Ngày Bình Thường Của Miêu Bệ Hạ
Chương 4
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Một chiếc xe đi ra từ khu biệt thự nào đó, là bà Trình mới chuyển đến gần đây. Bà Trình đang đưa chó cưng ra ngoài chơi, qua qua lại lại vô cùng thu hút sự chú ý. Chỉ trong vài ngày, một người một chó đã rất nổi tiếng tại khu dân cư này.
Bà Trình là một phụ nữ trung niên phúc hậu.
Mà chó cưng của bà, là một chú chó săn Afghanistan quý tộc. Bộ lông bạch kim thướt tha như một dải lụa, kết hợp với dáng đi tao nhã, ngẩng đầu ưỡn ngực, mắt nhìn thẳng, khí chất phiêu phiêu như tiên
~Bà Trình đứng trước mặt cún cưng trông không khác gì nhà giàu mới nổi.
Thế gian như một trò đùa, người còn không thần thái bằng chó =)))))
Mà bà Trình chẳng hề nhận ra, vẫn khăng khăng chạy theo hình tượng quý bà. Ngặt nỗi vật tham chiếu lại không thay đổi, hết sức chênh lệch, vô cùng tức cười.
Dao Quang vừa đi qua đây thì bắt gặp tình huống hài hước này.
Tiếp sau đó, một con chó Husky há mồm lè lưỡi, hồng hộc chạy tới, mặc kệ chủ của nó đang đuổi đứt hơi đằng sau, vừa chạy vừa gọi “Củ Cảiiiiii” đến khàn cả giọng vẫn không thể lay chuyển quyết tâm lao về phía trước của nó. Husky chạy đến chỗ bà Trình và cún cưng thì phanh gấp lại, sau đó cắn vào đuôi con Afghan. Khi mọi người còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, trong mắt lại xuất hiện thêm một con mèo trắng dưới bóng cây bên đường, dùng hết tốc lực xông đến.
Quần chúng vây xem sôi trào: “Giồi ôiiii, mau ra đây mà xem chó với mèo đánh nhau kìa”. Con chó Husky nhào đến trước mặt Dao Quang, mà vuốt mèo cũng đã vả bôm bốp vào cái mặt đẹp trai của chó.
Con người nghe không hiểu mấy em chó nói gì, nhưng Dao Quang thì hiểu. Con Husky này là đói đòn, cắn đuôi con Afghan còn gọi người ta là vợ yêu, nhưng quan trọng nhất – con ngáo đá này dám gọi Miêu bệ hạ là H-O-N-E-Y. Honey cái đầu mầy, đồ chó mắt mù!!! =_=
Tốc độ mèo vung móng khiến người ta hoa cả mắt, đánh cho chó ngốc hoa mắt váng đầu. Miêu bệ hạ với sức chiến đấu mạnh mẽ không có đối thủ, khống chế lực đạo rất tốt, sẽ không làm nó bị thương, nhưng đau thì thôi rồi.
Lúc chủ của Husky đuổi đến nơi thì thấy chó ngốc nhà mình đang quỳ rạp dưới đất, thút tha thút thít như thiếu nữ bị áp bức, tròng mắt lam đậm thấy cậu đến thì ầng ậc nước như sắp khóc đến nơi.
Đây là lần đầu tiên Kha Nguyên thấy Củ Cải to gan lớn mật nhà mình tội nghiệp đến thế, đã vậy còn xin được tha thứ với một con mèo?
Kha Nguyên còn chưa nghĩ thông, bà Trình đã tiến lên bênh vực cho chó cưng nhà mình, “Tiểu Nguyên này, Củ Cải nhà cháu bị sao thế, sao cứ chọc ghẹo William nhà cô hoài vậy? William mang huyết thống quý tộc vô cùng cao quý, Củ Cải hết hy vọng đi! Cho dù tình yêu không phân biệt thân phận, giới tính, chúng nó cũng không có tương lai đâu.” ╮(╯▽╰)╭ (Đm quỳ =)))))
Kha Nguyên: “… …” Dì hàng xóm tưởng tượng phong phú quá, một học sinh trung học còn chưa biết yêu là gì, phải dùng vẻ mặt nào để phân tích với bà về tình cảm giữa hai con chó đây?
May mà bạn học của cậu kịp thời đến cứu trận, một đám thanh thiếu niên chạy lại đây, tuổi trẻ phơi phới, đi tới nơi đâu là nơi đó sẽ không còn nhàm chán và xấu hổ.
Nhìn thấy bạn học đã đến đông đủ, Kha Nguyên tươi cười xán lạn, “Chào mọi người, mẹ tớ hôm nay đi khu sinh thái, chúng mình có thể vui chơi thoải mái~”
“Ăn hết sức chơi hết mình, đại gia em yêu anh!”
“Thích quá điiiiii >_
2. Củ Cải đệp trai ngầu lòi =)))))
3. “Góa phụ đen” là em:3
4. Các món Cánh gà om coca, giò heo hầm nấm, tôm viên chiên xù:
Giò heo hầm nấm
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!