Nghèo Đến Độ Phải Dựa Mặt Kiếm Cơm - Chương 92: Hoàn tất
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
105


Nghèo Đến Độ Phải Dựa Mặt Kiếm Cơm


Chương 92: Hoàn tất


6 giờ sáng, Mẫu Đan rời giường rửa mặt xong, vừa bước ra khỏi phòng đã ngửi được mùi nấm cháo nồng đậm, khóe miệng có chút giương lên, đi vào phòng bếp, thấy Giai Nhân đang rán nem: “Buổi sáng tốt lành!” Cô tiến lên định phụ một tay, lại bị Giai Nhân ngăn lại, “Cô chờ một chút nữa thôi, để tôi làm là được rồi.”

“Đừng khách khí như thế.” Mẫu Đan cười nhìn một cánh tay trái còn chưa đụng được đến cái nem rán của mình, hơi bất đắc dĩ thu tay lại: “Dậy sớm thế?”

Cô tới đây đã bốn ngày, đều là Giai Nhân chuẩn bị một ngày ba bữa cơm cho bọn họ, cô gái này có vẻ ngoài khá anh khí, nhưng tâm tư lại cực tỉ mỉ.

Giai Nhân nghe vậy, tay đang lật nem rán không khỏi dừng lại, có điều chỉ chớp mắt lại tiếp tục động tác: “Tỉnh liền dậy.”

Có lẽ là nhìn thấy hi vọng, gần nhất cô thường nằm mơ, mơ tới quá khứ huy hoàng của bọn họ, mơ tới Kỳ ca… Thế nhưng một khi thất ý liền nhận hết bi thương, nguyên bản “Kỳ diệu điểm kim thủ” của bọn họ có 16 người, nhưng bây giờ cũng chỉ còn một nửa.

“Tôi… ” Mẫu Đan vừa lên tiếng liền nghe bịch một tiếng, hai người vội vàng quay lại, liền thấy Mạnh Kỳ tóc hơi rối, kính cận cũng không có mang, cầm điện thoại vọt tới phòng khách mở TV, giọng MC rất nặng nề.

“0 giờ 12 phút sáng ngày mùng 2 tháng 10, trên cầu XXX xảy ra sự cố giao thông liên hoàn, một chiếc xe đầu kéo chở đầy hàng hoá mất khống chế, liên tiếp đụng phải mười chiếc xe khác, xe đầu kéo mất khống chế và tám chiếc xe cá nhân khác rơi xuống Trường Giang, cho tới bây giờ đã có sáu người chết, mười bảy người bị thương…”

Mẫu Đan cùng Giai Nhân liếc nhau, sau lập tức chạy đến phòng khách, đúng lúc ống kính nhắm ngay một chiếc S600 đang được vớt lên, hai người cơ hồ không hẹn mà cùng kêu lên: “Xe của Bách Vịnh Tuấn.”

“Đúng.” Mạnh Kỳ nhấn dừng, đến gần TV, bắt đầu nhìn kỹ chiếc xe được vớt kia, như tự lẩm bẩm, nói: “Chiếc xe này đã được cải tiến.” Ngón tay chỉ vào đầu xe bị hư hỏng nghiêm trọng, “Đây cũng là do chủ động va chạm tạo thành, thân phận Bách Vịnh Tuấn như vậy, 80% khả năng sẽ không tự lái.”

“Mọi người nhìn cửa xe.” Đầu củ tỏi không biết tới phòng khách từ khi nào: “Cửa xe không khóa.” Cái này đồng nghĩa với việc Bách Vịnh Tuấn có khả năng còn sống, lái xe cũng vậy.

Mẫu Đan nhìn chiếc xe trên màn hình TV, đáy mắt bình tĩnh như nước, nhưng tâm lại lạnh như băng: “Bảo an của Bách Vịnh Tuấn xảy ra vấn đề.” Mà theo cô biết, Bách Vịnh Tuấn bên ngoài dùng bảo an của Hằng Viễn mà Bách Quốc Khánh ký, xem ra Bách Quốc Khánh vì tiền là thật sự không còn nhân tính.

“Bảo an?” Giai Nhân quay đầu nhìn về phía Mẫu Đan, cô có chút không tin: “Làm sao có thể? Có thân phận như Bách Vịnh Tuấn, công ty bảo an nào dám…”

“Peony phán đoán không sai.” Mạnh Kỳ tắt TV, bỏ điều khiển xuống: “Bách Vịnh Tuấn xuất hành, xe của anh ta bình thường đều là trước sau có một chiếc Sprinter đã cải tiến, lên cầu qua sông theo quy định sẽ phải giảm tốc, cho nên rất không có khả năng sẽ phát sinh tai nạn nghiêm trọng đại như vậy.”

Đầu cũ tỏi gãi gãi tóc: “Xe Bách Vịnh Tuấn chủ động va chạm, tài xế của anh ta vì sao lại chủ động va chạm? Khẳng định là phát hiện dị thường, bị xe đầu kéo bức bách, sông là đường sống duy nhất của bọn họ.”

“Mưu sát?” Hai mắt Giai Nhân mở to, trong mắt đều là kinh ngạc, cuống quít đi đến làm việc, lập tức bật máy tính lên: “Thời điểm rạng sáng mặc dù có đèn đường, ánh sáng cũng không được khá lắm, không biết camera có quay được rõ không?”

Mẫu Đan thở dài: “Không cần tìm, chúng ta ăn sáng xong liền làm việc đi, ngày mai sàn chứng khoán Hồng Kông sẽ khai trương.”

Lời này vừa ra, trong phòng hoàn toàn tĩnh mịch, Mạnh Kỳ nhìn về phía Mẫu Đan, Mẫu Đan nhìn lại anh, không nhiều lời, vẻn vẹn chỉ cười nhạt một tiếng, liền quay người đi hướng phòng bếp. Sự tình xảy ra quá sát với dự liệu, kỳ thật tâm tình của cô cũng không mỹ hảo, bởi vì nhân tính phần lớn là bại bởi tham lam.

Đinh… Đinh…

Liên tiếp có tiếng thông báo, Mẫu Đan mở điện thoại lên xem. Phong lão bản chuyển đến 40 tỉ nhân dân tệ, Bách Vịnh Tuấn thái thái tư nhân ra 10 tỉ.

Tiêu Minh cũng chuyển 180 triệu tới, còn bổ sung một câu, “Muội tử, đây là toàn bộ tài sản mà ca có thể huy động, hiện trong tay cũng chỉ thừa cổ phần Tiêu gia.”

Mẫu Đan cười, trái tim rét lạnh dần ấm lên, mà khi nhìn đến thông báo chuyển khoản cuối cùng, cô lại càng mừng rỡ, Trần đạo khứu giác vẫn là rất nhạy cảm, đuổi kịp chuyến xe cuối cùng này, chỉ là số lượng có chút… Cái kia, một trăm mười hai triệu tám trăm tám mươi ngàn nhân dân tệ (112.880.000), sau rồi chia thế nào?

Giai Nhân làm nóng chảo, đổ dầu vào, khóe mắt lại nhìn chăm chú thần sắc trên mặt đại lão bản, Mẫu Đan cũng đã nhận ra, ngẩng đầu nhìn về phía cô, cười nói: “Không cần lo lắng, tài chính đã vào túi.”

Tâm tư bị lộ, Giai Nhân cũng không thấy xấu hổ, trên mặt mừng rỡ: “Bữa sáng chút nữa là xong.”

“Thích một người thì phải dũng cảm nói cho người ta biết, mà không phải…”

Ông… Ông…

Lời còn chưa nói hết, một cuộc điện thoại gọi đến, Mẫu Đan xem tên, lập tức kết nối: “Alo, Hà tỷ.”

“Muội muội, em gái ruột của chị.” Đầu dây bên kia, giọng Kim Hà vô cùng trịnh trọng: “Em cho chị một câu chắc chắn, lần này mấy đứa bán không hay là mua khống?”

Bà đã được tin Bách Vịnh Tuấn xảy ra chuyện, tìm tất cả quan hệ, đều nói đến bây giờ người còn chưa tìm được, sinh tử không rõ, anh trai ruột của Trần Lập Di tự mình dẫn người đi Bách gia đón ba mẹ con Trần Lập Di.

Mẫu Đan không biết trả lời thế nào, chỉ có thể trầm mặc không nói.

Không có câu trả lời, trong lòng Kim Hà cũng nắm chắc: “Em… Ôi.” Bà còn chưa hết sợ, “Em cho chị chút thời gian, chị nghĩ biện pháp kiếm cho em thêm 500 triệu, muộn nhất là ngày mùng 9 tháng 10 tới tài khoản.”

Bách Vịnh Tuấn xảy ra chuyện, mặc dù có Trần gia ém tin, nhưng bởi vì có người cố ý thao túng nên rất nhanh đã bị truyền ra, mà khiến cho ngoại giới kinh ngạc là, phụ thân Bách Vịnh Tuấn ông Bách Quốc Khánh lại tự mình hủy bỏ ngày nghỉ của cao tầng Bách thị cùng Danh Sĩ Tụ Phẩm, công nhiên xuất hiện tại cao ốc Bách thị.

Hành động như vậy quả thực không khác với chiêu cáo Bách Vịnh Tuấn tử vong là mấy, có điều Bách Quốc Khánh muốn thay thế Bách Vịnh Tuấn nắm đại quyền lại không phải chuyện dễ.

Bách thị tổng giám đốc Tào Phương Minh cùng cao tầng Danh Sĩ Tụ Phẩm lễ kính ông, nhưng lại không nghe ông, chỉ vì trong tay Bách Quốc Khánh không còn cổ phần, lại sớm đã về hưu.

Các phóng viên mang theo đao ngắn súng dài tập trung tại cao ốc Bách thị, mà bên ngoài trang viên Bách gia cũng tụ tập số lượng lớn các phóng viên, khi anh trai Trần Lập Di là Trần Lập Tĩnh đến, phóng viên cùng nhau tiến lên, có điều bảo an anh mang tới đã sớm chuẩn bị, lập tức xuống xe tạo thành vòng vây ngăn phóng viên ở ngoài.

Xe của Trần Lập Tĩnh đi thẳng vào trang viên Bách gia, hai mắt Trần Lập Di sưng đỏ, trang điểm cũng không, xách vali cùng hai đứa con một trai một gái đã sớm chờ ở phòng khách, nghe quản gia nói anh cả tới, cảm xúc cũng không nén được nữa, nhào tới trong lòng Trần Lập Tĩnh vừa bước vào của, nghẹn ngào khóc.

Thấy cô như vậy, hai đứa bé cũng sợ hãi, Bách Mân Thần lớn hơn một chút dường như biết chuyện gì xảy ra, ôm lấy em gái nhỏ còn ôm gấu bông trong lòng, cố nén nước mắt.

“Đừng khóc.” Trong mắt Trần Lập Tĩnh lóe lên một tia lạnh lẽo, đây là đứa em gái duy nhất của anh, nhìn về phía đứng hai đứa bé bên ghế sofa, anh vỗ vỗ lưng Trần Lập Di: “Em làm hai đứa bé sợ rồi.”

Trần Lập Di dừng lại, không dám khóc nữa, tranh thủ thời gian bình phục cảm xúc, đưa lau đi nước mắt trên mặt: “Chúng ta mau đi thôi, lão đầu tử đã đến công ty, chắc hẳn chẳng mấy chốc sẽ tới chỗ này.”

“Ừ.” Trần Lập Tĩnh hướng phía hai đứa bé vẫy vẫy tay, ánh mắt trở nên nhu hòa: “Đi, chúng ta tới nhà ông ngoại.”

Cháu gái tuổi nhỏ, còn ngây thơ cực kì, chu miệng nhỏ hỏi: “Bác ơi, thế ba ba đâu?”

Lời này vừa ra, Trần Lập Di lần nữa khó nén cảm xúc, nước mắt trào lên. Con của bọn họ còn nhỏ như vậy, tại sao người kia lại nhẫn tâm như thế, đó là con trai ruột của ông cơ mà?

Chuyện vợ Bách Vịnh Tuấn là Trần Lập Di cùng hai đứa bé được Trần gia đón đi như gió truyền ra ngoài, Bách Quốc Khánh cũng không ngờ Trần gia động tác lại nhanh như vậy, nhưng ngẫm lại cũng bình thường, dù sao Bách Vịnh Tuấn xảy ra chuyện, vợ Trần Lập Di là người thừa kế đứng hàng thứ nhất, huống hồ trong tay cô ta còn có hai đứa bé.

“Bà nói cái gì?” Bách Quốc Khánh trở về sau khi gặp phải trắc trở tại Bách thị, Hồng Thanh Mặc liền kéo tới cho ông một đạo sấm sét giữa trời quang: “Tôi không nghe rõ, bà lặp lại lần nữa.”

Hồng Thanh Mặc hít sâu một hơi: “Anh của tôi nói Bách Vịnh Tuấn để lại di chúc, người phụ thân là ông này cái gì cũng không có, toàn bộ tài sản chia đều cho hai đứa bé, trước vị thành niên có người giám hộ Trần Lập Di cùng em trai Phong Hán quản lí thay.”

“Không có khả năng!” Bách Quốc Khánh một tay hất ấm chén trên bàn trà xuống, mảnh sứ vỡ bắn ra khắp nơi. Ông không tin! Làm sao có thể tin? Nhưng khủng hoảng trong lòng lại không phải là giả, ông biết nếu con trai để lại di chúc như vậy, vậy ông liền thật cái gì cũng không có, nhưng… nhưng con cũng không về được nữa.

Trong một khoảng thời gian ngắn, #Chủ tịch kiêm tổng tài tập đoàn Bách thị Bách Vịnh Tuấn tai nạn xe cộ# chiếm cứ các đại tin tức đầu đề, truyền thông cũng đang theo dõi tình hình cứu viện, nhưng một đêm trôi qua, Bách Vịnh Tuấn vẫn như cũ, sống không thấy người chết không thấy xác.

Ngày mùng 3 tháng 10, quả nhiên giá cổ phiếu các công ty đã lên sàn chứng khoán của Bách thị cùng Danh Sĩ Tụ Phẩm do Bách Vịnh Tuấn sáng lập đồng loạt giảm, có tán hộ lục tục bán ra, có điều cơ cấu nhìn chung cũng còn ổn.

Nhóm Mẫu Đan ngồi quanh bàn, thử thả một chút ra, rất nhanh liền giao dịch thành công, tình huống tựa hồ cũng không tệ lắm.

Ngày mùng 3 tháng 10, khi chốt phiên giao dịch cuối ngày, giá cổ phiếu bất động sản Huy Thành giảm 8.112%, dừng tại con số 17.116, so ra mà nói, Danh Sĩ Tụ Phẩm ổn hơn một chút, chỉ giảm 3.887%, giá cổ phiếu dừng ở 16.238.

“Đối phương rất cẩn thận.” Mạnh Kỳ nhíu mày: “Chỉ sợ ngày mai sẽ còn tiếp tục quan sát.”

“Không cần phải gấp gáp.” Mẫu Đan hiểu ý Mạnh Kỳ, chính thức xác định lúc xảy ra tại nạn, Bách Vịnh Tuấn ngay tại trên xe, hiện tại là tung tích không rõ, nhưng chỉ cần qua 72 giờ hoàng kim một cái, căn bản là không còn hy vọng sống, hiện tại Hồng gia còn vội hơn bọn họ, bởi vì thời điểm này, cần tranh thủ đó chính là thời gian.

Nhóm Mẫu Đan vẫn bán dần ra, mà cũng đúng như dự liệu của Mẫu Đan cùng Mạnh Kỳ, ngày mùng 5 tháng 10 vừa mở phiên, liền có người một lần ném ra ngoài 300 triệu cổ phiếu bất động sản Huy Thành, đối mặt với tình cảnh Bách Vịnh Tuấn vẫn không có tung tích, giá cổ phiếu các công ty dưới trướng Bách thị giảm trên diện rộng.

Mà 300 triệu cổ phiếu này bị ném ra, giá cổ phiếu bất động sản Huy Thành không khác gì nhảy lầu, trong 1 tiếng liền từ 16.578 rớt xuống 14.889, Mạnh Kỳ lên tiếng: “Theo kế hoạch ném cổ phiếu Danh Sĩ Tụ Phẩm ra.”

Đối phương hiển nhiên là có chuẩn bị mà đến, nếu không bọn họ không có khả năng trong thời gian ngắn vay được 300 triệu cổ phiếu bất động sản Huy Thành, hơn nữa anh hiểu, Hồng Thanh Mặc dù theo Bách Quốc Khánh rất nhiều năm, nhưng bởi vì có Phó Vịnh Mai, Bách thị cùng Hồng thị vẫn luôn không có hợp tác.

Hồng thị muốn móc sạch Bách gia, là tuyệt không có khả năng buông tha miếng thịt béo bở Danh Sĩ Tụ Phẩm, cho nên bọn họ phải tiên hạ thủ vi cường, làm rối loạn kế hoạch của đối phương.

Ra lệnh một tiếng, người của Mạnh Kỳ đồng thời hành động, treo lên 400 triệu cổ phiếu Danh Sĩ Tụ Phẩm, lập tức, giá cổ phiếu Danh Sĩ Tụ Phẩm thẳng tắp ngã xuống, điều này cũng khiến tập đoàn Phỉ Hoa kinh ngạc. Chủ tịch tập đoàn Phỉ Hoa Hồng Gia Thịnh vội hỏi: “Chuyện gì xảy ra?”

Trong nháy mắt giá cổ phiếu Danh Sĩ Tụ Phẩm từ 15.998 ngã xuống 14.117, ông không bình tĩnh. Phạm vi bán khống càng thu hẹp, lợi nhuận Phỉ Hoa có khả năng thu được lại càng ít: “Thu cổ phiếu Danh Sĩ Tụ Phẩm, ngăn giá tiếp tục giảm.”

Bên này, Hồng thị đang mua vào cổ phiếu Danh Sĩ Tụ Phẩm, mà nhóm Mẫu Đan thì lập tức số lớn mua vào bất động sản Huy Thành.

Liên tục biến động, cũng đã dẫn phát ngoại giới chú ý. Có điều hai ngày nay, bản tin kinh tế tài chính đã xuất hiện topic #Bách thị rung chuyển#, giống Thiên Ánh mấy tháng trước vậy, nổi lên rất nhiều “chuyên gia”, có điều khác với Thiên Ánh chính là lần này gần như toàn bộ “chuyên gia” đều cho rằng Bách thị sẽ đi xuống.

Nhóm Mẫu Đan lựa chọn đánh du kích, Hồng thị thu Danh Sĩ Tụ Phẩm ngăn hạ giá, Mạnh Kỳ liền dẫn người đại lượng mua vào bất động sản Huy Thành, cổ phiếu bất động sản Huy Thành tăng lên, Hồng thị hạ tràng, Mạnh Kỳ liền bán tháo đi Danh Sĩ Tụ Phẩm tái chiến.

Này vừa đi vừa về chập trùng lại cản trở xu thế rớt giá trên diện rộng của cổ phiếu Bách thị, thấy vậy, tổng giám đốc Bách thị Tào Phương Minh cũng ngớ người, lập tức ngăn không để bộ đầu tư vào cuộc, nghĩ đến lời Bách tổng bàn giao trước khi đi Thông thành, trước tĩnh sau động, trong lòng lại có chờ mong, lại liên tưởng đến khoản tiền bị điều đi kia, trong đầu liền hiện lên một suy đoán kinh người.

Mà dưới sự cố ý của Trần Lập Di, Bách Quốc Khánh cũng rất nhanh liền biết được tin Hồng thị đang bán khống cổ phiếu Bách thị cùng Danh Sĩ Tụ Phẩm, trong lúc nhất thời khó mà tiếp nhận, nhưng ông cũng không ngốc, nghĩ đến những chuyện trước đó, ý thức được chính mình có thể là đã rơi vào bẫy của người khác, tức đến phát sốt.

“Hồng Thanh Mặc!” Bách Quốc Khánh chợt từ trên ghế xoay đứng lên, một quyền đập lên bàn làm việc: “Đáng chết!”

Nhìn giá cổ phiếu Bách thị còn đang chậm rãi giản xuống, ông hối hận không thôi, nhưng hết thảy đã muộn rồi, trong hai mắt đỏ ngầu dần bị hung ác nham hiểm che lấp.

Mẫu Đan cùng Hồng thị giằng 9 ngày, Bách Vịnh Tuấn vẫn không có tin tức, vẫn là sống không thấy người chết không thấy xác. Mà theo cảnh sát điều tra, phát hiện trong sự cố đó, sáu người chết tất cả đều là người của công ty bảo an Hằng Viễn, mà biến mất cùng Bách Vịnh Tuấn còn có tài xế của anh Tưởng Minh Vũ.

Đúng lúc này, vợ Bách Vịnh Tuấn Trần Lập Di báo cảnh sát, cảnh sát vừa ra khỏi Trần gia, liền trực tiếp mang đặc công vây quanh công ty bảo an Hằng Viễn, cũng vào buổi chiều ngày 13 tháng 10, yêu cầu ông Bách Quốc Khánh, cha của Bách Vịnh Tuấn đi hỗ trợ điều tra.

Bách Quốc Khánh bị mang đi, Hồng Thanh Mặc liền rối tung lên, vội gọi điện thoại cho Hồng Gia Thịnh, nhưng lúc này Hồng Gia Thịnh toàn thân tâm đều quăng vào thị trường chứng khoán, làm sao có rảnh quan tâm bà ta?

Cuối phiên giao dịch ngày 13 tháng 10, giá cổ phiếu bất động sản Huy Thành đứng vững tại con số 14.558, tình hình Danh Sĩ Tụ Phẩm tốt hơn bất động sản Huy Thành rất nhiều, báo cáo cuối ngày có giá 14.773.

Mẫu Đan thở phào, nhìn về phía Mạnh Kỳ: “Ngày mai là thứ sáu, cũng sẽ là ngày cuối cùng chúng ta giằng co với Hồng thị, Chủ Nhật với thứ Hai, mở phiên là chúng ta liền trực tiếp bán tháo.” Giằng co khá lâu rồi, bây giờ là thời điểm nên cải biến chiến lược.

“Okay.” Trải qua hơn mười ngày hợp tác, Mạnh Kỳ đối với Mẫu Đan đã là tâm phục khẩu phục, cũng rõ ràng vị đại gia nhiều tiền phía sau chọn Mẫu Đan làm thợ săn cũng không phải là bởi vì Phong Hán.

