Ngập tràn yêu thương
Chương 24: Ghét nhất là khác biệt văn hoá
#161
Truyện cười khi Từ Vi Vũ đi du học 1:
Vì người nước ngoài không ăn chân gà nên ở siêu thị bán rất rẻ. Có lần, anh mua nguyên một túi to đùng vác về phòng ngủ, đang nấu nướng thì một cậu bạn cùng phòng người nước ngoài nhìn thấy, tò mò hỏi đấy là cái gì.
Khi ấy Vi Vũ mới sang, nói chưa trôi chảy, không biết dùng từ gì đành bậy bạ: “This is fingers (Đây là chân gà, tên tiếng Anh của ‘gà’ anh ấy không biết nói).” làm cậu bạn người nước ngoài được phen hốt cả hoảng. Lúc nói chuyện với tôi, Vi Vũ còn đặc biệt khinh thường họ, “KFC, McDonald của họ toàn bán gà, thế mà không cho người Trung Quốc ăn chân gà.”
Tôi nghĩ, đúng là KFC, McDonald không bán chân gà thật.
Tôi hỏi: “Ở đó người ta không thích ăn chân gà à?” Ngon thế cơ mà.
Vi Vũ: “Những người tớ quen thì không, nhưng lúc tớ nướng xong bọn họ cũng xúm lại xuýt xoa khen thơm quá! Thế nên tớ vừa ăn ngon lành vừa hỏi chúng nó ‘Thơm không, thơm không’, hà hà hà.”
“…”
#162
Truyện cười khi Từ Vi Vũ đi du học 2:
Có lần ăn cam, Vi Vũ dùng máy bóc cam cầm tay, một cậu bạn không biết người nước nào nhìn anh làm nhoáy nhoáy bằng ánh mắt dành cho yêu quái. Sau khi quả cam tách thành mấy múi, bạn Vi Vũ nhà ta còn thuyết trình một bài về dụng cụ này, cậu bạn kia cảm thán rằng người Trung Quốc quá đáng sợ. Bạn Vi Vũ rất vui.
#163
Truyện cười khi Từ Vi Vũ đi du học 3:
Trường ĐH Oxford có phòng ăn buffet rất tiện, đồ ngon, giá rẻ, nhưng yêu cầu phải mặc trang phục nghiêm chỉnh mới được vào, trang phục nghiêm chỉnh là gì? Là âu phục khoác thêm áo choàng.
Có lần, Vi Vũ đến Oxford chơi với bạn, được đưa đến phòng ăn ấy.
Từ Vi Vũ nói: “Ôi, tý nữa tớ còn tưởng mình xuyên vào ‘Harry Potter’!” Rồi kể lể cậu bạn anh phát điên phát ngộ với cái quy định ăn uống ấy, không biết bao nhiêu lần vì không mặc bộ đồ 囧 mà phải nhịn ăn. Từ Vi Vũ thông cảm, “May mà anh không học ở Oxford.”
Tôi mỉa: “Có mà anh không thi được ấy?”
Vi Vũ: “Chậc, anh mà cố gắng á, Oxford, Cambridge chỉ là con ruồi!”
Tôi: “Thế sao anh không cố gắng? Hay vẫn như trên, không cố được?”
Vi Vũ: “Còn vì sao nữa, anh lo mình xuất sắc quá, em lại bị áp lực, sợ yêu anh là với cao chứ sao.”
“…” Tôi nói, “Anh đánh giá bản thân quá cao rồi.”
“Tình yêu, đừng đi! Anh sai rồi! Đại nhân, tiểu nhân không dám nói năng ngông cuồng nữa!”
#164
Có lần em trai gọi điện cho tôi, mếu máo: “Đợt trước mẹ gửi chân giò Kim Hoa đến trường cho em ấy? Bạn em nhìn thấy hỏi đây cái là gì, em trả lời leg… leg, thế là suýt nữa bị gọi điện báo cảnh sát!”
“Rồi sao?”
“Chị không thương em cái gì cả!”
“Do trình độ tiếng Anh của em kém cỏi cơ mà.”
“Nhưng khó dịch từ tiếng Trung sang lắm?”
“Có phải Jin Hoa leg không?”
#165
Khác biệt văn hoá vùng miền. Khi ăn cơm, bỗng tôi nhớ đến một cuộc đối thoại khá dễ thương, quay sang nói với Từ Vi Vũ đang ngồi đối diện: “Nào, vào trong bát của em đi[1].”
( [1] Một trong những từ phổ biến trên mạng, bắt nguồn từ quảng cáo sôcôla sữa viên M&M. Trong quảng cáo, một người đàn ông đi lấy sôcôla, cầm bát nói với viên sôcôla M&M: “Mau vào trong bát!” Viên sôcôla nói: “Ông vào trong bát thì có ấy!”)
Không ngờ, ai đó nhăn nhó một tý rồi nói: “Thích hấp hay kho tàu?”
Đây là sự khác biệt rõ ràng sao?
Ăn một lúc, anh hỏi: “Câu vừa rồi của em nghe quen quen, ở đâu ấy nhỉ? À, trong quảng cáo trên TV.”
Và, ngày hôm sau.
Sáng, rửa mặt xong bôi kem, Từ Vi Vũ: “Muốn có làn da hoàn hảo, chỉ có thể dùng Đại Bảo.” Dù rõ ràng loại kem ấy không phải Đại Bảo[2].
( [2] Một thương hiệu mỹ phẩm Trung Quốc.)
Đến cạnh bình nước rót một cốc nước tinh khiết Wahaha[3], “Trong mắt tôi chỉ có em.”
( [3] Một loại nước tinh khiết đóng chai do Vương Lực Hoành làm đại diện quảng cáo. )
Tối gội đầu, Từ Vi Vũ: “Tóc siêu mềm tung bay trong gió, tự tin là chính em[4].”
( [4] Quảng cáo dầu gội đầu Rejoice.)
Trước khi kiss, anh đang nhai viên ngậm, “Muốn thử hương miệng thơm tho không nào?” [5]
( [5] Quảng cáo viên ngậm của Cao Viên Viên. )
Tôi sắp phát điên: “Em sai rồi. Anh về bình thường được chưa?”
Anh trả lời: “Hay mà… Được rồi.” Lấy ra một chiếc “áo mưa”, “Để anh nói câu cuối cùng, ‘Cuộc sống hạnh phúc khi có một chiếc áo mưa’.” [6]
( [6] Quảng cáo BCS.)
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!