Ngạo Thiên(Đấu Phá+LOL+Kim Dung) - Ba Hộp Đá
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
163


Ngạo Thiên(Đấu Phá+LOL+Kim Dung)


Ba Hộp Đá



Cảm ơn crimisis đã ủng hộ 2LT, thank you :))

————————————————————————————————————-

Chậm rãi bình ổn tâm tình sau khi xem phần thưởng nhiệm vụ, Tiêu Phong chuyển qua 3 hộp đá ở giữa, nếu hắn nhớ không nhầm thì trong 3 hộp đá này là 1 cuốn Phi Hành Đấu Kỹ, 1 cuốn độc kinh, 1 cuốn Đấu kỹ Sư Tử Hống.

-Tiên Nhi, đến đây.

Tiêu Phong đưa mắt nhìn về phía Tiểu Y Tiên gọi. Tiểu Y Tiên đang không ngừng đào dược liệu sau đó cho vào trong giới chỉ, nghe hắn gọi Tiểu Y Tiên quay đầu phụng phịu.

-Ta đã bảo không được gọi là Tiên Nhi, có chuyện gì thế.

-Ta thích!!!

-Ngươi…

-Bỏ qua đi, đến đây 3 hộp đá có giá trị nhất đây.

Thấy Tiểu Y Tiên sắp nổi điên, Tiêu Phong cười trừ nói.

-Hừ!!

Tiểu Y Tiên lườn hắn 1 cái rồi bước qua. Thấy nàng đi đến, Tiêu Phong đưa tay mở 3 hộp đá. Đúng nhớ nguyên tác, bên trong 3 hộp đá vẫn là Phi Hành Đấu Kỷ, Thất Thải Độc Kinh với Huyền Giai Đấu Kỷ: Cuồng Sư Ngâm.

-Uy, tên đáng ghét có thể nhường cho ta cuốn độc kinh không.

Tiểu Y Tiên nhìn thấy 3 cuốn trục được Tiêu Phong đặt giữa bàn nói. Tiêu Phong thấy Tiểu Y Tiên khát vọng với cuốn độc kinh thì khẽ cười.

-Nàng lấy cả 3 cuốn đi, ta tặng nàng đấy.

-Cái gì?

Tiểu Y Tiêu kinh ngạc nhìn Tiêu Phong. Lúc đầu hắn đã nhường nàng khu dược liệu, đến giờ hắn tặng nàng luôn cả 3 cuốn trục, nên biết chuyện giết đồng bạn để đoạt bảo là rất nhiều, không ngờ hắn lại tặng hết cho nàng.

-Đối với ta 3 cuốn này k cần thiết lắm, coi như quà cưới để lấy nàng đi.

Tiêu Phong hai tay bỏ vào túi quần, mỉm cười trêu chọc nàng.

-Hừ, ngươi nghĩ hay lắm, muốn cưới bổn tiểu thư từng này chưa đủ đâu.

Tiểu Y Tiên kinh thường nhìn hắn rồi cất 3 cuốn trục vào giới chỉ.

-Uỳnh!

Tiêu Phong chuẩn bị lên tiếng thì tiếng mở cửa đá vang lên, quay đầu nhìn về phía cửa.

Chỗ cửa đá tối đen, mười đạo nhân ảnh chậm rãi từ bóng đêm ngoài cửa đi vào, cuối cùng mạnh mẽ đem cánh cửa đá phá huỷ đi.

Một đạo nhân ảnh từ phía sau đi ra, cuối cùng tại ánh trăng chiếu rọi trên mặt đất, lộ ra diện mục, đúng là đội trưởng của Lang Thủ dong binh đoàn, Mục Lực.

Ánh mắt đầu tiên của hắn là đảo qua đống kim tệ kim quang lập loè bên trong thạch thất, trong mắt Mục Lực đã xẹt qua một tia tham lam, liếm liếm môi, liếc mắt nhìn qua chiếc hộp đá mà hai người Tiêu Phong đang mở, không khỏi mỉm cười nói :

-Thật có lỗi đã quấy rầy hai vị.

Tiểu Y Tiên thấy Mục Lục khuôn mặt lập tức trắng bệch.

-Ngươi theo dõi chúng ta.

-Không tính là theo dõi, mấy ngày trước ta có biết được thông tin tình báo chuyện Tiểu Y Tiên đi tìm bảo khố trong động, nhưng vì không biết vị trí chính xác cho nên ….

Mục Lực nhún vai cười nói.

-Ngươi như thế nào lại có tin tình báo? Chuyện này ta chỉ có đề cập qua với trợ thủ Lỵ Phỉ, ngươi … ngươi nghe từ nàng ta?

Tiểu Y Tiên đầu tiên trên mặt hiện lên một tia nghi hoặc, sau đó nhanh chóng chuyển thành phẫn nộ.

-Ha ha, nữ nhân ngu ngốc, chỉ cần nói ngon nói ngọt một chút là có gì trong lòng đều đem ra hết.

Mục Lực mỉm cười, cũng không phủ nhận phán đoán của Tiểu Y Tiên.

-Ngươi là một tên hỗn đản.

Mày liễu dựng đứng, Tiểu Y Tiên mắng một câu.

-Thật có lỗi, mấy thứ này đối với Lang Thủ dong binh đoàn chúng ta quá mức trọng yếu, chỉ cần có được nó là chúng ta có thể dễ dàng thu thập tất cả các thế lực trong Thanh Sơn trấn, đến lúc đó mới đủ tư cách phát triển thực lực ra bên ngoài. Trong mắt ta không bao giờ nghĩ cực hạn chỉ nằm trong cái thôn nho nhỏ này.

Mục Lực nhàn nhạt nói.

-Đem tất cả giao cho ta đi Tiểu Y Tiên, ta vốn rất có cảm tình với ngươi, ngươi nên hiểu rõ, chỉ cần ngươi đi theo ta, đến sau này ta chưởng quản Lang Thủ dong binh đoàn, tuyệt đối sẽ không bạc đãi ngươi.

Giương ánh mắt đầy thâm tình nhìn Tiểu Y Tiên, thanh âm của Mục Lực chợt trở nên nhu hoà.

-Đi theo ngươi? Ta hiện tại nói chuyện cùng ngươi đã thấy ghê tởm lắm rồi.

Thanh âm đầy trào phúng của Tiểu Y Tiên vang lên, có chút không coi hắn ra gì. Mục Lực mua chuộc người bên cạnh để theo dõi nàng đã làm cho nàng cực kì phẫn nộ.

Mục Lực cười cười, trong mắt hiện lên một tia âm lãnh, nhẹ giọng nói:

-Không việc gì, vậy ta sẽ cưỡng ép bắt ngươi ở bên cạnh ta.

Nói xong, ánh mắt Mục Lực di chuyển sang Tiêu Phong đang đứng trầm mặc ở một bên, cười nói.

-Ta nhớ không nhầm, ngươi cũng là một thành viên trong đoàn hài thuốc, ta cho ngươi một cơ hội, gia nhập đoàn chúng ta, ta sẽ tha mạng cho ngươi.

-Cái dong binh đoàn đến một Đại đấu sư cũng không có, vậy mà cũng dám kiêu ngạo sao?

Sờ sờ mũi, Tiêu Phong lắc đầu châm chọc.

-Vậy sao, giết!!!

Mục Lực âm lãnh cười, hai tay ra hiệu, lập tức mươi thân ảnh phía sau lao về hai người.

-Đứng sau ta!!!

Thấy bọn Mục Lực lao đến, Tiêu Phong lôi Tiểu Y Tiên về phía sau lưng, nghiêm túc nói. Lần đầu thấy hắn nghiêm túc như vậy, Tiểu Y Tiên bất giác gật đầu ôn nhu nói:

-Ừm ngươi cẩn thận.

Cầu view cầu cmt

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN