CHƯƠNG 43
Gió đêm mát lạnh thổi vào người Lưu Thiên Hàn, nhưng cơ thể anh lại càng nóng hơn.
Anh biết rằng chỉ cần tối nay anh làm theo ý của Nhan Vũ Trúc thì cơ thể anh sẽ được sảng khoái, thoải mái dễ chịu.
Nhưng anh không làm nổi.
Nhan Vũ Trúc áp vào trên người anh mà anh không thấy động lòng chút nào, chỉ muốn cách cho xa.
Đúng vào dịp cuối tuần nên hai ngày qua Nhan Nhã Tịnh vẫn sống trong biệt thự của Lưu Thiên Hàn.
Không thể không nói loại thuốc mỡ mà Lưu Thiên Hàn đưa cho cô thật sự rất tốt, hiện tại trên mặt cô đã không còn dấu vết ứ sưng, vết thương trên người cũng gần như không có cảm giác đau đớn nữa.
Vì lo An Bảo và An Mỹ sẽ bị khuôn mặt mình làm cho hoảng sợ nên cô đã không gặp các con suốt hai ngày qua, đây là lần đầu tiên cô xa cách chúng lâu như vậy, thật sự rất nhớ chúng.
Cô thu dọn đồ đạc qua loa, định tối nay sẽ đón Nhan An Bảo và Nhan An Mỹ về căn hộ nhỏ của mình.
Dù là biệt thự của Hách Trung Văn hay biệt thự của Lưu Thiên Hàn thì đều không tự do tự tại bằng tổ ấm của chính cô.
Cô sẽ nói rõ với Hách Trung Văn rằng thỉnh thoảng anh ta có thể đưa An Bảo và An Mỹ về sống cùng, nhưng cô và anh ta không thể phát triển thêm.
Vừa thu dọn đồ đạc xong thì có tiếng gõ cửa rất gấp gáp, vừa mở cửa đã thấy Cố Bắc Vinh lo lắng chạy vào: “Bác sĩ Nhan, Lưu Cửu bị người ta hại, cô mau đi châm cứu cho anh ấy đi! Tôi sợ còn chậm trễ nữa thì anh ấy sẽ nổ tung mất!”
“Được, tôi đi ngay.”
Nhìn thấy Cố Bắc Vinh lo lắng sốt ruột như vậy, Nhan Nhã Tịnh cũng biết tình hình của Lưu Thiên Hàn nhất định rất nghiêm trọng, Hách Trung Văn đã mang hòm thuốc đến cho cô, cô cầm lấy hòm thuốc rồi chạy nhanh đến phòng của Lưu Thiên Hàn.
“Anh Lưu, giờ anh…”
Khi nhìn rõ tình hình trong phòng, lời nói sau đó của Nhan Nhã Tịnh lập tức nghẹn lại trong cổ họng.
Lưu Thiên Hàn vừa mới tắm nước lạnh xong, quanh người chỉ quấn một chiếc khăn tắm, từ góc nhìn của Nhan Nhã Tịnh thì có thể thấy rõ thân hình của anh rốt cuộc đẹp đến mức nào.
Khuôn mặt Nhan Nhã Tịnh nóng như lửa đốt, vội vàng quay mặt đi, nhưng trong đầu lại không thể xua đi cảnh tượng vừa nhìn thấy.
Dáng người của người mẫu hàng đầu cũng không được như anh!
Khuôn mặt nhỏ của Nhan Nhã Tịnh ngày càng nóng bỏng rát, cô càng không ngừng thầm nhủ với mình, cô là bác sĩ và Lưu Thiên Hàn là bệnh nhân. Cô không thể suy nghĩ lung tung được, cô phải nghiêm túc duy trì quan hệ hài hòa bệnh nhân bác sĩ.
Mặc dù nghĩ như vậy Nhan Nhã Tịnh vẫn căng thẳng nói lắp bắp: “Anh… Anh Lưu, có… có lẽ… có lẽ tôi phải châm cứu cho anh một lát, sẽ… sẽ không đau đâu, anh không cần… không cần phải sợ.”
Lúc Nhan Nhã Tịnh nói lời này còn vụng trộm liếc nhìn Lưu Thiên Hàn, tại sao thân hình của anh lại tốt như vậy?
Kết hợp với khuôn mặt cao quý đẹp trai cùng với tính chất cấm dục vô cùng mạnh mẽ quả thực chính là sát thủ của thiếu nữ, cô sắp chảy máu mũi đến nơi rồi…
Thế này thì làm sao cô châm cứu được!
Nhưng là một bác sĩ tận tụy, Nhan Nhã Tịnh vẫn mở bọc kim châm ra, những đầu ngón tay run lẩy bẩy.