Nghịch Tập [Tinh Tế] - Chương 28
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
100


Nghịch Tập [Tinh Tế]


Chương 28


“Điện hạ… Đối phương yêu cầu nói chuyện với ngài.”

Sau khi hai bên quần nhau 10 phút Darren hiển nhiên đã không giữ được bình tĩnh trước, Alan dây dưa được hắn dây dưa không được, không biết khi nào đội tuần tra không gian sẽ đi qua đây, vả lại Darren không tin Alan chưa phát tín hiệu cầu cứu, trì hoãn thêm một giây có thể sẽ đợi được đến lúc quân cứu viện lực lượng hàng ngàn người của Alan đến, Darren không kham nổi phiêu lưu này.

Khóe miệng Alan mang ý cười, hắn gật đầu nói: “Được, tiếp nhận.”

Trong chốc lát bóng dáng thấp bé của Darren xuất hiện trên màn hình hiển thị trước mặt Alan, Alan lạnh nhạt nhìn Darren, Darren lại cung kính hành lễ với Alan: “Điện hạ.”

Alan cười mỉa mai không nói chuyện, Darren nho nhã lễ phép nói: “Vô cùng xin lỗi đã quấy nhiễu hứng thú đi tham quan sao Brooks của ngài, chuyện là như thế này, lúc trước tôi chịu sự mê hoặc của Hoàng Thái tử Điện hạ, trái lương tâm đến ám sát ngài, nhưng vào lúc nãy, phẩm chất tốt đẹp của ngài và sự tao nhã…”

“Nói thẳng điều kiện.” Alan lạnh lùng cắt lời Darren, “Hẳn là ông sốt ruột hơn tôi.”

Darren bị châm chọc ngay mặt cũng không có chút ngượng ngùng, cung kính như trước nói: “Được, vậy thứ lỗi cho tôi thất lễ, Điện hạ, do tôi đã phản bội Hoàng Thái tử Điện hạ, không chấp hành mệnh lệnh của cậu ta, có lẽ tôi không thể dùng thân phận hợp pháp sinh sống ở Đế quốc nữa, tuy rằng rất không muốn nói ra… nhưng tôi quả thật vì ngài nên mới lâm vào hoàn cảnh tiến thoái lưỡng nan như thế này, tôi hy vọng ngài có thể cho tôi chút bồi thường.”

Alan nâng mắt: “Bồi thường?”

“Đúng vậy, bồi thường để tôi có thể tiếp tục sống sót, ví dụ như…” Darren cười, “Mấy trăm dẫn đường trên tinh hạm của ngài.”

Darren xua xua tay: “Xin ngài yên tâm, tôi tuyệt đối sẽ không coi bọn họ như con tin để đưa ra yêu cầu bất hợp pháp với Đế quốc, cũng xin ngài tin tưởng, tôi tuyệt đối là một người theo chủ nghĩa nhân đạo, tôi nhất định sẽ đối xử tử tế với bọn họ, để mỗi một ngày sau này bọn họ đều sống như đang ở Alice.”

Alan im lặng nhìn Darren, Darren buông tay xuống nói: “Tôi hy vọng ngài có thể bình tĩnh suy xét một chút, không giấu ngài làm gì, vì hành động hôm nay, tôi đã cho người của mình thâm nhập vào các nơi quân đội địa phương đóng giữ gần đây, tạm thời ngài không đợi được quân cứu viện đâu, mà tôi, trước khi họ tới đã có thể đe dọa đến sự an toàn của bản thân ngài rồi.”

“Xin ngài cũng không cần để ý đến sự trách móc của kẻ khác sau này, hành động lần này của ngài không hề ích kỷ, hoàn toàn ngược lại, việc này thể hiện sự không vụ lợi của ngài.” Darren dẫn dắt từng bước, “Ngài là vì tính mạng của toàn thể nhân viên trên tinh hạm, không thể không hy sinh tự do của một số người, mối mua bán này rất thích hợp, hơn nữa tôi tin rằng, nếu học sinh của quý trường nghe nói có thể hy sinh tự do tạm thời để đổi lấy tính mạng cho bản thân, cũng sẽ đồng ý.”

Khi Darren lải nhải không ngừng Alan dùng dư quang quét mắt nhìn quan lễ nghi của hắn một cái, quan lễ nghi âm thầm gật đầu, Alan nhìn Darren, gã vẫn còn đang lải nhải không dứt: “Hy vọng ngài hiểu rõ, tôi lâm thời thay đổi chủ ý hoàn toàn là vì bị ngài cảm phục, nếu lúc này ngài từ chối chừa cho tôi một con đường sống, khó tránh lấy oán báo ơn quá mức, mà bản thân ngài cũng sẽ vì thế mà chịu tai họa ngập đầu, đây là chuyện tôi chưa bao giờ muốn nhìn thấy, tôi hy vọng ngài…”

“Tôi đồng ý, nhưng tôi chỉ có thể cho ông 100 dẫn đường.” Alan lại ngắt lời Darren lần nữa, “Đừng cò kè mặc cả, tôi không thể đưa tất cả học sinh cho ông.”

“Darren… Làm người không thể quá tuyệt tình, sau hôm nay có lẽ tôi phải lên Tòa án Quân sự, thân là Hoàng tử, chuyện tồi tệ nhất cũng chỉ đến thế này thôi, chừa lại vài dẫn đường, tôi còn có thể ăn nói với Chủ tinh, nếu ông không đồng ý thì thôi, dù sao cũng chết, chẳng thà lưu lại cái danh liệt sĩ tốt đẹp.”

Darren trở nên im lặng, rõ ràng đang do dự, Alan cười lạnh: “So với chuyện này tôi càng tò mò một chuyện, nếu đắc tội Anthony lại không được lợi gì từ chỗ tôi, sau này ông sẽ sống như thế nào?”

Darren thở dài: “Được rồi, tôi đã nói rồi, hành động lần này đều là vì ngài, sao tôi có thể không nghe lời ngài khuyên bảo chứ? Xin ngài hạ lệnh cho thuộc hạ của ngài ngừng bắn, tôi sẽ bảo thuộc hạ của tôi lái tàu con thoi qua đón học sinh của ngài.”

Alan lập tức lệnh cho tất cả mọi người dừng tay.

“Thứ lỗi cho tôi thất lễ, tôi còn phải căn dặn thuộc hạ của tôi vài tiếng.”

Darren rời khỏi màn ảnh, Alan nhanh chóng nhấn phím dừng lại, quay đầu căn dặn quan lễ nghi: “Bảo kỵ sĩ khu D bắt đầu chuẩn bị, Darren sắp ra tay rồi.”

Nhất thời quan lễ nghi cũng ngây ra: “Chẳng phải ông ta nói…”

“Cậu tin ông ta?” Alan cười lạnh một tiếng, “Darren đã làm tinh đạo gần 100 năm, trước nay chỉ làm ăn kiếm lợi không mất tiền, 100 dẫn đường sao có thể thỏa mãn ông ta? Một người ông ta cũng sẽ không bỏ qua.”

*tinh tặc, tinh đạo, tinh khấu: xem như cùng nghĩa là mấy tên cướp ở ngoài không gian

Những lời lải nhải ban nãy chẳng qua là để mê hoặc mình, làm mình buông lỏng cảnh giác, lát nữa khi giao nộp con tin ông ta nhất định sẽ đột nhiên bùng nổ, hòng đánh cho mình trở tay không kịp, sau đó lại cướp đi tất cả dẫn đường, ha ha… Sau khi bắt giữ tù binh thành công có lẽ ông ta sẽ thưởng cho mình một quả bom hydro, như vậy chẳng những thu hoạch được tất cả dẫn đường, mà còn có thể báo cáo kết quả nhiệm vụ với Anthony, về việc từ chối Anthony lúc trước lại càng dễ giải thích… Điện hạ Alan đã xâm nhập hệ thống truyền tin trên tinh hạm của chúng tôi, vì để mê hoặc cậu ta tôi không thể không làm trái lương tâm bất kính với ngài.

Như thế có thể thu lợi từ hai bên, trong mắt Alan lóe qua vẻ tàn ác, tên lùn Darren này vẫn có chút đầu óc, nhưng đáng tiếc… mình cũng không phải thằng ngu.

Không bao lâu sau Darren quay lại trước màn ảnh, khom người nói: “Vô cùng xin lỗi đã để ngài đợi lâu… Nhân viên của chúng tôi đã sắp xếp ổn thỏa, xin hỏi phía ngài thế nào?”

“Đã chuẩn bị xong.” Alan mặt không biểu tình, “Hy vọng ông có thể giữ đúng lời hứa của ông.”

Darren gật đầu không ngừng: “Ngài yên tâm.”

Tinh hạm của Darren mở ra, hai tàu con thoi chầm chậm chạy về phía Alan, cùng lúc đó Alan dùng tay ra hiệu, khu D của tinh hạm từ từ mở ra lá chắn phòng hộ tầng ngoài cùng…

Darren tham lam nhìn chằm chằm màn hình trước mặt gã, vừa nãy gã đã quan sát thông qua thiết bị thăm dò viễn trình, có hơn 300 người tụ tập tại khu D trên tinh hạm của Alan, mà hiện giờ những người này bị chia làm hai tốp, người ở lớp ngoài cùng đang di chuyển không ngừng, Darren không kiềm được run rẩy vì phấn khích, đó nhất định là các dẫn đường hoảng sợ đang xô đẩy lẫn nhau…

Ở chợ đêm, dẫn đường tướng mạo bình thường, sức mạnh tinh thần yếu ớt cũng có thể bị đẩy lên đến vài chục triệu tinh tệ, mà trước mặt mình hiện đang có hơn 300 dẫn đường, hơn 300 dẫn đường chưa bị dấu hiệu! Khuôn mặt của Darren bất giác trở nên vặn vẹo, trước đây hắn chưa bao giờ tưởng tượng được, có một ngày mình có thể có được nhiều của cải đến thế!

Vách khoang thuyền khu D từ từ mở ra, ngón tay của Darren run lên, hắn nhanh chóng điều chỉnh thiết bị điều khiển zoom lại gần, trong nháy mắt Darren gần như không dám tin vào mắt mình, trong khoang chờ của khu D mấy trăm cơ giáp đang đứng im lặng, sẵn sàng xuất phát…

“Khai hỏa!”

“Rút về lại!”

Alan và Darren đồng thời hạ lệnh, các lính đánh thuê trở tay không kịp tất nhiên không hành động nhanh chóng bằng các kỵ sĩ cơ giáp im lặng chờ đợi đã lâu, Darren rơi vào hầm băng, tê tâm liệt phế bắt đầu gào thét: “Rút về! Rút về!! Những người khác lập tức đi tiếp ứng!! Những người này không thể chết hết ở đây! Lập tức!!”

Kỵ sĩ Vinh Quang ẩn nấp đã lâu xông về phía các tinh đạo như sói đói, chiến hỏa vừa mới lặng xuống lại bị dấy lên, vũ trụ rộng lớn trong nháy mắt trở thành chiến trường đẫm máu!

“Tất cả mọi người ở khu C đi đến khu D hỗ trợ hỏa lực, khu F chuẩn bị tiếp viện.” Cơn tức Alan nghẹn đã lâu cuối cùng cũng có chỗ phát tiết, hắn trực tiếp ngắt truyền tin với Darren, tháo xuống mắt điện tử lạnh lùng nói, “Không cần giữ hỏa lực nữa, toàn lực bao vây tiêu diệt tinh khấu của Darren! Tiến hành phương án cuối cùng! Bao vây tiêu diệt tất cả tinh khấu, bao vây tiêu diệt tất cả tinh khấu, một tên cũng không chừa! Đừng để kẻ nào sống sót, đừng để kẻ nào sống sót! Giết toàn bộ!”

Có thể bắt sống tất nhiên là tốt, nhưng lúc trước Alan đã đánh giá thấp Darren, lúc này Alan không thể không cẩn thận, binh lực hiện giờ cũng không có ưu thế áp đảo, tuy rằng rất đáng tiếc, nhưng Alan không thể để thuộc hạ của mình hy sinh vô nghĩa, nhìn ánh đèn trên bản đồ sao biến mất từng cái một Alan tàn nhẫn cười, dù sao bây giờ cũng đã tóm được chứng cứ Anthony thông đồng với địch, giết toàn bộ bọn chúng chẳng qua là tổn thất vài nhân chứng mà thôi.

“Có thể phát tín hiệu cầu viện.” Alan nhếch môi cười, “Phát đến tất cả những chỗ cậu có thể liên hệ được, mô tả tình huống thảm một chút, nhất thiết phải khiến bọn họ cảm thấy Quân đoàn Vinh Quang và Điện hạ Alan sắp hy sinh vì Đế quốc rồi.”

Quan lễ nghi tuân lệnh đi, bản thân Alan thì ngồi trước bàn điều khiển tổng, vừa tỉ mỉ nhìn chăm chú tình hình giao chiến bên ngoài vừa rút ra một tấm bảng điện từ, dựa theo kế hoạch lúc trước, vì để tất cả mọi người đều tin rằng hắn suýt chút nữa đã toi mạng dưới tay tinh đạo, hiện giờ hắn cần viết một bức di thư.

Không biết vì sao, vừa mới cầm bút Alan đã nghĩ ngay đến Bùi Nghiêu, Alan bình thản cười, mình không con không cháu, nếu thật sự viết di thư, người có quan hệ với di sản cũng chỉ có Bùi Nghiêu.

“Điện hạ!” Trong giọng nói của đội trưởng cơ giáp khu C có chút run rẩy, “Kia là, kia là…”

“Sao vậy?” Alan điều chỉnh tai nghe, ngẩng đầu nhìn màn hình hiển thị, lập tức ngẩn ra, “Bùi… Bùi Nghiêu!”

Trong nháy mắt tất cả các âm thanh xung quanh biến mất khỏi thế giới của Alan, hắn không thể tin nhìn màn hình hiển thị… Một chiếc tinh hạm nhỏ xuất hiện trong tầm mắt của hắn, sau khi lượn một vòng quanh tinh hạm của hắn, chẳng hề dừng lại, nhanh chóng quay đầu xông đến tinh hạm của Darren!

Mặc dù không có bất kỳ chứng cứ nào, nhưng Alan biết, đó chắc chắn là Bùi Nghiêu.

Tinh hạm nhỏ né tránh tất cả tấn công như kỳ tích, tốc độ của nó càng lúc càng nhanh, càng lúc càng nhanh, xông thẳng vào phòng điều khiển chính trên tinh hạm của Darren!

Máu trên người của Alan gần như lạnh đi hết, đây là muốn đồng quy vu tận với Darren sao?!

Tiếng gào thét nghẹn lại ở cổ họng, trước khi âm thanh phát ra lại có biến cố phát sinh, trước khi va chạm cabin dưới của tinh hạm nhỏ mở ra, một cơ giáp màu vàng kim băng ra khỏi tinh hạm, cơ giáp vừa chuyển hướng để giảm quán tính vừa nhanh chóng tránh được tấn công xông đến từ trước mặt!

Ba giây sau tinh hạm nhỏ rơi thẳng xuống vỡ tan trên tinh hạm của Darren, mà cơ giáp màu vàng cũng biến mất trong tinh hạm, một lát sau đội trưởng khu C run giọng báo cáo: “Điện hạ… Hệ thống trọng lực và hệ thống tín hiệu của tàu phía địch đã hoàn toàn bị hủy, xin, xin hỏi… có phải chúng ta có thể áp dụng phương án ban đầu, bắt… bắt sống Darren không?”

Hiện giờ tinh hạm của Darren đã gần như tê liệt, cơ hội tốt như vậy ở trước mắt, tất nhiên phải nắm chắc, Alan gật đầu: “Phải, bắt sống, bắt sống tất cả người trên tàu.”

Trong đầu Alan hiện giờ đều là cơ giáp màu vàng kia, quả nhiên, một lúc sau cơ giáp màu vàng xông ra khỏi tinh hạm của Darren, lại nhanh chóng xông đến tinh hạm của Alan!

“Điện hạ, vừa rồi tôi đã xác nhận, vào 1 tiếng trước, Thiếu tướng làm trái mệnh lệnh của ngài, ép Trung tá Laughlin giao cho ngài ấy một tinh hạm cỡ nhỏ, hẳn là…” Quan lễ nghi hiển nhiên cũng bị trận lật ngược tình thế xảy ra bất ngờ này chấn động, bất giác nói lắp: “Hẳn, hẳn là cái này.”

Không cần xác nhận Alan cũng biết đây là Bùi Nghiêu, ngoại trừ Bùi Nghiêu, Alan không tự tin rằng khi biết hắn lâm vào chiến cuộc, vẫn có người dũng cảm quên mình xông đến như vậy.

Cơ giáp màu vàng xin tiến vào tinh hạm, Alan nhấn đồng ý, không bao lâu sau… Bùi Nghiêu vừa mới cách xa vạn dặm đã xuất hiện trước mặt Alan.

Con ngươi của Bùi Nghiêu đỏ lên, trong mắt mang theo bảy phần phẫn nộ hai phần lo lắng một phần căng thẳng, sau khi xác nhận Alan không sao Bùi Nghiêu lạnh lùng nói: “Đây chính là kế hoạch của ngài! Khiến tôi không hay biết gì, tự mình đến làm mồi nhử!”

Rồng của Bùi Nghiêu phẫn nộ gào thét, Alan gần như không trấn an được.

“Bùi Nghiêu, tất cả đều nằm trong kế hoạch của em, tuy rằng có chút bất ngờ nhỏ, nhưng chúng ta không hề có thương vong.” Bùi Nghiêu sắp phát chứng nóng nảy, Alan tận lực làm cho giọng của mình ôn hòa một chút, “Em chỉ không muốn làm anh bị cuốn vào, được rồi, đã không sao rồi.”

“Ngài, ngài…” Bùi Nghiêu cũng đang cố gắng kiểm soát tâm tình của mình, anh bực bội lắc lắc đầu ngăn chặn xúc tu tinh thần của Alan, ánh mắt bất giác bị tấm bảng điện từ trong tay Alan khóa lại… Thị lực của Bùi Nghiêu kinh người, lập tức nhìn rõ đó là một bức di thư.

Nóng nảy đè nén trong mấy tiếng lập tức bùng nổ ngay lập tức, Bùi Nghiêu giận dữ khàn giọng nói: “Đây là cái gì?!”

“Bùi Nghiêu, nhìn em.” Nhân lúc Bùi Nghiêu không chú ý Alan xuyên xúc tu tinh thần của mình vào trong não anh, Alan vừa trấn an Bùi Nghiêu vừa nhẹ giọng giải thích cho anh về kế hoạch của mình, giải thích đây chỉ là một đạo cụ, “Bùi Nghiêu… Lần này em muốn khiến cho Anthony không bò dậy được nữa, những tình tiết này nhất định phải làm ra, đừng căng thẳng, chỉ là một quy trình mà thôi.”

Rắn Taipan của Alan đúng lúc trườn đến bên cạnh rồng của Bùi Nghiêu, dùng cơ thể bóng loáng của mình nhẹ nhàng cọ rồng lớn.

“Bùi Nghiêu, đừng hận em.” Giọng nói của Alan bất giác hơi khản đi, có trời mới biết vừa nãy khi nhìn thấy Bùi Nghiêu hắn căng thẳng biết bao nhiêu, người hắn hận không thể nâng niu trong lòng bàn tay, thế mà dám cứng đối cứng với địch, cho dù kế hoạch hôm nay thất bại Alan cũng sẽ không căng thẳng đến vậy, hắn nhìn sâu vào đôi mắt Bùi Nghiêu, “Em đã nói, tất cả mọi người đều có thể hận em, nhưng anh không được.”

Cho dù xuất phát từ cảm tính hay lý tính Bùi Nghiêu cũng không muốn thất lễ với Alan như vậy, Bùi Nghiêu cố gắng đè nén lửa giận ngút trời trong lòng, nhưng khi nhìn thấy bức di thư kia Bùi Nghiêu vẫn không kiềm được run rẩy cả người, giống như anh đã chịu phải nỗi sỉ nhục lớn lao, ánh mắt đỏ lên, giọng nói khản đặc: “Hy vọng đây là lần cuối cùng tôi nhìn thấy Điện hạ viết ra thứ hoang đường này! Điện hạ…”

Vì phẫn nộ mà hô hấp của Bùi Nghiêu trở nên dồn dập, hai mắt phiếm hồng bình tĩnh nhìn Alan, nói năng khí phách: “Cho dù là bao nhiêu lần, cho dù tình hình có tệ đến mức nào, tôi cũng sẽ chạy đến… Dưới bất cứ tình huống nào, trước khi nhận được tin tức tôi hy sinh vì nhiệm vụ, xin Điện hạ đừng từ bỏ cầu sinh!”

—-

*Cầu sinh: Chắc các chị đọc AWM Tuyệt địa cầu sinh rồi phải không, từ “cầu sinh” này theo toi nghĩ là mưu cầu/tìm kiếm sống sót, nghĩ mãi không ra từ tiếng Việt tương đương nên tạm thời để từ này.

Toi mà là Bùi Nghiêu toi phải cho thằng nhóc này mấy phát vào mông mới hả giận… ;_____;

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN