Nghịch Mệnh Lộ - Quyển 1 - Chương 30: Cuồng!
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
122


Nghịch Mệnh Lộ


Quyển 1 - Chương 30: Cuồng!


Lý Phi Yến và vinh Cơ đang đứng trước Thiên Linh đài, đột nhiên không gian trước mặt cả hai vặn vẹo một cái, hai người còn chưa kịp nhìn kỷ cái gì, cảnh vật trước mắt đã đột ngột thay đổi.

Hai người xuất hiện trong một tiểu viện ưu nhã, sương khói lượn lờ tràn đầy huyền bí.

“Chuyện… Chuyện gì xảy ra vậy?”

Vinh Cơ trợn mắt há mồm, Lý Phi Yến hơi nhíu mày.

“Chúng ta bị vị tiền bối nào đó dịch chuyển đến đây.”

Ngay khi nàng nói câu này, có một giọng cười rơi vào tai hai người.

“Vào đây đi.”

Cả hai giật mình nhìn nhau, giọng nói kia là phát ra từ trong căn phòng trúc trước mặt, hơi do dự một chút, cuối cùng hai người nghe lời mở cửa tiến vào, trong phòng bài trí đơn giản, tràn đầy cảm giác phiêu hốt xuất trần. Thu hút sự chú ý nhất chính là một thanh niên bạch y cực kỳ anh tuấn đang cười híp cả mắt nhìn hai người. Lần đầu tiên nhìn thấy một nam tử tuấn tú, khí chất xuất trần như vậy, Lý Phi Yến và Vinh Cơ nhất thời hơi ngẩn ra, thanh niên ngược lại cười lên ha hả, giọng cười đặc biệt đáng khinh, cùng với dung mạo của hắn thật sự khác biệt một trời một vực.

“Còn đứng đó làm gì? Hai tiểu nha đầu các ngươi không phải rất lớn gan sao?”

“Tiền bối là…?”

Lý Phi Yến rất nhanh bình tĩnh lại, lập tức cung kính chấp tay, Vinh Cơ ngược lại nhíu nhíu mày nhìn Huyễn Vân, sau đó đột nhiên lớn mật tiến tới trước mặt hắn nhìn kỹ, Huyễn Vân nhướng mày, cười cười không nói, Vinh Cơ đột nhiên há hốc mồm, giơ tay chỉ vào Huyễn Vân hét lên:

“Ta nhận ra rồi, điệu cười kia giống hệt lão đầu ở bẩn chúng ta gặp ở Tư Nhất Thành.”

Lý Phi Yến giật mình, Vinh Cơ tuy không có cảm quan mạnh mẽ nhưng trực giác của nàng bẩm sinh lại cực kỳ kinh người, do đó có nhiều chuyện nàng đặc biệt nhanh nhạy hơn cả Lý Phi Yến. Trong lúc Lý Phi Yến còn chưa kịp làm ra hành động, Cơ công chúa lại tiếp tục không biết sống chết.

“Hình dạng này chắc chắn là lão dùng ảo thuật tạo ra đúng không, ngay từ đầu ta đã nghi ngờ rồi, một mỹ nam tử tiên khí bất phàm làm sao lại có thể cười một cách đáng khinh như thế.”

Khóe môi Huyễn Vân run lên, dỡ khóc dỡ cười.

“Đây là hình dạng thật của ta, lão đầu các ngươi thấy trong thành mới là ảo ảnh.”

“Không thể nào.”

Vinh Cơ sống chết không tin, Lý Phi Yến trợn mắt nhìn Vinh Cơ, sau đó bất đắc dĩ nói:

“Tiền bối thứ lỗi!”

Huyễn Vân cười khổ, lắc đầu nói:

“Chuyện này không quan trọng, ta dịch chuyển các ngươi đến đây là muốn hỏi các ngươi có đồng ý gia nhập tông môn của ta hay không? lúc ở Tư Nhất thành chỉ là ta tự mình chủ trương đến gặp các ngươi mà thôi, lúc này ta mới thật sự thay mặt tông môn muốn thu nhận các ngươi.”

Lý Phi Yến và Vinh Cơ đồng loạt giật mình, kinh ngạc nhìn nhau, sắc mặt nghiêm túc trở lại, Lý Phi Yến cung kính hỏi:

“Vậy hiện tại tiền bối có thể cho chúng ta biết danh tính tông môn của ngài được không?”

Huyễn Vân gật đầu, cười khẽ:

“Càn Nguyên đại lục – Hỗn Độn Tiên Ma Tông.”

Lý Phi Yến và Vinh Cơ sững người, đại danh Hỗn Độn Tiên Ma Tông bọn họ đương nhiên từng nghe qua, cường đại, thần bí, được tất cả thượng môn khác kiêng kỵ tuyệt đối. Không ngờ bọn họ còn chưa kiểm tra linh căn đã được một trong hai mươi mốt thượng môn chiêu mộ, còn là Hỗn Độn Tiên Ma Tông, nhất thời hai người đều có chút ngẩn ngơ. Huyễn Vân cũng không gấp, bình thản chờ câu trả lời, Lý Phi Yến phản ứng đầu tiên.

“Tiền bối, vì cái gì ngài có ý định chiêu mộ chúng ta, ngay cả linh căn chúng ta còn chưa kiểm tra xong.”

“Đúng vậy, lão đầu, tuy được một thượng môn chú ý là thiên đại may mắn, thế nhưng vì vậy mà ta thấy rất bất an.”

Huyễn Vân mỉm cười gật gật đầu.

“Các ngươi có thể bình tĩnh như vậy là rất tốt, thế giới tu sĩ so với thế tục càng hiểm ác hơn nhiều, bất kỳ lúc nào cũng nên giữ lại một tia cảnh giác, đối với thắc mắc của các ngươi, ta chỉ giải thích một lần, sau này khi vào đến tông môn không cần phải thắc mắc vì sao.”

Nghe Huyễn Vân nói vậy, cả hai lập tức nghiêm túc lắng nghe. Huyễn Vân mỉm cười rồi mới nói tiếp.

“Hỗn Độn Tiên Ma Tông chúng ta được thế nhân xưng tụng là thần bí tông môn, nhưng ở sau lưng, những môn phái khác đều nói chúng ta là một đám điên khùng, tùy tiện phóng túng… Xét theo một khía cạnh nào đó lời bọn họ nói thật sự không sai, quan điểm của chúng ta không giống bất kỳ thượng môn nào cả, luật lệ cần tuân thủ cũng chỉ có hai chữ: chân thành. 

“Chân” chính là luôn nhìn vào cái chân thật nhất, “thành” chính là tuyệt đối trung thành với bản tâm, Chân thành với tông môn, chân thành với gia nhân, chân thành với chính bản thân mình. Chúng ta là tông môn duy nhất có cả “Tiên” và “Ma” trong danh tự, chúng ta có thể là tiên cũng có thể là ma, chúng ta chỉ làm điều mà mình cho là đúng đắn, bất kể thế nhân nhìn chúng ta như thế nào, chỉ cần không phản bội lại bản tâm của chính mình, những thứ khác không quan trọng.

Hỗn Độn Tiên Ma Tông không có nhiều luật lệ nhưng điều đó không có nghĩa chúng ta chỉ là một đám ô hợp, sự chân thành có thể gắn kết mọi thứ, chân thành sinh ra tình thân, chân thành sinh ra dũng khí bảo vệ tình thân, đối mặt khó khăn, chân thành cũng sinh ra những người chính trực. Đối với tông môn, thiên phú của đệ tử không trọng yếu bằng sự chân thành, ta nhìn ra được ánh mắt cực độ trung thành với bản tâm từ lần đầu nhìn thấy các ngươi, ánh mắt kiên trì không lùi bước, tự tin và cố chấp, tất cả những cái đó hợp lại chính là thứ mà chúng ta đánh giá cao nhất: Cuồng!”

Hai người Lý Phi Yến đều lâm vào trầm mặc, nhưng rất nhanh Vinh Cơ ngẩng đầu, đột nhiên hành lễ, tươi cười nói:

“Ta thừa nhận mình hơi khác người một chút, xem ra ta thật sự hợp với Hỗn Độn Tiên Ma Tông, ta đồng ý gia nhập tông môn của ngươi.”

Huyễn Vân nở nụ cười, gật gật đầu, sau đó tầm mắt hắn chuyển sang Lý Phi Yến vẫn đang cuối đầu trầm ngâm, nhận ra ánh mắt của Huyễn Vân và Vinh Cơ, Lý Phi Yến ngẩng đầu, cười bất đắc dĩ nói:

“Tiền bối, ta cũng thừa nhận mình không phải kẻ tốt đẹp gì, nếu lỡ như ta ra ngoài không cẩn thận gây chuyện lớn, không phải sẽ liên lụy tông môn sao.”

Nghe Lý Phi Yến nói vậy, Huyễn Vân cười lớn không quan tâm khoát tay.

“Tông môn chúng ta ai mà không thích gây chuyện chứ? Người người đều như nhau cả thôi, thêm ngươi nữa cũng không tính là cái gì, dù sao cả vạn năm nay chúng ta gây chuyện vô số mà chưa có ai dám chạy đến địa bàn của chúng ta mà lật nhà, các ngươi yên tâm đi.”

Khóe miệng Lý Phi Yến run lên, từ mấy lời của Huyễn Vân nàng cũng có thể đoán được Hỗn Độn Tiên Ma Tông là loại tông môn như thế nào?! Nàng bất đắc dĩ nở nụ cười, cung kính chấp tay nói:

“Nếu đã có cam đoan của tiền bối, vãn bối đương nhiên không có lý do gì mà từ chối.”

“Ha ha… Tốt quá, sau này chúng ta vẫn là đồng môn.”

Vinh Cơ vui sướng không kềm được nhảy cẩn lên, Lý Phi Yến cười khổ nhưng trong mắt cũng không che dấu một tia vui mừng cùng chờ mong. Huyễn Vân nhìn hai người, cười híp cả mắt.

Vinh Cơ quay đầu nhìn Huyền Vân, đột nhiên nghi ngờ hỏi:

“Mà lão đầu này, đây chắc chắn là hình dạng thật của ngươi sao?”

“Hô hô hô… Sao? Không ngờ ta lại anh tuấn như vậy có phải không hố hố…”

Vẻ tiên phong đạo cốt thoáng chốc bị giọng cười vô sỉ đáng khinh cuốn đi không còn một chút, Lý Phi Yến và Vinh Cơ vừa muốn ăn ngay nói thật khen Huyễn Vân một câu “ngươi quả thật anh tuấn” thì lập tức ngậm miệng, bởi vì hình tượng anh tuấn của hắn ở trong mắt các nàng vừa mới sụp đổ.

Người này thật sự là một cường giả khiến người người kính sợ sao?

Bắt gặp ánh mắt quái dị của hai người, Huyễn Vân giơ tay che miệng ho khan một cái.

“Khụ… Không cần bất ngờ như thế, Hỗn Độn Tiên Ma Tông chúng ta chính là như vậy, trước mặt đồng môn không cần làm ra vẻ cái gì, sau này các ngươi sẽ biết.”

Hai người đưa mắt nhìn nhau, sau đó nở nụ cười gật đầu, Huyễn Vân lại nói tiếp:

“Đời người tu tiên quan trọng nhất là không thẹn với lương tâm, không cần hối hận vì bất cứ việc gì mình đã làm trong quá khứ, chỉ cần ngẩng cao đầu rồi tiến lên là được, ra vẻ cao cao tại thượng cho ai xem chứ? Các người nên nhớ rõ điểm này.”

Ánh mắt của Lý Phi Yến và Vinh Cơ sáng lên, sau đó kiên định gật đầu, ánh mắt trong suốt như có ngọn lửa đang thiêu đốt vậy, Lý Phi Yến nghĩ nghĩ rồi cung kính hỏi:

“Tiền bối, hiện tại chúng ta không cần tham gia Tiên Duyên Hội nữa sao?”

“Các ngươi hiện tại đã là đệ tử tông ta rồi, gọi sư thúc đi.”

Huyễn Vân bình thản nói, nhìn hắn chẳng khác nào một tên lông bông ngoài đường, hình tượng thật sự bị bôi nhọa nghiêm trọng, hắn nghiên người phóng túng tựa trên ghế rồi nói:

“Hiện tại các ngươi đã là đệ tử tông ta, mấy cái Tiên Duyên Hội gì đó không cần tham gia nữa.”

Lý Phi Yến ngạc nhiên, sau đó lại hỏi:

“Ta nghe nói Hỗn Độn Tiên Ma Tông trước đây không tổ chức Tiên Duyên Hội cũng chưa từng tham gia vào, lần này tại sao lại ngoại lệ?”

“À! Cũng bởi vì thời đại biến thiên, theo điển tịch ghi lại thì trong khoảng thời gian này thiên tài sinh ra lớp lớp, chúng ta cũng muốn đi xem có thật sự xuất hiện nhiều thiên tài ngàn năm có một như truyền thuyết hay không.”

Nghe Huyễn Vân nói vậy, hai người Lý Phi Yến đưa mắt nhìn nhau, trong mắt cả hai đều là vẻ tò mò, tròng mắt Huyễn Vân đảo qua một vòng, đột nhiên nghiêm mặt nói:

“Đông Thiên đại thế giới đang bước vào vòng lập cực thịnh vạn năm xuất hiện một lần, theo ghi chép thì mỗi vạn năm sẽ có một thời đại mà thiên tài xuất hiện lớp lớp, thiên địa biến chuyển liên tục, trong tương lai sẽ xảy ra nhiều biến động, nếu không muốn bị kẻ khác dẫm lên, các ngươi phải vượt qua bọn chúng.”

Câu nói của Huyễn Vân như tiếng trống đánh tỉnh hai người, cả hai đồng loạt nghiêm túc gật đầu.

“Chúng ta đã biết.”

……

Trong một thế giới hắc ám ở một nơi nào đó trong Đông Thiên đại thế giới, thế giới hắc ám này có một người đang ngồi cạnh một ao nước nhỏ, người này một thân đạo bào hai màu đen trắng, giữa ngực thêu một cái thái cực đồ, hồ nước trước mặt người này đang yên tĩnh đột nhiên xảy ra dị động, nước theo một định luật kỳ dị xoắn lại với nhau tạo thành hình thái cực đồ đang không ngừng xoay vòng, người ngồi bên bờ hồ đột nhiên mở mắt, đôi mắt người này là một màu xám trắng kỳ dị, hắn nhíu mày nhìn dị động của hồ nước, tay vung lên đánh ra mấy cái pháp quyết, lập tức từ dưới hồ nước dâng lên một bức màn sáng, người này nhíu chặt chân mày nhìn chầm chầm bức màn sáng kia, càng nhìn thần sắc hắn càng trở nên ngưng trọng, đến cuối cùng, hắn đứng bật dậy, từ miệng hắn truyền ra một tiếng thở dài.

“Hạo kiếp a, ta không thể để chuyện này xảy ra.”

VntHoaTinhKhoi.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN