Ngạo Thiên(Đấu Phá+LOL+Kim Dung) - Trác Thí
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
190


Ngạo Thiên(Đấu Phá+LOL+Kim Dung)


Trác Thí



Thời gian như thoi đưa, lễ trưởng thành của Tiêu Gia đã đến, trong thời gian này, Tiêu Phong đã đạt đến Nhất Tinh Đấu Giả Đỉnh Phong, nhưng chiến lực lại ngang Đấu Giả Trung.

“Phu Quân, đi thôi”.

Trong phòng, Tiêu Phong đang mặc áo quần chuẩn bị thì ngoài cửa vang lên thanh âm của Tiêu Nhược Tuyết.

-Ta ra ngay.

Tiêu Phong mở của phòng, trước mặt hắn là Tiêu Nhược Tuyết cùng Huân Nhi. Tiêu Nhược Tuyết hôm nay mặc 1 chiếc váy liền thân màu trắng bó sát người làm lộ ra đường cong xinh đẹp, bên cạnh là Huân Nhi mặc 1 chiếc váy màu xanh nhạt, cả người toát lên vẻ u lan.

-Phu Quân, chàng làm gì..Oa.. thật đẹp.

Tiêu Nhược Tuyết bất mãn vì hắn để nàng đợi thì hai mắt nàng sáng lên, trước mặt hai nàng là Tiêu Phong, mái tóc dài để toán loạn được hắn buộc theo kiểu đuôi phượng ở phía sau, tóc mái xếp lại được vuốt xéo qua bên trái che đi một nữa con mặt trái, làm lộ ra khuôn mặt góc cạnh sắc nét, hôm nay hắn mặc áo sơ mi trắng bó sát người làm lộ ra cơ thể săn chắc của hắn, bên dưới là chiếc quân tây màu đen, chiếc thắt lưng da của Kim Xà tôn lên vẻ thanh tú của hắn, dưới chân là đôi giày humter màu trắng, cả người hắn toát lên vẻ yêu dị chết người, cỗ điển kết hợp hiện đại làm Tiêu Nhược Tuyết hai mắt phát sáng, Huân Nhi bên cạnh cũng nhìn hắn với đôi mắt kì dị.

-Phu Quân, chàng đi tán gái hay đi tham gia lễ trướng thành vậy.

Tiêu Nhược Tuyết nhìn hắn châm chọc.

-Nàng muốn chết hả?

Tiêu Phong làm bộ dạng hung ác với Tiêu Nhược Tuyết.

-Huân Nhi mau cứu tỷ.

Thấy Tiêu Phong đùa giờn, Tiêu Nhược Tuyết lại hùa theo giả bộ đánh thương trốn sau lưng Huân Nhi, Tiêu Phong lao tới, Tiêu Nhược Tuyết cười một tiếng rồi hường nơi làm lễ trưởng thành mà chạy. Huân Nhi phía sau thấy hai người như vậy tì trong tâm nàng có chút ước ao.

-Khi nào ta mới có hạnh phúc như vậy.

Huân Nhi nhìn theo bóng hai người khẽ nói.

-Nàng là hôn thê của ta.

Thanh âm của Tiêu Phong ngày ấy lại xuất hiện trong đầu nàng, khuôn mặt Huân Nhi bỗng hoảng hốt, một lúc sau nàng lại nở nụ cười ngọt ngào.

-Có khi Phong ca ca lại cho ta hạnh phúc đó.

Huân Nhi cất bước về phía thí luyện tràng, một lúc sau vị trí Huân Nhi vừa đứng hiện ra một lão giả, chính là người lúc trước hiện ra khi Tiêu Phong đưa Tieu Nhược Tuyết đi gặp Minh Nguyệt.

-Tiểu thư, người chọn con đường này sẽ rất gian nan đấy.

Lão giả lẩm bẩm rồi biết mất vào không gian như chưa từng xuất hiện.

Huấn luyện trường làm bằng đá xanh thật lớn, trong đó tập trung khoảng hơn một trăm thiếu niên thiếu nữ, trận trận ồn ào âm thanh, phóng lên cao Giữa huấn luyện trường, dựng một tấm bia đá đen dùng để trắc nghiệm rất lớn, loại bia đá trắc nghiệm này, cũng chỉ có một ít gia tộc có thực lực mới có tư cách trang bị, giá trị xa xỉ,bên cạnh bia đá đen, như cũ vẫn là vị trắc thí viên lạnh lùng của một năm trước đây .

Trên đài cao bên trái huấn luyện trường, đang ngồi là một ít nhân sĩ nội bộ trong gia tộc, tại chính giữa, là tộc trưởng Tiêu Chiến cùng ba vị trưởng lão.

Bên trong quảng trường, là các thiếu niên thiếu nữ đang sớm chờ được kiểm tra, đang bồn chồn đứng thẳng, một ít người ưu tú biểu hiện bình thường, trên mặt vẫn chưa có nhiều ít khẩn trương gì, một ít người thiên phú bình thường hoặc quá thấp, lại là vẻ mặt bàng hoàng cùng rối loạn.

Tiêu Chiến khẽ gật đầu đứng dậy, huấn luyện trường chìm trong im lặng, ngưng thanh quát:” Các ngươi đều là tộc nhân mới của gia tộc, nên biết hôm nay trắc nghiệm đối với các ngươi mà nói là cực kỳ trọng yếu, quy củ trắc nghiệm là phải đạt được đấu khí cấp bảy thì mới đủ tư cách, nếu không đạt đương nhiên không đủ tư cách, tiếp theo, dựa theo quy định của gia tộc, sau khi trắc nghiệm xong, người nào đấu khí dưới cấp 7, có quyền lợi hướng người có đấu khí từ cấp 7 trở lên phát ra một lần khiêu chiến, nếu khiêu chiến thắng lợi cũng được coi là đủ tư cách! ” Một khi tất cả mọi người đã rõ ràng, như vậy, trắc nghiệm bắt đầu!” Theo Tiêu Chiến trầm giọng, huấn luyện trường phía trên các thiếu niên thiếu nữ, nhất thời khẩn trương cực độ.

Hướng đến Tấm bia Đá màu đen, trắc nghiệm viên lạnh lùng tiến lên trước một bước, từ trong lòng lấy ra danh sách, thanh âm lạnh như băng, làm nhiều người phát lạnh toàn thân.

Khoanh chân ngồi phía trên tảng đá sạch sẽ, Tiêu Viêm bình tĩnh nhìn bạn cùng lứa bởi vì đấu khí không hợp cách mà ảm đạm khóc, đạm mạc liếm liếm miệng, cũng không bởi vậy mà động lòng, không cười nhạo cũng không an ủi.

Bọn họ tại so với chính mình càng là tộc nhân cấp thấp, tìm kiếm khoái cảm trên người họ có lẽ chưa bao giờ Tiêu Viêm nghĩ đến, chính mình có thể cũng sẽ có một ngày này.

Nhục nhân giả, nhân hằng nhục chi.

Tiêu Chiến điềm tĩnh nghiêm mặt nhìn sắc mặt khác nhau của tộc nhân dưới trường, trong lòng nhẹ nhàng hít một hơi, Viêm nhi, ngươi có thể vượt qua một ải này không ? “Tộc trưởng, thời gian sớm sắp đến, Tiêu Viêm sao còn chưa tới ?” Bên cạnh Tiêu Chiến, hai trưởng lão nhíu mày hỏi.

Tiêu Chiến khinh miệt liếc mắt hắn, nhàn nhạt nói : “Thời gian còn chưa tới, vội cái gì? Hai vị trưởng lão ngay cả một điểm định lực này cũng không có?” Bị Tiêu Chiến làm cho á khẩu, hai trưởng lão sắc mặt thoáng có chút khó coi, hừ lạnh âm trầm nói: “Cho dù ngươi mua đấu giá cho hắn trúc cơ linh dịch, vậy cũng không có thể làm cho hắn trong một năm thăng lên bảy đoạn đấu khí! Ngươi đừng mong chờ có kì tích gì xảy ra.” Nghe vậy Tiêu Chiến khuôn mặt giận dữ, hắn hiện tại cũng đang phiền não, tên gia hỏa này tựa hồ rất thích nói xấu người khác,đúng lúc hắn định quát mắng lại, giữa sân thoáng chốc náo loạn lên.

Đúng lúc này, trác thí viên lấy quyển sổ báo danh của thiếu niên Tiêu Gia ra.

-Tiêu Mị.

Thanh âm trác thí viên truyền khắp đài, người được nêu tên là 1 thiếu nữ mang khuôn mặt thanh thuần nhưng thân hình lại cực kì vũ mị, cả hai kết hợp tạo nên 1 sự xung đột chấn động lòng người.

Tiêu Mị đi lên cầu thang, đưa mắt nhìn quanh đài, nàng hơi khự lại khi nhìn thấy Tiêu Viêm ở góc cây, bất quá nàng định thần lại rồi vứt lại ánh mắt khinh bỉ, quay đầu qua một gốc của huấn luyện trường, nhìn thấy 1 thanh niên cùng 2 thiếu nữ đang nói chuyện với nhau, đó là Tiêu Phong, Tiêu Nhược Tuyết và Huân Nhi. Cảm giác thấy ai nhìn mình, Tiêu Phong nghi hoặc nhìn về phía Tiêu Mị. Thấy Tiêu Phong nhìn qua, Tiêu Mị làm cho mình đẹp nhất có thể, cuối cùng là trao cho Tiêu Phong 1 cái mị nhãn, rồi nhanh chóng bước lên đài Tiêu Mị k nhìn hắn lâu, mục địch chính là khơi gợi lòng hiếu kì của Tiêu Phong, nhưng khi Tiêu Mị quay đầu, nàng k biết Tiêu Phong nhìn nàng bằng ánh mắt quái dị.

-Bắt đầu đi.

Trác Thí viên nhìn Tiêu Mị nói. Tiêu Mị gật đầu, vươn cánh tay trắng nõn chạm vào tấm bia đá, nhất thời tấm bia phát sáng.

-Bát đoạn đấu khí.

Thanh âm nghiêm nghị của Trác thí viên làm phía dưới rung động.

—————————————————– Cầu like nhé, ai đã và đang đọc truyện của mình thì cho mình xin ít like nhé, không thì động viên mình 1v LT cũng được, cam kết k drop nhé

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN