Nghịch Ngợm Cổ Phi - Chương 565: Đây…….Đây không phải là hôn gián tiếp sao……
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
47


Nghịch Ngợm Cổ Phi


Chương 565: Đây…….Đây không phải là hôn gián tiếp sao……


Phượng Thiên Vũ nhìn vào mắt của nàng, cười híp mí nói: “Phù Nguyệt, nàng còn quá non, không thể viết được những câu lên bổng xuống trầm, từ ngữ cao ngạo, xa xăm, trống trải, hơn nữa những từ hùng hồn và khoáng đạt, thì một nữ tử sao có thể viết ra được. Nếu ta đoán không sai thì……….Người này là một nam tử có tính tình rất hào phóng.”

Long Phù Nguyệt giảo hoạt nhìn hắn. Người này không lẽ là quỷ đầu thai? Cái này cũng có thể biết được! Thật đúng là thua hắn!

Bí mật bị hắn khám phá, Long Phù Nguyệt cũng không muốn giấu giếm nữa, vừa uống rượu dùng bữa, vừa kể cho hắn nghe chuyện Tô Đông Pha.

Phượng Thiên Vũ lẳng lặng nghe, thỉnh thoảng chen vào đôi lời, làm tăng thêm sự hào hứng của Long Phù Nguyệt khi kể về Tô Đông Pha.

Tô Đông Pha nói về bát đại gia ở thời nhà Tống, trong bát đại gia ở thời nhà Tống, nói đến cải cách chính trị của Vương An Thạch. Từ cải cách chính trị của Vương An Thạch lại nói đến những kiểu cách cai trị của Tần triều…..

Tư tưởng của nàng lướt gió tung bay, trong nháy mắt đem năm ngàn năm lịch sử của Trung Quốc ra nói dóc một chút. Sau khi nói xong rồi, chợt phát hiện, nàng đang cùng Phượng Thiên Vũ uống chung một hồ lô rượu! Ngươi một ngụm, ta một ngụm, giống như là bạn hữu vậy.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Long Phù Nguyệt không khỏi có chút ửng đỏ. Đây…….Đây không phải là hôn gián tiếp sao……

Ăn uống no nê, hai người liền nằm ngửa ngay tại nơi hoang dã này ngắm trăng, đếm sao.

Sau một hồi im lặng, Phượng Thiên Vũ liền ngồi dậy, lấy cây sáo luôn mang theo bên mình ra thổi.

Tiếng sáo trong trẻo, từ từ, nhẹ nhàng thấm vào trong lòng.

Trên trời mây nhanh chóng tan đi, chỉ còn lại mặt trăng nên càng thêm sáng tỏ. Làn gió mát nhẹ nhàng lướt qua, chỉ cảm thấy vui vẻ thoải mái.

Long Phù Nguyệt đang ngắm trăng trên trời, bỗng nhiên mất đi tri giác, tâm hồn trở nên mơ hồ.

Tự dưng nghĩ đến cha mẹ kiếp trước, ai, bọn họ mất đi đứa con gái yêu quý nhất không biết sẽ như thế nào?

Dưới ánh trăng nhìn Phượng Thiên Vũ đang thổi sáo, trong lòng bỗng nhiên thấy hoảng hốt.

Chính mình cũng không biết đã vượt qua mấy vạn năm tới triều đại này, ông trời cho nàng một vị hôn phu ưu tú như thế.

Hơn nữa tự nhiên lại là Thánh nữ, có thể so với Triệu Linh Nhi.

Bất quá, mình so với Triệu Linh Nhi thì hạnh phúc hơn. Ai, đáng tiếc là cha mẹ không thể thấy được…….

Lúc nàng ở hiện tại, cha mẹ có hai đứa con đó là nàng cùng anh trai.

Nàng mặc dù là con gái, nhưng so với con gái thì được sủng ái hơn một chút.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN