Ngày Gió - Chương 9: Sạch bóng
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
525


Ngày Gió


Chương 9: Sạch bóng


Lam vừa bước chân vào toà soạn đến bàn lễ tân đã thấy chị lễ tân cười tươi rói.

“Chúc mừng cô gái nhé”

Lam “???”

Chưa vào đến chỗ bàn làm việc của mình mọi người đã đón xúm lấy hỏi han.

“Ôi chúc mừng gái xinh nha, bình yên sóng lặng rồi”

Lam lại ngơ ngác tiếp. Mình không đi làm một ngày có chuyện gì xảy ra với trái đất này vậy.

Chị béo mục thời sự thế giới nói với sang “Ôi Lam ơi hôm qua mọi người lo cho cô gần chết, cả tòa soạn gọi điện thoại mãi cho cô không được. Hôm nay lên mạng đã sạch bách sáng bóng rồi”

“Ơ, chị nói gì em không hiểu”

Vừa lúc Thuận Thy chạy ra kéo cô “Vào đây vào đây kể từ đầu xem nào”

Lam “???”

“Có chuyện gì mà mọi người nhìn em như là em mới kiếm được đại gia vậy sư phụ?””

“Trời ơi cái con nhỏ này, làm chị mừng muốn chớt. Coi bộ kiếm được anh đại gia nào thiệt rồi heng?”

“Ôi chị chẳng bảo em lì đòn ương bướng thế này không đại gia nào chịu hả. Có chuyện gì chị nói đi, em không hiểu gì hết trơn”

Thuận Thy tròn mắt nhìn Lam ngạc nhiên, sao nó như từ trên trời rơi xuống vậy. Vẻ mặt này dễ mà con bé chưa biết gì thật. Thuận Thy ấn Lam ngồi xuống trước máy tính của chị.

“Lên mạng đi nhanh lên, đường đường là một nhà báo điều tra mà update chậm chạp quá”

Lam cũng sốt ruột, cô nhanh chóng vào các diễn đàn báo chí, cô trợn tròn mắt vẻ mặt không thể tin nổi. Sau một đêm những tin tức đời tư của cô biến sạch không còn dấu vết. Những tus xỉa xói đời tư của cô cũng không còn nữa.

“Ô lạ nhỉ, em cũng không biết sao lại thế này”

“Cô khai thật đi, có ai giúp đúng không?”

Cô nhíu này suy nghĩ, đầu nhanh chóng chuyển động xem ai đủ sức làm chuyện này nhưng nghĩ nát óc cũng không ra là ai.

Chị Thuận Thy ghé sát tai thì thầm “Hay lại va phải đại gia nào rồi, nghe phong phanh các giám đốc doanh nghiệp gần đây tìm em tôi nhiều lắm”

“Chị này, chị nghĩ em như thế hả” Lam mếu máo. “Họ tìm em cũng chỉ vì mấy cái bài đánh đấm để ký hợp đồng truyền thông thôi”

Thuận Thy nhún vai “Thì cũng có sao đâu có qua có lại”

“Em thề, em không phải loại người đó mà, chứ không em còn ở khu tập thể tối om đấy à”

“Vậy thì thế lực nào giúp không công cho cô sao. Chà, nghe có mùi yêu đương gì rồi đây, hay cô sắp thoát kiếp FA rồi”

Lam thở dài, “Em cũng mong thế đây, đời chưa biết thịt trai có vị thế nào”

Lam gõ cửa phòng tổng biên tập. Người có quyền lực thao túng chuyện này chắc là chú ấy rồi.

“Con bé này, làm được đấy, chú còn lo lắng cháu không thể đứng vững vì những lùm xùm đó”

“Cháu chưa kịp suy sụp thì nó đã biến mất rồi, không biết ai đã động tay”

“Ơ thế không phải cháu làm?”

Lam ngơ ngác, cô đã nhầm. Vậy là ai?

Lam nói sơ qua tình hình những ngày gần đây của cô với chú Thành, trao đổi với chú một chút về bài sắp lên trang rồi đi về nhà.

Vừa vào đến cửa, đã thấy Tú Hân thần mặt ra, không nhanh nhảu như trước. Đã vậy mắt còn đỏ hồng sưng húp.

“Hân, cậu có chuyện gì sao?”

Tú Hân sụt sịt “Ba mình bắt về nhà sống không được sống ở đây nữa. Mà mình thì không muốn về nhìn mặt bà ấy chút nào”

Lam thay đồ rồi ngồi bên cạnh Hân, lột quả chôm chôm đưa cho bạn.

“Ba cậu cũng là lo cho cậu nên mới làm vậy. Với lại về nhà điều kiện sống cũng thoải mái hơn mà. Cậu nhịn bà ấy một chút là được”

Lam dấu lo lắng trong lòng, Hân mà chuyển về nhà sống thì mình cô sẽ phải chịu tiền thuê nhà. Một tháng 3 triệu với người khác không là gì nhưng đối với cô thì…còn tiền điện nước mạng và sinh hoạt nữa.

Hân nắm tay Lam, vành mắt đỏ hồng.

“Mình mà phải về nhà thì cậu làm sao bây giờ?”

Lam trấn an “Cậu đừng lo, mình còn có lương với lại làm thêm nữa. Với lại sắp tới mình cũng có một số hợp đồng truyền thông nữa mà”

“Đồ ngốc không lừa được mình đâu, lương ba cọc ba đồng, làm thêm được mấy xu đâu. Người như cậu mà viết để kiếm tiền từ hợp đồng truyền thông thì có mà giàu lâu rồi”

“Thì bây giờ mình tập hihi”

Hân dí ngón trỏ lên trán Lam.

“Đồ lì lợm, nếu mà cậu chịu dối trá một tí, chịu nhún nhường luồn cúi một tí thì đời có phải đỡ khổ hơn không. Mình thương cậu quá”

Lam cười ôm cánh tay Hân lắc nũng nịu “Cậu có khác gì mình đâu. Mình cứ sống thế này thôi, đầu năm nay cậu rút lá bài vượng số mà, hứa nuôi mình cả đời còn gì”

“Thôi cô Mạch Lam ơi, tôi chưa nuôi nổi thân tôi nè”

“Thôi đừng nói chuyện này nữa, bao giờ cậu về nhà?”

“Mình chưa sắp xếp. Trong tuần này mình cố đi xin việc khác xem thế nào. Nếu xin được việc thì mình sẽ không về” Hân căm giận nói.

“Bố mình đã can thiệp cho nên công ty mình buộc chấm dứt hợp đồng với mình, ông ta muốn cắt tài chính để ép mình về nhà”

“Đời chúng ta thật khổ luôn bị người khác chi phối. Để mình hỏi mấy người bạn xem có chỗ nào tuyển thì cậu nộp hồ sơ”

“Ừ, lại startup vậy” Hân thở dài.

“A, mải nói chuyện của mình quên mất. Chuyện của cậu rốt cuộc là thế nào vậy? Sao tin tức lại sạch bóng như thế chứ?”

“Haizz, mình cũng đang thắc mắc đây” Lam bóp trán.

“Hay có tên nào thương thầm nhớ trộm cậu?” Hân trở về vẻ hào hứng hoạt bát như ngày thường.

“Ôi làm gì có kẻ nào thầm thương mạnh vậy chứ. Mà thương kiểu vậy sợ lắm à nghen”

“Sao phải sợ, mưa đến đâu mát mặt đến đó chứ”

Lam kể cho Hân nghe cuộc gặp của mình và tổng giám đốc Avenue.

“Cậu có nghĩ anh ta làm không” Lam hỏi

“Không thể nào. Theo kinh nghiệm làm trong giới truyền thông của mình thì chẳng thể nào có chuyện doanh nghiệp đang bị đánh tơi tả lại có thể quay ngoắt 180 độ bảo vệ kẻ địch”

“Cũng đúng. Anh ta còn tung tiền để ra điều kiện với mình dập bài thì làm sao lại có thể tẩy trắng chuyện của mình cơ chứ”

“Để xoá 1-2 tin tức không khó, nhưng để dập tắt tin trên mạng xã hội là vấn đề lớn và phải chi rất nhiều tiền. Avenue là giới làm ăn, chắc chắn không nhân nhượng mà không có điều kiện”

“Vậy chỉ còn một khả năng “Anh ta có tình cảm với cậu” Tú Hân chắc nịch.

“Không thể có chuyện đó được. Cậu có nghe anh ta có vị hôn thê- tổng giám đốc truyền thông Diệp Anh là thanh mai trúc mã từ nhỏ không? Mình đã chứng kiến anh ta rất chiều chuộng cô ta”

“Nếu vậy thì chỉ có một trường hợp xảy ra là, anh ta làm như vậy là để dằn mặt cậu. Anh ta có thể xoay chuyển được tất cả mọi thứ xung quanh cậu”

Lam sa sầm mặt “Mình sẽ không thoả hiệp, anh ta tưởng mình là vua chắc. Tuần này mình sẽ mổ xẻ thuế của Avenue

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN