Nghịch Phách Hồn Loạn Thế
Chương 18 Hỉ Sử Bí Mật
Nàng là chủ nhân của nơi đây , mẹ của Hỉ Sử – Tịch Uyên Mạn Khái La .
Hắn khom lưng lễ phép ” Mẹ , người khoẻ ! “
Tịch Uyên hớn hở đóng quyển sách đặt qua một bên , nàng híp đôi mi dài ” Con vất vả rồi , mẹ chúc mừng con đã đậu vòng 1 . Con muốn mẹ thưởng cái gì nè ? “
” Tạm thời thì con không cần cái gì đâu ạ ! Mẹ gọi con về nhà là vì điều này thôi ạ ? “
” Đâu , mẹ gọi con về là muốn bàn chuyện cậu bé bạn thân của con . “
Hỉ Sử bình tĩnh nhìn người thiếu nữ trẻ trung đầy vẻ yêu đời ” Ý mẹ là Tư Thần ? “
” Ừ , là cậu bé đó . Mẹ nghe mấy người làm hôm qua đi xem con thi đấu về kể , bạn con bị mọi người xem thường nên nếu không phiền thì mẹ sẽ giúp bạn ấy ! “
” Mẹ là muốn nhận nuôi Tư Thần ? ” Hỉ Sử trố mắt nhìn nàng .
” Con không thích sao ? Nếu có cái họ Mạn Khái La chống đỡ thì bạn con sẽ có một cuộc sống thoải mái hơn . Với lại mẹ cũng thích có thêm một đứa con . “
Tịch Uyên đơn giản ý tưởng màu hồng trông không vẻ gì là người lo xa .
” Con sẽ hỏi ý cậu ấy sau ! Về việc con tham gia thi đấu …! “
Tịch Uyên khoan thai , nàng còn không rõ đứa con này định nói gì sao ” Hãy làm những điều con muốn , mẹ không thể cho con những điều tốt nhất mà cái họ Mạn Khái La đem lại nên đừng lo . Chúng ta không có gì để mất cả ! “
Hỉ Sử không nói nên lời trước nữ nhân thánh thiện này . Nàng có tấm lòng từ bi làm hắn muốn tàn nhẫn thoát khỏi họ Mạn Khái La cũng không được .
Dẫu con không phải con ruột người .
Dẫu con thật không phải là Hỉ Sử Mạn Khái La .
Người vẫn chở che cho con .
Một ngày nào đó con khôi phục lại danh phận thật sự của mình .
Con sẽ ép những kẻ Mạn Khái La kia hèn mọn quỳ phục trước người để chúng ân hận vì đã dám đuổi người ra khỏi gia tộc .
Tịch Uyên bị đẩy khỏi gia tộc một cách đầy đau đớn chỉ vì bà không thể sinh con .
Hỉ Sử là một cậu bé trầm tính nhưng rất đỗi tài giỏi , tuy không máu mủ ruột thịt nhưng khác gì con đẻ , chỉ cần nàng đủ yêu thương cậu .
Hỉ Sử có một mưu tính , cậu muốn lợi dụng Nhược gia để đè bẹp bọn Mạn Khái La ở phương Bắc kia .
Tịch Uyên bị lưu đày từ nơi xa xôi để lưu lạc đến tận Tâm Lan thành đều là do chúng hại . Khi mà trả nợ được ân tình nuôi nấng và cưu mang của Tịch Uyên thì ta sẽ dùng lại cái tên cũ của mình . Cái tên định mệnh gắn kết ta và ‘ cô ấy ‘ .
___________ Tư Ca ________
Tối quá , không thể nhìn rõ nơi đây là đâu .
Bóng tối bao trùm khiến không gian như tĩnh mịch trải dài vô tận .
Không khí có mùi máu tanh tưởi xộc thẳng vào khứu giác chạm nhớ đến kí ức đau thương của ‘ hắn ‘ .
Mây lu mờ ánh sáng trên cao tránh che đi quả cầu tròn trị vì bầu trời , ánh trăng tròn đỏ rực sắc đỏ máu nhức nhói .
Ánh sáng rọi chiếu qua ô cửa sổ , hành lang đều nhuộm đỏ . Là máu hay chỉ là do ánh trăng ?
Hắn thông minh để đủ nhận biết thật sự chúng đều là máu .
Bản thân hắn bất động đến cứng đờ , người nam nhân nằm bất động dưới chân hắn vốn dĩ tưởng như đã chết , cả người ông ấy bê bếch máu .
Điều thần kì nào đó giúp ông đứng dậy ôm lấy hắn chạy . Ông ấy là cha hắn , dẫu chân trái đã gãy nhưng ông vẫn chạy … chạy đến khi hơi tàn cuối cùng của ông sắp tận .
” Dực … chạy ngay đi con . Đi đến chỗ Vũ , ở đó cha đã vẽ sẵn một ma pháp dịch chuyển ! “
…
Cô gái nhỏ nước mắt vô vọng lại đầy vẻ kiên quyết , nàng nhìn hắn cười ” Dực … sẽ có ngày hai ta gặp lại ! Đừng lo ! “
Bàn tay nàng dứt khoát đẩy hắn vào ma pháp trận sắp thi triển . Hắn níu kéo đưa tay về trước muốn nắm lấy tay cô ấy theo nhưng bọn người kia đã bắt lấy cô ấy đi .
…..
Tuyết phủ to trời , người phụ nữ hiền hậu ôm hắn vào lòng nàng sưởi ấm ” Đứa trẻ tội nghiệp . Con bị lạc sao ? “
Đứa trẻ lờ mờ như hơi mê sảng ” Mẹ ! ” thèm cảm giác có một người thân bên cạnh thời điểm hắn yếu ớt nhất .
Người phụ nữ kinh ngạc , nàng xoa lấy khuôn mặt xanh xao của hắn ” Được , từ nay dì sẽ là mẹ con . Mẹ là Tịch Uyên Mạn Khái La ! “
Hỉ Sử bất thình lình tỉnh giấc khỏi giấc mộng quá khứ . Hắn ôm đầu ” Mình … lại nhớ về Vũ nữa rồi ! Vũ , tớ nhớ cậu . Cậu có còn nhớ tớ chứ ? ” hắn ngẩng đầu ngắm ánh trăng cao .
Mỗi lần thấy trăng là lòng hắn như bị kim châm vào tim . Nhắc hắn nhớ mãi về đêm định mệnh ấy .
Phương Tây cách xa lãnh thổ nhân loại —
Cô gái kiều mị tóc đen ngắn được buộc gọn lại thành chúm nhỏ phía sau gáy hệt Tư Thần thường ngày .
Nàng đứng đó cô lãnh khí trời khuya , cả người nàng chi chít đâu đâu cũng là thương lớn thương nhỏ .
Đôi mắt phát ánh sáng đỏ rực tựa hỏa diễm cất giấu trong đôi nhãn đó . Ẩn đâu đó là cái tà ác được nàng cất giấu .
Nàng diễm mị dư lực thiêu chết ai ngán đường .
Nàng xinh đẹp không tầm thường từ nào có thể khen ngợi .
Tong !!!
Giọt máu dọc theo đầu ngón tay , nhỏ xuống bãi cỏ dưới chân nàng . Trên đất là la liệt xác thú vật trải dài . Ở trên cơ thể chúng đều có một lổ thủng , nơi chúng từng có một trái tim ở đó .
Người đàn ông đứng thẳng người trên ngọn cây cao hài lòng với biểu hiện đêm nay của nàng ” Không tồi nhưng còn chưa đủ . Ngươi phải độc ác hơn nữa , đó là bản chất của ‘ chúng ta ‘ . Rõ chưa La Vũ ! “
Nàng hờ hững khép hàng mi , hướng về tòa lâu đài sa hoa khổng lồ ” Vậy kế tiếp ta cần giết loài nào ? Yêu ? Thú ? Hay huyết tộc ? “
Hắn hạ đôi mắt đỏ âm lãnh nhìn nàng ” Ngươi sẽ được giết tất . Thiên hạ là của ngươi ! “
La Vũ không để lời của hắn vào tai , nàng không có thời gian rảnh để cùng hắn tám nhảm .
______________ Tư Ca __________
Vòng 1 chính thức kết thúc và 40 người vào vòng 2 được xếp vào 4 bảng khác nhau .
Quán quân cuộc thi có tận 4 người , đó là 4 người đứng đầu mỗi bảng .
Hỉ Sử Mạn Khái La – Bảng Kiếm .
Tư Thần – Bảng Quyền .
Nhược Tinh – Bảng Ma Pháp .
Nói cách khác , Tư Thần không thể đấu với Nhược Tinh . Điều này làm hắn tỏ rõ vẻ ‘ tiếc ‘ .
Vòng cuối cùng này , người có xác suất chiến thắng trong bảng của họ cao nhất thì giành ngai Quán Quân .
Đây là trận đấu vòng tròn , Tư Thần phải đấu với hết 9 người .
” Căng nhỉ ! ” Hịch Soái choáng váng với cái thể lệ thi của vòng cuối .
Mọi người đến xem thi đấu đa phần chỉ là phụ , cái chính là họ muốn tìm cô bé xinh đẹp hôm bữa .
Bầu không khí nội bộ Nhược gia cực gắt , ông nào có con cháu trai thì đều đem chúng đến để tìm Ngư Tuyết Lam .
Mấy lão này đồng suy nghĩ với Nhược Tuân , muốn Ngư Tuyết Lam thành dâu nhà họ .
Thủ đọan tối ưu để trói buộc cô gái với một gia tộc là bắt buộc nắm giữ lấy trái tim cô ấy .
Thế là tia tia tia , cả ma cụ viễn thị cũng bị họ lôi ra để tìm cô bé đi cùng Hịch Soái thiếu gia .
Hàng ghế ưu tiên cho các vị cao tầng các gia tộc , ai cũng thủ theo ống nhòm . Con người vốn có sở thích sở hữu cái đẹp cho bằng được .
Ngư Tuyết Lam tiểu cô nương lần trước công khai trước dân chúng quá dễ gây chú ý , riết sao khách hàng đến Tái Khắc Lỵ đều tìm cớ dò hỏi xem muội ấy có phải người trong gia tộc không và xin gặp mặt .
Từ đó , Hịch Soái nảy sinh ý định bắt ép Ngư Tuyết Lam muốn đi xem thi đấu thì phải cải trang .
Cô bé cả người bị đem ra nhuộm màu sạch từ trên xuống dưới , làn da bạch ngọc nữ nhân ghen tị bị bôi phấn đen hơn cả tro bụi cột nhà cháy . Mái tóc dài uyển chuyển và đôi mắt lưu ly tinh anh bị cái mũ to tướng che mất .
Quần áo mới Hịch Soái cho nàng vải vóc chất lượng rất tốt nhưng kiểu dáng khác nào người làm ở đợ . Vậy là nàng phải sắm vai cô hầu nhỏ xấu xí mới được Hịch Soái dắt theo . Đời nàng chưa bao giờ chịu phải nỗi cay đắng này .
” Lam muội nhớ phải ém giọng nhỏ lại nghe chưa , không cho phép hét to như bữa trước ! ” Hịch Soái ra dáng cậu chủ hoặc là đàn anh dạy dỗ cô em ‘ người làm ‘ .
Hịch Soái ngồi vào chỗ ngồi thượng hạng như cũ , sau lưng là hai người hầu . Một là ông quản gia , một là …
Cô bé xinh đẹp chả thấy đâu , thay vào đó là nàng hầu đen thui lại quê mùa . Mất hứng …
Những người ngồi ngóng chờ sự xuất hiện của Ngư Tuyết Lam đến mỏi cổ não nề xoay đi . Uổng công chờ đợi .
Hịch Soái khâm phục bản thân ” Tốt lắm , phản ứng mọi người thế này thì quả không ai nhận ra muội rồi ! “
Ngư Tuyết Lam khó chịu , nàng như bị sỉ vả rằng bộ dáng mình lúc này tầm thường vô cùng . Cái thế giới chỉ nhìn mặt này , đáng hận .
Nàng phải cắn răng chịu tất cả nỗi nhục này vì muốn coi Tư Ca thi đấu thôi … À , cả Hỉ Sử nữa .
Nhược Tinh len lét đảo mắt dò tìm khắp khán dài rộng lớn sức chứa ngàn con người , nhưng kết quả không như hắn mong đợi ” Cô bé ấy không đến sao ? “
Hắn dòm phía Tư Thần ” Thằng nhóc này ở đây nhưng sao cô bé ấy lại không đến chứ ? Hai người họ rốt cuộc là quan hệ gì? “
Thông tin Tư Thần bị mấy ông lão lục tung lên nhưng họ chả thu được gì cả . Tư Thần chỉ là tên nhóc mồ côi rẻ mạt không biết ở đâu tự nhiên chui ra . Người đề cử hắn vào học viện là ai cũng là ẩn số .
Mồ côi tức Ngư Tuyết Lam không phải là em gái của hắn rồi . Tên nhóc này có gì để lợi dụng để dụ dỗ cô bé Ngư Tuyết Lam về phe họ chớ ?
2 tiếng sau ~~~
Chán chết !!!
” Tại sao chưa tới lượt Tư Ca ra đấu chứ ? “
Ngồi ngáp dài ngáp ngắn chỉ để coi mấy tên dở hơi đấm đá , vô vị hết chỗ nói . Bọn người này có gì vui mà họ reo hò vui mừng dữ vậy ?
Hịch Soái xem thi đấu nhập tâm đến mức múa may tay chân ” Đúng rồi , phải quýnh thằng Nhược Tường Lữ như thế chứ ! Phải phải , quýnh mạnh hơn nữa đi ! “
Nhược Tường Lữ bị một tên đến từ đại gia tộc khác đập cho tanh bành cành hẹ .
Đến khi Nhược Tường Lữ bị trọng tài báo thua thì Hịch Soái vẫn còn lầm bầm lèm bèm chưa thỏa mãn ” Hừ , tiện nghi cho tên yếu ớt như Nhược Tường Lữ . Ở vòng 1 hắn đấu với 2 tên chó mèo từ đâu đến , chúng yếu đến mức thiếu gia ta tự tin còn thắng được chúng chứ nói gì tên Nhược Tường Lữ . “
” Nhược gia dàn xếp vụ đó để tên Nhược Tường Lữ qua vòng sao ? “
” Đúng là vậy đó tiểu Lam , muội thật là thông minh ! Nay tên Nhược Tường Lữ bị những tên kia đập cho , ta thật là sảng khoái . Chừa cái tội hắn năm ngoái ăn hiếp tiểu tứ ! “
Hịch Soái vu vơ nhắc lại chuyện xưa , không để ý sau lưng hắn ngọn lửa đang bốc cháy .
” Mấy tên kia đánh nhẹ quá . Hiệp sau đứa nào gặp tên Nhược Tường Lữ thì đập hắn tơi bời cho ta ! Đánh không được thì để ta ! “
Ngư Tuyết Lam khởi động cổ tay như chuẩn bị nhào vô đập chết Nhược Tường Lữ .
Ức hiếp Tư Ca của nàng , ai cho bọn hạ tiện như chúng cái quyền đó ! Nàng bắt đầu không ưng Nhược gia rồi á .
” Tiểu Lam bớt giận ! ” Hịch Soái lại phải dập lửa .
Pằng !!! Pằng !!! Pằng !!!
Tiếng súng vang inh ỏi khiến lòng người phấn khích , nhịp điệu súng nổ hệt bản nhạc vang dội .
Đến khi tiếng súng hoàn toàn kết thúc , đối thủ đã ngã sõng soài .
” Người chiến thắng là Nhược Hải Lượng ! “
Nhược Hải Lượng , cậu thiếu niên vẻ ngoài trông không chút nổi bật nhưng trong kì thi lần này cậu ta cũng gây ra sự ảnh hưởng lớn làm ai cũng nhớ mặt .
” Mình biết ngay tên này sẽ thắng mà ! ” Hịch Soái chắc cú hắn ăn bộn tiền cược ván này .
” Hắn là ai ? Tài thiện xạ có tí kĩ năng đó . ” Ngư Tuyết Lam lần đầu khen một người khác .
” À , hắn ta tên Nhược Hải Lượng . Là một thiên tài xạ thủ được Nhược gia chú trọng bồi dưỡng từ nhỏ ! “
Nhược Hải Lượng – Bảng Thiện Xạ .
” Có nhầm không , hắn ta nhìn tận 14 , 15 tuổi rồi . Chỉ bắn được như thế là được xem là thiên tài rồi á ? Tiêu chuẩn thật thấp . “
Hịch Soái chán nản với bà cụ nhỏ này ghê được ” Có mà tiêu chuẩn nhóc quá cao . Người ta bắn giỏi thế mà ! “
” Không hề nha , anh trai của em còn mạnh gấp nhiều lần mấy thể loại cá tôm đó . “
Ngư Tuyết Lam mang một nét hãnh diện trên khuôn mặt đen thui của nàng .
” Nhóc có anh trai á ? Lần đầu tiên anh nghe nhóc nhắc về gia đình ấy ! “
Ngư Tuyết Lam biết mình lỡ miệng nên tìm cách né tránh mãi chủ đề này ” Mai mốt có dịp sẽ cho anh gặp ! Mà chờ lâu quá rồi , bao giờ mới tới lượt Tư Ca hả ? “
Lão quản gia lúc này mới nhớ đến điều quan trọng ” Thiếu gia , tôi quên nhắc cậu nhưng sẽ có 2 chỗ đấu riêng biệt. Chỗ này là dành cho bảng ma pháp và thiện xạ . Sân bên kia mới là kiếm và quyền , nếu tôi không nhầm thì bạn của thiếu gia đều đấu ở sân bên đó ! “
” Hả ? Thảo nào nãy giờ ta thắc mắc sao toàn bọn ma pháp sư và thiện xạ ra đấu ! Sao ông không nói sớm hơn chứ ? “
Quản gia oan uổng ” Họ đã đề cập đến chuyện chia bảng ra 2 sân từ lúc đầu nhưng ngài có chịu chú ý lắng nghe đâu ! “
Ở một góc khuất của đấu trường dành cho bảng kiếm và bảng quyền .
” Tư Thần , cậu chấp nhận lời đề nghị trở thành một thành viên nhà Mạn Khái La chứ ? Tôi muốn cậu suy nghĩ thật kĩ về điều này ! “
” Ta từ chối , ta là Tư Thần ! Chứ không phải Tư Thần Mạn Khái La ! “
Không hề chần chừ và nghĩ ngời nhiều . Tư Thần chối bỏ lời đề nghị của Hỉ Sử .
” Cậu là người đầu tiên ta công nhận rất có thiên phú . Nhưng chỉ cô độc thì tốc độ tu luyện của cậu sẽ trì tuệ , dựa vào Mạn Khái La cậu sẽ có nhiều tài nguyên tu luyện hơn ! “
Hỉ Sử vẫn chưa chịu từ bỏ ý định ” Hay cậu muốn vào Nhược gia để thu được lợi ích lớn hơn thì ta không có ý kiến gì nữa ! “
” Ta sẽ vào đó … Để lấy thứ ta cần . Nhưng một Nhược gia bé nhỏ có thể trói buộc được ta và … ngươi sao ? ” Tư Thần một mạch bỏ đi đến sàn đấu .
Hỉ Sử vì câu nói này mà chấn động .
Phải!
Tài sản của Tịch Uyên mang theo khi bị lưu đày ngày càng cạn kiệt . Thể chất hắn hơi dị người nên bao tài nguyên bảo dược đổ vào người hắn càng tiêu tốn nhiều hơn .
Chỉ có Nhược gia mới thỏa mãn được việc đốt tài nguyên tu luyện của hắn .
Nên khi hắn tấn cấp và trả được thù giúp mẹ nuôi thì việc ở lại Nhược gia là hão huyền . Nơi đây dung không nổi hắn .
Hỉ Sử có đủ tư cách và tự tin để kiêu ngạo . Dòng máu và màu tóc hắn luôn che giấu là minh chứng rõ nhất .
Đại gia tộc lớn như vầy thì hãy để ta lợi dụng các ngươi triệt để đi – Nhược gia .
Tư Thần – tổng 3 trận đấu .
thắng 3 – thua 0
Hỉ Sử Mạn Khái La – tổng 3 trận đấu .
thắng 3 – thua 0
Lúc Hịch Soái xách thân xác chạy đến nơi thì họ đã đấu xong .
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!