Cả nhóm Mẫu Đan khiến cho Hồng thị sứt đầu mẻ trán, nhưng vào thời điểm Hồng thị nghĩ đã mò thấy chiến lược của bọn họ, chuẩn bị động thủ whipsaw*, nhóm Mẫu Đan lại đi trước bọn họ một bước, tuần mới vừa bắt đầu đã trực tiếp tổ chức tổng tiến công.

(whipsaw tiếng Việt tạm dịch là “đi răng cưa”. Có 2 loại mô hình whipsaw, trong này chắc đang nói đến kiểu 1, là giá cổ phiếu tăng lên sau đó sẽ đảo chiều giảm mạnh. Còn kiểu 2 thì ngược lại)

“Bán hết toàn bộ cổ phiếu trong tay.” Mạnh Kỳ bán xong, liền không tiếp tục nhìn chằm chằm màn hình, mà quay ra mua cổ phiếu hai công ty có doanh thu tốt nhất thuộc tập đoàn Phỉ Hoa của Hồng thị—— bất động sản Hoành Thành, dược phẩm Thiên Đằng.

Hồng Gia Thịnh thấy tình huống như vậy, liền trực tiếp kết luận đối phương đang whipsaw: “Giữ lại, tạm thời không bán.”

Bọn họ muốn cưa sập Hồng thị, mặc dù trong lòng rõ ràng, nhưng nhìn giá cổ phiếu cơ hồ là thẳng tắp ngã xuống, ông thật sự đau lòng, nhưng vốn bên Anh quốc còn chưa tới, trong tay ông đã không còn nhiều vốn có thể điều động lắm.

“Hồng thị bị lừa rồi!” Mạnh Kỳ hiếm thấy mỉm cười, liên tiếp hai ngày, giá cổ phiếu bất động sản Huy Thành cùng Danh Sĩ Tụ Phẩm giảm gần 40%, nhưng Hồng thị cho là bọn họ đang whipsaw, cho nên còn giữ cổ phiếu, ngồi đợi bọn họ mua vào, chờ đi, tiếp tục chờ… rất nhanh thôi, trò hay chân chính sẽ lên sàn.

Ngày 19 tháng 10, buổi sáng thị trường chứng khoán vừa mở bàn, ngay thời điểm Hồng thị còn đang nhìn chằm chằm tình hình cổ phiếu Bách thị cùng Danh Sĩ Tụ Phẩm, nhóm Mẫu Đan trực tiếp ném ra toàn bộ cổ phiếu bất động sản Hoành Thành cùng dược phẩm Thiên Đằng, ngay lập tức, giá cổ phiếu bất động sản Hoành Thành cùng dược phẩm Thiên Đằng nhảy lầu.

“Không xong!” Tổng giám đốc tập đoàn Phỉ Hoa Hồng Khánh Nguyên xông vào phòng họp, nhìn về phía Hồng Gia Thịnh ngồi ở chủ vị: “Tổng tài, ngay tại hai phút trước có người bán ra 1 tỷ cổ phiếu dược phẩm Thiên Đằng với 800 triệu cổ phiếu bất động sản Hoành Thành, giá cổ phiếu… giá cổ phiếu…”

“Cái gì?” Hồng Gia Thịnh nghe được tin này, chân đều mềm nhũn, hai mắt trừng trừng quay đầu nhìn về phía cổ phiếu Bách thị, tay trái chống bàn lảo đảo đứng lên: “Tôi biết rồi, đối phương từ đầu tới đuôi đều đang đánh lừa chúng ta, bọn họ căn bản cũng không phải là đang whipsaw, mà là… mà là đang bán khống Phỉ Hoa.”

“Tổng tài, giá cổ phiếu Thiên Đằng cùng Hoành Thành đồng loạt giảm hơn 12% rồi.” Tổng giám đốc bộ phận đầu tư của Phỉ Hoa tay phải nắm chặt chuột máy tính, đã điền đơn xong, chỉ chờ Hồng Gia Thịnh lên tiếng: “Tài chính của chúng ta không đủ, tổng tài, Bách thị…”

Hồng Gia Thịnh còn đang ôm một tia hi vọng cuối cùng: “Chờ một chút.” Cuống quít lấy điện thoại ra liên hệ bên phía Anh quốc, nhưng điện thoại đả thông, lại không người tiếp, cái này khiến ông càng thêm bối rối, nhưng hiện thực không cho ông thời gian do dự, chỉ có thể cắn răng cắt lỗ.

Giờ phút này, Mẫu Đan đang đứng trước cửa sổ sát đất tại phòng khách nhà mình, nhìn xuống xung quanh, hiện tại cũng đến lúc rồi, cô lên tiếng nói: “Mạnh Kỳ, ở thời điểm gian nan nhất, tôi dựa vào việc bán tin anh phá sản cứu nguy, hôm nay tôi cho anh cơ hội trả thù lại.”

“Kỳ ca, Hồng thị cắt lỗ rồi!” Giai Nhân cười, cười mà nước mắt rưng rưng. Bọn họ thắng rồi!

“Cô đang nói về sự cố ở ngoại ô Thân thành?” Mạnh Kỳ cười: “Vậy tôi liền không khách khí.” Anh liếc mắt nhìn về phía Giai Nhân, không quá 10 phút, tin chiếc xe RV màu đen nổ tung tại ngoại ô Thân thành thuộc về Phong Hán lên đầu đề.

Fan của Phong Hán toàn bộ điên rồi, nếu như chỉ là xe thuộc về Phong Hán còn sẽ không gây nên tiếng vọng lớn như thế, nhưng người đăng tin còn đăng cả video ngày 1 tháng 10 Phong Hán cùng Yến Thanh lên xe, kết hợp với chuyện Phong Hán từ ngày 1 tháng 10 liền đột nhiên biến mất trước mặt mọi người, sao có thể không khiến người khác suy nghĩ sâu xa?

Có điều việc này cũng không gây huyên náo quá lớn, vào thời điểm cảnh sát đang chuẩn bị xuất cảnh, Phong Hán update Weibo: “Gặp nhau chính là vĩnh biệt.” Cùng một tấm hình, trong hình là Phong Hán cùng mấy người đàn ông ngoại quốc khác đang nâng quan tài, định vị là ở Anh quốc.

Nhóm Hán mê nửa tin nửa ngờ, một mạch vọt tới dưới bài đăng kia, nói rõ chuyện “Xe RV nổ tung”, cũng @Phong Hán, Mẫu Đan, Yến Thanh, Đông Tiểu Tây, chỉ là bốn người này cũng không có đáp lại.

Có điều một vị Weibo tên là “Yêu cẩu nhân sĩ” chỉ ra, cha đẻ Phong Hán là người của dòng họ quý tộc Anh quốc Kmroll, mà ngày mùng 5 tháng 10, gia chủ gia tộc Kmroll chết bệnh tại trang viên Manse, theo ảnh mà Phong Hán đăng, có thể thấy gia chủ gia tộc Kmroll vừa qua đời chắc hẳn chính là cha đẻ của Phong Hán.

Cho nên mới có câu “Gặp nhau chính là vĩnh biệt” này, vị “Yêu cẩu nhân sĩ” này còn đăng kèm một tấm hình, tấm hình kia chính là chiếc RV lúc trước đón Phong Hán cùng Yến Thanh đi, cũng ghi chú rõ chiếc này xe hiện đang ở trong chủ trạch của Bách gia tại An thành.

Hoa tiên tử: 【 Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, tôi sắp ngất rồi. 】

Thiên nam kiếm: 【 Mọi người đừng nóng vội, tôi đang lái xe đến chủ trạch Bách gia, nếu có phát hiện sẽ đăng liền. 】

Thiên Tuyến bảo bảo: 【@Thiên nam kiếm, chú ý an toàn, tụi tui online chờ. 】

Hoành Địch Nhất Tỷ:【Chẳng lẽ có người nhân bản* xe Phong tổng? Sợ bay màu!!!】

Hoa tiên tử: 【 Tin tức nội bộ, thật sự chính là xe nhân bản, nhưng mà Phong ca lên xe của chính mình, còn xe nhân bản chẳng những nhân bản xe mà còn nhân cả người. 】

(*xe nhân bản: chỉ tội phạm làm giả, lấy biển số, kiểu dáng, màu sắc của xe chính chủ để xe nhập lậu, trộm cắp… được khoác lên mình chiếc áo “hợp pháp” – tham khảo tại Baidu)

Gần 20 phút sau, “Thiên nam kiếm” đăng một tấm ảnh khác với góc chụp của “Yêu cẩu nhân sĩ”, nhưng chiếc RV màu đen trong đó lại có thể xác định là cùng một chiếc, nhóm Hán mê rốt cục nhẹ nhàng thở ra.

Vì Hồng thị cắt lỗ*, giá cổ phiếu bất động sản Huy Thành cùng Danh Sĩ Tụ Phẩm lần nữa giảm trên diện rộng, nhưng tin tức về Phong Hán vừa ra, tốc độ rớt giá dần giảm, nghỉ ngơi đủ, Mẫu Đan ngồi lại trước máy vi tính: “Các đồng chí, đến lúc gom hàng** rồi.”

(* là cắt lỗ trong “Cut losses, let profits run”; ** gốc: bargain hunting)

Nhóm Mẫu Đan đồng thời mua vào còn có Bách thị cùng Danh Sĩ Tụ Phẩm, chập trùng đi xuống hơn nửa tháng, giá cổ phiếu bất động sản Huy Thành cùng Danh Sĩ Tụ Phẩm hiện tại cơ hồ là thẳng tắp bay lên, cuối ngày 19 tháng 10, giá cổ phiếu bất động sản Huy Thành cùng Danh Sĩ Tụ Phẩm đồng đều dừng ở khoảng 14.000.

Hồng Gia Thịnh hai mắt nhìn chằm chằm hình ảnh Phong Hán đăng chiều hôm ấy, không ngừng phóng đại, rốt cục xác nhận người ôm di ảnh chính là tên người Anh đã đạt thành hiệp nghị với ông, ông bị lừa.

Vào đúng 9 giờ, Trần Lập Di nhận một cuộc điện thoại, liền dẫn một đám bảo an lái xe suốt đêm tới An thành, buổi trưa hôm sau, trang web chính thức của Bách thị cùng Danh Sĩ Tụ Phẩm update, thông báo Chủ tịch kiêm tổng tài của tập đoàn Bách thị Bách Vịnh Tuấn tiên sinh bình an.

Trưa ngày 20 tháng 10, sau khi Trần Lập Di vợ Bách Vịnh Tuấn đến chủ trạch tại An thành, qua gần hai giờ, Trần Lập Di lần nữa kinh động cảnh sát, lần này cô lấy ra chứng cứ, chứng minh rạng sáng ngày 2 tháng 10, vụ tai nạn giao thông nghiêm trọng trên cầu XXX qua Thông thành là một vụ mưu sát nhằm vào chồng cô – Bách Vịnh Tuấn tiên sinh.

Tin tức vừa ra, lập tức chấn kinh ngoại giới, ai mẹ nó không muốn sống dám đi mưu sát Bách Vịnh Tuấn?

Mà bởi vì Bách Vịnh Tuấn bình an, giá cổ phiếu các công ty dưới trướng Bách thị cùng Danh Sĩ Tụ Phẩm cũng cấp tốc đi lên, trong lúc giá tăng, nhóm Mẫu Đan trả lại cổ phiếu bất động sản Huy Thành cùng Danh Sĩ Tụ Phẩm đã vậy được xong, lại bán số cổ phiếu trong tay ra, kiếm lời đầy bồn đầy bát.

“Hiện tại…”

Đinh…

Mẫu Đan mới mở lời liền có tin nhắn gửi đến, mở ra xem nội dung cụ thể xong, không khỏi nhíu mày, sau cười nhìn về phía Mạnh Kỳ: “Bách tiên sinh muốn mua lại bất động sản Hoành Thành và dược phẩm Thiên Đằng, cuộc mua bán này, anh nhận không?”

“Nhận.” Mạnh Kỳ không do dự, bởi vì anh biết người đứng sau vụ mưu sát nhằm vào Bách Vịnh Tuấn tám chín phần mười chính là Hồng thị, mà trận đấu giữa Hồng thị và bọn họ cũng mới vừa bắt đầu, cho nên bán khống với ăn luôn cũng không có gì khác nhau, mấu chốt nhất là bọn họ có nguồn vốn hùng hậu.

Đầu củ tỏi vỗ tay: “Giao dịch toàn bộ hoàn thành.” Cậu tự tính nhẩm, đại lão bản lần này hết thảy kiếm được tầm 150 triệu, cô rút 15% đó chính là 22.5 triệu, đồng nghĩa với việc, cho đến thời điểm này, Kỳ ca có thể cầm tới khoảng 6.75 triệu, nếu còn giúp Bách tiên sinh ăn Hoành Thành với Thiên Đằng, vậy khẳng định còn tăng gấp bội, “Woooh…”

“Làm đi.” Trong mắt Giai Nhân toả sáng, đây là ngày cô vui vẻ nhất trong năm nay, cho dù bên ngoài đang mưa, nhưng tâm tình của cô vào giờ khắc này là tinh không vạn lý.

Ngay thời điểm nhóm Mẫu Đan xoa tay bóp chân chuẩn bị làm lớn một phen, Hồng thị liên hệ Uỷ ban Chứng khoán Cảng thành báo cáo Bách Vịnh Tuấn thao túng thị trường chứng khoán, mà Uỷ ban Chứng khoán Cảng thành cũng đang một mực nhìn chằm chằm bất động sản Huy Thành cùng Danh Sĩ Tụ Phẩm, vô cùng thận trọng tiếp nhận báo cáo của Hồng thị.

Có điều Bách Vịnh Tuấn tựa như biết Hồng thị sẽ làm như vậy, trước khi Uỷ ban Chứng khoán Cảng thành hành động, trợ lí của Bách Vịnh Tuấn Mã Thần cùng tổng giám đốc tập đoàn Bách thị Tào Phương Minh đã mang văn kiện tiến đến Cảng thành, mà Bách Vịnh Tuấn cũng đến viện kiểm sát xin làm giám định thương tích.

Kết quả giám định được công bố, đầu Bách Vịnh Tuấn bị va chạm mạnh, dẫn đến tình trạng chấn thương não nghiêm trọng, hai mắt xuất hiện tình trạng mù tạm thời, đốt sống thắt lưng L1 và đốt sống ngực T1 cũng có vết rạn, tay trái gãy xương…vv, lái xe Tưởng Minh Vũ cũng cùng làm giám định thương tích…

Mọi người đều chờ xem Hồng gia sẽ kết thúc như thế nào. Trên mạng kinh bạo bê bối Hồng gia, tình sử của ba anh em Hồng gia còn tính là nhỏ, giao dịch quyền sắc với cao tầng mấy ngân hàng mới là lớn.

Mà một số quần chúng ăn dưa mánh khoé thông thiên, thí dụ như “Tiêu Minh đẹp trai nhất trong số những người thập”, “Ông vua hài kịch Trần Sâm” vân vân… chỉ dùng một đêm liền bới ra nguồn vay chính của Hồng thị.

Một hòn đá gây ngàn vạn ngọn sóng, thượng tầng hành động cũng nhanh, chưa hết ngày đã lần lượt mang mấy vị cao tầng ngân hàng được nhắc tên đi, mà giá cổ phiếu bất động sản Hoành Thành, dược phẩm Thiên Đằng dưới trướng Hồng thị trải qua một đợt xung kích lớn, còn chưa ổn định, liền lại nhanh chóng tụt giảm.

Mẫu Đan cùng Mạnh Kỳ đang chờ, bọn họ cũng không nóng nảy, Hồng thị tự gây nghiệt, ngày trả giá cũng chỉ mới vừa bắt đầu.

Thâm nhập điều tra, cảnh sát càng đào càng sâu, phát hiện vụ mưu sát nhằm vào chủ tịch kiêm tổng tài tập đoàn Bách thị Bách Vịnh Tuấn và ba anh em Hồng thị có thiên ti vạn lũ liên hệ, phía trên ý thức được mức độ nghiêm trọng của sự việc, lập tức thành lập tổ chuyên án, gộp hai vụ án vào cùng điều tra.

Có Bách thị tích cực phối hợp, cùng khẩu cung từ công ty bảo an Hằng Viễn mà cảnh sát nắm giữ, tổ chuyên án rất nhanh liền khóa chặt tình nhân của Bách Quốc Khánh là Hồng Thanh Mặc, khi cảnh sát tìm đến nơi ở của Hồng Thanh Mặc, Hồng Thanh Mặc đang đẩy một chiếc vali nhỏ chuẩn bị đi ra ngoài.

“Theo chúng tôi đi đi.” Viên cảnh sát mặc thường phục dẫn đầu ánh mắt lạnh lẽo nhìn lướt qua chiếc vali Hồng Thanh Mặc đang đẩy, lấy lệnh bắt giữ ra: “Bà có dính líu với…”

“Đầu nhi, có biến!” Thanh niên đứng sau viên cảnh sát mắt sắc chú ý: “Trên bánh của vali có dính vết máu.”

Trùm khăn quàng, mang kính râm Hồng Thanh Mặc nghe vậy hai chân mềm nhũn, ngã ngồi trên mặt đất, để lại một người chế trụ Hồng Thanh Mặc, những người khác lập tức lấy súng ra vọt vào biệt thự của Hồng Thanh Mặc, cũng không cần tìm, vừa vào cửa đã thấy một người đàn ông nằm dưới chân cầu thang, máu vẫn đang tuôn.

Thành niên phát hiện vết máu đầu tiên bước lên trước điều tra: “Đầu nhi, là Bách Quốc Khánh, vẫn còn thở.” Xem ra đội 2 chuẩn bị vồ hụt rồi.

Từ ngày 1 tháng 10, sau sự cố tại ngoại ô Thân thành, không đến 50 ngày, Hồng thị đổi chủ.

Ngày 14 tháng 11, Bách Vịnh Tuấn đã hồi phục cùng đoàn chuyên viên thống kê và đoàn luật sư của Bách thị tiến đến cao ốc Hồng thị, mà gia chủ Hồng thị Hồng Gia Thịnh an vị trong văn phòng tổng giám đốc đợi bọn họ.

“Vì cái gì không đi?” Bách Vịnh Tuấn vẫn như cũ đeo kính gọng vàng đi đến đối diện Hồng Gia Thịnh, ngồi xuống. Hồng Thanh Mặc, Hồng Khinh Thư sau khi xảy ra chuyện đều ý đồ muốn lẩn trốn ra quốc ngoại, chỉ tiếc… kia là đang nằm mơ.

“Thắng làm vua thua làm giặc.” Trong thời gian ngắn, Hồng Gia Thịnh tóc trắng bệch, trên mặt là sự sa sút, ánh mắt lại càng tang thương: “Huống hồ tôi còn không cam tâm.” Nhưng không cam tâm thì sao? Thanh Mặc, Khinh Thư bị bắt, cả Bách Hồng Cật cũng không trốn được, Bách Vịnh Tuấn phải nhổ cỏ tận gốc.

Bách Vịnh Tuấn cười, đánh giá căn phòng làm việc này: “Là tôi, tôi cũng không cam tâm.”

Mà cho đến hôm nay, anh vẫn không vượt qua nổi vụ tai nạn đã suýt lấy mạng mình, trong đầu hiện lên hình ảnh chính mình liều chết giãy dụa cầu sinh trong nước sông u tối lạnh lẽo, lạnh vào tận đáy lòng, cho nên hắn muốn bắt lại Hồng thị.

“Hồng thị đã là của cậu, cậu còn có cái gì không cam tâm?” Hồng Gia Thịnh dựa vào ghế, tự hỏi mình có hối hận không, đáp án rất rõ ràng, nhưng nếu có thể làm lại lần nữa, ông nghĩ ông vẫn là sẽ lựa chọn như cũ: “Cậu biết không, cậu rất giống dì cậu —— Phó Vĩnh Mẫn, không phải tướng mạo, mà là lá gan.”

Nữ nhân kia chết sớm, nếu không Bách Quốc Khánh dám vụng trộm sau lưng chị cô ta, cô ta chắc chắn sẽ cho Bách Quốc Khánh phải chịu nghiệt quả, tựa như Bách Vịnh Tuấn vậy, để Bách Quốc Khánh chết trong tay chính người tình của hắn.

“Đa tạ Hồng đổng quá khen.” Bách Vịnh Tuấn nghe được tiếng đẩy cửa, hắn cũng không quay đầu lại, có thể đi thẳng vào như thế cũng chỉ có người nên tới, anh cười nói với Hồng Gia Thịnh: “Tôi tiễn Hồng đổng đoạn đường cuối cùng.”

Mấy người cảnh sát tiến lên, lấy ra lệnh bắt giữ: “Hồng Gia Thịnh, quốc tịch Trung Quốc, dính líu mưu sát…”

Hồng Gia Thịnh không chống cự, đứng dậy vươn hai tay, còng tay băng lãnh còng ở trên cổ tay, như băng hàn thấu xương, một giọt lệ tràn ra khóe mắt, chậm rãi chảy xuôi.

Bách Vịnh Tuấn tiễn Hồng Gia Thịnh đến cửa thang máy, vừa định quay người, chỉ thấy cửa thang máy mở, Phong Hán nắm tay Mẫu Đan, dẫn Mạnh Kỳ cùng một người đàn ông trung niên tóc vàng mắt xanh từ trong thang máy đi ra, anh dừng lại: “Mọi người đến rồi”.

” n.” Phong Hán hướng phía Bách Vịnh Tuấn nhẹ gật đầu: “Em cùng Peony đến giao cho anh một số văn kiện.” Về phần vị tiên sinh tóc vàng mắt xanh đi bên cạnh anh, là chính hắn muốn theo tới, nói muốn đến thăm bạn cũ.

“Mr. Kmroll!” Hồng Gia Thịnh nhìn thấy người đàn ông tóc vàng mắt xanh, lập tức liền kích động, tránh khỏi sự lôi kéo của cảnh sát, cậu cảnh sát trẻ tuổi trẻ vừa định tiến lên lại bị cấp trên ngăn lại.

Người đàn ông tóc vàng mắt xanh thấy Hồng Gia Thịnh vọt tới trước mặt mình, cũng không sợ, phát âm tiếng Trung sứt sẹo, nói còn rất lưu loát: “Hồng tiên sinh, đã lâu không gặp.” Hắn như không thấy Hồng Gia Thịnh đang bị còng hai tay, “Ngài còn khoẻ chứ?”

Khoẻ con mẹ mày chứ khoẻ, Hồng Gia Thịnh hận chết đám người Anh này mất: “Mày không đáng tin chút nào.” Nếu không phải do hắn, ông cũng sẽ không thua thảm như vậy.

“No no no.” Tên người Anh không cho là như vậy: “Cha tôi với ông là bạn cũ, nhưng tôi cũng không biết ông, ban đầu cũng là ông tìm đến cha tôi trước, mà cha tôi giao chuyện này cho tôi, tôi là Tân gia chủ của gia tộc Kmroll, tất nhiên là phải cân nhắc cho lợi ích của gia tộc trước.”

Hồng Gia Thịnh song quyền nắm chặt, trừng mắt nhìn tên người Anh, giống như đang kiếm xem chỗ nào ngon để cắn vậy, ông hận!

“Muốn trách cũng chỉ có thể trách ông thu thập tin tức không đầy đủ.” Tên người Anh đến gần Hồng Gia Thịnh: “Người của ông quá cùi bắp, Phong Hán đã sớm phát hiện có người đang điều tra mình, còn lưu lại di chúc, cho nên hợp tác với ông đối với gia tộc tôi hoàn toàn không có lợi ích, vậy tại sao tôi lại phải hợp tác với ông?”

“Cái gì?” Hồng Gia Thịnh nghe vậy, quay đầu nhìn về phía Phong Hán đang nói chuyện với Bách Vịnh Tuấn, cậu ta để lại di chúc?

Người Anh cười khẽ: “Người Trung Quốc các ông không phải thường nói “dĩ hòa vi quý” sao? Tôi với em trai tôi hoà rồi, hơn nữa là một người có thể mang tài sản gần 20 tỷ nhân dân tệ ra làm từ thiện, tôi tin cậu ấy cũng không quá để tâm tới vấn đề vật chất.”

Con mẹ nó dĩ hòa vi quý, mày với em mày hoà, vậy Hồng thị của ông đâu, liền thành đồ ăn trong mâm của mấy người sao? Hồng Gia Thịnh một đầu vọt tới người Anh, cảnh sát lập tức tiến lên chế trụ ông, áp giải vào thang máy.

“Vào trong nói chuyện đi.” Bách Vịnh Tuấn nhìn về phía Momukiny Kmroll đứng tại cửa thang máy, anh không ngờ chính mình có một ngày lại chung sống hoà bình với gia chủ gia tộc Kmroll.

Momukiny Kmroll cũng không thèm để ý đến sự lạnh lùng của Bách Vịnh Tuấn: “Cám ơn.” Ai bảo phụ thân hắn là một tên đa tình, lừa một người phụ nữ tốt đẹp như thế, còn hại mẫu thân Bách Vịnh Tuấn hối hận cả đời.

Vào phòng tổng giám đốc Hồng thị, Mẫu Đan liền ra hiệu Mạnh Kỳ lấy văn kiện ra, Bách Vịnh Tuấn tiếp nhận văn kiện, giao cho Mã Thần, sau mấy người liền ngồi xuống.

“Đối với nữ sĩ Phó Vịnh Mai, Phó Vĩnh Mẫn, gia tộc Kmroll chúng tôi cảm thấy vô cùng xấu hổ day dứt.” Momukiny Kmroll lấy ra một phần văn kiện, đẩy tới trước mặt Bách Vịnh Tuấn: “Đây là sản nghiệp tại Trung Quốc mà cha tôi nắm giữ, toàn bộ thuộc về Phong Hán, cậu xem một chút.”

Bách Vịnh Tuấn đã sớm điều tra về gia tộc Kmroll, tiếp nhận văn kiện mơ hồ lật nhìn một lần, liền rõ ràng Momukiny Kmroll lần này có bao nhiêu thành ý, đưa mắt ra ý cho Tào Phương Minh một cái, Tào Phương Minh lập tức đưa lên một phần văn kiện: “Ký, 3 tỷ đô la và chiếc nhẫn kia anh liền có thể cầm đi.”

Momukiny Kmroll cũng đoán được đây là cái gì, thở dài một hơi, nhận lấy, nhanh chóng xem một lần, hắn nhìn về phía Phong Hán: “Đây là ý của em?”

Phong Hán nâng tay Mẫu Đan, không che giấu sự yêu thương, hôn lên mu bàn tay cô: “Tôi muốn có cuộc sống riêng, thế giới của các người quá phức tạp, thật không thích hợp tôi.”

“Vậy được.” Momukiny Kmroll cười có chút bất lực, nhưng lại giống như thở dài một hơi: “Chúc hai người hạnh phúc.”

“Cám ơn.” Phong Hán rất chân thành nói lời cảm tạ, lần này nếu như không có 3 tỷ USD mà Momukiny Kmroll cung cấp, Peony mua bán liền sẽ không thuận lợi đến vậy, huống hồ 3 tỷ đô la vẫn là không ràng buộc cung cấp, cho vay 3 tỷ trả 3 tỷ, không lấy lãi.

Qua 2 tháng, Bách Hồng chi tranh xem như kết thúc hoàn toàn, Bách thị cũng mua lại bất động sản Hoành Thành, nhập chủ dược phẩm Thiên Đằng, mà Mẫu Đan qua chiến dịch này kiếm được 3.6 tỉ lợi nhuận, Mạnh Kỳ rút 30%, cầm 10.8 triệu, nhắc tới bên thua lớn nhất, ngoại trừ Hồng thị, vậy liền phải kể đến Trần Sâm.

Bỏ ra 112.880.000 tệ, không thu về được đồng nào, tiền toàn bộ vào tài khoản của Kim Hà, ngày chia lợi nhuận, Trần Sâm ôm Tiêu Minh đã cười đến ngơ người, nước mắt lưng tròng.

Kiếm tiền tiêu vặt xong, Mẫu Đan cùng Phong Hán liền đi theo đoàn làm phim Thầy Giáo Quán Trà Nam, Bà Hoàng Bài Bạc Hoa Mẫu Đơn tiến hành tuyên truyền, hai người bận rộn tới mức cái chân không chạm đất. Hai đoàn làm phim này cũng thật sự đánh lên, Thầy Giáo Quán Trà Nam tuyên truyền tại thành phố nào, Bà Hoàng Bài Bạc Hoa Mẫu Đơn chân sau khẳng định đi theo đến.

Chỉ là Mẫu Đan cùng Phong Hán vừa xuất hiện, lực chú ý của ngoại giới liền không ở phim nữa, bọn họ chỉ muốn biết, vụ chia tay trước đó là giả hay thật? Vậy bây giờ là hòa hảo rồi hay là chỉ tạm thời vì mục đích tuyên truyền phim mới?

Mỗi lần nghe được câu hỏi như vậy, Mẫu Đan đều bĩu môi biểu thị bất đắc dĩ, Phong Hán thì cười ôm lấy cô, nói thẳng: “Phải cho cô ấy quyền giận dỗi. Trong phạm vi nhất định, tôi cũng sẽ phối hợp với cô ấy, cho đến khi cổ hết giận mới thôi.”

Đi qua tổng cộng 12 thành phố tuyên truyền cho phim mới, gần Tết, một bất ngờ đột nhiên đến phá vỡ cuộc sống bận rộn của Mẫu Đan cùng Phong Hán.

Sáng sớm, một tiếng hét từ trong WC truyền ra, Phong Hán hồi hộp canh giữ ở cửa sắc mặt cũng thay đổi, bất chấp mở cửa phòng vệ sinh ra, bước vào: “Làm sao vậy, có phải lại không…” Anh nhìn thấy cái gì, hai vạch đỏ, vừa rồi sách hướng dẫn nói hai vạch là… Có rồi?

Mẫu Đan ngồi trên nắp bồn cầu bên, che miệng cười, cuối cùng ngửa đầu cười to: “Ha ha… Em rốt cục có thể xin nghỉ sinh rồi!!!” Tuyên truyền phim thật sự quá mệt mỏi, cũng may cô trong đêm đủ xinh đẹp đủ cố gắng, “Ha ha…”

“Chờ… Chờ một chút.” Phong Hán nhìn về phía nữ nhân ngốc nghếch nhà mình: “Còn lâu mới được nghỉ sinh, chúng ta bây giờ gọi bác sĩ đến trước đã.” Nói xong cũng một thanh ôm lấy cô ra phòng vệ sinh, đi hướng phòng ngủ.

“Phong lão bản!” Mẫu Đan dán vào lồng ngực Phong Hán, tử tế nghe: “Tim anh không đập.” Anh ấy chuẩn bị làm cha, khẳng định là quá quá quá khẩn trương.

Phong Hán cẩn thận từng li từng tí đặt cô xuống bên giường, sau hét to: “Baby, anh chuẩn bị lên chức ba ba sao?”

“Không biết, nhưng rất có thể.” Mẫu Đan ôm anh vào lòng: “Hôm nay em không thoải mái, anh giúp em xin Trương đạo nghỉ một hôm có được không?” Cô hiện tại là người trong diện đặc biệt, phải tĩnh dưỡng cho tốt.

Phong Hán ôm chặt Mẫu Đan, vùi đầu cười, thật lâu không ngừng.

Sau khi bác sĩ gia đình của Bách gia xác định Mẫu Đan có thai, cô hủy bỏ toàn bộ hoạt động, mà mâu thuẫn giữa Trương Bình Kinh và Trần Sâm lại lần nữa thăng cấp, hai người tranh đấu mặt đỏ tới mang tai, đều muốn để Mẫu Đan công bố tin vui vào ngày phim của mình công chiếu.

Mẫu Đan xem xong cảnh một đạo diễn cùng một phú nhị đại vì cô mà mặt mũi cũng không cần, là thật tâm băn khoăn, vào lúc bọn họ lại một lần nữa gặp mặt cãi vã kịch liệt, lương tâm của cô rốt cục cảm thấy đau: “Kỳ thật tôi có hai đại sự muốn tuyên bố, mỗi phim một chuyện vừa khéo.”

Trương Bình Kinh cùng Trần Sâm nghe vậy lập tức ngậm miệng, quay đầu nhìn về phía cô, trăm miệng một lời hỏi thăm: “Cô nói trước xem chuyện muốn tuyên bố là chuyện gì?”

Nhìn hai con người cãi nhau đỏ bừng cả mặt, Mẫu Đan hít mũi một cái trả lời: “Một là tuyên bố hôn sự, hai là tuyên bố rời khỏi ngành giải trí, về phần tuyên bố thế nào, tôi đề nghị hai vị oẳn tù tì quyết định.”

Trần Sâm cùng Trương Bình Kinh đã sớm biết Mẫu Đan sẽ rời khỏi ngành giải trí, chỉ là không ngờ lại nhanh như vậy, hai người liếc nhau, sau cũng không còn tranh giành, Thầy Giáo Quán Trà Nam công chiếu trước Bà Hoàng Bài Bạc Hoa Mẫu Đơn hai tiếng, vậy hôn sự khẳng định là về Thầy Giáo Quán Trà Nam, giải nghệ đương nhiên là để sau.

Sự thật chứng minh, Mẫu Đan mặc dù không đi theo toàn bộ quá trình tuyên truyền, nhưng hiệu quả có thể đè bẹp nam nhân nhà cô, hôn sự vừa công khai, ngay sau đó tuyên bố giải nghệ, hiệu quả kia quả nhiên là tiêu chuẩn.

Mà phòng bán vé của Thầy Giáo Quán Trà Nam và Bà Hoàng Bài Bạc Hoa Mẫu Đơn cũng vô cùng khả quan, năm trăm triệu… 1 tỷ… 1.5 tỷ, sau đó… Bà Hoàng Bài Bạc Hoa Mẫu Đơn liền không có sau đó, mà tốc độ tiến lên của Thầy Giáo Quán Trà Nam cũng từ tên lửa đổi thành rùa.

Nhưng hai bộ phim đều kiếm đủ nước mắt, xem Thầy Giáo Quán Trà Nam là khóc không nín nổi, mà Bà Hoàng Bài Bạc Hoa Mẫu Đơn thì là cười chết người không đền mạng, thẳng lưng đi vào ôm bụng lết ra, ai muốn giảm béo có thể xem lại nhiều lần, cười đều có thể cười ra cơ bụng.

Hôn lễ của Phong Hán cùng Mẫu Đan tổ chức rất điệu thấp, kiểu Trung Quốc, chỉ mời thân bằng hảo hữu hai bên, vô cùng ấm áp. Phong Hán vào thời điểm quỳ xuống kính trà, rơi lệ, một tiếng cha mẹ rất khó nói thành lời, nhưng anh vẫn luôn khát vọng.

Ngày mùng 9 tháng 9 năm 2017, trải qua 8 giờ, Mẫu Đan tại thủ đô sinh hạ một cặp sinh đôi là con trai, Mẫu Tuyển đứng chờ ngoài phòng sinh nghe được tin này, lập tức liền vui như điên, quay người liền gọi cho Giang Họa đang ở nhà trông con gái báo tin Mẫu Đan sinh hai nhi tử.

Phong Hán đứng ở cửa phòng sinh, căn bản mặc kệ Mẫu Tuyển đang vui mừng khôn xiết, anh hiện tại chỉ muốn gặp vợ.

Ngày hai đứa bé đầy tháng, Phong Hán đối ngoại tuyên bố thành lập “Quỹ từ thiện Phó Vĩnh Mẫn”, đồng thời cũng quyên góp toàn bộ di sản của bà Phó Vĩnh Mẫn, tin tức này vừa ra cơ hồ là chấn kinh trung ngoại, thanh danh của Phong Hán vợ chồng cũng tăng lên, có điều cả nhà vẫn điệu thấp cực kì.

Giao thừa năm 2020, Mẫu Đan đã giải nghệ 3 năm ngồi trong nhà xem tin giải trí.

“Hôm nay cảnh sát đột nhập vào câu lạc bộ tư nhân đặc biệt, tú bà Phỉ Vận Y, nữ minh tinh đã hết thời Chương Nam, Tô Hạ… bị tại bắt tại chỗ…”

Phong Hán từ sau khi kết hôn cũng giảm bớt công việc, con gái chào đời, anh tuyên bố tạm thời giải nghệ, hiện giúp con gái thay bỉm xong, bế con ra khỏi phòng: “Bảo nhi, sắp đến giờ rồi, chúng ta nên qua chỗ ba mẹ rồi.”

“Okay.” Mẫu Đan tắt TV, tiến tới hôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn của con gái, ngửa ra sau chờ nụ hôn của Phong Hán, lấy điện thoại mở kèn lệnh.

Tiếng kèn vang lên, một loạt xe Mercedes G-Class mini cắm hồng kì lái ra khỏi tiểu viện, 7 tuổi mập Dương Dương làm tiểu đội trưởng dẫn hai đệ đệ một muội muội lái về hướng tiểu tứ hợp viện của Giang gia, Phong Hán bế con gái mới 3 tháng tuổi, nắm tay Mẫu Đan đi ở cuối cùng áp trận.

Hạnh phúc thực ra chỉ đơn giản như vậy, là được ở bên người mình yêu.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN