Nghề Làm Phi - Chương 8
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
196


Nghề Làm Phi


Chương 8


“Chủ tử…” Thính Trúc đứng ngoài màn, Trang Lạc Yên không thấy rõ nét mặt nàng nhưng nghe giọng nói cũng nhận ra có chuyện không hay.

“Chuyện gì thế?” Trang Lạc Yên hít sâu một hơi, để Thính Trúc vén màn, nghe tiếng mưa trút ào ào ngoài cửa sổ, sấm sét thỉnh thoảng vang lên khiến màn đêm càng trở nên đáng sợ.

“Nô tì hình như có nghe thấy tiếng thét ngoài kia.” Thính Trúc nhíu chặt mày nói, “Không biết có chuyện gì.”

“Tối nay sấm vang mưa lớn, chúng ta không nghe thấy gì cả.” Trang Lạc Yên trầm ngâm một lát, “Đêm nay không ai được ra ngoài.” Không cần biết chuyện này có liên quan đến mình hay không, nàng quyết định không đi xem. Trang Lạc Yên lau mồ hôi trên trán: “Em cũng đi ngủ đi.”

“Nhưng mà, nếu có người cố ý…” Thính Trúc vẫn lo lắng.

“Trong cung này không có kẻ ngốc, sai hay đúng là ở trong mắt Hoàng thượng.” Trang Lạc Yên rất hài lòng trước sự cẩn thận của Thính Trúc – nàng không hề châm đèn, điều này cho thấy Thính Trúc không muốn người khác biết, “Mưa lớn như vậy, không có việc gì thì có ai ra ngoài?”

Thính Trúc gật đầu, liếc nhìn sấm chớp rền vang ngoài cửa sổ, nhẹ nhàng lui ra.

Một đêm sấm rung chớp giật, sáng hôm sau trời lại trong lành, Cao Đức Trung đã dậy từ sớm, đứng hầu ngoài tẩm cung của Hoàng đế, chờ được truyền gọi, chợt thấy một thái giám chạy vội tới, sắc mặt kinh hoàng.

“Bẩm Cao tổng quản, vườn đào bên Chiêu chủ tử sáng nay phát hiện có ba thi thể, Chiêu chủ tử và cung nữ đi cùng sợ đến thất thần, giờ đang cho truyền thái y.”

Cao Đức Trung nghe vậy, hai hàng lông mày nhíu chặt lại, hai ngày nay vườn đào bị sao thế nhỉ, liên tục có người chết?

Đúng lúc này, bên trong chợt có tiếng động truyền ra, Cao Đức Trung hạ giọng: “Chuyện trước đừng lộ ra, mau đi báo cho Hoàng hậu nương nương.” Loại chuyện này nói lớn không lớn mà nói nhỏ cũng không nhỏ, thực chẳng dễ giải quyết, Cao Đức Trung nói xong liền dẫn cung nữ thái giám đi vào bên trong.

Thay y phục xong, Cao Đức Trung đang khom người sửa lại góc áo bào cho Hoàng đế, bỗng nghe Hoàng đế lên tiếng.

“Bên ngoài xảy xa chuyện gì?” Phong Cẩn giang hai tay để nữ quan chỉnh sửa tay áo.

“Nô tài nghe nói Chiêu chủ tử bị chấn kinh, lúc này thái y đã đến Đào Ngọc các.” Cao Đức Trung cẩn thận mở miệng.

“Chấn kinh?” Phong Cẩn nhíu mày, “Có chuyện gì?”

“Nô tài nghe nói, sáng hôm nay Chiêu chủ tử dậy sớm đi dạo trong vườn đào, nhìn thấy ba thi thể nên bị kinh sợ đến hôn mê bất tỉnh.” Cao Đức Trung sửa lại góc áo xong, lùi qua một bên đứng.

“Ngoài vườn đào sao lại đột nhiên có ba thi thể?” Phong Cẩn cười nhạt, “Chuyện này đợi trẫm hạ triều rồi xử lý sau.”

“Bẩm vâng.” Nghe ý của Hoàng thượng là muốn nhúng tay vào, vậy thì việc này không đơn giản nữa rồi.

“Bẩm Hoàng hậu nương nương, đây là ba thi thể tìm thấy trong vườn đào.”

Hoàng hậu ngồi ở sảnh chính, mắt đảo qua ba cỗ thi thể phủ vải trắng, không ra hiệu cho người ta vén lên mà chỉ lấy khăn tay che mũi, “Có tra ra là những ai không?”

“Bẩm Hoàng hậu nương nương, những người này bị sét đánh nên khuôn mặt khó nhìn rõ, hạ quan đã xem xét cẩn thận lại, phát hiện trong ba người có một người là thái giám Tiểu Phương Tử của điện Trung Tỉnh, hai người kia là cung nữ quét tước trong điện Thừa Thiên, Hồng Châu và Kim Quả, Kim Quả là tỉ tỉ của cung nữ bị trượng tễ mấy hôm trước.” Thị vệ ngự lâm quân nhìn ba thi thể, thầm hiểu chuyện gì xảy ra, “Hạ quan phát hiện, trên cổ Kim Quả còn có một ít vải chưa cháy hết.”

Hoàng hậu nhìn thoáng qua khay do thái giám trình lên, trên nền vải trắng phủ khay là vài miếng vải vụn vàng cháy, mép ngoài đã đen lại nhưng người ta nhìn vào vẫn có thể đoán ra nó được dùng làm gì.

“Thú vị thật, chẳng lẽ Kim Quả vì cái chết của muội muội nên muốn tới vườn đào thắt cổ tự vẫn, lại còn dẫn theo hai người cùng tới?” Hoàng hậu phất tay cho thái giám bưng tang vật lui ra, trên mặt lộ vẻ giễu cợt, đột nhiên quay sang nhìn các phi tần trong phòng một lượt, “Các muội nghe thử xem, liệu có chuyện thú vị như vậy không?”

Hiền phi che miệng cười: “Ở đâu có chuyện kỳ quái như thế chứ, sợ là có ai đó muốn đổ vạ cho người khác mà thôi.”

Nếu tối hôm qua nàng Kim Quả này thực sự treo mình ở vườn đào, trong mắt ai cũng thành “Kim Quả muốn hóa thành quỷ cũng không tha cho Chiêu sung nghi,” chỉ tiếc người lập ra kế hoạch này không ngờ rằng làm loại chuyện xấu xa ấy sẽ bị sét đánh.

Thống lĩnh ngự lâm quân cho người nâng ba thi thể ra ngoài, vòng tay nói: “Bẩm Hoàng hậu nương nương, cổ Kim Quả đã bị gãy, nếu hạ quan đoán không lầm, trước khi bị sét đánh thì Kim Quả đã chết rồi.”

Thi thể được mang ra ngoài, những người trong phòng cảm thấy dễ thở hơn, Thục quý phi cười nhạo: “Có cái gì phải tra nữa, chẳng qua là hãm hại không thành mà thôi.”

“Đương nhiên phải tra một chút, người hãm hại là ai, vì sao phải hãm hại,” Hoàng hậu thở dài, “Chỉ thương cho Chiêu sung nghi, sáng sớm đã bị kinh sợ như thế, không biết giờ này thế nào?”

“Bẩm Hoàng hậu nương nương, Chiêu sung nghi đã uống thuốc, lát nữa là tỉnh lại.” Thái y đứng trong góc phòng trả lời, “Nhưng sau đó Chiêu sung nghi cần cẩn thận, không nên bị kinh sợ thêm, nếu không sẽ khiến đầu óc bị tổn thương.”

Hoàng hậu gật đầu, dặn dò thái y phải trị liệu thật tốt.

Các phi tần ở đây đều trưng ra vẻ mặt lo lắng, săn sóc, nhưng dưới lớp vỏ bọc ấy, có ai thực sự quan tâm. Ai cũng thấy tiếc vì vận may của Chiêu sung nghi này quá lớn, ngay cả khi bị người hãm hại cũng có trời cao giúp đỡ, nếu không, sấm sét sớm không đánh, muộn không đánh mà lại chờ đúng lúc hai nô tài kia mang thi thể tới dưới tàng cây rồi mới đánh?

“Hoàng thượng giá lâm.”

Hoàng hậu cùng các phi tần đứng đậy hành lễ, thấy sắc mặt Hoàng đế không được tốt, Hoàng hậu cũng biết hắn không thích những chuyện như thế này trong cung, nhất thời không biết nên mở miệng ra sao.

“Chiêu sung nghi thế nào?” Trên đường tới đây, Phong Cẩn đã hiểu rõ gần hết câu chuyện, hắn âm trầm nói, “Trong cung quả là càng ngày càng náo nhiệt, hôm nay ở đây có chuyện xảy ra, ngày mai chỗ kia lại có người chết, không được một khắc thanh tịnh!”

“Xin Hoàng thượng bớt giận, thái y đã đến xem rồi, có nói Chiêu sung nghi chỉ bị chấn kinh, tĩnh dưỡng một thời gian sẽ không sao ạ.” Hoàng hậu cẩn thận đáp.

Cao Đức Trung nghe nói thế, tim thoáng nhảy lên một cái. Trong hậu cung, phi tần mà phải tĩnh dưỡng thì e là cứ thế “tĩnh dưỡng” mãi, Hoàng hậu vô tình hay cố ý nói vậy?

“Chỗ nào còn có thể dùng tĩnh dưỡng?” Phong Cẩn ngồi trên ghế, nâng tách trà, nhìn thống lĩnh ngự lâm quân đang khom lưng đứng giữa phòng, “Chuyện này ngươi tra xét thật cẩn thận cho trẫm, trẫm muốn xem xem, trong cung này có bao nhiêu người tâm tư bất chính.” Nói xong ánh mắt đảo qua những người đang đứng trong phòng một lượt.

Các phi tần tuy không từng trải qua nhiều loại sóng gió nhưng cũng đều là người biết che giấu tình cảm, vậy mà bị ánh mắt của Hoàng đế thoáng đảo qua, không ai dám ngẩng đầu nhìn, ngay cả Hoàng hậu cũng cũng phải dời mắt đi.

“Hoàng hậu, khanh cũng nên chấn chỉnh lại hậu cung đi.” Phong Cẩn thu hồi ánh mắt, dằn mạnh tách trà lên bàn, đứng dậy nói, “Trẫm vào thăm Chiêu sung nghi.”

“Vâng.” Hoàng hậu vội vàng đứng lên, thấy Hoàng đế lạnh mặt đi khuất mới quay nhìn về phía mấy phi tần, “Lời Hoàng thượng hôm nay các muội cũng nghe rõ rồi đấy, trong cung nếu có kẻ nào tay chân không sạch sẽ thì đuổi đi đi.” Lời này đâu phải nói các nàng đuổi nô tài mà là cảnh cáo các nàng, nếu có ý định gì thì nên bỏ đi, song Hoàng hậu không nhắc lại việc để Trang Lạc Yên tĩnh dưỡng, giống như nàng ta chưa từng nói điều đó vậy.

Phong Cẩn vào đến phòng trong, thấy hai cung nữ thường ngày hầu hạ bên cạnh Chiêu sung nghi đang rầu rĩ đứng bên giường, khóe mắt hơi đỏ lên, hình như đã khóc.

Thính Trúc thấy Hoàng đế bước vào, vội vã lau nước mắt, quỳ xuống.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN