Nghịch Mệnh Lộ - Quyển 2 - Chương 58: Ân tình
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
137


Nghịch Mệnh Lộ


Quyển 2 - Chương 58: Ân tình


Vật Tiên Lâu cao ba tầng vẫn không khác gì mấy ngày trước, Lý Phi Yến cũng không tiến vào, cứ thế không nói một lời quỳ ngay trước cửa, La Triệt liên tục đưa tay dụi mắt, cũng quỳ ở bên cạnh.

Cả tòa Vật Tiên Lâu lại không phát ra bất kỳ tiếng động nào, không khí yên tĩnh đến nặng nề. Lý Phi Yến không gấp không vội, cứ thế yên lặng chờ đợi.

Nửa canh giờ sau, bọn họ vẫn quỳ như cũ, trong thời gian đó có không ít đệ tử đến Vật Tiên Lâu nhận phân lệ, nhìn thấy hai người quỳ trước cửa, bọn họ hoặc là tò mò đánh giá, hoặc là cười thầm khinh bỉ, thậm chí có người ra vẻ thương hại, duy nhất không có là ánh mắt chân thành.

Một canh giờ sau, La Triệt đã có chút sốt ruột, Lý Phi Yến ngược lại vẫn trấn tĩnh, nàng chắc chắn Vật Tiên tiền bối kia biết bọn họ đến. 

“Vào đi.”

Giọng nói bình thản của Vật Tiên Đạo Nhân rơi vào tai, La Triệt lập tức vui mừng đỡ Lý Phi Yến tiến vào Vật Tiên Lâu. Vật Tiên Đạo Nhân vẫn như lần trước ngồi trên ghế trúc, lạnh nhạt nhìn hai người.

“Tham kiến tiền bối.”

Nhìn mái tóc ngắn của Lý Phi Yến, Vật Tiên Đạo Nhân như đang suy nghĩ điều gì, sau đó hắn cũng không muốn dong dài, trực tiếp hỏi:

“Các ngươi và tiểu tử kia biết nhau được mấy ngày chứ? Cần gì vì hắn mà cố gắng đến như thế.”

Lý Phi Yến cũng không đứng lên, ngẩng đầu nhìn Vật Tiên Đạo Nhân, nghiêm túc nói:

“Hắn là huynh đệ của ta, ta không thể nhắm mắt làm ngơ.”

Vật Tiên Đạo Nhân nhướng mày, lạnh nhạt cười cười.

“Vậy các ngươi muốn ta làm gì?”

Lý Phi Yến đột nhiên dập mạnh đầu một cái.

“Tiền bối, vãn bối chỉ mong tiền bối có thể giúp vãn bối truyền tin cho một người.”

“Sư tỷ.”

La Triệt thấy Lý Phi Yến mạnh mẽ đập đầu đến cái trán đỏ ửng, hắn cắn răng, cũng quỳ xuống, học theo nàng dập đầu. Vật Tiên Đạo Nhân nhìn Lý Phi Yến rồi lại nhìn La Triệt, ánh mắt thoáng lộ ra một tia phức tạp, nhưng rất nhanh hắn che dấu đi, bình thản nói:

“Thiên Tà hiện tại sợ rằng không ở Càn Nguyên đại lục, tên vô trách nhiệm đó hành tung quỷ dị, cho dù là tông môn muốn tìm hắn cũng không dễ dàng, hơn nữa dù có tìm được, tên tiểu tử kia sợ là không đợi được.”

Nghe Vật Tiên Đạo Nhân nói vậy, Lý Phi Yến và La Triệt lập tức biến sắc, La Triệt gấp giọng hô lên.

“Hứa sư huynh hắn sẽ chết ư?”

Vật Tiên Đạo Nhân đột nhiên tức giận nói:

“Tên tiểu tử ngu xuẩn kia chỉ mới bước vào luyện khí, thân thể chẳng khác gì bùn nhão, vậy mà hắn dám dùng tay không vượt qua hỏa nguyên linh tráo, thậm chí dám cho nổ Kim Sa Phù, kim hệ vốn sắc bén, cánh tay của hắn kinh mạch da thịt tất cả nát vụn, cả xương cốt cũng không còn toàn vẹn, nguyên khí tổn thương nghiêm trọng, huyết khí chỉ còn một phần ba, nếu không nhờ có nha đầu Tư Không gia dùng Hồi Nguyên Linh Dịch cùng Vệ Tâm Đan tạm thời giữ được mạng hắn, lúc này hắn đã sớm tuyệt hơi. Tuy nhiên thân thể của hắn vốn yếu ớt, Hồi Nguyên Linh Dịch cùng Vệ Tâm Đan chỉ là mấy cái linh dược cấp bốn nhưng đối với hắn vẫn là quá sức chịu đựng, dù có thể tạm thời giữ được mạng, tin chắc lại qua hai canh giờ, hắn không phải chết vì thương thế mà chết vì dược tính quá mạnh mà bạo thể.”

Lý Phi Yến kinh hãi, La Triệt sắc mặt trắng bệch, trong đầu hắn lúc này chính là sự hối hận cùng cực, hắn cảm thấy tất cả chuyện này đều do hắn, nếu hắn không thuyết phục mấy người Hứa Vô Tình ra ngoài, tất cả mọi chuyện sẽ không xảy ra. La Triệt đột nhiên bùm một cái dập đầu quá mạnh mà cái trán trực tiếp đổ máu, hai mắt hắn đỏ bừng nhìn Vật Tiên Đạo Nhân.

“Tiền bối, cầu xin tiền bối cứu Hứa sư huynh, dù có bắt ta đi làm cái gì ta cũng bằng lòng, tiền bối, cầu xin người!”

Lý Phi Yến ngây người nhìn La Triệt, Vật Tiên Đạo Nhân cũng có chút bất ngờ. Rất nhanh Lý Phi Yến kịp phản ứng, sư phụ của Hứa Vô Tình không kịp trở về, hiện tại bọn họ chỉ có thể trông vào Vật Tiên tiền bối này.

“Tiền bối, La Triệt nói đúng, không chỉ mình hắn, cả Nhất Phong Viện chúng ta nhất định đều bằng lòng bất kỳ điều kiện gì của tiền bối, chỉ cầu tiền bối cứu Hứa Vô Tình.”

Nói rồi nàng lại tiếp tục dập đầu. Vật Tiên Đạo Nhân dùng ánh mắt phức tạp nhìn bọn họ, cuối cùng hắn không kềm được lộ ra ánh mắt tán thưởng, thở dài một hơi.

“Các ngươi vì hắn làm như vậy đáng không, thiếu nợ ân tình của người khác, đồng nghĩa với mất đi tự do, đệ tử Hỗn Độn Tiên Ma Tông xem trọng nhất chính là tự do tự tại, mất tự do so với chết càng thống khổ hơn.”

Lý Phi Yến mạnh ngẩng đầu, ánh mắt kiên quyết nhìn Vật Tiên Đạo Nhân.

“Huyễn Vân tiền bối từng nói, đệ tử Hỗn Độn Tiên Ma Tông là phải luôn ngẩng cao đầu tiến về phía trước, không cần hối hận vì bất kỳ việc gì mình đã từng làm trong quá khứ, ta cho rằng, chỉ cần bản thân không hối hận, vậy ta chính là người tự do. Tuy không biết thiếu nợ tiền bối sẽ mang đến thống khổ ra sao, nhưng ngay lúc này ta biết rõ, nếu chối bỏ huynh đệ của chính mình, người đã cùng mình kết nghĩa, ta nhất định sẽ hối hận thống khổ cả đời, một kẻ sống trong ân hận đau khổ làm sao có thể là kẻ tự do tự tại?!”

“Tiền bối, Hứa sư huynh biến thành như vậy chính là lỗi của ta, ta không thể nào để cho huynh ấy chết, tiền bối, cầu xin người cứu Hứa sư huynh đi, dù có bắt ta làm trâu ngựa cũng được.”

Vật Tiên Đạo Nhân nhìn hai người, nghiêm giọng nói:

“Các ngươi chắc chắn mình không hối hận?”

“Chắc chắn không hối hận!”

Lý Phi Yến không chút chần chờ đồng ý, La Triệu cũng kiên quyết gật đầu, đột nhiên Vật Tiên Đạo Nhân đứng dậy, ánh mắt trở nên ôn hòa hiếm thấy.

“Tốt! Đệ tử tông ta ít ra cũng phải được như vậy.”

Hai mắt Lý Phi Yến và La Triệt sáng lên.

“Tiền bối, nói vậy tiền bối đồng ý cứu Hứa Vô Tình rồi.”

“Hừ! Ta không cần mấy đứa nhóc con các ngươi thiếu nợ ta cái gì, nhưng hắn dù sao cũng là đệ tử của tên Thiên Tà kia, để Thiên Tà thiếu ta một nhân tình cũng không tệ.”

Vật Tiên Đạo Nhân bình thản lạnh nhạt cười cười, hắn thâm ý liếc nhìn Lý Phi Yến và La Triệt, sau đó đột nhiên vung tay lên, không gian lập tức xoay chuyển, Lý Phi Yến giật mình phát hiện, chớp mắt một cái mình đã xuất hiện phía trước Nhất Phong Viện, thủ đoạn dịch chuyển tức thời này không thể nghi ngờ tu vi của Vật Tiên tiền bối là hóa thần kỳ trở lên.

Nhìn Nhất Phong Viện trước mặt, trong mắt Vật Tiên Đạo Nhân có một tia hoài niệm không thể nhận ra, ba người vừa xuất hiện, thân ảnh của Vinh Cơ và Vũ Văn Kỳ đã từ bên trong chạy ra, nhìn thấy Vật Tiên Đạo Nhân đến, Vũ Văn Kỳ không những không bất an mà còn cực kỳ vui mừng, bởi hắn biết, Vật Tiên Đạo Nhân chính là do Lý Phi Yến mời đến cứu Hứa Vô Tình. 

Vinh Cơ cũng vui mừng ra mặt, nhưng khi nhìn thấy mái tóc ngắn ngang vai của Lý Phi Yến, sắc mặt nàng lập tức biến đổi.

“Yến Yến, tóc ngươi làm sao thế?”

Lúc này Vũ Văn Kỳ cũng chú ý thấy, hắn cũng cực kỳ kinh ngạc.

“Yến sư tỷ, là ai cắt tóc của ngươi?”

Nói xong câu này hắn đưa mắt nhìn Vật Tiên Đạo Nhân, trong mắt có một tia cảnh giác, La Triệu nhìn Lý Phi Yến, không biết phải giải thích thế nào, Lý Phi Yến lại như không có chuyện gì khoát tay.

“Vướng víu quá nên cắt bỏ, không lâu sẽ mọc lại như cũ thôi.”

Vinh Cơ nhíu mày, nàng cũng là thiếu nữ, dưới góc nhìn của nàng, mái tóc là cực kỳ quan trọng, vả lại trực giác cũng cho nàng biết, mọi chuyện cũng không đơn giản như Lý Phi Yến nói.

Vật Tiên Đạo Nhân rất nhanh đã tỉnh lại từ trong hoài niệm, hắn đưa mắt nhìn La Triệt, trong ánh mắt thâm thúy không biết đang nghĩ gì, sau đó lạnh nhạt nói:

“Còn ở đó làm gì, dẫn ta đi xem tên tiểu tử không biết sống chết kia.”

La Triệt giật mình, vội vàng chạy lên phía trước, cung kính hô:

“Mời tiền bối.”

Vật Tiên Đạo Nhân chấp hai tay sau lưng, theo La Triệt dẫn đường đi đến Bắc viện, ba người Lý Phi Yến lật đật đi theo phía sau, Lý Phi Yến lúc này đã cực kỳ suy yếu, nhưng nàng cắn răng chống đỡ, khi đi đến ngã rẽ, Vật Tiên Đạo Nhân đột nhiên dừng bước, hắn hơi nhíu mày quay đầu nhìn Lý Phi Yến.

“Thương thế của ngươi càng để lâu càng trầm trọng, ngươi trở về chỗ của mình lo chữa thương đi.”

Lý Phi Yến giật mình, cố gắng nói:

“Tiền bối, ta…”

Vật Tiên Đạo Nhân biết nàng định nói cái gì, không kiên nhẫn trừng mắt một cái, Lý Phi Yến lập tức ngậm miệng, không còn cách nào chỉ đành nghe theo, Vinh Cơ lúc này cực kỳ lo lắng hỏi:

“Thương thế của ngươi nghiêm trọng như vậy sao còn chạy đi, sao không nói với ta.”

Lý Phi Yến cười cười, lắc đầu nói:

“Ta không sao, trở về nghỉ ngơi một chút sẽ không sao, các ngươi cùng tiền bối đi xem Hứa Vô Tình đi.”

Lý Phi Yến lúc này đến đứng cũng là cả một sự cố gắng, nhưng nàng không muốn lộ ra vẻ yếu ớt, mấy người Vinh Cơ vì Hứa Vô Tình mà lo sợ đến ngồi đứng không yên, nàng không muốn bọn họ lại vì nàng mà bất an.

La Triệt nghe Lý Phi Yến cố tình nói như thế, há miệng muốn nói nhưng đột nhiên ánh mắt Vật Tiên Đạo Nhân quét tới, hắn đành ngậm miệng, trong đầu là giọng nói hàm chứa răng dạy của Vật Tiên Đạo Nhân.

“Nàng là sư tỷ, sau này nàng nói thì ngươi cứ nghe theo, đừng có nhiều lời vô ích.”

La Triệt ngay lập tức gật đầu không dám cãi lại. Trong lúc đó Vật Tiên Đạo Nhân lại nhìn Lý Phi Yến bằng ánh mắt thâm ý tán thưởng.

Lý Phi Yến đợi khi nhìn mấy người Vinh Cơ cùng Vật Tiên Đạo Nhân tiến vào Bắc viện rồi nàng mới lung lay lần theo lối đi trở về Đông viện, thương thế kềm chế lâu hiện tại đã mất khống chế, đúng như Vật Tiên Đạo Nhân nói, thương thế loại này càng để lâu càng nghiêm trọng, hơn nữa mấy canh giờ qua, tinh thần cùng thân thể bị thương của nàng mấy lần chịu đả kích, nội thương càng nặng, hiện tại tinh thần nàng hao tổn nghiêm trọng, ngay cả tầm nhìn cũng không còn rõ ràng, đợi khi về được đến phòng mình, Lý Phi Yến còn chưa kịp leo lên giường đã không chống đỡ được nữa, cứ thế hôn mê.

Tuy nhiên Lý Phi Yến lại không ngã xuống đất, nàng được người khác đỡ lấy.

“Biết ngay là ngươi nói dối mà.”

Vinh Cơ sắc mặt vừa lo lắng vừa tức giận đỡ lấy Lý Phi Yến, làm bằng hữu lâu như vậy rồi, cộng thêm trực giác nhạy bén của nàng, Vinh Cơ sao có thể không nhìn ra Lý Phi Yến là nói thật hay giả chứ?! Mang Lý Phi Yến bỏ lên giường, Vinh Cơ có chút luống cuống, không biết phải làm sao, Vật Tiên Đạo Nhân đang chữa trị cho Hứa Vô Tình, nàng không thể đi nhờ người đến xem Lý Phi Yến được, hơn nữa nàng cũng không chắc Vật Tiên Đạo Nhân có đồng ý chữa cho cả Lý Phi Yến hay không, ngay lúc này, một thân ảnh không biết xuất hiện ở trong phòng từ lúc nào, nhìn vẻ mặt lo lắng bất an của Vinh Cơ, người đó cười khẽ nói:

“Nha đầu, đừng lo, ta không để tiểu nha đầu này có chuyện đâu.”

VntHoaTinhKhoi.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN