Ngạo Thị Thiên Địa - Chương 84: Xuân quang mê hoặc
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
32


Ngạo Thị Thiên Địa


Chương 84: Xuân quang mê hoặc



Nhóm dịch: Dungnhi

Nguồn: Vipvandan.vn

Đả tự: Bựa Thập Ngũ – KG

Liên Linh nghe vậy, trái tim băng lạnh lúc này mới cảm thấy ấm áp một chút.

Cảm nhận sự ấm áp truyền đến từ má, trong lòng Liên Linh có chút ngượng ngùng, lúc này cô mới phát hiện cả cơ thể mình đang nằm gọn trong tay Hàn Phong, tư thế của hai người vô cùng nhạy cảm.

Chỉ có điều không biết tại sao, Liên Linh không muốn rời khỏi vòng tay ấm áp đó, dường như trong đó, cô mới tìm được sự an toàn, thân thể không khỏi nép sát vào lòng Hàn Phong một cách vô thức.

Thấy Liên Linh dần dần lấy lại thần thái, Hàn Phong biết cô đã hồi phục, trong lòng không khỏi mừng thầm. Hắn không ngờ Liên Linh lại để ý đến dung mạo của mình như vậy, có lẽ vì liên quan đến kiếp trước.

Liên Linh của kiếp trước, trước khi phục hồi dung mạo, cũng đã từng gỡ bỏ mạng che mặt, hơn nữa, cô dường như không quan tâm đến ánh mắt kinh hãi của mọi người

Lúc đó, Hàn Phong cũng có mặt, và cũng bị diện mạo xấu xí của Liên Linh làm cho giật mình.

Bây giờ, ngồi sát bên cô, Hàn Phong mặc dù vẫn còn chút sợ hãi nhưng cảm giác xót xa còn nhiều hơn.

Đương nhiên hắn cũng biết diện mạo này của Liên Linh chỉ mang tính tạm thời. Kiếp trước sau khi hồi phục dung mạo, khuôn mặt của một Liên Linh – Khuynh Thành công chúa, Hàn Phong vẫn khắc ghi trong lòng.

Kì thực, Hàn Phong không biết, sở dĩ Liên Linh trở nên quan tâm đến diện mạo của mình như vậy, tất cả đều vì hắn. Lúc trước bị Đỗ Bằng giật mạng che mặt, muốn giở trò đồi bại với cô, mặc dù trong lòng vô cùng giận dữ, nhưng phản ứng cũng không dữ dội như khi nhìn phải đối mặt với Hàn Phong.

Ôm Liên Linh trong lòng, Hàn Phong dường như không muốn Liên Linh phải tiếp tục buồn phiền vì dung mạo của mình, lên tiếng nói:

– Kì thực, dung mạo của cô không phải là không hồi phục được.

Nghe vậy, Liên Linh không khỏi ngẩng đầu, Hàn Phong thậm chí còn có thể cảm nhận bàn tay đang ôm lấy cánh tay mình dường như chặt hơn một chút, xem ra Liên Linh rất quan tâm đến chuyện dung mạo của mình.

– Ngươi nói thật chứ?

Ngữ khí Liên Linh tràn ngập vẻ khó tin.

Ngay cả những vị danh y và luyện dược sư từng được Thiên Nguyệt đế quốc mời đến cũng phải bó tay. Thực sự cô khó có thể tin được những gì Hàn Phong nói, cho dù cô biết Hàn Phong không bao giờ lừa mình.

– Đương nhiên, ta đã lừa cô bao giờ chưa?

Hàn Phong tự tin cười nói.

Cảm nhận được sự tự tin trong ngữ khí Hàn Phong, hai mắt Liên Linh không khỏi sáng rực, thanh âm có chút vội vàng, hỏi:

– Ngươi mau nói cho ta biết, là cách gì?

Hàn Phong nghĩ một lúc, nói:

– Ta thấy dung mạo cô, là hậu thiên trúng độc tạo thành, mặc dù độc tố trong cơ thể đã được loại bỏ phần lớn nhưng độc tính của loại độc dược này cực mạnh, một số độc tố còn sót lại đã thâm nhập vào da cô, mới khiến dung mạo cô trở nên như vậy, xem ra không chỉ hai bên má cô, mà trên cơ thể cô cũng có những vùng thế này.

Những lời Hàn Phong vừa nói càng khiến Liên Linh tin tưởng hắn. Chuyện này cô chưa từng nói cho Hàn Phong biết, không ngờ hắn chỉ nhìn qua đã có thể đoán ra, thậm chí ngay cả cơ thể cô thế nào, hắn cũng đoán ra hết.

Nhưng, Hàn Phong không phát hiện ra sự biến đổi trong biểu tình của Liên Linh, vẫn tiếp tục nói:

– Muốn hồi phục dung mạo của cô, kì thực rất đơn giản, chỉ cần tạo ra một loại thuốc giải thanh trừ hết độc tố còn lại trong cơ thể cô, là sẽ có thể phục dồi dung mạo cũ.

Nhìn vẻ kích động trong mắt Liên Linh, Hàn Phong nói:

– Ta biết một loại đơn dược tên là thiên tâm tán. có thể giải trừ bách độc, một chút độc tố trong người cô, có lẽ chẳng là gì.

– Thật sao? Vậy làm sao để có thiên tâm tán?

Liên Linh kích động hỏi.

Hàn Phong cười cười, nói:

– Phương pháp luyện chế thiên tâm tán, rất ít người trong thiên hạ này biết được.

Dừng lại đôi chút, thấy Liên Linh lộ ra thần sắc thất vọng, Hàn Phong bổ sung thêm:

– Và ta là một trong số đó.

Nghe Hàn Phong nói vậy, Liên Linh lại quay về vẻ kích động ban đầu, nhưng trong đó vẫn xen lẫn một chút không dám tin.

Nhưng Hàn Phong lại nói:

– Mặc dù ta biết cách luyện chế loại đơn dược đó, nhưng nguyên liệu đang có không nhiều. Nhưng nguyên liệu này không hiếm, nhưng cũng không phải một chốc một lát là có thể tìm ra, sau này đành phải từ từ tìm vậy.

Hàn Phong mặc dù nói vậy, nhưng Liên Linh chẳng quan tâm, đối với cô mà nói, hai năm có thể trôi qua thì cô cũng chẳng để ý đến chuyện phải đợi bao lâu nữa.

Quan trọng hơn, Hàn Phong không vì chuyện diện mạo của cô mà bỏ rơi cô, đây mới là điều quan trọng nhất.

– Vậy, cô không còn phải lo lắng nữa nhé? Ta nhất định sẽ tìm đủ nguyên liệu, giúp cô hồi phục dung mạo.

Hàn Phong nói.

Liên Linh khe khẽ gật đầu.

Thấy Liên Linh đã hồi phục hoàn toàn, Hàn Phong lúc này mới yên tâm, hai tay khẽ dùng lực, đặt thân thể yếu ớt của Liên Linh lại lên giường.

Lúc này, Liên Linh vì tác dụng của nhuyễn hương tán, thân thể chẳng còn một chút sức lực, Hàn Phong biết dược tính của nhuyễn hương tán này phải mất một lúc nữa mới có thể hồi phục lực khí.

Đúng lúc đó, một chuyện hết sức bối rối đã xảy ra.

Vốn dĩ, sau khi trải qua một trận ẩu đả, quần áo trên người Liên Linh đã cps chút xộc xệch, cộng thêm việc giãy dụa trong lòng Hàn Phong, không cẩn thận để phần y phục trước ngực lệch sang một bên.

Chiếc cổ áo rộng khiến Liên Linh bị lộ ra xuân quang mê hoặc bên trong.

Lúc nãy vì ép sát vào lòng Hàn Phong nên không nhìn rõ. Bây giờ đặt Liên Linh nằm thẳng trên giường, xuân quang mê hoặc ấy vô tình lọt vào tầm mắt Hàn Phong. Liên Linh phát hiện ra biểu tình khác lạ của Hàn Phong, cũng lập tức phát hiện ra vấn đề.

Chỉ có điều, lúc này cô không còn chút sức lực nào để chỉnh sửa lại trang phục cho mình.

Hàn Phong thì lại càng bối rối hơn, không biết có nên giúp Liên Linh chỉnh lại cổ áo hay không, nhưng nếu như để hắn động thủ, hai người khó tránh khỏi có những tiếp xúc cơ thể, hơn nữa đó lại là chỗ nhạy cảm nhất của người phụ nữ nên hắn nhất thời cũng có chút khó xử.

Hai người cứ đơ ra như vậy một lúc, Liên Linh ngượng đến nhắm tịt mắt, chỉ có điều vẫn cảm nhận được ánh mắt thỉnh thoảng lại dừng lại trên ngực mình.

Liên Linh mím chặt môi, do dự một lúc, mới đè nén nỗi xấu hổ trong lòng, nói nhỏ:

– Hàn… Hàn Phong, mau giúp ta… chỉnh lại một chút!

– Ồ!

Nghe Liên Linh nói vậy, Hàn Phong lúc này mới kịp phản ứng, bồi rối tiền lên, giơ tay cẩn thận chỉnh lại y phục cho Liên Linh, triệt để che xuân quang mê hoặc lại.

Trong lúc chỉnh y phục, tay Hàn Phong không khỏi chạm vào cơ thể Liên Linh khiến cơ thể Liên Linh không ngừng run lên khe khẽ.

Sự bối rối giữa hai người cũng dần biến mất theo xuân quang. Cách đó không xa là hai thi thể bê bết máu.

Thấy Liên Linh hình như vẫn có vẻ ngượng ngùng, Hàn Phong nghĩ một lúc, kéo thi thể Đỗ Bằng và Trương Tử Lăng ra ngoài, tiện thể xử lý luôn thi thể của hai tên thủ vệ bên ngoài.

Có thể điều động được cả thủ vệ Hồng Diệp Thành, xem ra thân phận cũng không đơn giản.

Để đề phòng cẩn thận, Hàn Phong đưa xác bốn tên ra một nơi hẻo lánh xử lý. Kiếp trước sống hơn bốn trăm năm, giết không biết bao nhiêu người, Hàn Phong đương nhiên rất biết cách xử lý các xác chết.

Sau khi tiêu hủy sạch sẽ bốn cái xác, Hàn Phong quay trở lại trong phòng.

Liên Linh lúc này đã hồi phục được hơn một nửa lực khí, đang ngồi dựa vào đầu giường, trang phục vốn có chút lộn xộn xũng được cô chỉnh sửa sạch sẽ, tấm mạng che mặt bị Đỗ Bằng giật xuống cũng được trùm lên, che kín toàn bộ khuôn mặt.

Ngạo Thị Thiên Địa

Tác Giả: Cao Thiết

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN