, ngươi hôn ta một cái, như vậy ta mới có động lực, lần lượt thất bại, ta có chút sợ hãi.
Trầm Tường sợ hãi nói, sau khi nói xong, vẫn một mặt cười khúc khích.
Tô Mị Dao kiều thối một tiếng:
– Ngươi tiểu bại hoại này, lại giả ngu với ta! Cùng ta nói đùa thì được, ngươi tuyệt đối đừng nói loại lời nói này cùng sư tỷ của ta, bằng không mặt ngươi ít nhất phải đắp thuốc vài ngày.
Trầm Tường cười cợt nói:
– Cái này ta đương nhiên biết, Mị Dao tỷ lại không phải là không có hôn qua ta, hôn lại một thoáng cũng không có cái gì đi.
Lần trước Trầm Tường đạt được Viêm Long bảo lô, Tô Mị Dao nhất thời vui vẻ, liền hôn khuôn mặt Trầm Tường một cái, nhưng không nghĩ tới Trầm Tường vẫn ghi nhớ.
– Nghĩ hay lắm, ngươi còn như vậy, sau này ta sẽ không để ý đến ngươi.
Tô Mị Dao hừ nhẹ nói, nhớ tới ngày đó nàng hôn môi Trầm Tường, mặt nàng không khỏi hơi nóng lên, hai đám mây ửng đỏ say lòng người hiện lên, làm nàng càng thêm phủ mị mê người, Trầm Tường nhìn thấy mà sững sờ.
– Hừ, khẩn trương luyện đan đi!
Tô Mị Dao mặt càng đỏ hơn, nàng dậm chân, hờn dỗi một tiếng, liền hóa thành một đạo bạch quang, tiến vào trong giới chỉ kia.
Trầm Tường có chút mất mát, bất quá hắn biết nếu muốn thu được phương tâm mỹ nhân, nhất định phải làm cho mình cường đại lên, nghỉ ngơi chốc lát, Trầm Tường lần thứ hai chăm chú luyện đan, nếu như lần này thất bại nữa, hắn phải đi mua dược liệu.
Hơn nửa giờ, trong mật thất truyền đến tiếng cười tà ác của Trầm Tường:
– Ha ha… cuối cùng Lão tử cũng thành công, chỉ nửa ngày thời gian, ta liền học được luyện chế Đại Nguyên đan, ha ha…
Sau khi Tô Mị Dao cùng Bạch U U nghe thấy tiếng cười buồn nôn kia, đều dồn dập từ trong giới chỉ chạy ra.
– Sau này đừng có cười khó nghe như thế này nữa, bằng không ta sẽ bẻ răng ngươi.
Thanh âm lạnh như băng kia của Bạch U U truyền đến, làm cho Trầm Tường đang vui vẻ giống như ăn phải con ruồi, vội vàng thu tiếng cười loại này lại, đóng chặt miệng, rất lo lắng Bạch U U thật sự sẽ bẻ hết răng của hắn.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!