Nghịch Thần Ký - Chương 65: Tiếu Diện Tu La
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
13


Nghịch Thần Ký


Chương 65: Tiếu Diện Tu La



Ngày kế tiếp, Trần Tinh không vội lên đường mà hắn chuẩn bị bửa sáng rồi cùng ăn với Mộc Uyển Thanh.

Mặc dù cổ đại nam nhân không xuống bếp nhưng Trần Tinh vẫn giữ thói quen này. Quan niệm của hắn làm sao có thể để nữ nhân của mình lần đầu mà phải hầu hạ hắn?

Cơm nước xong xuôi, Trần Tinh mới lên đường, hắn sử dụng Lăng Ba vi bộ để rút ngắn thời gian. Bình thường tốc độ của hắn cũng rất nhanh do thể chất khác biệt. Bây giờ cộng thêm Lăng Ba vi bộ có thể nói hắn cứ như động cơ phản lực vậy. Có điều phải chạy trên mặt đất thôi.

Lăng Ba vi bộ luyện đến đỉnh điểm có thể đi trên nước như trên đất bằng. Nhưng với Trần Tinh ắt hẳn có thể bay trên trời. Bán thần là có thể tự do bay bởi vì quy tắc khác biệt nên hạn chế hắn phải cần khinh công phụ trợ.

Trần Tinh một mạch chạy tới nước Đại Lý mới dừng lại, tuy là một nước nhỏ nhưng cũng không thể khinh thường, bởi vì ở đây có môn tuyệt kỹ sánh ngang Dịch cân kinh của thiếu lâm tự.

Hắn đi trên đường thấy một đám người mặc tăng bào nước Thổ Phồn, người cầm đầu tóc búi cao giống như tượng phật.

Chỉ cần liếc sơ cũng biết hẳn là Cưu Ma Trí. Hắn nhìn nhìn rồi cất bước đi theo. Bởi vì mới luyện tập nên chưa có nội lực cho nên Cưu Ma Trí cũng không nghi ngờ gì.

Một đoàn lạt ma tới trước cửa Thiên Long tự, phía trước đã có những tăng nhân nghênh đón. Trong đó có đủ mặt mọi người, Đoàn Dự đứng cùng cha hắn Đoàn Chính Thuần. Trần Tinh chỉ nhìn thôi là có thể đoán được. Bởi vì chỉ có người này là một trong 2 người toả ra khí tức vương giả. Một người khác đầu trọc nên mọi người có thể hiểu.

Đương nhiên là sau một phen luận phật pháp, cùng với Cưu Ma Trí dò hỏi không thành ra chuẩn bị đánh nhau. Trần Tinh cũng biết tới lúc phải ra mặt rồi. Nếu không Lục Mạch Thần Kiếm bị huỷ thì thất truyền rồi.

-Khục~ta có thể nói vài lời được chứ…!

Giọng nói bình thản vang lên, khiến cho tất cả mọi người đều dừng lại động tác.

Trần Tinh áo trắng không gió tung bay, tuy đeo mặt nạ nhưng trên người lại toả ra khí tức còn cao quý hơn cả vương giả khí tức.

Điều này làm cho mọi người kể cả Cưu Ma Trí cũng không dám lỗ mãng.

-Xin hỏi thí chủ là người nào, đến bổn tự có chuyện gì?

Một người dẫn đầu hỏi, chắc có lẽ là phương trượng chùa Thiên Long.

-Quấy rầy quý tự, ta đến đây có 2 mục đích. Thứ nhất là được người nhờ tới đưa thư, đối tượng là hắn. Thứ 2 là đến đầy mượn đọc Lục Mạch Thần Kiếm!

Trần Tinh dứt lời, bỗng chốc tiếng nghi luận vang lên không ngừng. Đoàn Chính Thuần bước ra chấp tay hỏi

-xin hỏi các hạ là tới đưa thư cho ta? Không biết là vị cố nhân nào?

Trần Tinh không trả lời mà từ trong ngực lấy ra một bức thư sau đó tiện tay ném cho Đoàn Chính Thuần xem như xong việc. Hắn hứa nhất định sẽ giữ lời. Sau đó Trần Tinh nhìn về phía phương trượng lần nữa mở miệng.

-Việc thứ nhất đã làm xong, chỉ còn việc thứ 2. Không biết ý của phương trượng như thế nào?

-A di đà phật, vị thí chủ này, Lục Mạch Thần Kiếm là tuyệt học bất truyền của bổn tự. Chỉ cần thí chủ xuất gia gia nhập Thiên Long tự, ắt sẽ có cơ hội học được.

-Không biết vị cao tăng phía trong nghĩ như thế nào nếu ta giết hết tất cả người ở đây?

Lời nói rất nhẹ nhàng nhưng lại làm cho tất cả mọi người chịu sự áp bức. Đây chính là thế, sự áp đảo khiến người khác không có ý chí chống cự nổi.

-A di đà phật, thí chủ cho dù có giết hết tất cả mọi người cũng không đạt được Lục Mạch Thần Kiếm, đây là bí pháp tuyệt mật của bổn tự, chỉ có người trong tự mới có thể tu luyện. Xin thí chủ hiểu cho.

Phía trong truyền ra thanh âm. Trần Tinh vẫn bình thản không gợn sóng. Hắn tiếp tục mở miệng

-Có lẽ vị cao tăng này đã hiểu lầm. Ta không nói là sẽ mang đi Lục Mạch thần kiếm. Ta chỉ mượn nhìn xem một chút để coi trong đó nội dung cao thâm cỡ nào có hơn một quyền này của ta không.

Dứt lời Trần Tinh đấm ra một quyền về mái nhà.

-Ầm ầm…

Thanh âm cực kỳ vang dội, cuồng phong càn quét khắp nơi. Bụi bay tứ tung, tất cả bị một quyền thổi bay lên không trung. Định thần nhìn lại đại điện bây giờ nào đâu còn mái nhà, thay vào đó là một lỗ hỏng cực lớn. Tất cả mọi người đều giật mình kinh hãi.

Yên tĩnh trong chốc lát, cửa bỗng nhiên mở ra, một bóng lưng người ngồi xếp bằng cứ như đang nhập định vậy. Thanh âm này mở miệng nói

-Thí chủ võ công tuyệt luân, trên đời này khó có đối thủ, hà tất gì phải tới đây vì Lục Mạch Thần Kiếm?

-Ta nói rồi, ta không phải đến lấy đi Lục Mạch Thần Kiếm, ta chỉ muốn xem nó viết cái gì, cao thâm đến đâu. Ta sẽ hoàn trả nguyên vẹn lại cho quý tự. Ta chỉ cần 1 phút là đủ.

Trần Tinh ra sức thuyết phục, không ai giám lên tiếng. Giống như thấp cổ bé họng thì nào đâu có quyền nói chuyện vậy.

-Được rồi, mong thí chủ hãy giữ lời hứa của mình, mời thí chủ vào….

Nghe vậy, Trần Tinh cũng đi vào, Cưu Ma Trí có chút gấp nhưng hắn không ngu, cũng không dám manh động. Trần Tinh nhận bản da dê Lục Mạch Thần Kiếm. Cầm lên tay hắn vội giả lập mô phỏng ra một bản mới, sau đó lại làm ra vẻ liếc một chút.

-Được rồi, mọi chuyện đã xong, tại hạ xin cáo từ trước, cám ơn đại sư..

Trần Tinh trả lại công pháp, vị cao tăng này cũng hiếu kỳ.. Thời gian mới vài giây trôi qua đừng nói là nhớ hết, đọc hết cũng là vấn đề.

Làm xong hết mọi chuyện, Trần Tinh cũng không có ý định ở lại. Có được Lục Mạch Thần Kiếm hắn cũng có được một thoáng vũ kỹ. Pháo quyền sức phá hại quá lớn, ít sử dụng tốt hơn.

Chuyện kế tiếp Trần Tinh không quan tâm, những việc hắn cần làm là quay trở về đón Mộc Uyển Thanh về Mạn đà sơn trang cùng Ngữ Yên.

Còn về nội lực của Vô Nhai tử hắn không cần, nếu lấy nội lực của hắn sẽ khiến Trần Tinh cảm thấy nhục nhã. Quan trọng hơn hết là hắn muốn luyện tới đỉnh cấp rồi sáng tạo ta một môn công pháp mới. Thích hợp nhất với bản thân mới là công pháp tốt nhất.

Trần Tinh dọc đường cũng không gấp, hắn dừng lại một nơi hẻo lánh trong rừng rồi mở ra năng lực bắt đầu học Lục Mạch Thần Kiếm.

Lục mạch thần kiếm được tu luyện dựa trên cách vận hành khí tâm pháp yếu chỉ riêng rồi dùng Nhất Dương chỉ phát triển thành kiếm khí. Sáu mạch của bộ kiếm pháp này bao gồm:

1. Thiếu trạch kiếm (ngón út tay trái)

2. Thiếu xung kiếm (ngón út tay phải)

3. Quan xung kiếm (ngón trỏ tay trái)

4. Trung xung kiếm (ngón cái tay phải)

5. Thương dương kiếm (ngón trỏ tay phải)

6. Thiếu thương kiếm (ngón cái tay trái

Lục Mạch Thần Kiếm còn có thể dùng như một trận pháp gọi là Lục Mạch Kiếm Trận, sáu người chia nhau học sáu mạch kiếm như sáu vị cao tăng của Thiên Long Tự. Tuy nhiên Lục Mạch Kiếm Trận uy lực không cao bằng Lục Mạch Thần Kiếm.

Muốn luyện thành bộ võ công này có 2 cách:

Tu luyện Nhất Dương Chỉ đến mức độ có thể xuất chỉ khí phóng ra đầu ngón tay thì được xem là nhập môn, có thể luyện được 1 mạch. Từ đó càng tu luyện lên cao để có thể sử dụng toàn bộ. Cách này rất khó luyện, ngoại trừ Đoàn Tư Bình thì chưa có ai theo cách này mà luyện thành Lục Mạch Thần Kiếm.

Tu luyện nội lực đến mức cực cao, ít nhất phải có 1 giáp công lực (60 năm) trong thân. Theo đó có thể tùy ý luyện thành Lục Mạch Thần Kiếm mà không phải tu luyện Nhất Dương Chỉ. Theo cách này chỉ cần có 1 pho nội công thượng thừa thì có thể dễ dàng luyện thành Thần Kiếm. Vì nội công thượng thừa như Dịch Cân Kinh, Bắc Minh Thần Công, Cửu Dương Thần Công,… thời gian luyện ngắn nhưng có thể dễ dàng ngưng tụ nội lực như người khác tu luyện mấy thập niên.

Đây là những gì hắn biết được sau khi kết hợp trí nhớ cùng nội dung ghi trên Lục Mạch thần kiếm phổ

Trần Tinh không đủ điều kiện nào cả. Hắn nhớ lại cũng thấy hơi tiếc nuối vì sao không hút nội lực của mấy người kia hãy đi? Mà thôi, Trần Tinh muốn sáng tạo ra một loại võ công đẳng cấp cao hơn Lục Mạch Thần Kiếm. Nhưng trước hết phải luyện được nó trước đã.

Thế là hắn bắt đầu hành trình tìm kiếm người nào chướng mắt hay ác nhân có nội công, hắn không bỏ qua một ai hết. Hút sạch, cướp sạch. 3 ngày cứ như thế tuần hoàn. không biết hắn hút đi biết bao nhiêu công lực. Giết bao nhiêu ác nhân táng tận lương thiên.

Trên giang hồ cũng thêm mắm thêm muối bắt đầu lan truyền ra danh xưng Tiếu Diện Tu La. Bởi vì Trần Tinh khi hút xong nội lực của đối phương luôn mỉm cười hài lòng. Người ta không biết mặt thật của hắn chỉ thấy duy nhất miệng cười cùng mặt nạ, kết hợp 2 thứ này nên thành mặt cười tu la. Nhưng trên hết là hắn cảm thấy tên này nghe không tệ. Trần Tinh mỉm cười nhẹ lắc đầu bước đi. Hắn tìm một chỗ an toàn tiến hành tinh luyện lại nội công.

Truyện cầu like, cầu nguyệt phiếu, kim đậu. Đóng góp của các bạn là động lực để mình ra thêm nhiều chương hơn. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ truyện!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN